古诗词

翁中丞南巡歌

王世贞

自公之昔除烦苛,规调如山刍粟多。zì gōng zhī xī chú fán kē,guī diào rú shān chú sù duō。
居人渐徙虎豹穴,大海欲戢鲸鲵波。jū rén jiàn xǐ hǔ bào xué,dà hǎi yù jí jīng ní bō。
片言龃龉辄投劾,安石不出苍生何。piàn yán jǔ yǔ zhé tóu hé,ān shí bù chū cāng shēng hé。
归来束书四壁立,岂有蜡屐双青蛾。guī lái shù shū sì bì lì,qǐ yǒu là jī shuāng qīng é。
若耶若镜不足钓,抱膝时时闻啸歌。ruò yé ruò jìng bù zú diào,bào xī shí shí wén xiào gē。
夷德虽轻犹未厌,以兹颇晚山公荐。yí dé suī qīng yóu wèi yàn,yǐ zī pǒ wǎn shān gōng jiàn。
西泛三江奏春雪,南驰五岭开炎霰。xī fàn sān jiāng zòu chūn xuě,nán chí wǔ lǐng kāi yán xiàn。
汉筴恒馀圮上编,齐书尚郁聊成箭。hàn cè héng yú pǐ shàng biān,qí shū shàng yù liáo chéng jiàn。
今年五月天山定,圣主推轮飞六传。jīn nián wǔ yuè tiān shān dìng,shèng zhǔ tuī lún fēi liù chuán。
中丞獬廌铁作冠,宣室麒麟玉为殿。zhōng chéng xiè zhì tiě zuò guān,xuān shì qí lín yù wèi diàn。
轻裘缓带来东吴,妖氛却扫旄头孤。qīng qiú huǎn dài lái dōng wú,yāo fēn què sǎo máo tóu gū。
星辰莽动铁如意,风雨长鸣金仆姑。xīng chén mǎng dòng tiě rú yì,fēng yǔ zhǎng míng jīn pū gū。
拊循三军挟貉纩,惕息诸将昂虬须。fǔ xún sān jūn xié háo kuàng,tì xī zhū jiāng áng qiú xū。
馀皇万艘?驱叶,组练千重霜剪芜。yú huáng wàn sōu qū yè,zǔ liàn qiān zhòng shuāng jiǎn wú。
南越王头挂大白,马蹄扑簌累夷俘。nán yuè wáng tóu guà dà bái,mǎ tí pū sù lèi yí fú。
儿童抛弃竹马拜,父老不用藜杖扶。ér tóng pāo qì zhú mǎ bài,fù lǎo bù yòng lí zhàng fú。
我公五载犹一夕,鬓发全无半茎白。wǒ gōng wǔ zài yóu yī xī,bìn fā quán wú bàn jīng bái。
寇恂谁借留河内,李晟天生为社稷。kòu xún shuí jiè liú hé nèi,lǐ chéng tiān shēng wèi shè jì。
露章日夜走长安,竹宫祠釐动颜色。lù zhāng rì yè zǒu zhǎng ān,zhú gōng cí lí dòng yán sè。
御史趣刻蟠螭印,丞相且画交龙敕。yù shǐ qù kè pán chī yìn,chéng xiāng qiě huà jiāo lóng chì。
若若双垂绶青紫,万户侯兼二千石。ruò ruò shuāng chuí shòu qīng zǐ,wàn hù hóu jiān èr qiān shí。
牙璋不动画戟横,朱幡映夺沧浪清。yá zhāng bù dòng huà jǐ héng,zhū fān yìng duó cāng làng qīng。
此时王生一游客,步入辕门人尽惊。cǐ shí wáng shēng yī yóu kè,bù rù yuán mén rén jǐn jīng。
愿为十日布衣饮,客星倒据三台明。yuàn wèi shí rì bù yī yǐn,kè xīng dào jù sān tái míng。
何人可当虚左席,扪腹无逾于此生。hé rén kě dāng xū zuǒ xí,mén fù wú yú yú cǐ shēng。
孟坚好推勒石颂,仲宣愧杀从军行。mèng jiān hǎo tuī lēi shí sòng,zhòng xuān kuì shā cóng jūn xíng。
公犹未发我未去,丈夫有志事竟成。gōng yóu wèi fā wǒ wèi qù,zhàng fū yǒu zhì shì jìng chéng。
大鹏尺鴳各有适,不废万古俱垂名。dà péng chǐ yàn gè yǒu shì,bù fèi wàn gǔ jù chuí míng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

