古诗词

昆溟歌赠楚人曾生麟兆

王世贞

我闻西有昆仑山,山高不可测,天地垂欲合。wǒ wén xī yǒu kūn lún shān,shān gāo bù kě cè,tiān dì chuí yù hé。
又闻东有大溟海,海深不可测,日月所出没。yòu wén dōng yǒu dà míng hǎi,hǎi shēn bù kě cè,rì yuè suǒ chū méi。
元始丈人窍鸿蒙,搏揣两气为两雄。yuán shǐ zhàng rén qiào hóng méng,bó chuāi liǎng qì wèi liǎng xióng。
上有玉京下三酆,真仙灵皇之所封。shàng yǒu yù jīng xià sān fēng,zhēn xiān líng huáng zhī suǒ fēng。
神鳌背负玫瑰柱,烛龙口作玻璃宫。shén áo bèi fù méi guī zhù,zhú lóng kǒu zuò bō lí gōng。
嗟嗟,丈夫乃在世间,龌龊那能言。jiē jiē,zhàng fū nǎi zài shì jiān,wò chuò nà néng yán。
我欲抗手如鸟奋笼,我欲振足如兽触藩。wǒ yù kàng shǒu rú niǎo fèn lóng,wǒ yù zhèn zú rú shòu chù fān。
飘然凌虚出紫垣,八景玉舆三素幡。piāo rán líng xū chū zǐ yuán,bā jǐng yù yú sān sù fān。
章亥为向导,造父为乘轩。zhāng hài wèi xiàng dǎo,zào fù wèi chéng xuān。
白鹄血腥岂足洗,苍虬翼在时腾翻。bái gǔ xuè xīng qǐ zú xǐ,cāng qiú yì zài shí téng fān。
焉知身所诣,但见历历千白榆,举头若可扪昆仑。yān zhī shēn suǒ yì,dàn jiàn lì lì qiān bái yú,jǔ tóu ruò kě mén kūn lún。
城何森切,光彩一何凌乱。chéng hé sēn qiè,guāng cǎi yī hé líng luàn。
时听嘈嘈声,天门漏银汉。shí tīng cáo cáo shēng,tiān mén lòu yín hàn。
玉女碧绡冠芙蓉,粲然半启含桃红。yù nǚ bì xiāo guān fú róng,càn rán bàn qǐ hán táo hóng。
为言此水既东逝,划作双带横寰中。wèi yán cǐ shuǐ jì dōng shì,huà zuò shuāng dài héng huán zhōng。
一月一书附赤鲤,但逝不返如秋蓬,咄哉恨杀扶桑公。yī yuè yī shū fù chì lǐ,dàn shì bù fǎn rú qiū péng,duō zāi hèn shā fú sāng gōng。
殷勤语王叟,掉头忽东去。yīn qín yǔ wáng sǒu,diào tóu hū dōng qù。
下见扶桑公,其居半云雾。xià jiàn fú sāng gōng,qí jū bàn yún wù。
醉我玄霞浆,三日不得语。zuì wǒ xuán xiá jiāng,sān rì bù dé yǔ。
一语一泪零,泪下如悬河。yī yǔ yī lèi líng,lèi xià rú xuán hé。
天老吝相假,遂无西逝波。tiān lǎo lìn xiāng jiǎ,suì wú xī shì bō。
扶桑公,可柰何,曷不学王叟,耿耿径寸间,挥霍宇宙若弹指。fú sāng gōng,kě nài hé,hé bù xué wáng sǒu,gěng gěng jìng cùn jiān,huī huò yǔ zhòu ruò dàn zhǐ。
五岳五拳石,四渎四杯水。wǔ yuè wǔ quán shí,sì dú sì bēi shuǐ。
道逢楚狂人,自称昆溟子。dào féng chǔ kuáng rén,zì chēng kūn míng zi。
问余何方来,又复问所以。wèn yú hé fāng lái,yòu fù wèn suǒ yǐ。
昆溟子,汝亦知南溟有鱼名曰鲲,鲲之大不知几千里。kūn míng zi,rǔ yì zhī nán míng yǒu yú míng yuē kūn,kūn zhī dà bù zhī jǐ qiān lǐ。
化为鹏,鹏之大亦不知几千里。huà wèi péng,péng zhī dà yì bù zhī jǐ qiān lǐ。
鲛宫水击白波立,羊角风抟黑云起。jiāo gōng shuǐ jī bái bō lì,yáng jiǎo fēng tuán hēi yún qǐ。
朝从南溟游,夕宿昆仑阯。cháo cóng nán míng yóu,xī sù kūn lún zhǐ。
噫吁戏,男儿变化竟如此。yī xū xì,nán ér biàn huà jìng rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

