古诗词

慰明卿再谪长短歌二章和李于鳞

王世贞

明堂堂成不见帝,十二牧伯朝逡巡。míng táng táng chéng bù jiàn dì,shí èr mù bó cháo qūn xún。
丞相肩舆入内殿,摇笔一扫三千人。chéng xiāng jiān yú rù nèi diàn,yáo bǐ yī sǎo sān qiān rén。
王生束装视黜籍,乃见武昌吴国伦。wáng shēng shù zhuāng shì chù jí,nǎi jiàn wǔ chāng wú guó lún。
无官可谪左已久,有地足徙恩仍新。wú guān kě zhé zuǒ yǐ jiǔ,yǒu dì zú xǐ ēn réng xīn。
甘泉诸贵气成云,吴也亦是甘泉臣。gān quán zhū guì qì chéng yún,wú yě yì shì gān quán chén。
小臣无状业万死,尚许短檄随风尘。xiǎo chén wú zhuàng yè wàn sǐ,shàng xǔ duǎn xí suí fēng chén。
长沙坐中止鵩鸟,鲁东门外悲麒麟。zhǎng shā zuò zhōng zhǐ fú niǎo,lǔ dōng mén wài bēi qí lín。
何方魑魅不抚掌,何处猿猱不鼓唇。hé fāng chī mèi bù fǔ zhǎng,hé chù yuán náo bù gǔ chún。
李侯杜门十月矣,唶女再黜奚其陈。lǐ hóu dù mén shí yuè yǐ,zé nǚ zài chù xī qí chén。
此时尺一驰南康,府主揶揄目吴郎。cǐ shí chǐ yī chí nán kāng,fǔ zhǔ yé yú mù wú láng。
卷衣大笑出府舍,一舸乘风上武昌。juǎn yī dà xiào chū fǔ shě,yī gě chéng fēng shàng wǔ chāng。
匡庐五老宛相揖,长江九派流飞觞。kuāng lú wǔ lǎo wǎn xiāng yī,zhǎng jiāng jiǔ pài liú fēi shāng。
归来萧条四壁立,大妇谇骂小妇伤。guī lái xiāo tiáo sì bì lì,dà fù suì mà xiǎo fù shāng。
女等徒称弦金石,岂无宗徐李与王。nǚ děng tú chēng xián jīn shí,qǐ wú zōng xú lǐ yǔ wáng。
时从处士夸鹦鹉,可救文君典鹔鹴。shí cóng chù shì kuā yīng wǔ,kě jiù wén jūn diǎn sù shuāng。
何物故人能见负,却令妻子徇文章。hé wù gù rén néng jiàn fù,què lìng qī zi xùn wén zhāng。
啼寒泣饥苦未已,东驰西窜穷遐荒。tí hán qì jī kǔ wèi yǐ,dōng chí xī cuàn qióng xiá huāng。
燕中炊米若炊玉,公田种秫不种粳。yàn zhōng chuī mǐ ruò chuī yù,gōng tián zhǒng shú bù zhǒng jīng。
贡家车马谁与买,季子貂裘胡计藏。gòng jiā chē mǎ shuí yǔ mǎi,jì zi diāo qiú hú jì cáng。
解道人间富官职,女岂不念头上霜。jiě dào rén jiān fù guān zhí,nǚ qǐ bù niàn tóu shàng shuāng。
吴郎欲答答不得,王生请为歌夙昔。wú láng yù dá dá bù dé,wáng shēng qǐng wèi gē sù xī。
日者岁之丙辰前,五星犹闻在奎壁。rì zhě suì zhī bǐng chén qián,wǔ xīng yóu wén zài kuí bì。
片语高呼白雪飞,寸心肯让青云色。piàn yǔ gāo hū bái xuě fēi,cùn xīn kěn ràng qīng yún sè。
吾宗少年强解事,吴郎目摄遗其舄。wú zōng shǎo nián qiáng jiě shì,wú láng mù shè yí qí xì。
岂唯吴郎众辟易,但语吾曹少坚敌。qǐ wéi wú láng zhòng pì yì,dàn yǔ wú cáo shǎo jiān dí。
司空挝鼓尽裸袒,武安行酒半膝席。sī kōng wō gǔ jǐn luǒ tǎn,wǔ ān xíng jiǔ bàn xī xí。
小儿仅呼杨德祖,一钱可拟程不识。xiǎo ér jǐn hū yáng dé zǔ,yī qián kě nǐ chéng bù shí。
倘闻曹中理公事,君其且看西山碧。tǎng wén cáo zhōng lǐ gōng shì,jūn qí qiě kàn xī shān bì。
故知万变同翻手,风雨青天昼能吼。gù zhī wàn biàn tóng fān shǒu,fēng yǔ qīng tiān zhòu néng hǒu。
遗舄少年坐上坐,谁哉捧案前奔走。yí xì shǎo nián zuò shàng zuò,shuí zāi pěng àn qián bēn zǒu。
世人荣辱强相制,吾辈行藏终自取。shì rén róng rǔ qiáng xiāng zhì,wú bèi xíng cáng zhōng zì qǔ。
妻子宁须饶远略,且用七尺饵其口。qī zi níng xū ráo yuǎn lüè,qiě yòng qī chǐ ěr qí kǒu。
即使女官更削尽,豫章男子得活不。jí shǐ nǚ guān gèng xuē jǐn,yù zhāng nán zi dé huó bù。
女乏江陵千树橘,来共吴门千畦韭。nǚ fá jiāng líng qiān shù jú,lái gòng wú mén qiān qí jiǔ。
耕尽要离墓上云,洗眼看他竟何有。gēng jǐn yào lí mù shàng yún,xǐ yǎn kàn tā jìng hé yǒu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