小除夕归途遇风雨作

王世贞

流雨泥我足,北风创我肌。liú yǔ ní wǒ zú,běi fēng chuàng wǒ jī。
令我朱颜改,使我含辛悲。lìng wǒ zhū yán gǎi,shǐ wǒ hán xīn bēi。
举目见羊肠,日暮安所归。jǔ mù jiàn yáng cháng,rì mù ān suǒ guī。
黄芦杂苦竹,哀声鸣相和。huáng lú zá kǔ zhú,āi shēng míng xiāng hé。
上有独栖鸟,下有长逝波。shàng yǒu dú qī niǎo,xià yǒu zhǎng shì bō。
归家犹云尔,离家将奈何。guī jiā yóu yún ěr,lí jiā jiāng nài hé。

季生夜猎不获一鲜赋此嘲之

王世贞

翩翩季公子,被服何轻蹻。piān piān jì gōng zi,bèi fú hé qīng juē。
骑从若浮云,行猎至我郊。qí cóng ruò fú yún,xíng liè zhì wǒ jiāo。
是时冬始仲,日暮黄云高。shì shí dōng shǐ zhòng,rì mù huáng yún gāo。
罝网布原坻,左右建重茅。jū wǎng bù yuán chí,zuǒ yòu jiàn zhòng máo。
暝立负玄霜,令严寂不嚣。míng lì fù xuán shuāng,lìng yán jì bù xiāo。
老狐饶先知,狡兔远伏逃。lǎo hú ráo xiān zhī,jiǎo tù yuǎn fú táo。
虽欲纵群骁,争先安所操。suī yù zòng qún xiāo,zhēng xiān ān suǒ cāo。
俄从灌莽间,稍辨东方鼌。é cóng guàn mǎng jiān,shāo biàn dōng fāng cháo。
人马无光辉,饥犬顾我号。rén mǎ wú guāng huī,jī quǎn gù wǒ hào。
东邻少年儿,竿杪置黏胶。dōng lín shǎo nián ér,gān miǎo zhì nián jiāo。
戢身一指顾,百羽遂充庖。jí shēn yī zhǐ gù,bǎi yǔ suì chōng páo。
日入胡姬馆,灸鲜奏醇醪。rì rù hú jī guǎn,jiǔ xiān zòu chún láo。
公子诚豪鸷,兹役不得骄。gōng zi chéng háo zhì,zī yì bù dé jiāo。

暑懒

王世贞

一暑生百慵,一慵百事简。yī shǔ shēng bǎi yōng,yī yōng bǎi shì jiǎn。
偃息衡门下,悠悠梦初转。yǎn xī héng mén xià,yōu yōu mèng chū zhuǎn。
亭午鸟倦啼,槐阴自舒卷。tíng wǔ niǎo juàn tí,huái yīn zì shū juǎn。
时有凉风来,泠然忽称善。shí yǒu liáng fēng lái,líng rán hū chēng shàn。
勿谓羲皇人,此意知者鲜。wù wèi xī huáng rén,cǐ yì zhī zhě xiān。

暑懒

王世贞

凌晨何所道,匡坐但调息。líng chén hé suǒ dào,kuāng zuò dàn diào xī。
客至了不关,眠者当分席。kè zhì le bù guān,mián zhě dāng fēn xí。
围棋白云墅,采莲明月泽。wéi qí bái yún shù,cǎi lián míng yuè zé。
此赏非不领,烦暑将焉适。cǐ shǎng fēi bù lǐng,fán shǔ jiāng yān shì。
秋至暑会舒,吾懒终何如。qiū zhì shǔ huì shū,wú lǎn zhōng hé rú。

