古诗词

游张公善权二洞歌寄孔嘉仲蔚淳父伯起幼于兄弟

王世贞

我昔攀天门,下视九土青。wǒ xī pān tiān mén,xià shì jiǔ tǔ qīng。
偶然咳唾忤风伯,吹落江湖成客星。ǒu rán ké tuò wǔ fēng bó,chuī luò jiāng hú chéng kè xīng。
男儿生不能学向子平,弃家游五岳。nán ér shēng bù néng xué xiàng zi píng,qì jiā yóu wǔ yuè。
又不能学袁夏甫,坐卧土室中步武,名山惜双脚。yòu bù néng xué yuán xià fǔ,zuò wò tǔ shì zhōng bù wǔ,míng shān xī shuāng jiǎo。
以兹欲作二洞游,跌宕不辞真宰愁。yǐ zī yù zuò èr dòng yóu,diē dàng bù cí zhēn zǎi chóu。
培塿张公,颓然土丘。péi lǒu zhāng gōng,tuí rán tǔ qiū。
一线乍启,万奇中抽。yī xiàn zhà qǐ,wàn qí zhōng chōu。
阴风冥森下无际,时见磔鹘仍惊虬。yīn fēng míng sēn xià wú jì,shí jiàn zhé gǔ réng jīng qiú。
嵯峨中堂耸玉柱,的皪两序悬鸣球。cuó é zhōng táng sǒng yù zhù,de lì liǎng xù xuán míng qiú。
白云一归不得出,石床眠云古时湿。bái yún yī guī bù dé chū,shí chuáng mián yún gǔ shí shī。
太始以来无日月,烛龙衔珠曜璇阙。tài shǐ yǐ lái wú rì yuè,zhú lóng xián zhū yào xuán quē。
野夫出兹山,两足已如膑。yě fū chū zī shān,liǎng zú yǐ rú bìn。
犹能贾馀勇,对客却篮笋。yóu néng jiǎ yú yǒng,duì kè què lán sǔn。
玉潭濯皎洁,琼树揽轮囷。yù tán zhuó jiǎo jié,qióng shù lǎn lún qūn。
秋风兴来骨欲颠,挂帆飞榜凌苍烟。qiū fēng xīng lái gǔ yù diān,guà fān fēi bǎng líng cāng yān。
荒鸡一鸣至善权,善权浮屠高插天。huāng jī yī míng zhì shàn quán,shàn quán fú tú gāo chā tiān。
高插天国山,山青不能锁。gāo chā tiān guó shān,shān qīng bù néng suǒ。
吴时碑,隋时殿,唐时松柏夹道左。wú shí bēi,suí shí diàn,táng shí sōng bǎi jiā dào zuǒ。
阴巘盘拿白龙迹,朱梁擘画雷神火。yīn yǎn pán ná bái lóng jì,zhū liáng bāi huà léi shén huǒ。
坤轴兮自摇,乾门兮陡开。kūn zhóu xī zì yáo,qián mén xī dǒu kāi。
上有谽谺蚴蟉之岩崖兮,搆飞空之楼阁,下有滭浡訇磕之流湍兮,殷坼地之风雷。shàng yǒu hān xiā yòu liú zhī yán yá xī,gòu fēi kōng zhī lóu gé,xià yǒu bì bó hōng kē zhī liú tuān xī,yīn chè dì zhī fēng léi。
接睫燕蝠,钩衣莓苔。jiē jié yàn fú,gōu yī méi tái。
空青乍明水碧闇,赤瑕驳荦黄金摧。kōng qīng zhà míng shuǐ bì àn,chì xiá bó luò huáng jīn cuī。
泠然仙乐奏其底,令我欲出仍徘徊。líng rán xiān lè zòu qí dǐ,lìng wǒ yù chū réng pái huái。
挥手谢山灵,裁书报彭俞。huī shǒu xiè shān líng,cái shū bào péng yú。
及示黄张二三子,搜奇擅秘须吾徒。jí shì huáng zhāng èr sān zi,sōu qí shàn mì xū wú tú。
自古名山在天地,珍重能容异人至。zì gǔ míng shān zài tiān dì,zhēn zhòng néng róng yì rén zhì。
宛委云藏轩帝书,祝融雨洗司空字。wǎn wěi yún cáng xuān dì shū,zhù róng yǔ xǐ sī kōng zì。
张公之名经颇传,善权泯泯殊堪怜。zhāng gōng zhī míng jīng pǒ chuán,shàn quán mǐn mǐn shū kān lián。
我歌二洞汝当和,烟霞吐色三千年。wǒ gē èr dòng rǔ dāng hé,yān xiá tǔ sè sān qiān nián。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

