古诗词

昆溟歌赠楚人曾生麟兆

王世贞

我闻西有昆仑山,山高不可测,天地垂欲合。wǒ wén xī yǒu kūn lún shān,shān gāo bù kě cè,tiān dì chuí yù hé。
又闻东有大溟海,海深不可测,日月所出没。yòu wén dōng yǒu dà míng hǎi,hǎi shēn bù kě cè,rì yuè suǒ chū méi。
元始丈人窍鸿蒙,搏揣两气为两雄。yuán shǐ zhàng rén qiào hóng méng,bó chuāi liǎng qì wèi liǎng xióng。
上有玉京下三酆,真仙灵皇之所封。shàng yǒu yù jīng xià sān fēng,zhēn xiān líng huáng zhī suǒ fēng。
神鳌背负玫瑰柱,烛龙口作玻璃宫。shén áo bèi fù méi guī zhù,zhú lóng kǒu zuò bō lí gōng。
嗟嗟,丈夫乃在世间,龌龊那能言。jiē jiē,zhàng fū nǎi zài shì jiān,wò chuò nà néng yán。
我欲抗手如鸟奋笼,我欲振足如兽触藩。wǒ yù kàng shǒu rú niǎo fèn lóng,wǒ yù zhèn zú rú shòu chù fān。
飘然凌虚出紫垣,八景玉舆三素幡。piāo rán líng xū chū zǐ yuán,bā jǐng yù yú sān sù fān。
章亥为向导,造父为乘轩。zhāng hài wèi xiàng dǎo,zào fù wèi chéng xuān。
白鹄血腥岂足洗,苍虬翼在时腾翻。bái gǔ xuè xīng qǐ zú xǐ,cāng qiú yì zài shí téng fān。
焉知身所诣,但见历历千白榆,举头若可扪昆仑。yān zhī shēn suǒ yì,dàn jiàn lì lì qiān bái yú,jǔ tóu ruò kě mén kūn lún。
城何森切,光彩一何凌乱。chéng hé sēn qiè,guāng cǎi yī hé líng luàn。
时听嘈嘈声,天门漏银汉。shí tīng cáo cáo shēng,tiān mén lòu yín hàn。
玉女碧绡冠芙蓉,粲然半启含桃红。yù nǚ bì xiāo guān fú róng,càn rán bàn qǐ hán táo hóng。
为言此水既东逝,划作双带横寰中。wèi yán cǐ shuǐ jì dōng shì,huà zuò shuāng dài héng huán zhōng。
一月一书附赤鲤,但逝不返如秋蓬,咄哉恨杀扶桑公。yī yuè yī shū fù chì lǐ,dàn shì bù fǎn rú qiū péng,duō zāi hèn shā fú sāng gōng。
殷勤语王叟,掉头忽东去。yīn qín yǔ wáng sǒu,diào tóu hū dōng qù。
下见扶桑公,其居半云雾。xià jiàn fú sāng gōng,qí jū bàn yún wù。
醉我玄霞浆,三日不得语。zuì wǒ xuán xiá jiāng,sān rì bù dé yǔ。
一语一泪零,泪下如悬河。yī yǔ yī lèi líng,lèi xià rú xuán hé。
天老吝相假,遂无西逝波。tiān lǎo lìn xiāng jiǎ,suì wú xī shì bō。
扶桑公,可柰何,曷不学王叟,耿耿径寸间,挥霍宇宙若弹指。fú sāng gōng,kě nài hé,hé bù xué wáng sǒu,gěng gěng jìng cùn jiān,huī huò yǔ zhòu ruò dàn zhǐ。
五岳五拳石,四渎四杯水。wǔ yuè wǔ quán shí,sì dú sì bēi shuǐ。
道逢楚狂人,自称昆溟子。dào féng chǔ kuáng rén,zì chēng kūn míng zi。
问余何方来,又复问所以。wèn yú hé fāng lái,yòu fù wèn suǒ yǐ。
昆溟子,汝亦知南溟有鱼名曰鲲,鲲之大不知几千里。kūn míng zi,rǔ yì zhī nán míng yǒu yú míng yuē kūn,kūn zhī dà bù zhī jǐ qiān lǐ。
化为鹏,鹏之大亦不知几千里。huà wèi péng,péng zhī dà yì bù zhī jǐ qiān lǐ。
鲛宫水击白波立,羊角风抟黑云起。jiāo gōng shuǐ jī bái bō lì,yáng jiǎo fēng tuán hēi yún qǐ。
朝从南溟游,夕宿昆仑阯。cháo cóng nán míng yóu,xī sù kūn lún zhǐ。
噫吁戏,男儿变化竟如此。yī xū xì,nán ér biàn huà jìng rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