将游漆塘山泛五里湖作

王世贞

放舟信所适,爱此湖中春。fàng zhōu xìn suǒ shì,ài cǐ hú zhōng chūn。
春风剪澄眸,流光如盼人。chūn fēng jiǎn chéng móu,liú guāng rú pàn rén。
轻讴起闲羽,柔橹潜修鳞。qīng ōu qǐ xián yǔ,róu lǔ qián xiū lín。
白云何方来,英英间青蘋。bái yún hé fāng lái,yīng yīng jiān qīng píng。
四壁千芙蓉,回波散嶙峋。sì bì qiān fú róng,huí bō sàn lín xún。
寓目了无涉,适已中自亲。yù mù le wú shè,shì yǐ zhōng zì qīn。
顾彼微阴移,慨然眷芳晨。gù bǐ wēi yīn yí,kǎi rán juàn fāng chén。

舍舟步漆塘山竹松间作

王世贞

亭午维芳涘,改策探要眇。tíng wǔ wéi fāng sì,gǎi cè tàn yào miǎo。
去美令神适,来奇信天造。qù měi lìng shén shì,lái qí xìn tiān zào。
??伏泉流,湿我山中屩。biāo biāo fú quán liú,shī wǒ shān zhōng juē。
遁羽时自名,幽花炯相照。dùn yǔ shí zì míng,yōu huā jiǒng xiāng zhào。
清飔浮筠菉,白云弥松茑。qīng sī fú yún lù,bái yún mí sōng niǎo。
峭茜菁葱色,时复栖眉表。qiào qiàn jīng cōng sè,shí fù qī méi biǎo。
回顾夸其俦,听然起微笑。huí gù kuā qí chóu,tīng rán qǐ wēi xiào。

登漆塘山绝顶望太湖作

王世贞

逶迤导绝顶,旷朗澄心颜。wēi yí dǎo jué dǐng,kuàng lǎng chéng xīn yán。
襟带萦吴楚,表里见湖山。jīn dài yíng wú chǔ,biǎo lǐ jiàn hú shān。
长风散庵霭,遥岭若连环。zhǎng fēng sàn ān ǎi,yáo lǐng ruò lián huán。
出没一气中,变幻俄万端。chū méi yī qì zhōng,biàn huàn é wàn duān。
高天蔚浮蓝,黄金错其间。gāo tiān wèi fú lán,huáng jīn cuò qí jiān。
静闻渔唱起,暝见孤鸿还。jìng wén yú chàng qǐ,míng jiàn gū hóng hái。
长啸招䲭夷,缅邈不可攀。zhǎng xiào zhāo yí,miǎn miǎo bù kě pān。

奉释典诸部经于小祗园藏经阁中有述

王世贞

方广宣妙觉,总持谛真乘。fāng guǎng xuān miào jué,zǒng chí dì zhēn chéng。
白马叶休期,金人肇奇祯。bái mǎ yè xiū qī,jīn rén zhào qí zhēn。
伤哉末教日,圣泽渐以凌。shāng zāi mò jiào rì,shèng zé jiàn yǐ líng。
冥迹蹈恒河,狂飙吹慧灯。míng jì dǎo héng hé,kuáng biāo chuī huì dēng。
我友条净业,慷慨惠函经。wǒ yǒu tiáo jìng yè,kāng kǎi huì hán jīng。
奚必具羯磨,居然一摩腾。xī bì jù jié mó,jū rán yī mó téng。
小果固有漏,法施良足凭。xiǎo guǒ gù yǒu lòu,fǎ shī liáng zú píng。
虽靡布金田,幸依化人城。suī mí bù jīn tián,xìng yī huà rén chéng。
苍松云弥滃,修竹风琮琤。cāng sōng yún mí wēng,xiū zhú fēng cóng chēng。
层阁临广除,回流激清泠。céng gé lín guǎng chú,huí liú jī qīng líng。
闼婆陈天乐,龙藏郁飞腾。tà pó chén tiān lè,lóng cáng yù fēi téng。
中有慈悲相,恍发妙音声。zhōng yǒu cí bēi xiāng,huǎng fā miào yīn shēng。
玉笈启缃缥,流纨染翰青。yù jí qǐ xiāng piāo,liú wán rǎn hàn qīng。
仿佛贝叶端,自然莲花生。fǎng fú bèi yè duān,zì rán lián huā shēng。
如日悬中天,万象借光明。rú rì xuán zhōng tiān,wàn xiàng jiè guāng míng。
稽首两足尊,发此希有诚。jī shǒu liǎng zú zūn,fā cǐ xī yǒu chéng。
破除诸疑网,摧伏群魔兵。pò chú zhū yí wǎng,cuī fú qún mó bīng。
前因获心通,后果希胜增。qián yīn huò xīn tōng,hòu guǒ xī shèng zēng。
愿以一切智,回施一切情。yuàn yǐ yī qiè zhì,huí shī yī qiè qíng。
巀嵲西逝梁,金篦导前行。jié niè xī shì liáng,jīn bì dǎo qián xíng。
凡圣同超解,怨亲归合并。fán shèng tóng chāo jiě,yuàn qīn guī hé bìng。
执离文字间,犹为道所憎。zhí lí wén zì jiān,yóu wèi dào suǒ zēng。
曹溪倘吾许,筌蹄讵堪徵。cáo xī tǎng wú xǔ,quán tí jù kān zhēng。

