古诗词

汾阳王单骑见番图歌为郭都督作

王世贞

中兴八叶唐成王,手挈太阿归权珰。zhōng xīng bā yè táng chéng wáng,shǒu qiè tài ā guī quán dāng。
是时吐蕃大披猖,河陇业已禠冠裳。shì shí tǔ fān dà pī chāng,hé lǒng yè yǐ sī guān shang。
回纥角之蕃益张,横毡浴铁霾大荒。huí gē jiǎo zhī fān yì zhāng,héng zhān yù tiě mái dà huāng。
其气似欲吞秦凉,令公七尺万众当。qí qì shì yù tūn qín liáng,lìng gōng qī chǐ wàn zhòng dāng。
亲捧红日腾扶桑,九花神虬超欲骧。qīn pěng hóng rì téng fú sāng,jiǔ huā shén qiú chāo yù xiāng。
?翿贝带青丝缰,令公眼底无豺狼。dào bèi dài qīng sī jiāng,lìng gōng yǎn dǐ wú chái láng。
免胄微见须髯苍,大酋咋指小酋僵。miǎn zhòu wēi jiàn xū rán cāng,dà qiú zǎ zhǐ xiǎo qiú jiāng。
两都香火当复长,乞公片语还毡乡。liǎng dōu xiāng huǒ dāng fù zhǎng,qǐ gōng piàn yǔ hái zhān xiāng。
举觞釂天天为黄,马毛猬缩喑不扬。jǔ shāng jiào tiān tiān wèi huáng,mǎ máo wèi suō yīn bù yáng。
万刃立卷三秋霜,先声一夜摧西羌。wàn rèn lì juǎn sān qiū shuāng,xiān shēng yī yè cuī xī qiāng。
穹庐倒卓赞普亡,俘儿解辫血洗创。qióng lú dào zhuó zàn pǔ wáng,fú ér jiě biàn xuè xǐ chuàng。
朔方以北仍称唐,归来钟鼓登明堂。shuò fāng yǐ běi réng chēng táng,guī lái zhōng gǔ dēng míng táng。
二十四考黄金方,临淮愧死军容忙。èr shí sì kǎo huáng jīn fāng,lín huái kuì sǐ jūn róng máng。
田家老奴跽道傍,何来枢密开同光。tián jiā lǎo nú jì dào bàng,hé lái shū mì kāi tóng guāng。
后人往往夸身强,将军少年铁裲裆。hòu rén wǎng wǎng kuā shēn qiáng,jiāng jūn shǎo nián tiě liǎng dāng。
连钱插羽梨花枪,用如电掣星流芒。lián qián chā yǔ lí huā qiāng,yòng rú diàn chè xīng liú máng。
巴蜑賨叟黄头郎,爱养死力同肝肠。bā dàn cóng sǒu huáng tóu láng,ài yǎng sǐ lì tóng gān cháng。
一苇坐扫千馀皇,为侯此图侯莫忘。yī wěi zuò sǎo qiān yú huáng,wèi hóu cǐ tú hóu mò wàng。
白茅虎竹出御床,还侯太尉邑汾阳。bái máo hǔ zhú chū yù chuáng,hái hóu tài wèi yì fén yáng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

将赴青州道别医友王昌年

王世贞

荒城不忍别,浊酒暂相亲。huāng chéng bù rěn bié,zhuó jiǔ zàn xiāng qīn。
病骨真须汝,离颜转向人。bìng gǔ zhēn xū rǔ,lí yán zhuǎn xiàng rén。
虽无郭泰楫,尚有吕安轮。suī wú guō tài jí,shàng yǒu lǚ ān lún。
寄语云门胜,应催发兴新。jì yǔ yún mén shèng,yīng cuī fā xīng xīn。

将赴青州道别医友王昌年

王世贞

海内犹烽色,微官到自嗟。hǎi nèi yóu fēng sè,wēi guān dào zì jiē。
我行何处是,汝返末为家。wǒ xíng hé chù shì,rǔ fǎn mò wèi jiā。
落魄交多改,销魂梦转赊。luò pò jiāo duō gǎi,xiāo hún mèng zhuǎn shē。
鸣驺又冲雪,深羡暮栖鸦。míng zōu yòu chōng xuě,shēn xiàn mù qī yā。

寒食冶园道过大冯子

王世贞

客路兼寒食,千林雨雪霏。kè lù jiān hán shí,qiān lín yǔ xuě fēi。
俱言仲春尽,怕是落花飞。jù yán zhòng chūn jǐn,pà shì luò huā fēi。
禁火柴门掩,穿云猎骑归。jìn huǒ chái mén yǎn,chuān yún liè qí guī。
向君需社酒,还复理冬衣。xiàng jūn xū shè jiǔ,hái fù lǐ dōng yī。

途中杂咏

王世贞

出郭已十里,晨炊犹未烟。chū guō yǐ shí lǐ,chén chuī yóu wèi yān。
浮云济阳树,残雪欢阴田。fú yún jì yáng shù,cán xuě huān yīn tián。
蔓杂钩衣转,坡深隐幔偏。màn zá gōu yī zhuǎn,pō shēn yǐn màn piān。
那能怨行役,马首正茫然。nà néng yuàn xíng yì,mǎ shǒu zhèng máng rán。