偶成

王世贞

白日未易归,悄步庭中间。bái rì wèi yì guī,qiāo bù tíng zhōng jiān。
蝉鸣高树枝,鸣声一何闲。chán míng gāo shù zhī,míng shēng yī hé xián。
何知金飔袭,微质坐来捐。hé zhī jīn sī xí,wēi zhì zuò lái juān。
世末竟难期,焉在夸少年。shì mò jìng nán qī,yān zài kuā shǎo nián。
亮无根株固,误使百忧煎。liàng wú gēn zhū gù,wù shǐ bǎi yōu jiān。

寓怀

王世贞

大禹迷终北,黄帝游华胥。dà yǔ mí zhōng běi,huáng dì yóu huá xū。
化城高天表,古莽西南隅。huà chéng gāo tiān biǎo,gǔ mǎng xī nán yú。
阴阳亡交气,民人恒晏愉。yīn yáng wáng jiāo qì,mín rén héng yàn yú。
乃知八极外,至乐故有馀。nǎi zhī bā jí wài,zhì lè gù yǒu yú。
沴戾堕中央,令我不可居。lì lì duò zhōng yāng,lìng wǒ bù kě jū。
阴谋相挡㧙,肉攫自纷拿。yīn móu xiāng dǎng bì,ròu jué zì fēn ná。
冥心超形外,冀得恣所如。míng xīn chāo xíng wài,jì dé zì suǒ rú。

寓怀

王世贞

矫氏脉季梁,任治为众医。jiǎo shì mài jì liáng,rèn zhì wèi zhòng yī。
泣者既不肖,歌者亦焉知。qì zhě jì bù xiào,gē zhě yì yān zhī。
王孙戒祼葬,其友遂因之。wáng sūn jiè guàn zàng,qí yǒu suì yīn zhī。
庄氏等彭殇,达人守其规。zhuāng shì děng péng shāng,dá rén shǒu qí guī。
求化焉能化,齐物故不齐。qiú huà yān néng huà,qí wù gù bù qí。
万类日樛纷,忘言将庶几。wàn lèi rì jiū fēn,wàng yán jiāng shù jǐ。

寓怀

王世贞

甲兵被天来,朝野无偃居。jiǎ bīng bèi tiān lái,cháo yě wú yǎn jū。
思欲从园绮,筑坯商山庐。sī yù cóng yuán qǐ,zhù pī shāng shān lú。
优游终馀日,俯仰多所愉。yōu yóu zhōng yú rì,fǔ yǎng duō suǒ yú。
恒恐坤维拆,陵谷荡为墟。héng kǒng kūn wéi chāi,líng gǔ dàng wèi xū。
展转不克谋,憣然悟微躯。zhǎn zhuǎn bù kè móu,fān rán wù wēi qū。
吾闻至人造,水火置若无。wú wén zhì rén zào,shuǐ huǒ zhì ruò wú。
浊酒且自浇,块然还太初。zhuó jiǔ qiě zì jiāo,kuài rán hái tài chū。

