古诗词

昆溟歌赠楚人曾生麟兆

王世贞

我闻西有昆仑山,山高不可测,天地垂欲合。wǒ wén xī yǒu kūn lún shān,shān gāo bù kě cè,tiān dì chuí yù hé。
又闻东有大溟海,海深不可测,日月所出没。yòu wén dōng yǒu dà míng hǎi,hǎi shēn bù kě cè,rì yuè suǒ chū méi。
元始丈人窍鸿蒙,搏揣两气为两雄。yuán shǐ zhàng rén qiào hóng méng,bó chuāi liǎng qì wèi liǎng xióng。
上有玉京下三酆,真仙灵皇之所封。shàng yǒu yù jīng xià sān fēng,zhēn xiān líng huáng zhī suǒ fēng。
神鳌背负玫瑰柱,烛龙口作玻璃宫。shén áo bèi fù méi guī zhù,zhú lóng kǒu zuò bō lí gōng。
嗟嗟,丈夫乃在世间,龌龊那能言。jiē jiē,zhàng fū nǎi zài shì jiān,wò chuò nà néng yán。
我欲抗手如鸟奋笼,我欲振足如兽触藩。wǒ yù kàng shǒu rú niǎo fèn lóng,wǒ yù zhèn zú rú shòu chù fān。
飘然凌虚出紫垣,八景玉舆三素幡。piāo rán líng xū chū zǐ yuán,bā jǐng yù yú sān sù fān。
章亥为向导,造父为乘轩。zhāng hài wèi xiàng dǎo,zào fù wèi chéng xuān。
白鹄血腥岂足洗,苍虬翼在时腾翻。bái gǔ xuè xīng qǐ zú xǐ,cāng qiú yì zài shí téng fān。
焉知身所诣,但见历历千白榆,举头若可扪昆仑。yān zhī shēn suǒ yì,dàn jiàn lì lì qiān bái yú,jǔ tóu ruò kě mén kūn lún。
城何森切,光彩一何凌乱。chéng hé sēn qiè,guāng cǎi yī hé líng luàn。
时听嘈嘈声,天门漏银汉。shí tīng cáo cáo shēng,tiān mén lòu yín hàn。
玉女碧绡冠芙蓉,粲然半启含桃红。yù nǚ bì xiāo guān fú róng,càn rán bàn qǐ hán táo hóng。
为言此水既东逝,划作双带横寰中。wèi yán cǐ shuǐ jì dōng shì,huà zuò shuāng dài héng huán zhōng。
一月一书附赤鲤,但逝不返如秋蓬,咄哉恨杀扶桑公。yī yuè yī shū fù chì lǐ,dàn shì bù fǎn rú qiū péng,duō zāi hèn shā fú sāng gōng。
殷勤语王叟,掉头忽东去。yīn qín yǔ wáng sǒu,diào tóu hū dōng qù。
下见扶桑公,其居半云雾。xià jiàn fú sāng gōng,qí jū bàn yún wù。
醉我玄霞浆,三日不得语。zuì wǒ xuán xiá jiāng,sān rì bù dé yǔ。
一语一泪零,泪下如悬河。yī yǔ yī lèi líng,lèi xià rú xuán hé。
天老吝相假,遂无西逝波。tiān lǎo lìn xiāng jiǎ,suì wú xī shì bō。
扶桑公,可柰何,曷不学王叟,耿耿径寸间,挥霍宇宙若弹指。fú sāng gōng,kě nài hé,hé bù xué wáng sǒu,gěng gěng jìng cùn jiān,huī huò yǔ zhòu ruò dàn zhǐ。
五岳五拳石,四渎四杯水。wǔ yuè wǔ quán shí,sì dú sì bēi shuǐ。
道逢楚狂人,自称昆溟子。dào féng chǔ kuáng rén,zì chēng kūn míng zi。
问余何方来,又复问所以。wèn yú hé fāng lái,yòu fù wèn suǒ yǐ。
昆溟子,汝亦知南溟有鱼名曰鲲,鲲之大不知几千里。kūn míng zi,rǔ yì zhī nán míng yǒu yú míng yuē kūn,kūn zhī dà bù zhī jǐ qiān lǐ。
化为鹏,鹏之大亦不知几千里。huà wèi péng,péng zhī dà yì bù zhī jǐ qiān lǐ。
鲛宫水击白波立,羊角风抟黑云起。jiāo gōng shuǐ jī bái bō lì,yáng jiǎo fēng tuán hēi yún qǐ。
朝从南溟游,夕宿昆仑阯。cháo cóng nán míng yóu,xī sù kūn lún zhǐ。
噫吁戏,男儿变化竟如此。yī xū xì,nán ér biàn huà jìng rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