题故孟光禄怡老园

王世贞

昔在先皇日,吾犹识孟嘉。xī zài xiān huáng rì,wú yóu shí mèng jiā。
清朝倦黄阁,黄发岸乌纱。qīng cháo juàn huáng gé,huáng fā àn wū shā。
疏傅金虽少,香山社可夸。shū fù jīn suī shǎo,xiāng shān shè kě kuā。
比邻共鸡黍,近水足鱼虾。bǐ lín gòng jī shǔ,jìn shuǐ zú yú xiā。
汝逐华胥梦,人呼畏垒家。rǔ zhú huá xū mèng,rén hū wèi lěi jiā。
霜余大令橘,暑忆故侯瓜。shuāng yú dà lìng jú,shǔ yì gù hóu guā。
往事存乔木,流年问落花。wǎng shì cún qiáo mù,liú nián wèn luò huā。
不须论代变,得老便生涯。bù xū lùn dài biàn,dé lǎo biàn shēng yá。

元驭阁老将北上要余于野次言别得二章

王世贞

相印非时授,天书特地临。xiāng yìn fēi shí shòu,tiān shū tè dì lín。
一鳌堪立极,万象想为霖。yī áo kān lì jí,wàn xiàng xiǎng wèi lín。
众讶商岩梦,吾知颍水心。zhòng yà shāng yán mèng,wú zhī yǐng shuǐ xīn。
恋从乌鸟剧,愁向鹡鸰深。liàn cóng wū niǎo jù,chóu xiàng jí líng shēn。
朝市安从美,山林老亦侵。cháo shì ān cóng měi,shān lín lǎo yì qīn。
莫教男子泪,容易便沾襟。mò jiào nán zi lèi,róng yì biàn zhān jīn。

元驭阁老将北上要余于野次言别得二章

王世贞

拜命金瓯贵,征车竹使专。bài mìng jīn ōu guì,zhēng chē zhú shǐ zhuān。
共迎丞相旆,还是孝廉船。gòng yíng chéng xiāng pèi,hái shì xiào lián chuán。
应象三台外,降心一叟前。yīng xiàng sān tái wài,jiàng xīn yī sǒu qián。
尧天从汝阔,佛日傍吾偏。yáo tiān cóng rǔ kuò,fú rì bàng wú piān。
取适难为境,贪闲亦碍禅。qǔ shì nán wèi jìng,tān xián yì ài chán。
报君从此后,随分太平年。bào jūn cóng cǐ hòu,suí fēn tài píng nián。

题尤生画赠林总兵

王世贞

白云幕松顶,轻风扇茗垆。bái yún mù sōng dǐng,qīng fēng shàn míng lú。
此时羊太傅,对客理阴符。cǐ shí yáng tài fù,duì kè lǐ yīn fú。
且捉玉如意,暂疏金仆姑。qiě zhuō yù rú yì,zàn shū jīn pū gū。
清言宁误晋,雅志在吞吴。qīng yán níng wù jìn,yǎ zhì zài tūn wú。
海静烽堪冷,时平将自儒。hǎi jìng fēng kān lěng,shí píng jiāng zì rú。
宁知日出处,片檄尽舆图。níng zhī rì chū chù,piàn xí jǐn yú tú。

由阴径而下至振衣渡又名却女津

王世贞

夷犹竟韶景,窈窕此山阿。yí yóu jìng sháo jǐng,yǎo tiǎo cǐ shān ā。
越女兴犹剧,夕阴将奈何。yuè nǚ xīng yóu jù,xī yīn jiāng nài hé。
攀藤龂纤指,蹑草涴轻罗。pān téng yín xiān zhǐ,niè cǎo wò qīng luó。
石碍莲双朵,泥沾玉一窝。shí ài lián shuāng duǒ,ní zhān yù yī wō。
翻然欲飞渡,终是怯凌波。fān rán yù fēi dù,zhōng shì qiè líng bō。