过田家小饮有作

王世贞

今晨风日佳,默默鲜所亲。jīn chén fēng rì jiā,mò mò xiān suǒ qīn。
改服从田父,相与过西邻。gǎi fú cóng tián fù,xiāng yǔ guò xī lín。
虽无超时韵,所得亦以真。suī wú chāo shí yùn,suǒ dé yì yǐ zhēn。
约略婚嫁资,岁功稍一论。yuē lüè hūn jià zī,suì gōng shāo yī lùn。
瓠壶盈浊醪,芋叶裹鲜新。hù hú yíng zhuó láo,yù yè guǒ xiān xīn。
谦言酌卮酒,仓卒无主人。qiān yán zhuó zhī jiǔ,cāng zú wú zhǔ rén。
啖我栖埘鸡,为尔代司晨。dàn wǒ qī shí jī,wèi ěr dài sī chén。
东壁吐蚕丝,可以充钓缗。dōng bì tǔ cán sī,kě yǐ chōng diào mín。
笑谓指顾间,遂穷水陆珍。xiào wèi zhǐ gù jiān,suì qióng shuǐ lù zhēn。
代主计则然,毋乃非嘉宾。dài zhǔ jì zé rán,wú nǎi fēi jiā bīn。
隗俄复隗俄,目送西归轮。kuí é fù kuí é,mù sòng xī guī lún。

初泛湖乘风抵西洞庭

王世贞

萧晨风日佳,况乃泛澄漪。xiāo chén fēng rì jiā,kuàng nǎi fàn chéng yī。
扬舲指空白,回首觉翠微。yáng líng zhǐ kōng bái,huí shǒu jué cuì wēi。
南望卞山址,北竟晋陵涯。nán wàng biàn shān zhǐ,běi jìng jìn líng yá。
玉玦周三垂,朗鉴翳全规。yù jué zhōu sān chuí,lǎng jiàn yì quán guī。
芙蓉插波心,花萼竞参差。fú róng chā bō xīn,huā è jìng cān chà。
谷飙卷长空,?落迎帆来。gǔ biāo juǎn zhǎng kōng,biāo luò yíng fān lái。
遥岫无停瞬,近濑有定姿。yáo xiù wú tíng shùn,jìn lài yǒu dìng zī。
玄醴染惊颜,觞至当不挥。xuán lǐ rǎn jīng yán,shāng zhì dāng bù huī。
寄言探奇者,此胜不易追。jì yán tàn qí zhě,cǐ shèng bù yì zhuī。

