古诗词

崌崃歌题画赠张中丞肖甫

王世贞

帝遣鸿蒙奠西极,擘作崌崃两拳石。dì qiǎn hóng méng diàn xī jí,bāi zuò jū lái liǎng quán shí。
南含女几万叠青,下注岷江双练白。nán hán nǚ jǐ wàn dié qīng,xià zhù mín jiāng shuāng liàn bái。
峰顶平悬日月观,泉端对写烟霞色。fēng dǐng píng xuán rì yuè guān,quán duān duì xiě yān xiá sè。
严道之阳绝紫金,勾檷以往无白璧。yán dào zhī yáng jué zǐ jīn,gōu nǐ yǐ wǎng wú bái bì。
岂谓扶舆歇灵秀,固知真宰钟词伯。qǐ wèi fú yú xiē líng xiù,gù zhī zhēn zǎi zhōng cí bó。
中丞昔时此中居,羚㚟为友龙蛇俱。zhōng chéng xī shí cǐ zhōng jū,líng chuò wèi yǒu lóng shé jù。
空庭种药成书带,大鸟衔鳣非䲀鱼。kōng tíng zhǒng yào chéng shū dài,dà niǎo xián zhān fēi zhì yú。
铭就孟阳输剑阁,赋成得意荐相如。míng jiù mèng yáng shū jiàn gé,fù chéng dé yì jiàn xiāng rú。
南山猿呼北山鹤,九折驱车亦不恶。nán shān yuán hū běi shān hè,jiǔ zhé qū chē yì bù è。
二华星窥一帐褰,三江雪喷千帆落。èr huá xīng kuī yī zhàng qiān,sān jiāng xuě pēn qiān fān luò。
宾从如云拥朝暮,旌旗合遝横寥廓。bīn cóng rú yún yōng cháo mù,jīng qí hé tà héng liáo kuò。
犹自踟蹰思锦乡,莼鲈乍发步兵狂。yóu zì chí chú sī jǐn xiāng,chún lú zhà fā bù bīng kuáng。
东吴王孙画岝崿,西蜀公子神飞扬。dōng wú wáng sūn huà zuò è,xī shǔ gōng zi shén fēi yáng。
初疑笔作蛾眉妩,便欲身依白帝傍。chū yí bǐ zuò é méi wǔ,biàn yù shēn yī bái dì bàng。
野夫为挽中丞住,不作中丞意中句。yě fū wèi wǎn zhōng chéng zhù,bù zuò zhōng chéng yì zhōng jù。
文成赤松事已远,壮武青萍喜初遇。wén chéng chì sōng shì yǐ yuǎn,zhuàng wǔ qīng píng xǐ chū yù。
况乃潘舆处处安,何烦却返王阳驭。kuàng nǎi pān yú chù chù ān,hé fán què fǎn wáng yáng yù。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

天宁寺大风雨旋霁

王世贞

雁塔衡飙劲,珠林密雨回。yàn tǎ héng biāo jìn,zhū lín mì yǔ huí。
昙花空外散,天乐定中来。tán huā kōng wài sàn,tiān lè dìng zhōng lái。
龙出阿罗钵,猊翻般若台。lóng chū ā luó bō,ní fān bān ruò tái。
何因占慧力,孤月乱云开。hé yīn zhàn huì lì,gū yuè luàn yún kāi。

出塞二首

王世贞

鼙鼓胡云旧,旌旗汉月新。pí gǔ hú yún jiù,jīng qí hàn yuè xīn。
何来飞虎将,亲获射雕人。hé lái fēi hǔ jiāng,qīn huò shè diāo rén。
白发寻源早,黄金结侠贫。bái fā xún yuán zǎo,huáng jīn jié xiá pín。
功成不望赏,云阁画麒麟。gōng chéng bù wàng shǎng,yún gé huà qí lín。

出塞二首

王世贞

不断穹庐色,檀槽压酪浆。bù duàn qióng lú sè,tán cáo yā lào jiāng。
俄闻五校至,去逐六骡亡。é wén wǔ xiào zhì,qù zhú liù luó wáng。
蒲类天如赭,燕支月似霜。pú lèi tiān rú zhě,yàn zhī yuè shì shuāng。
前军又铙吹,生得左贤王。qián jūn yòu náo chuī,shēng dé zuǒ xián wáng。