文漪堂之后凉风堂

王世贞

凉风起苹末,集我凤凰条。liáng fēng qǐ píng mò,jí wǒ fèng huáng tiáo。
小夺琴中理,时添酒外骄。xiǎo duó qín zhōng lǐ,shí tiān jiǔ wài jiāo。
回光泛芍药,遗响逗芭蕉。huí guāng fàn sháo yào,yí xiǎng dòu bā jiāo。
偶尔当三伏,欣然至久要。ǒu ěr dāng sān fú,xīn rán zhì jiǔ yào。
老夫凭仗汝,散发坐逍遥。lǎo fū píng zhàng rǔ,sàn fā zuò xiāo yáo。

薄暮练川朱侯过访小语别去寄赠一章

王世贞

一雨吐新蛤,千村生夏凉。yī yǔ tǔ xīn há,qiān cūn shēng xià liáng。
传呼邑侯至,能使野人忙。chuán hū yì hóu zhì,néng shǐ yě rén máng。
早麦鸠堪噎,邻篘蚁借尝。zǎo mài jiū kān yē,lín chōu yǐ jiè cháng。
微言露雄白,小坐逼昏黄。wēi yán lù xióng bái,xiǎo zuò bī hūn huáng。
有懒酬高谊,无求恕老狂。yǒu lǎn chóu gāo yì,wú qiú shù lǎo kuáng。
今看孺子榻,犹带令君香。jīn kàn rú zi tà,yóu dài lìng jūn xiāng。
车马初疑梦,闾阎未忍忘。chē mǎ chū yí mèng,lǘ yán wèi rěn wàng。
还同孝宣季,朱邑在桐乡。hái tóng xiào xuān jì,zhū yì zài tóng xiāng。

王爱川先生归冯翊诗以送之

王世贞

叶县君其后,谈玄早弃官。yè xiàn jūn qí hòu,tán xuán zǎo qì guān。
远公一开社,陶令不眉攒。yuǎn gōng yī kāi shè,táo lìng bù méi zǎn。
为识黄金界,翻憎白玉棺。wèi shí huáng jīn jiè,fān zēng bái yù guān。
晨钟僧粥暖,夜呗佛灯寒。chén zhōng sēng zhōu nuǎn,yè bei fú dēng hán。
狮子现毛孔,莲花生舌端。shī zi xiàn máo kǒng,lián huā shēng shé duān。
归心雁门市,初服鹿皮冠。guī xīn yàn mén shì,chū fú lù pí guān。
莫恋枌榆好,西方行路难。mò liàn fén yú hǎo,xī fāng xíng lù nán。

宿泖塔佛院

王世贞

莫言初地小,但觉四天宽。mò yán chū dì xiǎo,dàn jué sì tiān kuān。
面面芙蓉镜,层层薜荔冠。miàn miàn fú róng jìng,céng céng bì lì guān。
一泓鹙眼碧,九点鹫头丹。yī hóng qiū yǎn bì,jiǔ diǎn jiù tóu dān。
呗响波声合,渔歌夜色残。bei xiǎng bō shēng hé,yú gē yè sè cán。
经归龙藏易,僧结蜃楼难。jīng guī lóng cáng yì,sēng jié shèn lóu nán。
我醉声闻酒,谁施法喜餐。wǒ zuì shēng wén jiǔ,shuí shī fǎ xǐ cān。
倦分禅榻卧,闲借佛书看。juàn fēn chán tà wò,xián jiè fú shū kàn。
犹有微根在,羞人唤宰官。yóu yǒu wēi gēn zài,xiū rén huàn zǎi guān。

再题泖塔因赠修塔住持自正

王世贞

康会来江表,由拳已陆沉。kāng huì lái jiāng biǎo,yóu quán yǐ lù chén。
五湖三亩地,千古一丛林。wǔ hú sān mǔ dì,qiān gǔ yī cóng lín。
不坏金刚座,长抽碧玉簪。bù huài jīn gāng zuò,zhǎng chōu bì yù zān。
火齐摇塔杪,菡萏涌波心。huǒ qí yáo tǎ miǎo,hàn dàn yǒng bō xīn。
汝有志公锡,何劳长者金。rǔ yǒu zhì gōng xī,hé láo zhǎng zhě jīn。
聚沙缘自昔,填海愿如今。jù shā yuán zì xī,tián hǎi yuàn rú jīn。
一食分僧钵,三衣借客衾。yī shí fēn sēng bō,sān yī jiè kè qīn。
鱼谙放生乐,鸟和讽经音。yú ān fàng shēng lè,niǎo hé fěng jīng yīn。
小缓庐山戒,篮舁日日寻。xiǎo huǎn lú shān jiè,lán yú rì rì xún。

