古诗词

慰明卿再谪长短歌二章和李于鳞

王世贞

明堂堂成不见帝,十二牧伯朝逡巡。míng táng táng chéng bù jiàn dì,shí èr mù bó cháo qūn xún。
丞相肩舆入内殿,摇笔一扫三千人。chéng xiāng jiān yú rù nèi diàn,yáo bǐ yī sǎo sān qiān rén。
王生束装视黜籍,乃见武昌吴国伦。wáng shēng shù zhuāng shì chù jí,nǎi jiàn wǔ chāng wú guó lún。
无官可谪左已久,有地足徙恩仍新。wú guān kě zhé zuǒ yǐ jiǔ,yǒu dì zú xǐ ēn réng xīn。
甘泉诸贵气成云,吴也亦是甘泉臣。gān quán zhū guì qì chéng yún,wú yě yì shì gān quán chén。
小臣无状业万死,尚许短檄随风尘。xiǎo chén wú zhuàng yè wàn sǐ,shàng xǔ duǎn xí suí fēng chén。
长沙坐中止鵩鸟,鲁东门外悲麒麟。zhǎng shā zuò zhōng zhǐ fú niǎo,lǔ dōng mén wài bēi qí lín。
何方魑魅不抚掌,何处猿猱不鼓唇。hé fāng chī mèi bù fǔ zhǎng,hé chù yuán náo bù gǔ chún。
李侯杜门十月矣,唶女再黜奚其陈。lǐ hóu dù mén shí yuè yǐ,zé nǚ zài chù xī qí chén。
此时尺一驰南康,府主揶揄目吴郎。cǐ shí chǐ yī chí nán kāng,fǔ zhǔ yé yú mù wú láng。
卷衣大笑出府舍,一舸乘风上武昌。juǎn yī dà xiào chū fǔ shě,yī gě chéng fēng shàng wǔ chāng。
匡庐五老宛相揖,长江九派流飞觞。kuāng lú wǔ lǎo wǎn xiāng yī,zhǎng jiāng jiǔ pài liú fēi shāng。
归来萧条四壁立,大妇谇骂小妇伤。guī lái xiāo tiáo sì bì lì,dà fù suì mà xiǎo fù shāng。
女等徒称弦金石,岂无宗徐李与王。nǚ děng tú chēng xián jīn shí,qǐ wú zōng xú lǐ yǔ wáng。
时从处士夸鹦鹉,可救文君典鹔鹴。shí cóng chù shì kuā yīng wǔ,kě jiù wén jūn diǎn sù shuāng。
何物故人能见负,却令妻子徇文章。hé wù gù rén néng jiàn fù,què lìng qī zi xùn wén zhāng。
啼寒泣饥苦未已,东驰西窜穷遐荒。tí hán qì jī kǔ wèi yǐ,dōng chí xī cuàn qióng xiá huāng。
燕中炊米若炊玉,公田种秫不种粳。yàn zhōng chuī mǐ ruò chuī yù,gōng tián zhǒng shú bù zhǒng jīng。
贡家车马谁与买,季子貂裘胡计藏。gòng jiā chē mǎ shuí yǔ mǎi,jì zi diāo qiú hú jì cáng。
解道人间富官职,女岂不念头上霜。jiě dào rén jiān fù guān zhí,nǚ qǐ bù niàn tóu shàng shuāng。
吴郎欲答答不得,王生请为歌夙昔。wú láng yù dá dá bù dé,wáng shēng qǐng wèi gē sù xī。
日者岁之丙辰前,五星犹闻在奎壁。rì zhě suì zhī bǐng chén qián,wǔ xīng yóu wén zài kuí bì。
片语高呼白雪飞,寸心肯让青云色。piàn yǔ gāo hū bái xuě fēi,cùn xīn kěn ràng qīng yún sè。
吾宗少年强解事,吴郎目摄遗其舄。wú zōng shǎo nián qiáng jiě shì,wú láng mù shè yí qí xì。
岂唯吴郎众辟易,但语吾曹少坚敌。qǐ wéi wú láng zhòng pì yì,dàn yǔ wú cáo shǎo jiān dí。
司空挝鼓尽裸袒,武安行酒半膝席。sī kōng wō gǔ jǐn luǒ tǎn,wǔ ān xíng jiǔ bàn xī xí。
小儿仅呼杨德祖,一钱可拟程不识。xiǎo ér jǐn hū yáng dé zǔ,yī qián kě nǐ chéng bù shí。
倘闻曹中理公事,君其且看西山碧。tǎng wén cáo zhōng lǐ gōng shì,jūn qí qiě kàn xī shān bì。
故知万变同翻手,风雨青天昼能吼。gù zhī wàn biàn tóng fān shǒu,fēng yǔ qīng tiān zhòu néng hǒu。
遗舄少年坐上坐,谁哉捧案前奔走。yí xì shǎo nián zuò shàng zuò,shuí zāi pěng àn qián bēn zǒu。
世人荣辱强相制,吾辈行藏终自取。shì rén róng rǔ qiáng xiāng zhì,wú bèi xíng cáng zhōng zì qǔ。
妻子宁须饶远略,且用七尺饵其口。qī zi níng xū ráo yuǎn lüè,qiě yòng qī chǐ ěr qí kǒu。
即使女官更削尽,豫章男子得活不。jí shǐ nǚ guān gèng xuē jǐn,yù zhāng nán zi dé huó bù。
女乏江陵千树橘,来共吴门千畦韭。nǚ fá jiāng líng qiān shù jú,lái gòng wú mén qiān qí jiǔ。
耕尽要离墓上云,洗眼看他竟何有。gēng jǐn yào lí mù shàng yún,xǐ yǎn kàn tā jìng hé yǒu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

