古诗词

昆溟歌赠楚人曾生麟兆

王世贞

我闻西有昆仑山,山高不可测,天地垂欲合。wǒ wén xī yǒu kūn lún shān,shān gāo bù kě cè,tiān dì chuí yù hé。
又闻东有大溟海,海深不可测,日月所出没。yòu wén dōng yǒu dà míng hǎi,hǎi shēn bù kě cè,rì yuè suǒ chū méi。
元始丈人窍鸿蒙,搏揣两气为两雄。yuán shǐ zhàng rén qiào hóng méng,bó chuāi liǎng qì wèi liǎng xióng。
上有玉京下三酆,真仙灵皇之所封。shàng yǒu yù jīng xià sān fēng,zhēn xiān líng huáng zhī suǒ fēng。
神鳌背负玫瑰柱,烛龙口作玻璃宫。shén áo bèi fù méi guī zhù,zhú lóng kǒu zuò bō lí gōng。
嗟嗟,丈夫乃在世间,龌龊那能言。jiē jiē,zhàng fū nǎi zài shì jiān,wò chuò nà néng yán。
我欲抗手如鸟奋笼,我欲振足如兽触藩。wǒ yù kàng shǒu rú niǎo fèn lóng,wǒ yù zhèn zú rú shòu chù fān。
飘然凌虚出紫垣,八景玉舆三素幡。piāo rán líng xū chū zǐ yuán,bā jǐng yù yú sān sù fān。
章亥为向导,造父为乘轩。zhāng hài wèi xiàng dǎo,zào fù wèi chéng xuān。
白鹄血腥岂足洗,苍虬翼在时腾翻。bái gǔ xuè xīng qǐ zú xǐ,cāng qiú yì zài shí téng fān。
焉知身所诣,但见历历千白榆,举头若可扪昆仑。yān zhī shēn suǒ yì,dàn jiàn lì lì qiān bái yú,jǔ tóu ruò kě mén kūn lún。
城何森切,光彩一何凌乱。chéng hé sēn qiè,guāng cǎi yī hé líng luàn。
时听嘈嘈声,天门漏银汉。shí tīng cáo cáo shēng,tiān mén lòu yín hàn。
玉女碧绡冠芙蓉,粲然半启含桃红。yù nǚ bì xiāo guān fú róng,càn rán bàn qǐ hán táo hóng。
为言此水既东逝,划作双带横寰中。wèi yán cǐ shuǐ jì dōng shì,huà zuò shuāng dài héng huán zhōng。
一月一书附赤鲤,但逝不返如秋蓬,咄哉恨杀扶桑公。yī yuè yī shū fù chì lǐ,dàn shì bù fǎn rú qiū péng,duō zāi hèn shā fú sāng gōng。
殷勤语王叟,掉头忽东去。yīn qín yǔ wáng sǒu,diào tóu hū dōng qù。
下见扶桑公,其居半云雾。xià jiàn fú sāng gōng,qí jū bàn yún wù。
醉我玄霞浆,三日不得语。zuì wǒ xuán xiá jiāng,sān rì bù dé yǔ。
一语一泪零,泪下如悬河。yī yǔ yī lèi líng,lèi xià rú xuán hé。
天老吝相假,遂无西逝波。tiān lǎo lìn xiāng jiǎ,suì wú xī shì bō。
扶桑公,可柰何,曷不学王叟,耿耿径寸间,挥霍宇宙若弹指。fú sāng gōng,kě nài hé,hé bù xué wáng sǒu,gěng gěng jìng cùn jiān,huī huò yǔ zhòu ruò dàn zhǐ。
五岳五拳石,四渎四杯水。wǔ yuè wǔ quán shí,sì dú sì bēi shuǐ。
道逢楚狂人,自称昆溟子。dào féng chǔ kuáng rén,zì chēng kūn míng zi。
问余何方来,又复问所以。wèn yú hé fāng lái,yòu fù wèn suǒ yǐ。
昆溟子,汝亦知南溟有鱼名曰鲲,鲲之大不知几千里。kūn míng zi,rǔ yì zhī nán míng yǒu yú míng yuē kūn,kūn zhī dà bù zhī jǐ qiān lǐ。
化为鹏,鹏之大亦不知几千里。huà wèi péng,péng zhī dà yì bù zhī jǐ qiān lǐ。
鲛宫水击白波立,羊角风抟黑云起。jiāo gōng shuǐ jī bái bō lì,yáng jiǎo fēng tuán hēi yún qǐ。
朝从南溟游,夕宿昆仑阯。cháo cóng nán míng yóu,xī sù kūn lún zhǐ。
噫吁戏,男儿变化竟如此。yī xū xì,nán ér biàn huà jìng rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