送亢子益太史使饶州淮府

王世贞

彭蠡波涛霁雪馀,仙槎春度锦帆舒。péng lí bō tāo jì xuě yú,xiān chá chūn dù jǐn fān shū。
淮王上客能词赋,汉使甘泉奉玺书。huái wáng shàng kè néng cí fù,hàn shǐ gān quán fèng xǐ shū。
伯父尔宜仍胙土,东南今复盛簪裾。bó fù ěr yí réng zuò tǔ,dōng nán jīn fù shèng zān jū。
经行倘上康山望,高帝雄图在石渠。jīng xíng tǎng shàng kāng shān wàng,gāo dì xióng tú zài shí qú。

送胡子文太史使荆州辽府

王世贞

江汉诸姬近帝乡,方城紫气郁相望。jiāng hàn zhū jī jìn dì xiāng,fāng chéng zǐ qì yù xiāng wàng。
宁因剪叶劳周史,不为包茅问楚疆。níng yīn jiǎn yè láo zhōu shǐ,bù wèi bāo máo wèn chǔ jiāng。
作赋雄风连七泽,行舟积雪满三湘。zuò fù xióng fēng lián qī zé,xíng zhōu jī xuě mǎn sān xiāng。
上林簪笔应相待,留滞何须念子长。shàng lín zān bǐ yīng xiāng dài,liú zhì hé xū niàn zi zhǎng。

送朱象玄太史使武昌楚府

王世贞

诏从冠冕际南天,君去湖波正淼然。zhào cóng guān miǎn jì nán tiān,jūn qù hú bō zhèng miǎo rán。
此日包茅供岁朔,异时琼树怅风烟。cǐ rì bāo máo gōng suì shuò,yì shí qióng shù chàng fēng yān。
张筵乐奏鱼龙曲,对客文成鹦鹉篇。zhāng yán lè zòu yú lóng qū,duì kè wén chéng yīng wǔ piān。
归郡前驱逢负弩,青云初过陆机年。guī jùn qián qū féng fù nǔ,qīng yún chū guò lù jī nián。

送张益甫给事使怀庆郑府

王世贞

覃怀名胜肃风烟,仙使轺车春草前。tán huái míng shèng sù fēng yān,xiān shǐ yáo chē chūn cǎo qián。
山抱虎牢看作砺,树蟠狐岭若从天。shān bào hǔ láo kàn zuò lì,shù pán hú lǐng ruò cóng tiān。
歌风不独思商俗,为命今应继郑贤。gē fēng bù dú sī shāng sú,wèi mìng jīn yīng jì zhèng xián。
归道霜驱应便发,建章宵几正筹边。guī dào shuāng qū yīng biàn fā,jiàn zhāng xiāo jǐ zhèng chóu biān。

送毛检讨起贬云南幕僚

王世贞

乾坤惨淡干戈里,封事终军拭泪题。qián kūn cǎn dàn gàn gē lǐ,fēng shì zhōng jūn shì lèi tí。
苑道夜乘中贵马,关头朝听逐臣鸡。yuàn dào yè chéng zhōng guì mǎ,guān tóu cháo tīng zhú chén jī。
盘江瘴暖桐花发,黔岭云深鹎鵊迷。pán jiāng zhàng nuǎn tóng huā fā,qián lǐng yún shēn bēi jiá mí。
魑魅如逢休代答,赐环应有汉宫泥。chī mèi rú féng xiū dài dá,cì huán yīng yǒu hàn gōng ní。

寄李新喻伯承

王世贞

近传陶令诗仍作,父老悬蒲并息机。jìn chuán táo lìng shī réng zuò,fù lǎo xuán pú bìng xī jī。
山色巧当公府坐,瀑声晴向卷帘飞。shān sè qiǎo dāng gōng fǔ zuò,pù shēng qíng xiàng juǎn lián fēi。
凭将雁字论南北,说着蛾眉易是非。píng jiāng yàn zì lùn nán běi,shuō zhe é méi yì shì fēi。
燕市酣歌残雪里,江城或已授春衣。yàn shì hān gē cán xuě lǐ,jiāng chéng huò yǐ shòu chūn yī。

送冯郎中守广州

王世贞

承明初厌汉臣班,开府霜清瘴里山。chéng míng chū yàn hàn chén bān,kāi fǔ shuāng qīng zhàng lǐ shān。
炎荒齿革衔舻集,横海旌旗列戍闲。yán huāng chǐ gé xián lú jí,héng hǎi jīng qí liè shù xián。
天阔羊城秋雁少,月明鲛浦夜珠还。tiān kuò yáng chéng qiū yàn shǎo,yuè míng jiāo pǔ yè zhū hái。
试问贪泉谁更酌,不妨驻马漱潺湲。shì wèn tān quán shuí gèng zhuó,bù fáng zhù mǎ shù chán yuán。

奉谒长陵敬志鄙感

王世贞

长陵松柏似龙蟠,象纬高垂列汉官。zhǎng líng sōng bǎi shì lóng pán,xiàng wěi gāo chuí liè hàn guān。
万里乾坤留剑舄,百年丰镐见衣冠。wàn lǐ qián kūn liú jiàn xì,bǎi nián fēng gǎo jiàn yī guān。
只今南粤虚传译,闻道西羌未解鞍。zhǐ jīn nán yuè xū chuán yì,wén dào xī qiāng wèi jiě ān。
文帝威灵终在眼,秋风霜露不胜寒。wén dì wēi líng zhōng zài yǎn,qiū fēng shuāng lù bù shèng hán。