风日清美行园有怀吴峻伯率尔折简

王世贞

亭午气清和,西园行挟策。tíng wǔ qì qīng hé,xī yuán xíng xié cè。
阶藉葳蕤红,窗延纵横碧。jiē jí wēi ruí hóng,chuāng yán zòng héng bì。
时禽骄孤迈,芳草妒新迹。shí qín jiāo gū mài,fāng cǎo dù xīn jì。
慨然怀良友,胡为但役役。kǎi rán huái liáng yǒu,hú wèi dàn yì yì。
刀笔余啸歌,诗书子徽纆。dāo bǐ yú xiào gē,shī shū zi huī mò。
博谷声条桑,永晷不重得。bó gǔ shēng tiáo sāng,yǒng guǐ bù zhòng dé。
愿言携琴至,呼尊命所适。yuàn yán xié qín zhì,hū zūn mìng suǒ shì。

于役淄川途遇大雨有述

王世贞

冥冥乾维改,殷殷坤轴摧。míng míng qián wéi gǎi,yīn yīn kūn zhóu cuī。
女风嘘阴穴,族云布阳台。nǚ fēng xū yīn xué,zú yún bù yáng tái。
海色二有合,嘉霖四望来。hǎi sè èr yǒu hé,jiā lín sì wàng lái。
玄鹳引吭鸣,游鱼矫鬐回。xuán guàn yǐn kēng míng,yóu yú jiǎo qí huí。
萎叶贪故柯,柔苗媚其荄。wēi yè tān gù kē,róu miáo mèi qí gāi。
裳衣既颠倒,车马亦虺隤。shang yī jì diān dào,chē mǎ yì huī tuí。
迂辔就衡门,野父进我杯。yū pèi jiù héng mén,yě fù jìn wǒ bēi。
请以甫田诗,宽彼东山怀。qǐng yǐ fǔ tián shī,kuān bǐ dōng shān huái。

初夏晨起

王世贞

初阳组林茑,轻飔衣屏障。chū yáng zǔ lín niǎo,qīng sī yī píng zhàng。
草绶生绿滋,筠阴卷清浪。cǎo shòu shēng lǜ zī,yún yīn juǎn qīng làng。
间发阴鹤和,时流黄鸟唱。jiān fā yīn hè hé,shí liú huáng niǎo chàng。
旷矣物不接,嗒然吾将丧。kuàng yǐ wù bù jiē,dā rán wú jiāng sàng。
虽靡向禽达,颇怀张邴放。suī mí xiàng qín dá,pǒ huái zhāng bǐng fàng。
一命羁所之,千秋郁微尚。yī mìng jī suǒ zhī,qiān qiū yù wēi shàng。
郤案更沉吟,沉吟滋惆怅。xì àn gèng chén yín,chén yín zī chóu chàng。

泰安即事呈同事诸君

王世贞

忽闻谒台去,颠倒揽裳衣。hū wén yè tái qù,diān dào lǎn shang yī。
不知褦襶子,规腰何所师。bù zhī nài dài zi,guī yāo hé suǒ shī。
含吐将及唇,瑟缩未成辞。hán tǔ jiāng jí chún,sè suō wèi chéng cí。
流汗纷如浆,袖手不顾挥。liú hàn fēn rú jiāng,xiù shǒu bù gù huī。
委蛇将出门,归我旧须眉。wěi shé jiāng chū mén,guī wǒ jiù xū méi。
轻风发微凉,白日已崦嵫。qīng fēng fā wēi liáng,bái rì yǐ yān zī。
张宴陈钟鼓,为乐不逮时。zhāng yàn chén zhōng gǔ,wèi lè bù dǎi shí。
北山有岱宗,南山有徂徕。běi shān yǒu dài zōng,nán shān yǒu cú lái。
溟海中相隔,步武竟焉之。míng hǎi zhōng xiāng gé,bù wǔ jìng yān zhī。