解语花·题美人捧觞

王世贞

檀槽细压,紫溜泠泠,滴碎珠千斛。tán cáo xì yā,zǐ liū líng líng,dī suì zhū qiān hú。
鹔鹴初赎。sù shuāng chū shú。
谁揩醒、卓女远山黛绿。shuí kāi xǐng zhuó nǚ yuǎn shān dài lǜ。
朱樱小蹙。zhū yīng xiǎo cù。
风袅处、山香几曲。fēng niǎo chù shān xiāng jǐ qū。
捧屈卮、徐露春芽,一样纤纤玉。pěng qū zhī xú lù chūn yá,yī yàng xiān xiān yù。
何事锦围翠簇。hé shì jǐn wéi cuì cù。
只枝头一点,买断金谷。zhǐ zhī tóu yī diǎn,mǎi duàn jīn gǔ。
灵犀轻嘱。líng xī qīng zhǔ。
微酣后、记取夜来题目。wēi hān hòu jì qǔ yè lái tí mù。
双鬟趁逐。shuāng huán chèn zhú。
扶俺向、碧纱厨宿。fú ǎn xiàng bì shā chú sù。
夸醉乡、还傍温柔,此际平生足。kuā zuì xiāng hái bàng wēn róu,cǐ jì píng shēng zú。

贺新郎·谢袁履善惠酒

王世贞

春意归风雨。chūn yì guī fēng yǔ。
到如今、缓红舒翠,一番重起。dào rú jīn huǎn hóng shū cuì,yī fān zhòng qǐ。
况更索居无一事,镇日琴书而已。kuàng gèng suǒ jū wú yī shì,zhèn rì qín shū ér yǐ。
待醉也、如何得醉。dài zuì yě rú hé dé zuì。
多谢白衣能远致,把葛巾、忙却科头倚。duō xiè bái yī néng yuǎn zhì,bǎ gé jīn máng què kē tóu yǐ。
胸磊块,故应洗。xiōng lěi kuài,gù yīng xǐ。
琼膏慢入清尊细。qióng gāo màn rù qīng zūn xì。
似当年、掌分茎露,雪消春水。shì dāng nián zhǎng fēn jīng lù,xuě xiāo chūn shuǐ。
欲折筒荷充泛驾,凭借曲生为驭。yù zhé tǒng hé chōng fàn jià,píng jiè qū shēng wèi yù。
直引到、华胥路里。zhí yǐn dào huá xū lù lǐ。
遮莫归来问名姓,道清真、袁粲频为主。zhē mò guī lái wèn míng xìng,dào qīng zhēn yuán càn pín wèi zhǔ。
天下事,任公耳。tiān xià shì,rèn gōng ěr。