汉铙歌十八曲朱鹭

王世贞

有所思,乃在大海之北。yǒu suǒ sī,nǎi zài dà hǎi zhī běi。
卒然太行,起若立壁。zú rán tài xíng,qǐ ruò lì bì。
驱车畏轴折,驱马畏蹄仄。qū chē wèi zhóu zhé,qū mǎ wèi tí zè。
岂无珠宫贝阙,黯■或成碧。qǐ wú zhū gōng bèi quē,àn huò chéng bì。
有所思,思纷来,其端类丝。yǒu suǒ sī,sī fēn lái,qí duān lèi sī。
或纠之手,弄一白圭。huò jiū zhī shǒu,nòng yī bái guī。
云彼昔所治,手弄之三载不忍释,渐成璧。yún bǐ xī suǒ zhì,shǒu nòng zhī sān zài bù rěn shì,jiàn chéng bì。
一心为一心,安能两相测。yī xīn wèi yī xīn,ān néng liǎng xiāng cè。
严霜下,青阳晞。yán shuāng xià,qīng yáng xī。
朱华剥落不自持。zhū huá bō luò bù zì chí。

汉铙歌十八曲朱鹭

王世贞

雉子斑,离其母,来遨游田间。zhì zi bān,lí qí mǔ,lái áo yóu tián jiān。
田间多稻禾,人于其所复张罗。tián jiān duō dào hé,rén yú qí suǒ fù zhāng luó。
倏忽被絷,不能高飞。shū hū bèi zhí,bù néng gāo fēi。
前有鸟,乃是其母,羽毛摧披大堪哀。qián yǒu niǎo,nǎi shì qí mǔ,yǔ máo cuī pī dà kān āi。
迫欲救之已焉哉。pò yù jiù zhī yǐ yān zāi。
相咎此稻禾,为生复为菑。xiāng jiù cǐ dào hé,wèi shēng fù wèi zāi。
曷不睹南溟垂天之鸟,千里万里一徘徊。hé bù dǔ nán míng chuí tiān zhī niǎo,qiān lǐ wàn lǐ yī pái huái。
虽有矰缴,青天曷猜。suī yǒu zēng jiǎo,qīng tiān hé cāi。

汉铙歌十八曲朱鹭

王世贞

圣人出,奉昌期。shèng rén chū,fèng chāng qī。
百六遘,九五归。bǎi liù gòu,jiǔ wǔ guī。
白帝死,赤龙飞。bái dì sǐ,chì lóng fēi。
指函谷,度崤坻。zhǐ hán gǔ,dù xiáo chí。
封府库,戢兵师。fēng fǔ kù,jí bīng shī。
戒父老,起伤痍。jiè fù lǎo,qǐ shāng yí。
五诸侯,从义旗。wǔ zhū hóu,cóng yì qí。
猎天狼,网妖鸱。liè tiān láng,wǎng yāo chī。
裂茅胙,巩鸿基。liè máo zuò,gǒng hóng jī。
垂百祀,永无为。chuí bǎi sì,yǒng wú wèi。

