古诗词

过邯郸吕翁祠

王世贞

昔时卢生道邯郸,干谒不止恒苦饥。xī shí lú shēng dào hán dān,gàn yè bù zhǐ héng kǔ jī。
行逢吕翁为叹息,授之一枕同龟兹。xíng féng lǚ wēng wèi tàn xī,shòu zhī yī zhěn tóng guī zī。
出入将相五十载,觉来黄粱犹在炊。chū rù jiāng xiāng wǔ shí zài,jué lái huáng liáng yóu zài chuī。
檀槐共斗蝼蚁穴,蕉鹿展转令人痴。tán huái gòng dòu lóu yǐ xué,jiāo lù zhǎn zhuǎn lìng rén chī。
我方梦醒出尘境,胡为复逐东风迷。wǒ fāng mèng xǐng chū chén jìng,hú wèi fù zhú dōng fēng mí。
汗颜强拜此翁像,拂藓自读唐人碑。hàn yán qiáng bài cǐ wēng xiàng,fú xiǎn zì dú táng rén bēi。
误传兹事属剑叟,不识开元年为谁。wù chuán zī shì shǔ jiàn sǒu,bù shí kāi yuán nián wèi shuí。
石垆灰烬燕遗矢,粉面龟坼蛛垂丝。shí lú huī jìn yàn yí shǐ,fěn miàn guī chè zhū chuí sī。
儿重戏偷铁屈戍,鸟鼠争穴青琉璃。ér zhòng xì tōu tiě qū shù,niǎo shǔ zhēng xué qīng liú lí。
呼茶一啜槐影净,黄冠三四前致词。hū chá yī chuài huái yǐng jìng,huáng guān sān sì qián zhì cí。
乃闻庙貌出妖竖,彼竖轩帝称天师。nǎi wén miào mào chū yāo shù,bǐ shù xuān dì chēng tiān shī。
鼓唇立嘘寒暑变,弹指能令河岳移。gǔ chún lì xū hán shǔ biàn,dàn zhǐ néng lìng hé yuè yí。
渔阳石媚琢赑屃,尚方金软镌罘罳。yú yáng shí mèi zuó bì xì,shàng fāng jīn ruǎn juān fú sī。
北门学士促草敕,南省尚书称奉祠。běi mén xué shì cù cǎo chì,nán shěng shàng shū chēng fèng cí。
天开电掣妖倏灭,香火岂复前朝时。tiān kāi diàn chè yāo shū miè,xiāng huǒ qǐ fù qián cháo shí。
此翁亦作邯郸梦,若遇卢生翻自悲。cǐ wēng yì zuò hán dān mèng,ruò yù lú shēng fān zì bēi。
我从明日挂冠去,蝴蝶由他知不知。wǒ cóng míng rì guà guān qù,hú dié yóu tā zhī bù zhī。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

青楼曲二首

王世贞

驰道高騣赤电飞,横担蜀锦斗鸡归。chí dào gāo zōng chì diàn fēi,héng dān shǔ jǐn dòu jī guī。
新丰酒薄人难醉,夜半犹歌金缕衣。xīn fēng jiǔ báo rén nán zuì,yè bàn yóu gē jīn lǚ yī。

青楼曲二首

王世贞

姊妹争夸夫婿殊,众中单道不曾输。zǐ mèi zhēng kuā fū xù shū,zhòng zhōng dān dào bù céng shū。
千兵队里明金紫,腰下寒光玉辘轳。qiān bīng duì lǐ míng jīn zǐ,yāo xià hán guāng yù lù lú。

甘泉歌

王世贞

千尺通星井干楼,玉盘天酒夜来收。qiān chǐ tōng xīng jǐng gàn lóu,yù pán tiān jiǔ yè lái shōu。
白茅螭捧黄金印,五利明朝欲拜侯。bái máo chī pěng huáng jīn yìn,wǔ lì míng cháo yù bài hóu。