贺新郎·谢汝钦侄惠酒

王世贞

酒债寻常有。jiǔ zhài xún cháng yǒu。
闭闲门、落花芳昼,独吟搔首。bì xián mén luò huā fāng zhòu,dú yín sāo shǒu。
可怪袁君相赠后,镇日唯寻绿友。kě guài yuán jūn xiāng zèng hòu,zhèn rì wéi xún lǜ yǒu。
到骄惹、传杯之手。dào jiāo rě chuán bēi zhī shǒu。
从事督邮何足较,但醉乡、别业吾能受。cóng shì dū yóu hé zú jiào,dàn zuì xiāng bié yè wú néng shòu。
君不见,洗愁帚。jūn bù jiàn,xǐ chóu zhǒu。
清狂阮籍天应厚。qīng kuáng ruǎn jí tiān yīng hòu。
醉醒时、漫开青眼,阿咸为寿。zuì xǐng shí màn kāi qīng yǎn,ā xián wèi shòu。
犹有焦生风格旧,试问无功知否。yóu yǒu jiāo shēng fēng gé jiù,shì wèn wú gōng zhī fǒu。
待徙倚、临风频嗅。dài xǐ yǐ lín fēng pín xiù。
曲沼游鱼堪投馔,况隔帘、歌鸟来行酒。qū zhǎo yóu yú kān tóu zhuàn,kuàng gé lián gē niǎo lái xíng jiǔ。
洗盏罢,酹杨柳。xǐ zhǎn bà,lèi yáng liǔ。

多丽·晚春雪后即景

王世贞

醉飞琼,恼乱瑶池清宴。zuì fēi qióng,nǎo luàn yáo chí qīng yàn。
吉玲琤、凤钗敲碎,荡成满地飘霰。jí líng chēng fèng chāi qiāo suì,dàng chéng mǎn dì piāo xiàn。
送天桃、武陵几树,伴梨花、杜曲千片。sòng tiān táo wǔ líng jǐ shù,bàn lí huā dù qū qiān piàn。
妒我春衫,妆他寒食,乍惊蜂蝶又猜莺燕。dù wǒ chūn shān,zhuāng tā hán shí,zhà jīng fēng dié yòu cāi yīng yàn。
五陵畔、杂和烟雨,宝马踏青转。wǔ líng pàn zá hé yān yǔ,bǎo mǎ tà qīng zhuǎn。
樊楼上、银筝细炙,红垆重暖。fán lóu shàng yín zhēng xì zhì,hóng lú zhòng nuǎn。
怯寒色、条桑小妇,幕䍦轻护娇面。qiè hán sè tiáo sāng xiǎo fù,mù lí qīng hù jiāo miàn。
展纤弯、一双莲瓣,屐齿香泥粉痕浅。zhǎn xiān wān yī shuāng lián bàn,jī chǐ xiāng ní fěn hén qiǎn。
冷落流光,萋迷馀景,东风无计玉山软。lěng luò liú guāng,qī mí yú jǐng,dōng fēng wú jì yù shān ruǎn。
天公老、被伊瞒过,红日几时见。tiān gōng lǎo bèi yī mán guò,hóng rì jǐ shí jiàn。
空担阁、无主野芳,满目愁怨。kōng dān gé wú zhǔ yě fāng,mǎn mù chóu yuàn。

