古诗词

孤鸳篇

王世贞

摩诃池上两鸳鸯,和鸣交颈共翱翔。mó hē chí shàng liǎng yuān yāng,hé míng jiāo jǐng gòng áo xiáng。
一朝雌去不相待,却使雄栖欲断肠。yī cháo cí qù bù xiāng dài,què shǐ xióng qī yù duàn cháng。
不学秦家萧史妃,翻成汉代买臣妻。bù xué qín jiā xiāo shǐ fēi,fān chéng hàn dài mǎi chén qī。
去似妖娼归北里,留如戍客滞辽西。qù shì yāo chāng guī běi lǐ,liú rú shù kè zhì liáo xī。
生计凄凉枉痴待,主人恩重心难改。shēng jì qī liáng wǎng chī dài,zhǔ rén ēn zhòng xīn nán gǎi。
顾影犹疑怨耦从,闻呼自愧空名在。gù yǐng yóu yí yuàn ǒu cóng,wén hū zì kuì kōng míng zài。
碧荇芳萍梦已虚,红颜绣羽渐凋疏。bì xìng fāng píng mèng yǐ xū,hóng yán xiù yǔ jiàn diāo shū。
枝头恨杀连理树,水底生憎比目鱼。zhī tóu hèn shā lián lǐ shù,shuǐ dǐ shēng zēng bǐ mù yú。
吴天独雁声相亚,臆中清泪如波写。wú tiān dú yàn shēng xiāng yà,yì zhōng qīng lèi rú bō xiě。
已令明月不成机,复遣寒霜摧半瓦。yǐ lìng míng yuè bù chéng jī,fù qiǎn hán shuāng cuī bàn wǎ。
总为情深有别离,他生未是此生非。zǒng wèi qíng shēn yǒu bié lí,tā shēng wèi shì cǐ shēng fēi。
孤魂倘傍韩冯墓,依旧双双一处飞。gū hún tǎng bàng hán féng mù,yī jiù shuāng shuāng yī chù fēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

试茶初动蟹眼,临帖更画乌丝。shì chá chū dòng xiè yǎn,lín tiē gèng huà wū sī。
啜罢冷淘槐叶,微吟双调柘枝。chuài bà lěng táo huái yè,wēi yín shuāng diào zhè zhī。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

姓名琬琰四海,文字金石千秋。xìng míng wǎn yǎn sì hǎi,wén zì jīn shí qiān qiū。
只堪曳尾沙畔,那可跨鹤扬州。zhǐ kān yè wěi shā pàn,nà kě kuà hè yáng zhōu。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

湖田未论厚薄,颇堪伏腊之资。hú tián wèi lùn hòu báo,pǒ kān fú là zhī zī。
吾意无可不可,世途已而殆而。wú yì wú kě bù kě,shì tú yǐ ér dài ér。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

握管颇成快事,衔杯差不让人。wò guǎn pǒ chéng kuài shì,xián bēi chà bù ràng rén。
何曾在下援上,亦否辞富居贫。hé céng zài xià yuán shàng,yì fǒu cí fù jū pín。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

重权一佩六印,巧宦十至九卿。zhòng quán yī pèi liù yìn,qiǎo huàn shí zhì jiǔ qīng。
八十日陶彭泽,福薄苦要归耕。bā shí rì táo péng zé,fú báo kǔ yào guī gēng。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

时事十羊九牧,世情暮四朝三。shí shì shí yáng jiǔ mù,shì qíng mù sì cháo sān。
莫忧深源难起,自信中散不堪。mò yōu shēn yuán nán qǐ,zì xìn zhōng sàn bù kān。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

有子万事非足,无官一身不轻。yǒu zi wàn shì fēi zú,wú guān yī shēn bù qīng。
仙人自来忍辱,居士难矣净名。xiān rén zì lái rěn rǔ,jū shì nán yǐ jìng míng。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

修罗怨为兵刃,调达谤作笙歌。xiū luó yuàn wèi bīng rèn,diào dá bàng zuò shēng gē。
大梵天宫自在,光明不照娑婆。dà fàn tiān gōng zì zài,guāng míng bù zhào suō pó。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

黄雀入水为蛤,青鸠乘春化鹰。huáng què rù shuǐ wèi há,qīng jiū chéng chūn huà yīng。
升沉偶然所遇,强弱岂尔之能。shēng chén ǒu rán suǒ yù,qiáng ruò qǐ ěr zhī néng。

夏日偶成不复伦次共得廿首复作长山道中故事耳

王世贞

逾冠已叨银艾,三十谬领金绯。yú guān yǐ dāo yín ài,sān shí miù lǐng jīn fēi。
总就回波六字,唯向君王乞归。zǒng jiù huí bō liù zì,wéi xiàng jūn wáng qǐ guī。

题梅卷赠虚上人

王世贞

罗浮寒玉千树,折赠阇黎一枝。luó fú hán yù qiān shù,zhé zèng dū lí yī zhī。
欲识西来真意,暗风吹到军持。yù shí xī lái zhēn yì,àn fēng chuī dào jūn chí。

题梅卷赠虚上人

王世贞

陇头玉笛吹遍,哀响不到僧家。lǒng tóu yù dí chuī biàn,āi xiǎng bù dào sēng jiā。
为问阿师微笑,世尊拈示天花。wèi wèn ā shī wēi xiào,shì zūn niān shì tiān huā。

戏题

王世贞

词林岂必阳九,世路自足朝三。cí lín qǐ bì yáng jiǔ,shì lù zì zú cháo sān。
鸡肋弃之有味,羊肠欲上不堪。jī lē qì zhī yǒu wèi,yáng cháng yù shàng bù kān。

戏题

王世贞

蹉跎颜驷双鬓,落魄高阳一身。cuō tuó yán sì shuāng bìn,luò pò gāo yáng yī shēn。
弹章亦合文苑,除目终疑酒人。dàn zhāng yì hé wén yuàn,chú mù zhōng yí jiǔ rén。

梦后戏成

王世贞

习风消除未尽,梦里青衫一官。xí fēng xiāo chú wèi jǐn,mèng lǐ qīng shān yī guān。
二十六年金紫,此梦已觉犹残。èr shí liù nián jīn zǐ,cǐ mèng yǐ jué yóu cán。