从军行八首

王世贞

蹋臂归来六博场,城中白羽募征羌。tà bì guī lái liù bó chǎng,chéng zhōng bái yǔ mù zhēng qiāng。
相逢试解吴钩看,已是金河万里霜。xiāng féng shì jiě wú gōu kàn,yǐ shì jīn hé wàn lǐ shuāng。

从军行八首

王世贞

马首垂杨折送行,酒阑长揖宝刀横。mǎ shǒu chuí yáng zhé sòng xíng,jiǔ lán zhǎng yī bǎo dāo héng。
军中最是多兄弟,不唱阳关第四声。jūn zhōng zuì shì duō xiōng dì,bù chàng yáng guān dì sì shēng。

从军行八首

王世贞

朝来分隶李轻车,揖客辕门意自如。cháo lái fēn lì lǐ qīng chē,yī kè yuán mén yì zì rú。
超距翘关三十万,何人领取豹韬书。chāo jù qiào guān sān shí wàn,hé rén lǐng qǔ bào tāo shū。

从军行八首

王世贞

夜深邻帐送胡笳,三月春寒雪作花。yè shēn lín zhàng sòng hú jiā,sān yuè chūn hán xuě zuò huā。
吹尽关山杨柳曲,壮心元自不思家。chuī jǐn guān shān yáng liǔ qū,zhuàng xīn yuán zì bù sī jiā。

从军行八首

王世贞

奇兵十万击匈奴,谷蠡屠耆未拟俘。qí bīng shí wàn jī xiōng nú,gǔ lí tú qí wèi nǐ fú。
对阵夺将金勒马,独身生致北单于。duì zhèn duó jiāng jīn lēi mǎ,dú shēn shēng zhì běi dān yú。

从军行八首

王世贞

蹀马吹尘紫极昏,洗刀飞血九河浑。dié mǎ chuī chén zǐ jí hūn,xǐ dāo fēi xuè jiǔ hé hún。
长城直拓三千里,表取阴山作北门。zhǎng chéng zhí tuò sān qiān lǐ,biǎo qǔ yīn shān zuò běi mén。

从军行八首

王世贞

胡姬学得汉宫眉,辛苦风尘损玉肌。hú jī xué dé hàn gōng méi,xīn kǔ fēng chén sǔn yù jī。
不为青春容易改,十年番地失焉支。bù wèi qīng chūn róng yì gǎi,shí nián fān dì shī yān zhī。

从军行八首

王世贞

铁骑横驱瀚海尘,戈船直捣瘴天春。tiě qí héng qū hàn hǎi chén,gē chuán zhí dǎo zhàng tiān chūn。
不知南北功多少,羞作麒麟第二人。bù zhī nán běi gōng duō shǎo,xiū zuò qí lín dì èr rén。

秋宫曲

王世贞

桂宫飘粟御筵香,银漏初添恩正长。guì gōng piāo sù yù yán xiāng,yín lòu chū tiān ēn zhèng zhǎng。
唱罢凉州天似水,百花仙队按霓裳。chàng bà liáng zhōu tiān shì shuǐ,bǎi huā xiān duì àn ní shang。

横江词四首

王世贞

越女红妆隐画桡,惊波无际雪山摇。yuè nǚ hóng zhuāng yǐn huà ráo,jīng bō wú jì xuě shān yáo。
贪趋破镜西陵约,不怕风江八月潮。tān qū pò jìng xī líng yuē,bù pà fēng jiāng bā yuè cháo。

横江词四首

王世贞

江上檀郎来往频,婆娑妙舞赛江神。jiāng shàng tán láng lái wǎng pín,pó suō miào wǔ sài jiāng shén。
来时风水随船尾,欲往惊涛好涉旬。lái shí fēng shuǐ suí chuán wěi,yù wǎng jīng tāo hǎo shè xún。

横江词四首

王世贞

锦缆罗帆翡翠舠,长年催趁午时潮。jǐn lǎn luó fān fěi cuì dāo,zhǎng nián cuī chèn wǔ shí cháo。
江头杨柳深相恨,折损春风几万条。jiāng tóu yáng liǔ shēn xiāng hèn,zhé sǔn chūn fēng jǐ wàn tiáo。