月夜宿弘慈寺听讲

王世贞

夜堂趺坐转三车,倦向僧厨乞施茶。yè táng fū zuò zhuǎn sān chē,juàn xiàng sēng chú qǐ shī chá。
露净珠光翻贝叶,月寒金色涌莲花。lù jìng zhū guāng fān bèi yè,yuè hán jīn sè yǒng lián huā。
凭看有相吾何染,听说无生路未赊。píng kàn yǒu xiāng wú hé rǎn,tīng shuō wú shēng lù wèi shē。
莫谓常明须震旦,金篦已许导恒沙。mò wèi cháng míng xū zhèn dàn,jīn bì yǐ xǔ dǎo héng shā。

寒日游天宁寺

王世贞

冲寒此日城西寺,酌茗看山兴未涯。chōng hán cǐ rì chéng xī sì,zhuó míng kàn shān xīng wèi yá。
塔外风传群帝乐,林间雪是讲坛花。tǎ wài fēng chuán qún dì lè,lín jiān xuě shì jiǎng tán huā。
闻钟客散催疲马,施食僧归起倦鸦。wén zhōng kè sàn cuī pí mǎ,shī shí sēng guī qǐ juàn yā。
襆被只应忘说去,夜深还听演三车。fú bèi zhǐ yīng wàng shuō qù,yè shēn hái tīng yǎn sān chē。

送黄侍御按云南时方有用师之警

王世贞

客有乘骢白玉羁,从天六传下诸夷。kè yǒu chéng cōng bái yù jī,cóng tiān liù chuán xià zhū yí。
昆池水习三千舰,益部霜驱五月师。kūn chí shuǐ xí sān qiān jiàn,yì bù shuāng qū wǔ yuè shī。
飞檄春农归耒耜,停车夜垒散旌旗。fēi xí chūn nóng guī lěi sì,tíng chē yè lěi sàn jīng qí。
甘泉实已垂南顾,尺羽能令奏计迟。gān quán shí yǐ chuí nán gù,chǐ yǔ néng lìng zòu jì chí。

送包大中之沧州运盐幕

王世贞

杯酒河梁朔思严,太行飞雪拥高幨。bēi jiǔ hé liáng shuò sī yán,tài xíng fēi xuě yōng gāo chān。
市中结客谁青眼,幕下为郎旧紫髯。shì zhōng jié kè shuí qīng yǎn,mù xià wèi láng jiù zǐ rán。
醉墨误题云母扇,雕盘初荐水晶盐。zuì mò wù tí yún mǔ shàn,diāo pán chū jiàn shuǐ jīng yán。
知君故有筹边策,三府何年辟孝廉。zhī jūn gù yǒu chóu biān cè,sān fǔ hé nián pì xiào lián。

送陆伯子还吴

王世贞

中原文字半蒿莱,入洛人传伯仲才。zhōng yuán wén zì bàn hāo lái,rù luò rén chuán bó zhòng cái。
白发向催犹著赋,黄金挥罢独登台。bái fā xiàng cuī yóu zhù fù,huáng jīn huī bà dú dēng tái。
愁时天地衔杯尽,病后烟霞拂袖来。chóu shí tiān dì xián bēi jǐn,bìng hòu yān xiá fú xiù lái。
试听商声缘画角,蘋花一夜满江隈。shì tīng shāng shēng yuán huà jiǎo,píng huā yī yè mǎn jiāng wēi。

答汝思郎中蜀中书

王世贞

蜀雁书裁隔岁看,为言相忆劝加餐。shǔ yàn shū cái gé suì kàn,wèi yán xiāng yì quàn jiā cān。
秋登剑阁天逾峻,春至幽州日尚寒。qiū dēng jiàn gé tiān yú jùn,chūn zhì yōu zhōu rì shàng hán。
末路逢人投璧少,中年结客断金难。mò lù féng rén tóu bì shǎo,zhōng nián jié kè duàn jīn nán。
射洪花底谁堪醉,西望行吟思未阑。shè hóng huā dǐ shuí kān zuì,xī wàng xíng yín sī wèi lán。

春夜即席分赠得梁公实拈韵诗字

王世贞

十年岭海著沉思,今见为郎执戟时。shí nián lǐng hǎi zhù chén sī,jīn jiàn wèi láng zhí jǐ shí。
白日看鸿还坐啸,青天扪虱对谈诗。bái rì kàn hóng hái zuò xiào,qīng tiān mén shī duì tán shī。
世途汝已关心少,国士吾真折节迟。shì tú rǔ yǐ guān xīn shǎo,guó shì wú zhēn zhé jié chí。
一醉虚堂春月色,投珠或恐未堪疑。yī zuì xū táng chūn yuè sè,tóu zhū huò kǒng wèi kān yí。