怨朱弦和王明佐新声慰其不遇名曰怨朱弦

王世贞

谱朱弦,一片秋声。pǔ zhū xián,yī piàn qiū shēng。
万壑松涛,银汉初倾。wàn hè sōng tāo,yín hàn chū qīng。
挟遍侯门,沈深似海,雕栏十二娇莺。xié biàn hóu mén,shěn shēn shì hǎi,diāo lán shí èr jiāo yīng。
流苏帐底,小按银筝。liú sū zhàng dǐ,xiǎo àn yín zhēng。
哑哑轧轧嘤嘤。yǎ yǎ yà yà yīng yīng。
骂书生煞横,捻冷装酸,搅破春情。mà shū shēng shā héng,niǎn lěng zhuāng suān,jiǎo pò chūn qíng。
我道高山流水,渠道香云暖雨,两语难凭。wǒ dào gāo shān liú shuǐ,qú dào xiāng yún nuǎn yǔ,liǎng yǔ nán píng。
怎能勾、师涓老子,证个分明。zěn néng gōu shī juān lǎo zi,zhèng gè fēn míng。
酒人哉,匕首荆卿。jiǔ rén zāi,bǐ shǒu jīng qīng。
宋意悲歌,高渐沾缨。sòng yì bēi gē,gāo jiàn zhān yīng。
应徵飞霜,倚天雌霓,长河倒泻珠绳。yīng zhēng fēi shuāng,yǐ tiān cí ní,zhǎng hé dào xiè zhū shéng。
葡萄尚暖,蝴蝶犹萦。pú táo shàng nuǎn,hú dié yóu yíng。
陡被杜宇啼醒。dǒu bèi dù yǔ tí xǐng。
道不如归去,归去来兮,任汝纵横。dào bù rú guī qù,guī qù lái xī,rèn rǔ zòng héng。
鱼为洞庭清乐,凤为苏门长啸,飞跃争听。yú wèi dòng tíng qīng lè,fèng wèi sū mén zhǎng xiào,fēi yuè zhēng tīng。
何须借、天公两耳,枉施瑶京。hé xū jiè tiān gōng liǎng ěr,wǎng shī yáo jīng。

小诺皋

王世贞

阖辟以前,乾坤之外,到了不堪穷际。hé pì yǐ qián,qián kūn zhī wài,dào le bù kān qióng jì。
尽追求、尽教胡突,依形附气。jǐn zhuī qiú jǐn jiào hú tū,yī xíng fù qì。
何处小儿谵语,羞杀井蛙蛭蚁。hé chù xiǎo ér zhān yǔ,xiū shā jǐng wā zhì yǐ。
说甚么、出世住世治世。shuō shén me chū shì zhù shì zhì shì。
黄面瞿昙,青牛老子。huáng miàn qú tán,qīng niú lǎo zi。
更有那、我家司寇,伎俩一般而已。gèng yǒu nà wǒ jiā sī kòu,jì liǎ yī bān ér yǐ。
赚人处,还在此。zhuàn rén chù,hái zài cǐ。
稷下万言,河间千卷,毕竟没些巴鼻。jì xià wàn yán,hé jiān qiān juǎn,bì jìng méi xiē bā bí。
莫轻容、古人瞒过,常谈俗事。mò qīng róng gǔ rén mán guò,cháng tán sú shì。
妆点几张故纸,无柰藏头露尾。zhuāng diǎn jǐ zhāng gù zhǐ,wú nài cáng tóu lù wěi。
不采他、上计中计下计。bù cǎi tā shàng jì zhōng jì xià jì。
浊酒三杯,清琴一几。zhuó jiǔ sān bēi,qīng qín yī jǐ。
别饶借、淡风微月,受用剩山残水。bié ráo jiè dàn fēng wēi yuè,shòu yòng shèng shān cán shuǐ。
五更事,休办取。wǔ gèng shì,xiū bàn qǔ。

侠客

王世贞

幸舍新弹铗,屠家旧鼓刀。xìng shě xīn dàn jiá,tú jiā jiù gǔ dāo。
风尘看不见,意气为谁高。fēng chén kàn bù jiàn,yì qì wèi shuí gāo。
片语忽生翼,此身如拔毛。piàn yǔ hū shēng yì,cǐ shēn rú bá máo。
金张贵人里,辟易鹔鹴袍。jīn zhāng guì rén lǐ,pì yì sù shuāng páo。

丁未计偕将出门夕

王世贞

此夜不忍旦,匆匆垂去家。cǐ yè bù rěn dàn,cōng cōng chuí qù jiā。
回看小弱女,犹未解呼爷。huí kàn xiǎo ruò nǚ,yóu wèi jiě hū yé。
冻雪依檐草,轻飙散烛花。dòng xuě yī yán cǎo,qīng biāo sàn zhú huā。
莫挥分手泪,吾道自天涯。mò huī fēn shǒu lèi,wú dào zì tiān yá。