泰安即事呈同事诸君

王世贞

琼台双文篚,上有五色芝。qióng tái shuāng wén fěi,shàng yǒu wǔ sè zhī。
纤月承卿云,炜煜霞文披。xiān yuè chéng qīng yún,wěi yù xiá wén pī。
藉以流黄绮,贡之白玉墀。jí yǐ liú huáng qǐ,gòng zhī bái yù chí。
违性虚见珍,虽贵非所希。wéi xìng xū jiàn zhēn,suī guì fēi suǒ xī。
不如南山柏,千载长如斯。bù rú nán shān bǎi,qiān zài zhǎng rú sī。

过潍县故孔北海祠作

王世贞

威凤虽在罗,耻与凡枭近。wēi fèng suī zài luó,chǐ yǔ fán xiāo jìn。
神龙刬其角,目固无鲛蜃。shén lóng chǎn qí jiǎo,mù gù wú jiāo shèn。
火垂赤帝灭,风犹素王振。huǒ chuí chì dì miè,fēng yóu sù wáng zhèn。
角总吐英谈,冠弱流乂问。jiǎo zǒng tǔ yīng tán,guān ruò liú yì wèn。
平原援中绝,北海诚空奋。píng yuán yuán zhōng jué,běi hǎi chéng kōng fèn。
艰难傍馀爝,廓落甘异摈。jiān nán bàng yú jué,kuò luò gān yì bìn。
交祢岂慕狂,拒郤焉为吝。jiāo mí qǐ mù kuáng,jù xì yān wèi lìn。
巢倾卵俱覆,梁逝室亦震。cháo qīng luǎn jù fù,liáng shì shì yì zhèn。
反谐鄢陵祝,不睹山阳恨。fǎn xié yān líng zhù,bù dǔ shān yáng hèn。
余本骨体人,千秋凛遗荩。yú běn gǔ tǐ rén,qiān qiū lǐn yí jìn。
高咏长寝篇,分香随澌尽。gāo yǒng zhǎng qǐn piān,fēn xiāng suí sī jǐn。

薄暮东牟道中有作

王世贞

策骑缘海壖,兴发遂忘疲。cè qí yuán hǎi ruán,xīng fā suì wàng pí。
将晞九阳发,思振三神衣。jiāng xī jiǔ yáng fā,sī zhèn sān shén yī。
如何悲泉侧,阳乌欲罢飞。rú hé bēi quán cè,yáng wū yù bà fēi。
川后约其波,以待朱轮归。chuān hòu yuē qí bō,yǐ dài zhū lún guī。
柳色有遗景,梓里无停晖。liǔ sè yǒu yí jǐng,zǐ lǐ wú tíng huī。
空青就磨灭,光景向熹微。kōng qīng jiù mó miè,guāng jǐng xiàng xī wēi。
二气既不分,吾人安敢违。èr qì jì bù fēn,wú rén ān gǎn wéi。
改辔趣林薄,命烛叩衡扉。gǎi pèi qù lín báo,mìng zhú kòu héng fēi。
有酒但为欢,无酒且息机。yǒu jiǔ dàn wèi huān,wú jiǔ qiě xī jī。
天鸡在东方,三鸣不须斯。tiān jī zài dōng fāng,sān míng bù xū sī。
庶哉咸池浴,万象同赫羲。shù zāi xián chí yù,wàn xiàng tóng hè xī。

