古诗词

高克明溪山雪霁图歌

王世贞

丹青笔长意苦短,帝遣营丘写清远。dān qīng bǐ zhǎng yì kǔ duǎn,dì qiǎn yíng qiū xiě qīng yuǎn。
范宽老死克明在,与乞天公旧时腕。fàn kuān lǎo sǐ kè míng zài,yǔ qǐ tiān gōng jiù shí wàn。
三绝亲教圣人赞,七尺不吓侏儒饭。sān jué qīn jiào shèng rén zàn,qī chǐ bù xià zhū rú fàn。
玉堂供奉寒葳蕤,瑶花片片堕瑶池。yù táng gōng fèng hán wēi ruí,yáo huā piàn piàn duò yáo chí。
朝回小阁昼拄笏,却忆溪山初霁时。cháo huí xiǎo gé zhòu zhǔ hù,què yì xī shān chū jì shí。
羲和鞭轮逐滕六,飘瞥嵯峨压茅屋。xī hé biān lún zhú téng liù,piāo piē cuó é yā máo wū。
摆脱千枝万枝白,洗出三峰五峰绿。bǎi tuō qiān zhī wàn zhī bái,xǐ chū sān fēng wǔ fēng lǜ。
阴崖犹冒太古絮,阳壑争倾片时玉。yīn yá yóu mào tài gǔ xù,yáng hè zhēng qīng piàn shí yù。
枯槎顶秃瘦骨愁,小艇不蔽风飕飗。kū chá dǐng tū shòu gǔ chóu,xiǎo tǐng bù bì fēng sōu liú。
长年袖手唤不起,疑是兴阑王子猷。zhǎng nián xiù shǒu huàn bù qǐ,yí shì xīng lán wáng zi yóu。
狐帽蒙头看山坐,榾柮煨垆酒权大。hú mào méng tóu kàn shān zuò,gǔ duò wēi lú jiǔ quán dà。
纵无灞陵驴背诗,肯作长安被中饿。zòng wú bà líng lǘ bèi shī,kěn zuò zhǎng ān bèi zhōng è。
乾坤舄奕扬清辉,万象贾勇精神飞。qián kūn xì yì yáng qīng huī,wàn xiàng jiǎ yǒng jīng shén fēi。
兴来毛颖纵横出,一点一缀皆天机。xīng lái máo yǐng zòng héng chū,yī diǎn yī zhuì jiē tiān jī。
欲知真宰愁绝处,此翁盘礴初解衣。yù zhī zhēn zǎi chóu jué chù,cǐ wēng pán bó chū jiě yī。
吾家爱弟饶画癖,购得图看三叹息。wú jiā ài dì ráo huà pǐ,gòu dé tú kàn sān tàn xī。
毋论骨格超马夏,胜代何人办焦墨。wú lùn gǔ gé chāo mǎ xià,shèng dài hé rén bàn jiāo mò。
虚堂把玩六月寒,指端秀色来眉端。xū táng bǎ wán liù yuè hán,zhǐ duān xiù sè lái méi duān。
便欲移家此中住,遍踏琼瑶天地残。biàn yù yí jiā cǐ zhōng zhù,biàn tà qióng yáo tiān dì cán。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

寿阳乐

王世贞

泥金沙棠舫,候郎来,春水没篙长。ní jīn shā táng fǎng,hòu láng lái,chūn shuǐ méi gāo zhǎng。

寿阳乐

王世贞

织成红半臂,化为碧,是侬相思泪。zhī chéng hóng bàn bì,huà wèi bì,shì nóng xiāng sī lèi。

安东平

王世贞

荒鸡嚘喔,残月沈魄。huāng jī yōu ō,cán yuè shěn pò。
三三五五,小星不没。sān sān wǔ wǔ,xiǎo xīng bù méi。

安东平

王世贞

惭愧小星,导郎归程。cán kuì xiǎo xīng,dǎo láng guī chéng。
要郎指誓,莫负此星。yào láng zhǐ shì,mò fù cǐ xīng。

安东平

王世贞

吴丝越罗,制郎中裙。wú sī yuè luó,zhì láng zhōng qún。
曷不为衣,与郎体亲。hé bù wèi yī,yǔ láng tǐ qīn。

安东平

王世贞

报侬白玉,双龙连环。bào nóng bái yù,shuāng lóng lián huán。
但令一心,不在多端。dàn lìng yī xīn,bù zài duō duān。

安东平

王世贞

孟冬十月,雨雪霏霏。mèng dōng shí yuè,yǔ xuě fēi fēi。
入门孤冷,出门沾衣。rù mén gū lěng,chū mén zhān yī。

安东平

王世贞

夹河为家,期至无船。jiā hé wèi jiā,qī zhì wú chuán。
摇心失望,不见所欢。yáo xīn shī wàng,bù jiàn suǒ huān。

安东平

王世贞

交南龙须,百钱一尺。jiāo nán lóng xū,bǎi qián yī chǐ。
是我手制,与郎作席。shì wǒ shǒu zhì,yǔ láng zuò xí。

安东平

王世贞

奉郎坐卧,偕郎起息。fèng láng zuò wò,xié láng qǐ xī。
懊憹微躯,生不如席。ào náo wēi qū,shēng bù rú xí。

安东平

王世贞

博山沈烟,以祈上玄。bó shān shěn yān,yǐ qí shàng xuán。
愿郎一夕,不愿百年。yuàn láng yī xī,bù yuàn bǎi nián。

青骢白马

王世贞

青骢白马汗连钱,来往䟤跋骄可怜。qīng cōng bái mǎ hàn lián qián,lái wǎng bì bá jiāo kě lián。

青骢白马

王世贞

琉璃紫鞍光射人,倏忽灭没化若神。liú lí zǐ ān guāng shè rén,shū hū miè méi huà ruò shén。

青骢白马

王世贞

有足不作女行缠,那可局蹐守故园。yǒu zú bù zuò nǚ xíng chán,nà kě jú jí shǒu gù yuán。

青骢白马

王世贞

东邻双缠鸦头袜,生老不踏门前月。dōng lín shuāng chán yā tóu wà,shēng lǎo bù tà mén qián yuè。