归舟风雨

王世贞

短笛破空蒙,孤舟黯淡中。duǎn dí pò kōng méng,gū zhōu àn dàn zhōng。
打篷霞脚雨,斗水石尤风。dǎ péng xiá jiǎo yǔ,dòu shuǐ shí yóu fēng。
少住投栖鸟,无言数去鸿。shǎo zhù tóu qī niǎo,wú yán shù qù hóng。
酒杯吾计在,未拟哭途穷。jiǔ bēi wú jì zài,wèi nǐ kū tú qióng。

放舟

王世贞

偶然走马去,忽复放舟归。ǒu rán zǒu mǎ qù,hū fù fàng zhōu guī。
倒日鲂鲤集,长天鹳鹤飞。dào rì fáng lǐ jí,zhǎng tiān guàn hè fēi。
钓童竹枝曲,浣女藕花衣。diào tóng zhú zhī qū,huàn nǚ ǒu huā yī。
莫作它乡乐,江南春渐稀。mò zuò tā xiāng lè,jiāng nán chūn jiàn xī。

大行方皇后挽歌二章

王世贞

葆性专坤静,论功夹日明。bǎo xìng zhuān kūn jìng,lùn gōng jiā rì míng。
恩将贯鱼重,身为当熊轻。ēn jiāng guàn yú zhòng,shēn wèi dāng xióng qīng。
寂寂春金屋,沈沈夜玉城。jì jì chūn jīn wū,shěn shěn yè yù chéng。
不须彤史述,天语自峥嵘。bù xū tóng shǐ shù,tiān yǔ zì zhēng róng。

大行方皇后挽歌二章

王世贞

密雨椒途净,伤云鹥辂兴。mì yǔ jiāo tú jìng,shāng yún yī lù xīng。
深宫六衣卷,导扇五华层。shēn gōng liù yī juǎn,dǎo shàn wǔ huá céng。
仙驭何其杳,神君不可凭。xiān yù hé qí yǎo,shén jūn bù kě píng。
还应从此日,起观望昭陵。hái yīng cóng cǐ rì,qǐ guān wàng zhāo líng。

游天宁寺莫膳部偶过有作

王世贞

驻马扶游兴,招提背郭开。zhù mǎ fú yóu xīng,zhāo tí bèi guō kāi。
只堪吾暂憩,不谓尔能来。zhǐ kān wú zàn qì,bù wèi ěr néng lái。
香饭青蔯供,轻衫白氎裁。xiāng fàn qīng chén gōng,qīng shān bái dié cái。
宿鸦千佛子,就掌莫惊猜。sù yā qiān fú zi,jiù zhǎng mò jīng cāi。

雪后入临大行皇后

王世贞

振木长飙劲,回空霁雪明。zhèn mù zhǎng biāo jìn,huí kōng jì xuě míng。
河山俄改色,天地有悲声。hé shān é gǎi sè,tiān dì yǒu bēi shēng。
苑树连枝泪,宫鸦数点晴。yuàn shù lián zhī lèi,gōng yā shù diǎn qíng。
此时仙驭远,知复盼瑶京。cǐ shí xiān yù yuǎn,zhī fù pàn yáo jīng。

雪后入临大行皇后

王世贞

积雪映空明,轻寒入帝城。jī xuě yìng kōng míng,qīng hán rù dì chéng。
蕊珠飘榭冷,妆粉委尘轻。ruǐ zhū piāo xiè lěng,zhuāng fěn wěi chén qīng。
玉履惟传迹,瑶台何处行。yù lǚ wéi chuán jì,yáo tái hé chù xíng。
梅花与柳絮,知是总伤情。méi huā yǔ liǔ xù,zhī shì zǒng shāng qíng。
6836«3456789»