初至登州就台小憩

王世贞

陆走费轮蹄,暑征困衣领。lù zǒu fèi lún tí,shǔ zhēng kùn yī lǐng。
浃旬嵎夷造,乃使烦虑屏。jiā xún yú yí zào,nǎi shǐ fán lǜ píng。
税微公牍简,讼折人吏静。shuì wēi gōng dú jiǎn,sòng zhé rén lì jìng。
海气蠲夙苛,山风荐微冷。hǎi qì juān sù kē,shān fēng jiàn wēi lěng。
庭葵悄然落,小雨殢远景。tíng kuí qiāo rán luò,xiǎo yǔ tì yuǎn jǐng。
篇留浩荡域,酒引无何境。piān liú hào dàng yù,jiǔ yǐn wú hé jìng。
卧起俱所适,低回发沈省。wò qǐ jù suǒ shì,dī huí fā shěn shěng。
彼烦焉终郤,此逸宁遂永。bǐ fán yān zhōng xì,cǐ yì níng suì yǒng。
窃禄在牵丝,援阶类汲绠。qiè lù zài qiān sī,yuán jiē lèi jí gěng。
颜腼久京洛,心掩谈箕颍。yán miǎn jiǔ jīng luò,xīn yǎn tán jī yǐng。
千石幸未逾,吾其从小邴。qiān shí xìng wèi yú,wú qí cóng xiǎo bǐng。

按部东海因怀鲁连逃迹慨然有述

王世贞

溟色饶奇变,云岛相荡擗。míng sè ráo qí biàn,yún dǎo xiāng dàng pǐ。
中有真人居,将无鲁连宅。zhōng yǒu zhēn rén jū,jiāng wú lǔ lián zhái。
先生犹龙哉,夭矫物莫测。xiān shēng yóu lóng zāi,yāo jiǎo wù mò cè。
灸輠辩与生,转丸机从匿。jiǔ guǒ biàn yǔ shēng,zhuǎn wán jī cóng nì。
抗辞折新垣,秦众外辟易。kàng cí zhé xīn yuán,qín zhòng wài pì yì。
飞书射聊城,燕将内捐嗌。fēi shū shè liáo chéng,yàn jiāng nèi juān ài。
引危励安平,一鼓坚城坼。yǐn wēi lì ān píng,yī gǔ jiān chéng chè。
提衡万师力,弁髦千金锡。tí héng wàn shī lì,biàn máo qiān jīn xī。
散发东海隅,肆志随所适。sàn fā dōng hǎi yú,sì zhì suí suǒ shì。
他日圮上编,毋乃而黄石。tā rì pǐ shàng biān,wú nǎi ér huáng shí。
我欲竟其终,青天杳无迹。wǒ yù jìng qí zhōng,qīng tiān yǎo wú jì。

余游蓬莱阁睹弹子涡石因记苏长公一章歌之与参政姜公共拾取数十枚为玩遂戏效其体作数语书付道士并呈姜公公前身为白玉蟾高弟解服食法其有以教我

王世贞

昔闻蓬莱顶,神仙好围棋。xī wén péng lái dǐng,shén xiān hǎo wéi qí。
争道不相娱,散掷东海湄。zhēng dào bù xiāng yú,sàn zhì dōng hǎi méi。
海若鼓锋涛,为汝作玉师。hǎi ruò gǔ fēng tāo,wèi rǔ zuò yù shī。
历落涵天星,皎镜支汉机。lì luò hán tiān xīng,jiǎo jìng zhī hàn jī。
数惊骊龙顾,或起陵阳悲。shù jīng lí lóng gù,huò qǐ líng yáng bēi。
我无菖蒲根,杯水浴置之。wǒ wú chāng pú gēn,bēi shuǐ yù zhì zhī。
岂必真壶峤,方圆亦参差。qǐ bì zhēn hú jiào,fāng yuán yì cān chà。
宇宙在一掬,芥子为须弥。yǔ zhòu zài yī jū,jiè zi wèi xū mí。
姜侯蟾翁裔,服食夙所宜。jiāng hóu chán wēng yì,fú shí sù suǒ yí。
他日访三神,煮以疗吾饥。tā rì fǎng sān shén,zhǔ yǐ liáo wú jī。