寓怀

王世贞

成季推郤縠,礼乐贵戎机。chéng jì tuī xì hú,lǐ lè guì róng jī。
范宣让伯游,汰者亦不违。fàn xuān ràng bó yóu,tài zhě yì bù wéi。
端揖堂皇上,彊楚辑衡雎。duān yī táng huáng shàng,jiàng chǔ jí héng jū。
六氏为三家,蚕食公室卑。liù shì wèi sān jiā,cán shí gōng shì bēi。
岂惟惭先节,晋德日言衰。qǐ wéi cán xiān jié,jìn dé rì yán shuāi。

寓怀

王世贞

神龙含夜光,千祀自无饥。shén lóng hán yè guāng,qiān sì zì wú jī。
即且甘其带,栩栩来见嗤。jí qiě gān qí dài,xǔ xǔ lái jiàn chī。
刘累气块结,上诉咸巫师。liú lèi qì kuài jié,shàng sù xián wū shī。
大化偶万形,此妍彼宁媸。dà huà ǒu wàn xíng,cǐ yán bǐ níng chī。
两好各自固,焉在相是非。liǎng hǎo gè zì gù,yān zài xiāng shì fēi。

寓怀

王世贞

骊姬适晋侯,戎车啼妆湿。lí jī shì jìn hóu,róng chē tí zhuāng shī。
入宫与君欢,匡床愧其泣。rù gōng yǔ jūn huān,kuāng chuáng kuì qí qì。
才人邯郸艳,自夸倾城国。cái rén hán dān yàn,zì kuā qīng chéng guó。
朝陪君王荐,夕作厮养匹。cháo péi jūn wáng jiàn,xī zuò sī yǎng pǐ。
履荣仍讥贱,在约方念适。lǚ róng réng jī jiàn,zài yuē fāng niàn shì。
焉知非梦幻,役役劳真则。yān zhī fēi mèng huàn,yì yì láo zhēn zé。

寓怀

王世贞

左氏饰繁辞,乃在丧其明。zuǒ shì shì fán cí,nǎi zài sàng qí míng。
子长下蚕室,述史拟麟经。zi zhǎng xià cán shì,shù shǐ nǐ lín jīng。
毋论委质亏,所爱千秋名。wú lùn wěi zhì kuī,suǒ ài qiān qiū míng。
夸诩尺寸长,冀与大化争。kuā xǔ chǐ cùn zhǎng,jì yǔ dà huà zhēng。
无趾笑仲尼,桎梏被天刑。wú zhǐ xiào zhòng ní,zhì gù bèi tiān xíng。
何况于二生,没齿徒营营。hé kuàng yú èr shēng,méi chǐ tú yíng yíng。

寓怀

王世贞

孔德岂不弘,匡人恨阳虎。kǒng dé qǐ bù hóng,kuāng rén hèn yáng hǔ。
参孝亦以孚,曾母为投杼。cān xiào yì yǐ fú,céng mǔ wèi tóu zhù。
平原虚掩涕,毛生非溺者。píng yuán xū yǎn tì,máo shēng fēi nì zhě。
古有两秋胡,空惊茂陵女。gǔ yǒu liǎng qiū hú,kōng jīng mào líng nǚ。
似是诚有端,偶来故无主。shì shì chéng yǒu duān,ǒu lái gù wú zhǔ。
君子修冥冥,毁誉安足数。jūn zi xiū míng míng,huǐ yù ān zú shù。

寓怀

王世贞

彘王蔑周武,中兴振宣谟。zhì wáng miè zhōu wǔ,zhōng xīng zhèn xuān mó。
殷忧歌云汉,虽旱不告逋。yīn yōu gē yún hàn,suī hàn bù gào bū。
山甫实明哲,方召有良谟。shān fǔ shí míng zhé,fāng zhào yǒu liáng mó。
徐夷既宁只,猃狁亦奔徂。xú yí jì níng zhǐ,xiǎn yǔn yì bēn cú。
人情戒其恒,勤思内自渝。rén qíng jiè qí héng,qín sī nèi zì yú。
祈父怨爪牙,杜伯蹈淫诛。qí fù yuàn zhǎo yá,dù bó dǎo yín zhū。
遂令轮台诏,千古惜终初。suì lìng lún tái zhào,qiān gǔ xī zhōng chū。