汉铙歌十八曲朱鹭

王世贞

上邪,与君相知。shàng xié,yǔ jūn xiāng zhī。
譬彼结发而盟,山摧海枯志不移。pì bǐ jié fā ér méng,shān cuī hǎi kū zhì bù yí。
白日迥瞩,肝膈洞披。bái rì jiǒng zhǔ,gān gé dòng pī。
我手君腕,用不得私。wǒ shǒu jūn wàn,yòng bù dé sī。
车轮坏,马足罢,东家宴,西家毁。chē lún huài,mǎ zú bà,dōng jiā yàn,xī jiā huǐ。
何用钱刀丘积,横金垂紫龌龊为。hé yòng qián dāo qiū jī,héng jīn chuí zǐ wò chuò wèi。

汉铙歌十八曲朱鹭

王世贞

临高台,瞰横江,井干百尺郁连空。lín gāo tái,kàn héng jiāng,jǐng gàn bǎi chǐ yù lián kōng。
下何以江,上何以空。xià hé yǐ jiāng,shàng hé yǐ kōng。
不有北泳之鱼,必有南逝之鸿。bù yǒu běi yǒng zhī yú,bì yǒu nán shì zhī hóng。
望不极兮意无终。wàng bù jí xī yì wú zhōng。
乌织西,兔投东。wū zhī xī,tù tóu dōng。
袖中有短札,渐将陈。xiù zhōng yǒu duǎn zhá,jiàn jiāng chén。
口语数百千言,削为数言复湮沦。kǒu yǔ shù bǎi qiān yán,xuē wèi shù yán fù yān lún。
秦筝扬,赵瑟侍。qín zhēng yáng,zhào sè shì。
曷不欢,各心意。hé bù huān,gè xīn yì。
人何乐,乐得遂。rén hé lè,lè dé suì。

汉铙歌十八曲朱鹭

王世贞

远如期,招四夷。yuǎn rú qī,zhāo sì yí。
皇帝坐殿上,麒麟辟邪,符拔騊駼。huáng dì zuò diàn shàng,qí lín pì xié,fú bá táo tú。
拖沓焉施弛,苑囿付民居。tuō dá yān shī chí,yuàn yòu fù mín jū。
诏司农,罢轮台。zhào sī nóng,bà lún tái。
皇帝坐殿上,干羽舞两阶。huáng dì zuò diàn shàng,gàn yǔ wǔ liǎng jiē。
群臣上,寿玉卮。qún chén shàng,shòu yù zhī。
单于来,单于来。dān yú lái,dān yú lái。

汉铙歌十八曲朱鹭

王世贞

石流者,何汤汤。shí liú zhě,hé tāng tāng。
使者来,自扶桑。shǐ zhě lái,zì fú sāng。
赤日所起,烂烂铄金而沃焦地。chì rì suǒ qǐ,làn làn shuò jīn ér wò jiāo dì。
不爱宝石来献膏,泛恒沙,攀悬度。bù ài bǎo shí lái xiàn gāo,fàn héng shā,pān xuán dù。
奉明主,饵之与天齐数。fèng míng zhǔ,ěr zhī yǔ tiān qí shù。

雉朝飞

王世贞

有雉朝雊兮呼其雌。yǒu zhì cháo gòu xī hū qí cí。
角角粥粥兮光陆离。jiǎo jiǎo zhōu zhōu xī guāng lù lí。
我欲呼兮应者谁。wǒ yù hū xī yīng zhě shuí。
阳春被天兮蹇独憯悽。yáng chūn bèi tiān xī jiǎn dú cǎn qī。
西乌欲没兮余将安归。xī wū yù méi xī yú jiāng ān guī。

霹雳引

王世贞

七曜受署五气调。qī yào shòu shǔ wǔ qì diào。
八荒来同万国朝。bā huāng lái tóng wàn guó cháo。
后来防风伏欧刀。hòu lái fáng fēng fú ōu dāo。

走马引

王世贞

山空兮,狗不吠、鸡不啼。shān kōng xī,gǒu bù fèi jī bù tí。
马胡来兮,踯躅而悲嘶。mǎ hú lái xī,zhí zhú ér bēi sī。
吁嗟天马警余兮,以徙余敢宁止。xū jiē tiān mǎ jǐng yú xī,yǐ xǐ yú gǎn níng zhǐ。