入林屋洞天不能竟有述

王世贞

林屋第九天,中藏万金庭。lín wū dì jiǔ tiān,zhōng cáng wàn jīn tíng。
北穿丈人峰,西达蛾眉陉。běi chuān zhàng rén fēng,xī dá é méi xíng。
垂滋结乳玉,穿㙧散空青。chuí zī jié rǔ yù,chuān sàn kōng qīng。
㟏岈藏石门,噌吰吐神钲。hán yá cáng shí mén,cēng hóng tǔ shén zhēng。
是时秋始暮,积潦尚澄盈。shì shí qiū shǐ mù,jī lǎo shàng chéng yíng。
虽负褰裳勇,踝击中不胜。suī fù qiān shang yǒng,huái jī zhōng bù shèng。
迩惭孺子托,远愧灵威生。ěr cán rú zi tuō,yuǎn kuì líng wēi shēng。
誓欲偕青童,飙轮探窈冥。shì yù xié qīng tóng,biāo lún tàn yǎo míng。
千载灵文出,圣治冀可徵。qiān zài líng wén chū,shèng zhì jì kě zhēng。

月夜登曲岩由竹林下山家观屏岩丙洞入阳谷作

王世贞

支策辞道林,飞镜挂大空。zhī cè cí dào lín,fēi jìng guà dà kōng。
回光散玉岫,潜颖射金淙。huí guāng sàn yù xiù,qián yǐng shè jīn cóng。
扪萝入窈窕,循垓践玲珑。mén luó rù yǎo tiǎo,xún gāi jiàn líng lóng。
稍窥樵采径,获与园林通。shāo kuī qiáo cǎi jìng,huò yǔ yuán lín tōng。
璀灿间修篁,琮琤乍因风。cuǐ càn jiān xiū huáng,cóng chēng zhà yīn fēng。
慕奇惜奇尽,贪胜冀胜逢。mù qí xī qí jǐn,tān shèng jì shèng féng。
仄足丙洞穴,耸身屏岩峰。zè zú bǐng dòng xué,sǒng shēn píng yán fēng。
骇瞩纷自来,浩倡乐无终。hài zhǔ fēn zì lái,hào chàng lè wú zhōng。
土豹吠寥阒,天鸡破鸿蒙。tǔ bào fèi liáo qù,tiān jī pò hóng méng。
谁言兹宵既,能使余兴穷。shuí yán zī xiāo jì,néng shǐ yú xīng qióng。

下缥渺峰由西湖历东湖抵资庆诸寺

王世贞

傲睨穷四周,轻风信余屧。ào nì qióng sì zhōu,qīng fēng xìn yú xiè。
既谢上岭危,颇忻下山捷。jì xiè shàng lǐng wēi,pǒ xīn xià shān jié。
澄湖夹双瞳,乔松振千鬣。chéng hú jiā shuāng tóng,qiáo sōng zhèn qiān liè。
稍深疑无地,忽转长天接。shāo shēn yí wú dì,hū zhuǎn zhǎng tiān jiē。
古刹藏白云,疏林出红叶。gǔ shā cáng bái yún,shū lín chū hóng yè。
估客喧归步,渔舟满收夹。gū kè xuān guī bù,yú zhōu mǎn shōu jiā。
饭候寻寺钟,菌香吐僧榼。fàn hòu xún sì zhōng,jūn xiāng tǔ sēng kē。
斟酌声闻酒,颠倒居士祫。zhēn zhuó shēng wén jiǔ,diān dào jū shì xiá。
冥醉时一醒,空青忽交睫。míng zuì shí yī xǐng,kōng qīng hū jiāo jié。

泛小洞庭观奇石

王世贞

兹山饶奇石,混沌帝所凿。zī shān ráo qí shí,hùn dùn dì suǒ záo。
坠如渴猿饮,森若惊鹘搏。zhuì rú kě yuán yǐn,sēn ruò jīng gǔ bó。
龙睛过犹闪,猊坐望还却。lóng jīng guò yóu shǎn,ní zuò wàng hái què。
万窍吸籁号,一柱危崖阁。wàn qiào xī lài hào,yī zhù wēi yá gé。
玲珑蔽秋涨,突兀生摇落。líng lóng bì qiū zhǎng,tū wù shēng yáo luò。
赤鲤舷际惊,白乌波面掠。chì lǐ xián jì jīng,bái wū bō miàn lüè。
挥手揽青苍,为余佐杯勺。huī shǒu lǎn qīng cāng,wèi yú zuǒ bēi sháo。

度竹坞岭

王世贞

上岭若攀天,下岭若穿井。shàng lǐng ruò pān tiān,xià lǐng ruò chuān jǐng。
落日犹半规,深松已先暝。luò rì yóu bàn guī,shēn sōng yǐ xiān míng。
事将馀兴败,足与归念梗。shì jiāng yú xīng bài,zú yǔ guī niàn gěng。
时觉虬龙争,肃然发深警。shí jué qiú lóng zhēng,sù rán fā shēn jǐng。