寓怀

王世贞

秋风杀万物,春气滋群苗。qiū fēng shā wàn wù,chūn qì zī qún miáo。
何如谢寒暑,不荣亦不凋。hé rú xiè hán shǔ,bù róng yì bù diāo。
老氏薄圣人,赏罚日哓哓。lǎo shì báo shèng rén,shǎng fá rì xiāo xiāo。
天地为之端,生人安不浇。tiān dì wèi zhī duān,shēng rén ān bù jiāo。
寄情太始外,恬穆日逍遥。jì qíng tài shǐ wài,tián mù rì xiāo yáo。

寓怀

王世贞

大禹甘旨酒,愀然若有惩。dà yǔ gān zhǐ jiǔ,qiǎo rán ruò yǒu chéng。
万机日坌至,焉能事尊罂。wàn jī rì bèn zhì,yān néng shì zūn yīng。
陶公但湛饮,千载自休名。táo gōng dàn zhàn yǐn,qiān zài zì xiū míng。
贫贱足肆志,富贵长营营。pín jiàn zú sì zhì,fù guì zhǎng yíng yíng。
黼衮与布衣,交伸不可争。fǔ gǔn yǔ bù yī,jiāo shēn bù kě zhēng。

寓怀

王世贞

昔有无支祈,佻负百夫力。xī yǒu wú zhī qí,tiāo fù bǎi fū lì。
终古腥淮流,金锁时掣搦。zhōng gǔ xīng huái liú,jīn suǒ shí chè nuò。
贰负杀窫窳,帝讨羁石室。èr fù shā yà yǔ,dì tǎo jī shí shì。
梏拲锢其形,千载郁如腊。gù gǒng gù qí xíng,qiān zài yù rú là。
中祀无百年,滔滔恶焉极。zhōng sì wú bǎi nián,tāo tāo è yān jí。
宣淫荡天纪,一死事以息。xuān yín dàng tiān jì,yī sǐ shì yǐ xī。
怅然念休代,奸人易为贼。chàng rán niàn xiū dài,jiān rén yì wèi zéi。

寓怀

王世贞

皇王宪天则,广覆物不遗。huáng wáng xiàn tiān zé,guǎng fù wù bù yí。
四门列九服,大开明堂基。sì mén liè jiǔ fú,dà kāi míng táng jī。
嬴帝吞六雄,扬兵震四垂。yíng dì tūn liù xióng,yáng bīng zhèn sì chuí。
炎武因遗迹,滇岭悉来归。yán wǔ yīn yí jì,diān lǐng xī lái guī。
魋结袭冠簪,卉服改裳衣。tuí jié xí guān zān,huì fú gǎi shang yī。
西琛并南赆,王会无后期。xī chēn bìng nán jìn,wáng huì wú hòu qī。
善哉太史公,谓得圣人威。shàn zāi tài shǐ gōng,wèi dé shèng rén wēi。
竖儒守一经,安能知是非。shù rú shǒu yī jīng,ān néng zhī shì fēi。

寓怀

王世贞

渥丹未离色,返服岂不早。wò dān wèi lí sè,fǎn fú qǐ bù zǎo。
念此有尽年,徇彼无穷道。niàn cǐ yǒu jǐn nián,xùn bǐ wú qióng dào。
角犊挂遗编,春原日游好。jiǎo dú guà yí biān,chūn yuán rì yóu hǎo。
紫云西北来,慨然商山皓。zǐ yún xī běi lái,kǎi rán shāng shān hào。
为人作羽翼,短发何皓皓。wèi rén zuò yǔ yì,duǎn fā hé hào hào。
赤松骂留侯,钓奇污诸老。chì sōng mà liú hóu,diào qí wū zhū lǎo。
处则为远志,出则为小草。chù zé wèi yuǎn zhì,chū zé wèi xiǎo cǎo。