古诗词

题海日图赠刘司马

王世贞

天鸡叫沈碧,金波腾太阳。tiān jī jiào shěn bì,jīn bō téng tài yáng。
煜若万珊瑚,回光射扶桑。yù ruò wàn shān hú,huí guāng shè fú sāng。
中有三老人,白发何昂藏。zhōng yǒu sān lǎo rén,bái fā hé áng cáng。
竞手海屋筹,兼携华封章。jìng shǒu hǎi wū chóu,jiān xié huá fēng zhāng。
昔逢百六天地荒,长鲸吸海海欲狂。xī féng bǎi liù tiān dì huāng,zhǎng jīng xī hǎi hǎi yù kuáng。
一书尽护诸校尉,片檄立散千馀皇。yī shū jǐn hù zhū xiào wèi,piàn xí lì sàn qiān yú huáng。
功成肯落鸱夷后,酒船茶灶无不有。gōng chéng kěn luò chī yí hòu,jiǔ chuán chá zào wú bù yǒu。
葵藿虽悬捧日心,衡荆且袖澄清手。kuí huò suī xuán pěng rì xīn,héng jīng qiě xiù chéng qīng shǒu。
蓬莱仙人王子乔,中年瓠落仍萍漂。péng lái xiān rén wáng zi qiáo,zhōng nián hù luò réng píng piāo。
挽君鹏背且轰饮,看君水击抟扶摇。wǎn jūn péng bèi qiě hōng yǐn,kàn jūn shuǐ jī tuán fú yáo。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

赠谭道人

王世贞

昂藏九秋鹤,悦怿三春柳。áng cáng jiǔ qiū hè,yuè yì sān chūn liǔ。
宛似谭景升,化书可成否。wǎn shì tán jǐng shēng,huà shū kě chéng fǒu。

赠谭道人

王世贞

闻汝返金山,何不焦山住。wén rǔ fǎn jīn shān,hé bù jiāo shān zhù。
焦光虽苦生,郭第能供具。jiāo guāng suī kǔ shēng,guō dì néng gōng jù。

赠谭道人

王世贞

汝携王孙诗,为标国香集。rǔ xié wáng sūn shī,wèi biāo guó xiāng jí。
将过沅澧间,秋兰见应泣。jiāng guò yuán lǐ jiān,qiū lán jiàn yīng qì。

题奕棋图

王世贞

松下两仙人,棋声日敲击。sōng xià liǎng xiān rén,qí shēng rì qiāo jī。
不愁清景移,愁它杀机发。bù chóu qīng jǐng yí,chóu tā shā jī fā。

文殊洞

王世贞

老大妙德躯,于焉暂栖止。lǎo dà miào dé qū,yú yān zàn qī zhǐ。
犹胜运乖时,棹入粥锅底。yóu shèng yùn guāi shí,zhào rù zhōu guō dǐ。

辟支塔

王世贞

自参薄伽梵,悔作辟支佛。zì cān báo gā fàn,huǐ zuò pì zhī fú。
舍利何足言,劫前一枯骨。shě lì hé zú yán,jié qián yī kū gǔ。

又题清凉台

王世贞

别借金刚窟,微分室利场。bié jiè jīn gāng kū,wēi fēn shì lì chǎng。
羞他石卫尉,火宅号清凉。xiū tā shí wèi wèi,huǒ zhái hào qīng liáng。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

长干一万家,半是君题壁。zhǎng gàn yī wàn jiā,bàn shì jūn tí bì。
欲赠草书歌,惭余非李白。yù zèng cǎo shū gē,cán yú fēi lǐ bái。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

同是金陵客,君归我不归。tóng shì jīn líng kè,jūn guī wǒ bù guī。
江头一延颈,悔杀是朝衣。jiāng tóu yī yán jǐng,huǐ shā shì cháo yī。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

尔卖梅花庄,我冷芙蓉墅。ěr mài méi huā zhuāng,wǒ lěng fú róng shù。
乐处不得归,归即无乐处。lè chù bù dé guī,guī jí wú lè chù。

公瑕先生在白下两月许别去得四绝句送之皆实际语也

王世贞

念汝西河戚,身罹隔谷悲。niàn rǔ xī hé qī,shēn lí gé gǔ bēi。
人生缺陷地,同是白头时。rén shēng quē xiàn dì,tóng shì bái tóu shí。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

天坠白玉簪,矗作君家林。tiān zhuì bái yù zān,chù zuò jūn jiā lín。
忽尔天籁发,珊瑚环佩音。hū ěr tiān lài fā,shān hú huán pèi yīn。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

先从陆羽品,旋向君谟斗。xiān cóng lù yǔ pǐn,xuán xiàng jūn mó dòu。
蟹眼初泼时,灵犀已潜透。xiè yǎn chū pō shí,líng xī yǐ qián tòu。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

长林四周遭,于中可避世。zhǎng lín sì zhōu zāo,yú zhōng kě bì shì。
何必学黄公,商山寻地肺。hé bì xué huáng gōng,shāng shān xún dì fèi。

追补姚元白市隐园十八咏玉林

王世贞

栖君思玄室,诵君思玄赋。qī jūn sī xuán shì,sòng jūn sī xuán fù。
此意无可言,莫为平子误。cǐ yì wú kě yán,mò wèi píng zi wù。