将至建业大风雨作

王世贞

挂席凌大江,斗觉风云颠。guà xí líng dà jiāng,dòu jué fēng yún diān。
日脚金琐碎,山头墨蜿蜒。rì jiǎo jīn suǒ suì,shān tóu mò wān yán。
高天忽下垂,密与沧波连。gāo tiān hū xià chuí,mì yǔ cāng bō lián。
不辨川后界,坐失阳乌权。bù biàn chuān hòu jiè,zuò shī yáng wū quán。
咫尺晃微白,浪花骄不圆。zhǐ chǐ huǎng wēi bái,làng huā jiāo bù yuán。
攒矢斗壁剥,神钲击喧阗。zǎn shǐ dòu bì bō,shén zhēng jī xuān tián。
徙坐蔽束书,低眉睨长年。xǐ zuò bì shù shū,dī méi nì zhǎng nián。
两仪退归所,万象仍悠然。liǎng yí tuì guī suǒ,wàn xiàng réng yōu rán。
山色媚举卮,波声清扣舷。shān sè mèi jǔ zhī,bō shēng qīng kòu xián。
变故在须臾,所得能不迁。biàn gù zài xū yú,suǒ dé néng bù qiān。
是以暂往身,托志在归全。shì yǐ zàn wǎng shēn,tuō zhì zài guī quán。

早入庐山首路作

王世贞

徙符五岭外,归沐三冬前。xǐ fú wǔ lǐng wài,guī mù sān dōng qián。
及兹道彭蠡,九叠青依然。jí zī dào péng lí,jiǔ dié qīng yī rán。
授衣变寒暑,击汰改流连。shòu yī biàn hán shǔ,jī tài gǎi liú lián。
决策扣庐君,蓐食理枉阡。jué cè kòu lú jūn,rù shí lǐ wǎng qiān。
微月隐纷纶,流云渐芊眠。wēi yuè yǐn fēn lún,liú yún jiàn qiān mián。
树杪生遥曙,草际出哀泉。shù miǎo shēng yáo shǔ,cǎo jì chū āi quán。
来奇若故赏,新踪繇往缘。lái qí ruò gù shǎng,xīn zōng yáo wǎng yuán。
分无幽栖躅,慨焉叹诸贤。fēn wú yōu qī zhú,kǎi yān tàn zhū xián。

入东林精舍

王世贞

晨色悬抗旌,流泉徇扶藜。chén sè xuán kàng jīng,liú quán xùn fú lí。
贪看香垆曙,忽已过虎溪。tān kàn xiāng lú shǔ,hū yǐ guò hǔ xī。
古树绣上方,荒草掩前阶。gǔ shù xiù shàng fāng,huāng cǎo yǎn qián jiē。
屈戍蔓蟏蛸,军持跃醯鸡。qū shù màn xiāo shāo,jūn chí yuè xī jī。
寻胜冀获新,探往浩无倪。xún shèng jì huò xīn,tàn wǎng hào wú ní。
昔希遗民誓,永怀尘外栖。xī xī yí mín shì,yǒng huái chén wài qī。
今憩东林轨,犹恋区中迷。jīn qì dōng lín guǐ,yóu liàn qū zhōng mí。
悔濯当自今,赏愧庶无睽。huǐ zhuó dāng zì jīn,shǎng kuì shù wú kuí。

由云峰取道锦涧历险至绝顶

王世贞

改装问绣涧,徙屩披蹑云。gǎi zhuāng wèn xiù jiàn,xǐ juē pī niè yún。
涧仄愁陵缅,云杂争崩奔。jiàn zè chóu líng miǎn,yún zá zhēng bēng bēn。
急湍令玉危,缓溜使弦温。jí tuān lìng yù wēi,huǎn liū shǐ xián wēn。
稍息一会心,屡踬复惊魂。shāo xī yī huì xīn,lǚ zhì fù jīng hún。
参差吐锋距,倏忽变朝曛。cān chà tǔ fēng jù,shū hū biàn cháo xūn。
前径为雾绝,后呼若空闻。qián jìng wèi wù jué,hòu hū ruò kōng wén。
矫䜪属大观,贾勇非离群。jiǎo qiú shǔ dà guān,jiǎ yǒng fēi lí qún。
会已人世远,何繇叩天阍。huì yǐ rén shì yuǎn,hé yáo kòu tiān hūn。