十三夜步月过邻家饮作

王世贞

抱疴适不乐,强起无何时。bào kē shì bù lè,qiáng qǐ wú hé shí。
念此月色佳,那能恋床帷。niàn cǐ yuè sè jiā,nà néng liàn chuáng wéi。
徐步叩东邻,觞席犹未移。xú bù kòu dōng lín,shāng xí yóu wèi yí。
有酒但斟酌,焉问主人谁。yǒu jiǔ dàn zhēn zhuó,yān wèn zhǔ rén shuí。
奇阴间木石,幽光蔼庭墀。qí yīn jiān mù shí,yōu guāng ǎi tíng chí。
浴魄冰壶中,藻荇互参差。yù pò bīng hú zhōng,zǎo xìng hù cān chà。
泠然清声发,安辨竹与丝。líng rán qīng shēng fā,ān biàn zhú yǔ sī。
大化冶寓形,忧乐不须斯。dà huà yě yù xíng,yōu lè bù xū sī。
顾言隗俄际,所得其庶几。gù yán kuí é jì,suǒ dé qí shù jǐ。

十四夜复步月过从弟饮作

王世贞

秋气日以佳,秋月垂当团。qiū qì rì yǐ jiā,qiū yuè chuí dāng tuán。
晚获徒步趣,相与复盘桓。wǎn huò tú bù qù,xiāng yǔ fù pán huán。
剥啄惠连门,揽衣不及冠。bō zhuó huì lián mén,lǎn yī bù jí guān。
呼妇出斗酒,手自裁肴餐。hū fù chū dòu jiǔ,shǒu zì cái yáo cān。
素旻溢清波,炯然濯肺肝。sù mín yì qīng bō,jiǒng rán zhuó fèi gān。
慨兹人间世,所受殊已难。kǎi zī rén jiān shì,suǒ shòu shū yǐ nán。
安能需令节,谋客始为欢。ān néng xū lìng jié,móu kè shǐ wèi huān。
白露下沾衣,北斗自阑干。bái lù xià zhān yī,běi dòu zì lán gàn。
远树出严钟,隐隐将就残。yuǎn shù chū yán zhōng,yǐn yǐn jiāng jiù cán。
抚枕追往境,怅焉浩无端。fǔ zhěn zhuī wǎng jìng,chàng yān hào wú duān。

十五夜于小祗园坐月作

王世贞

纤阿应嘉候,祗园依化城。xiān ā yīng jiā hòu,zhī yuán yī huà chéng。
感此牟尼珠,扬光濯清泠。gǎn cǐ móu ní zhū,yáng guāng zhuó qīng líng。
梵天白银桥,恍若燄摩升。fàn tiān bái yín qiáo,huǎng ruò yàn mó shēng。
清溪相环带,空水互晶荧。qīng xī xiāng huán dài,kōng shuǐ hù jīng yíng。
飞觞无遗憩,流霞湛然盈。fēi shāng wú yí qì,liú xiá zhàn rán yíng。
顺风奏丝桐,袅袅发奇声。shùn fēng zòu sī tóng,niǎo niǎo fā qí shēng。
青松为我和,白云为我停。qīng sōng wèi wǒ hé,bái yún wèi wǒ tíng。
酒德将调浃,颓然玉山倾。jiǔ dé jiāng diào jiā,tuí rán yù shān qīng。
披襟纳虚爽,万境皆光明。pī jīn nà xū shuǎng,wàn jìng jiē guāng míng。
安能守空观,枯寂送馀生。ān néng shǒu kōng guān,kū jì sòng yú shēng。