弥陀寺饭僧作

王世贞

结夏依寂居,随缘憩修轸。jié xià yī jì jū,suí yuán qì xiū zhěn。
宅惭周颙舍,米待郗超损。zhái cán zhōu yóng shě,mǐ dài xī chāo sǔn。
僧衬鸣钟集,佛供导幡引。sēng chèn míng zhōng jí,fú gōng dǎo fān yǐn。
霜研给孤麦,玉琢摩候菌。shuāng yán gěi gū mài,yù zuó mó hòu jūn。
慈禽恋清呗,怖鸽驯馀赈。cí qín liàn qīng bei,bù gē xùn yú zhèn。
敢持有漏因,仰觊无生忍。gǎn chí yǒu lòu yīn,yǎng jì wú shēng rěn。
曾是夙力馀,内观了何朕。céng shì sù lì yú,nèi guān le hé zhèn。
追往踪既失,希来业难尽。zhuī wǎng zōng jì shī,xī lái yè nán jǐn。
毋以罪福求,幻身同兹泯。wú yǐ zuì fú qiú,huàn shēn tóng zī mǐn。

弥陀寺遣暑作

王世贞

岩泉饶奇趣,松柏寄远迹。yán quán ráo qí qù,sōng bǎi jì yuǎn jì。
如何孤兰若,局蹐四蓬壁。rú hé gū lán ruò,jú jí sì péng bì。
慈云不垂荫,朱离苦相射。cí yún bù chuí yīn,zhū lí kǔ xiāng shè。
赫矣尼连火,邈哉阿耨泽。hè yǐ ní lián huǒ,miǎo zāi ā nòu zé。
四大久厌离,诸缘归灭寂。sì dà jiǔ yàn lí,zhū yuán guī miè jì。
是以烦恼身,更称清凉宅。shì yǐ fán nǎo shēn,gèng chēng qīng liáng zhái。
夜梵流妙音,朝观离空色。yè fàn liú miào yīn,cháo guān lí kōng sè。
窃从庞居士,巾发恣所适。qiè cóng páng jū shì,jīn fā zì suǒ shì。

早起

王世贞

初月将曙辉,亭亭澹空碧。chū yuè jiāng shǔ huī,tíng tíng dàn kōng bì。
微星渐以隐,存者犹历历。wēi xīng jiàn yǐ yǐn,cún zhě yóu lì lì。
玄蝉乍停号,宿羽时鼓翼。xuán chán zhà tíng hào,sù yǔ shí gǔ yì。
时至钟未鸣,僧懒更成寂。shí zhì zhōng wèi míng,sēng lǎn gèng chéng jì。
乃至欲观心,悠然不可得。nǎi zhì yù guān xīn,yōu rán bù kě dé。

听夜呗作

王世贞

斋饭依八关,昏钟警诸妄。zhāi fàn yī bā guān,hūn zhōng jǐng zhū wàng。
陈王演真呗,深公吐玄唱。chén wáng yǎn zhēn bei,shēn gōng tǔ xuán chàng。
清波徐潆洄,法雨渐调畅。qīng bō xú yíng huí,fǎ yǔ jiàn diào chàng。
振如迅霆激,细若游丝扬。zhèn rú xùn tíng jī,xì ruò yóu sī yáng。
哀籁流凡听,圆机转天吭。āi lài liú fán tīng,yuán jī zhuǎn tiān kēng。
我闻青莲坐,妙法宣无上。wǒ wén qīng lián zuò,miào fǎ xuān wú shàng。
魔王戢怨刃,龙女倾爱藏。mó wáng jí yuàn rèn,lóng nǚ qīng ài cáng。
如何旃檀刻,不睹梵音相。rú hé zhān tán kè,bù dǔ fàn yīn xiāng。
稽首悲宿因,誓心驱来障。jī shǒu bēi sù yīn,shì xīn qū lái zhàng。

晨起新城道中

王世贞

野宿无淹寐,蓐食焉待饱。yě sù wú yān mèi,rù shí yān dài bǎo。
主人戒鸡鸣,驱我就中道。zhǔ rén jiè jī míng,qū wǒ jiù zhōng dào。
行徒非古欢,惴惴来就保。xíng tú fēi gǔ huān,zhuì zhuì lái jiù bǎo。
隙月隐若窥,风林窣相恼。xì yuè yǐn ruò kuī,fēng lín sū xiāng nǎo。
严霜白于雪,照我颜色槁。yán shuāng bái yú xuě,zhào wǒ yán sè gǎo。
不恨颜色槁,但恨不自老。bù hèn yán sè gǎo,dàn hèn bù zì lǎo。