途中杂咏

王世贞

褰帷过残腊,春事复离亭。qiān wéi guò cán là,chūn shì fù lí tíng。
日气摇沙白,冰文压浪青。rì qì yáo shā bái,bīng wén yā làng qīng。
饥乌惊复下,倦马策还停。jī wū jīng fù xià,juàn mǎ cè hái tíng。
处处疲奔命,谁能辨使星。chù chù pí bēn mìng,shuí néng biàn shǐ xīng。

途中杂咏

王世贞

征途时一哂,蓐食向青山。zhēng tú shí yī shěn,rù shí xiàng qīng shān。
物态腰章后,时才手板间。wù tài yāo zhāng hòu,shí cái shǒu bǎn jiān。
渐衰寒自骨,久客厚归颜。jiàn shuāi hán zì gǔ,jiǔ kè hòu guī yán。
细数浮生事,渔樵亦未闲。xì shù fú shēng shì,yú qiáo yì wèi xián。

途中杂咏

王世贞

世情安磬折,吾计转萧森。shì qíng ān qìng zhé,wú jì zhuǎn xiāo sēn。
已是长途骨,无轻迟暮心。yǐ shì zhǎng tú gǔ,wú qīng chí mù xīn。
诗篇仍稍稍,杯酒遽沈沈。shī piān réng shāo shāo,bēi jiǔ jù shěn shěn。
回首云门路,春山恨与深。huí shǒu yún mén lù,chūn shān hèn yǔ shēn。

冶园池亭

王世贞

小憩据胡床,清尊酒未央。xiǎo qì jù hú chuáng,qīng zūn jiǔ wèi yāng。
寒花点新社,疏柳出横塘。hán huā diǎn xīn shè,shū liǔ chū héng táng。
鱼鸟来相近,琴书课不妨。yú niǎo lái xiāng jìn,qín shū kè bù fáng。
愀然心自语,薄业太湖傍。qiǎo rán xīn zì yǔ,báo yè tài hú bàng。

偶成

王世贞

罢案无他事,行行自灌畦。bà àn wú tā shì,xíng xíng zì guàn qí。
千山来拄笏,一鸟过支颐。qiān shān lái zhǔ hù,yī niǎo guò zhī yí。
风雨春时变,云霞晚更移。fēng yǔ chūn shí biàn,yún xiá wǎn gèng yí。
人间聊屈指,何处著吾诗。rén jiān liáo qū zhǐ,hé chù zhù wú shī。

偶成

王世贞

何山能小鲁,此地亦东秦。hé shān néng xiǎo lǔ,cǐ dì yì dōng qín。
不尽褰帷色,犹馀抱案身。bù jǐn qiān wéi sè,yóu yú bào àn shēn。
微名宁碍世,薄宦转关人。wēi míng níng ài shì,báo huàn zhuǎn guān rén。
莫问长安道,春来事事新。mò wèn zhǎng ān dào,chūn lái shì shì xīn。

临朐道中遇雪

王世贞

三月明朝是,初怜景物催。sān yuè míng cháo shì,chū lián jǐng wù cuī。
孤村重见雪,十日旧闻雷。gū cūn zhòng jiàn xuě,shí rì jiù wén léi。
寒暑宁关候,经纶各竞才。hán shǔ níng guān hòu,jīng lún gè jìng cái。
龙蛇空自出,戒尔急须回。lóng shé kōng zì chū,jiè ěr jí xū huí。

过冶泉

王世贞

偶经盘石坐,下有暗泉过。ǒu jīng pán shí zuò,xià yǒu àn quán guò。
受月苔阴少,分云竹色多。shòu yuè tái yīn shǎo,fēn yún zhú sè duō。
幽岩答樵斧,小屋见渔蓑。yōu yán dá qiáo fǔ,xiǎo wū jiàn yú suō。
不浅沧浪兴,风尘可奈何。bù qiǎn cāng làng xīng,fēng chén kě nài hé。

喜汝思东巡

王世贞

天遣故人至,顿然消百愁。tiān qiǎn gù rén zhì,dùn rán xiāo bǎi chóu。
峥嵘尊北海,颠倒榻南州。zhēng róng zūn běi hǎi,diān dào tà nán zhōu。
一动延津气,双驱碣石游。yī dòng yán jīn qì,shuāng qū jié shí yóu。
无须怨行役,秋兴日相酬。wú xū yuàn xíng yì,qiū xīng rì xiāng chóu。

诸城山行

王世贞

涓然衣带水,忽入松萝间。juān rán yī dài shuǐ,hū rù sōng luó jiān。
海雨酝秋色,山风澄客颜。hǎi yǔ yùn qiū sè,shān fēng chéng kè yán。
崔嵬径欲尽,窈窕谷堪攀。cuī wéi jìng yù jǐn,yǎo tiǎo gǔ kān pān。
济胜岂无具,能如玄度闲。jì shèng qǐ wú jù,néng rú xuán dù xián。

端午日独坐长山署中有感

王世贞

亦知佳节在,掩卷自沉吟。yì zhī jiā jié zài,yǎn juǎn zì chén yín。
乳燕窥人静,飞花染坐深。rǔ yàn kuī rén jìng,fēi huā rǎn zuò shēn。
彩丝儿女事,纨扇岁时心。cǎi sī ér nǚ shì,wán shàn suì shí xīn。
有酒谁堪酌,徒令百感侵。yǒu jiǔ shuí kān zhuó,tú lìng bǎi gǎn qīn。