由武当之紫霄历青羊桥憩五龙出仁威观有述

王世贞

跻危意方倦,入幽良自适。jī wēi yì fāng juàn,rù yōu liáng zì shì。
岩峦非一态,云日饶奇色。yán luán fēi yī tài,yún rì ráo qí sè。
活活伏流来,泠泠深崖滴。huó huó fú liú lái,líng líng shēn yá dī。
腾虬悟风树,渴猊知水石。téng qiú wù fēng shù,kě ní zhī shuǐ shí。
拿攫令魂惊,蜿蜒觉根坼。ná jué lìng hún jīng,wān yán jué gēn chè。
俶诡青羊涧,窈窕五龙室。chù guǐ qīng yáng jiàn,yǎo tiǎo wǔ lóng shì。
彼美如有待,余欣宁无获。bǐ měi rú yǒu dài,yú xīn níng wú huò。
改辙见平畴,蔼蔼禾黍夕。gǎi zhé jiàn píng chóu,ǎi ǎi hé shǔ xī。
归虑中未搅,目境时有失。guī lǜ zhōng wèi jiǎo,mù jìng shí yǒu shī。
安得乘蹻道,遥青庶可摘。ān dé chéng juē dào,yáo qīng shù kě zhāi。

由南岩寻北岩谒不二和尚

王世贞

降陟虽疲迹,眺览用怡心。jiàng zhì suī pí jì,tiào lǎn yòng yí xīn。
心怡体自调,支策探道林。xīn yí tǐ zì diào,zhī cè tàn dào lín。
是时春初暮,遥绿结屯阴。shì shí chūn chū mù,yáo lǜ jié tún yīn。
一幡扬空表,双树吐缘寻。yī fān yáng kōng biǎo,shuāng shù tǔ yuán xún。
初窥但绝壁,缓步得精蓝。chū kuī dàn jué bì,huǎn bù dé jīng lán。
开士久杜机,眄睐不能禁。kāi shì jiǔ dù jī,miǎn lài bù néng jìn。
延我坐芙蓉,啖我以林檎。yán wǒ zuò fú róng,dàn wǒ yǐ lín qín。
清梵和流泉,噌吰海潮音。qīng fàn hé liú quán,cēng hóng hǎi cháo yīn。
忽睹西岫景,圆规已半侵。hū dǔ xī xiù jǐng,yuán guī yǐ bàn qīn。
归来愧禽鱼,自得忘高深。guī lái kuì qín yú,zì dé wàng gāo shēn。

信口赠莫山人

王世贞

再起犹畏途,斯意久郁郁。zài qǐ yóu wèi tú,sī yì jiǔ yù yù。
月俸已送官,早晚将解绂。yuè fèng yǐ sòng guān,zǎo wǎn jiāng jiě fú。
留君一杯酒,乃是家田秫。liú jūn yī bēi jiǔ,nǎi shì jiā tián shú。
丈人未悉恭,生平无长物。zhàng rén wèi xī gōng,shēng píng wú zhǎng wù。
念欲饱果然,新诗不堪乞。niàn yù bǎo guǒ rán,xīn shī bù kān qǐ。

古意赠伯玉中丞二首

王世贞

娟娟闺中秀,托质为君助。juān juān guī zhōng xiù,tuō zhì wèi jūn zhù。
中夜理笄总,日织三丈素。zhōng yè lǐ jī zǒng,rì zhī sān zhàng sù。
本用报君恩,惰者反成妒。běn yòng bào jūn ēn,duò zhě fǎn chéng dù。
蛾眉当秋风,飒然垂将暮。é méi dāng qiū fēng,sà rán chuí jiāng mù。
二八更代进,回光焉反顾。èr bā gèng dài jìn,huí guāng yān fǎn gù。
芙蓉鉴铅华,使我欲不御。fú róng jiàn qiān huá,shǐ wǒ yù bù yù。
岂在惜朱颜,实以宗祀故。qǐ zài xī zhū yán,shí yǐ zōng sì gù。
止止且勿陈,欢爱尚中路。zhǐ zhǐ qiě wù chén,huān ài shàng zhōng lù。