寿顾翁七十

王世贞

少习东鲁学,诗书执礼身。shǎo xí dōng lǔ xué,shī shū zhí lǐ shēn。
晚膺西汉诏,孝弟力田人。wǎn yīng xī hàn zhào,xiào dì lì tián rén。
好语时依口,穷愁不上颦。hǎo yǔ shí yī kǒu,qióng chóu bù shàng pín。
兰枝叶已茂,蔗境事方新。lán zhī yè yǐ mào,zhè jìng shì fāng xīn。
莫惜如渑酒,将分太液津。mò xī rú miǎn jiǔ,jiāng fēn tài yè jīn。

谢贞吉王孙雅饷

王世贞

书是丰城剑,僧为南浦鳞。shū shì fēng chéng jiàn,sēng wèi nán pǔ lín。
直繇深气谊,宁独慕沈沦。zhí yáo shēn qì yì,níng dú mù shěn lún。
念君饶异物,惭余非异人。niàn jūn ráo yì wù,cán yú fēi yì rén。
三绝何能报,四愁虚自论。sān jué hé néng bào,sì chóu xū zì lùn。
古来无限意,奚必在比邻。gǔ lái wú xiàn yì,xī bì zài bǐ lín。

寿曹茂来进士七十以故人仲蔚子请也

王世贞

尚忆公车日,君方冠弱辰。shàng yì gōng chē rì,jūn fāng guān ruò chén。
才真如太傅,老不慕平津。cái zhēn rú tài fù,lǎo bù mù píng jīn。
第读养生主,何论观国宾。dì dú yǎng shēng zhǔ,hé lùn guān guó bīn。
鸥闲知易饱,鹤瘦不关贫。ōu xián zhī yì bǎo,hè shòu bù guān pín。
间引诗娱性,毋劳酒养醇。jiān yǐn shī yú xìng,wú láo jiǔ yǎng chún。
芝兰长自玉,竹柏得其真。zhī lán zhǎng zì yù,zhú bǎi dé qí zhēn。
园种樊侯漆,溪收张翰莼。yuán zhǒng fán hóu qī,xī shōu zhāng hàn chún。
犹余故交子,来作扫门人。yóu yú gù jiāo zi,lái zuò sǎo mén rén。

寄邓州刘广文

王世贞

昔忝襄邓节,于今十四年。xī tiǎn xiāng dèng jié,yú jīn shí sì nián。
清才岂我下,黄绶属城偏。qīng cái qǐ wǒ xià,huáng shòu shǔ chéng piān。
七略元刘向,诸生仰郑虔。qī lüè yuán liú xiàng,zhū shēng yǎng zhèng qián。
扶藜过五垄,探蠡酌甘泉。fú lí guò wǔ lǒng,tàn lí zhuó gān quán。
井自心源出,亭因览秀传。jǐng zì xīn yuán chū,tíng yīn lǎn xiù chuán。
只愁花蜡烛,不暖青寒毡。zhǐ chóu huā là zhú,bù nuǎn qīng hán zhān。

侍御苏君按滇中赋得五言八韵送之

王世贞

高帝何神武,魋编悉内臣。gāo dì hé shén wǔ,tuí biān xī nèi chén。
狎闻骢马使,时祀碧鸡神。xiá wén cōng mǎ shǐ,shí sì bì jī shén。
自尔輶轩发,能开象魏新。zì ěr yóu xuān fā,néng kāi xiàng wèi xīn。
坐令骄帅摄,行得悍王驯。zuò lìng jiāo shuài shè,xíng dé hàn wáng xùn。
斧划昆明曙,鞭回僰爨春。fǔ huà kūn míng shǔ,biān huí bó cuàn chūn。
片言摇地轴,尺疏动星辰。piàn yán yáo dì zhóu,chǐ shū dòng xīng chén。
蛮府音从革,奚囊句尽珍。mán fǔ yīn cóng gé,xī náng jù jǐn zhēn。
清朝揆地好,不必问埋轮。qīng cháo kuí dì hǎo,bù bì wèn mái lún。