思归引

王世贞

不睹宫中贵,安知妾家贫。bù dǔ gōng zhōng guì,ān zhī qiè jiā pín。
火齐饰交疏,蜀锦充下陈。huǒ qí shì jiāo shū,shǔ jǐn chōng xià chén。
玉馔不能名,兰膏自氤氲。yù zhuàn bù néng míng,lán gāo zì yīn yūn。
新王富春秋,炫饰夺朝霞。xīn wáng fù chūn qiū,xuàn shì duó cháo xiá。
奉妾金条脱,永愿托姻娅。fèng qiè jīn tiáo tuō,yǒng yuàn tuō yīn yà。
三千蛾眉女,一一让容华。sān qiān é méi nǚ,yī yī ràng róng huá。
妾人坐忳悒,忳悒如探汤。qiè rén zuò tún yì,tún yì rú tàn tāng。
目视等埃尘,肠类刀矢攻。mù shì děng āi chén,cháng lèi dāo shǐ gōng。
蚤奉父母身,为礼以乱终。zǎo fèng fù mǔ shēn,wèi lǐ yǐ luàn zhōng。
淇水浩无津,方舟曷相援。qí shuǐ hào wú jīn,fāng zhōu hé xiāng yuán。
先王未面命,何以待黄泉。xiān wáng wèi miàn mìng,hé yǐ dài huáng quán。
怦营深宫里,天地狭如弦。pēng yíng shēn gōng lǐ,tiān dì xiá rú xián。
杀身良不易,苟遇诚亦非。shā shēn liáng bù yì,gǒu yù chéng yì fēi。
引领就高县,黄鸟为哀啼。yǐn lǐng jiù gāo xiàn,huáng niǎo wèi āi tí。
我欲竟此曲,此曲令心悲。wǒ yù jìng cǐ qū,cǐ qū lìng xīn bēi。

思归引

王世贞

思归引,归东吴。sī guī yǐn,guī dōng wú。
鼓余翼,翱翔恣所如。gǔ yú yì,áo xiáng zì suǒ rú。
泛七泽,凌五湖。fàn qī zé,líng wǔ hú。
睹我钓所,中悦愉。dǔ wǒ diào suǒ,zhōng yuè yú。
云郁术,波萦纡。yún yù shù,bō yíng yū。
帷天烛星无恒居。wéi tiān zhú xīng wú héng jū。
浮家水猎乐有馀。fú jiā shuǐ liè lè yǒu yú。
宜城稻,松江鲈。yí chéng dào,sōng jiāng lú。
妇奏飧,妾湛酤。fù zòu sūn,qiè zhàn gū。
饱鸣琴,醉呼卢。bǎo míng qín,zuì hū lú。

榜枻歌

王世贞

张翠盖兮泛青翰,褕修裾兮气芬芬其以兰。zhāng cuì gài xī fàn qīng hàn,yú xiū jū xī qì fēn fēn qí yǐ lán。
口欲吐兮中阏之,中心惭惶兮贪夺之。kǒu yù tǔ xī zhōng è zhī,zhōng xīn cán huáng xī tān duó zhī。
顾薇贱兮焉匹离,君心妍兮自色飞。gù wēi jiàn xī yān pǐ lí,jūn xīn yán xī zì sè fēi。

采葛

王世贞

欲明不明闻杼机,卧薪君王来起之,我今采葛以后时。yù míng bù míng wén zhù jī,wò xīn jūn wáng lái qǐ zhī,wǒ jīn cǎi gé yǐ hòu shí。
欲明不明闻鐯?,卧薪君王日不休,我今采葛以逍遥。yù míng bù míng wén zhuó tiāo,wò xīn jūn wáng rì bù xiū,wǒ jīn cǎi gé yǐ xiāo yáo。

精列

王世贞

独何之,天地相雠诅,其间安得怡,其间安得怡。dú hé zhī,tiān dì xiāng chóu zǔ,qí jiān ān dé yí,qí jiān ān dé yí。
亮怀千秋向,焉能度一时。liàng huái qiān qiū xiàng,yān néng dù yī shí。
愿攀飞龙翼,故里以徘徊,故里以徘徊。yuàn pān fēi lóng yì,gù lǐ yǐ pái huái,gù lǐ yǐ pái huái。
飞龙腾天去,鳅鳝来相依,鳅鳝来相依。fēi lóng téng tiān qù,qiū shàn lái xiāng yī,qiū shàn lái xiāng yī。
眸子向内生,谁为辨雄雌,谁为辨雄雌。móu zi xiàng nèi shēng,shuí wèi biàn xióng cí,shuí wèi biàn xióng cí。
和光同其尘,老氏我所师。hé guāng tóng qí chén,lǎo shì wǒ suǒ shī。
金石随年销,真人旷无期。jīn shí suí nián xiāo,zhēn rén kuàng wú qī。