十六夜月徐荆州见枉作

王世贞

欢宴申遥夕,疲薾辞请谒。huān yàn shēn yáo xī,pí ěr cí qǐng yè。
故人从东来,今我思超忽。gù rén cóng dōng lái,jīn wǒ sī chāo hū。
聊携一尊酒,相与陶嘉月。liáo xié yī zūn jiǔ,xiāng yǔ táo jiā yuè。
熹微破泱漭,冉冉出丛樾。xī wēi pò yāng mǎng,rǎn rǎn chū cóng yuè。
是时初逾望,清可鉴毛发。shì shí chū yú wàng,qīng kě jiàn máo fā。
虽复表亏端,幽晖殊未歇。suī fù biǎo kuī duān,yōu huī shū wèi xiē。
玄鹤寥戾鸣,肃然惩栖鹘。xuán hè liáo lì míng,sù rán chéng qī gǔ。
敢以斗柄斜,辞君玉壶竭。gǎn yǐ dòu bǐng xié,cí jūn yù hú jié。
携手仍与旋,清言至明发。xié shǒu réng yǔ xuán,qīng yán zhì míng fā。

秋日蓠薋园即事作

王世贞

兹地不数武,亦复具池台。zī dì bù shù wǔ,yì fù jù chí tái。
亭午欣鸟雀,初凉愁草莱。tíng wǔ xīn niǎo què,chū liáng chóu cǎo lái。
恍然石色古,乃是微云回。huǎng rán shí sè gǔ,nǎi shì wēi yún huí。
竹润遥相借,兰芬时一来。zhú rùn yáo xiāng jiè,lán fēn shí yī lái。
客至但坐耳,相对亦悠哉。kè zhì dàn zuò ěr,xiāng duì yì yōu zāi。
礼岂在巾帻,懒不废尊罍。lǐ qǐ zài jīn zé,lǎn bù fèi zūn léi。

秋日小祗园即事作

王世贞

幽竹藩行径,客来无送迎。yōu zhú fān xíng jìng,kè lái wú sòng yíng。
石梁横秋色,高阁延远清。shí liáng héng qiū sè,gāo gé yán yuǎn qīng。
爱此修日景,弥耽静者情。ài cǐ xiū rì jǐng,mí dān jìng zhě qíng。
时探诸品毕,不省何经名。shí tàn zhū pǐn bì,bù shěng hé jīng míng。
微微甘雨至,稍稍凉风生。wēi wēi gān yǔ zhì,shāo shāo liáng fēng shēng。
迟暮且莫返,与君听松声。chí mù qiě mò fǎn,yǔ jūn tīng sōng shēng。

嘉禾道中

王世贞

方春爱行役,因与陶嘉候。fāng chūn ài xíng yì,yīn yǔ táo jiā hòu。
燕尾碧相袭,鸭头青始皱。yàn wěi bì xiāng xí,yā tóu qīng shǐ zhòu。
轻风怜舟师,为我来往奏。qīng fēng lián zhōu shī,wèi wǒ lái wǎng zòu。
收帆杨柳色,沽酒夕阳堠。shōu fān yáng liǔ sè,gū jiǔ xī yáng hòu。
有友四五人,倾觞如悬溜。yǒu yǒu sì wǔ rén,qīng shāng rú xuán liū。
丝鲙出网鲜,乳臇伏巢?。sī kuài chū wǎng xiān,rǔ juǎn fú cháo。
扶兴端互起,谋欢策争售。fú xīng duān hù qǐ,móu huān cè zhēng shòu。
问余倾玉山,应须堕月后。wèn yú qīng yù shān,yīng xū duò yuè hòu。
頫仰人间世,所得良不偶。fǔ yǎng rén jiān shì,suǒ dé liáng bù ǒu。