游白云观遇钟了髻

王世贞

行散到古院,翛然遇真师。xíng sàn dào gǔ yuàn,xiāo rán yù zhēn shī。
落日澹眉宇,清霜疏鬓丝。luò rì dàn méi yǔ,qīng shuāng shū bìn sī。
饭温初煮石,丹冷旧封泥。fàn wēn chū zhǔ shí,dān lěng jiù fēng ní。
嗒坐浑无语,蝉声秋树枝。dā zuò hún wú yǔ,chán shēng qiū shù zhī。

暮秋

王世贞

十日不启户,秋容老自催。shí rì bù qǐ hù,qiū róng lǎo zì cuī。
雨虫寒上壁,风叶夜侵苔。yǔ chóng hán shàng bì,fēng yè yè qīn tái。
药裹收仍展,砧声去复来。yào guǒ shōu réng zhǎn,zhēn shēng qù fù lái。
乾坤空阔意,不为庾生哀。qián kūn kōng kuò yì,bù wèi yǔ shēng āi。

十六夜月不寐

王世贞

瑶镜破疏枝,西风敞夕帷。yáo jìng pò shū zhī,xī fēng chǎng xī wéi。
流光岂不惜,圆景渐成亏。liú guāng qǐ bù xī,yuán jǐng jiàn chéng kuī。
脉脉凭谁语,娟娟静自窥。mài mài píng shuí yǔ,juān juān jìng zì kuī。
故乡俱一点,含意暂教迟。gù xiāng jù yī diǎn,hán yì zàn jiào chí。

十七夜月独坐

王世贞

有恨光难满,多愁挂却迟。yǒu hèn guāng nán mǎn,duō chóu guà què chí。
凄凉洞庭树,迢递上林枝。qī liáng dòng tíng shù,tiáo dì shàng lín zhī。
故苑空机杼,深宫罢履綦。gù yuàn kōng jī zhù,shēn gōng bà lǚ qí。
雁风团白露,愁杀独栖时。yàn fēng tuán bái lù,chóu shā dú qī shí。

元日日有食之雨不见

王世贞

日蚀王正朔,千山一雨蒙。rì shí wáng zhèng shuò,qiān shān yī yǔ méng。
人间今不见,天上岂应同。rén jiān jīn bù jiàn,tiān shàng qǐ yīng tóng。
汉署惭宣疏,尧都想羿弓。hàn shǔ cán xuān shū,yáo dōu xiǎng yì gōng。
向来闻左史,曾纪善言功。xiàng lái wén zuǒ shǐ,céng jì shàn yán gōng。

送王佥事先生罢官归

王世贞

毋惊送君出,直道迩难任。wú jīng sòng jūn chū,zhí dào ěr nán rèn。
讵是无知己,翻然谐素心。jù shì wú zhī jǐ,fān rán xié sù xīn。
浮云看逝鸟,幽谷写鸣琴。fú yún kàn shì niǎo,yōu gǔ xiě míng qín。
亦有临岐泪,苍生望转深。yì yǒu lín qí lèi,cāng shēng wàng zhuǎn shēn。

送王佥事先生罢官归

王世贞

清秋怆行役,况子罢官归。qīng qiū chuàng xíng yì,kuàng zi bà guān guī。
落日芬兰佩,西风凉芰衣。luò rì fēn lán pèi,xī fēng liáng jì yī。
迟迟为帝里,款款向亲闱。chí chí wèi dì lǐ,kuǎn kuǎn xiàng qīn wéi。
更薄湘累怨,孤臣托罪微。gèng báo xiāng lèi yuàn,gū chén tuō zuì wēi。

春日过李三于鳞小饮适谢茂秦至有怀伯承明府

王世贞

乘兴款柴扉,相逢骑马归。chéng xīng kuǎn chái fēi,xiāng féng qí mǎ guī。
待予初下榻,对尔欲忘机。dài yǔ chū xià tà,duì ěr yù wàng jī。
好客语中至,情人书后稀。hǎo kè yǔ zhōng zhì,qíng rén shū hòu xī。
悠然念离合,徙倚度斜晖。yōu rán niàn lí hé,xǐ yǐ dù xié huī。

奉寄华学士先生

王世贞

共识承恩日,为郎典石渠。gòng shí chéng ēn rì,wèi láng diǎn shí qú。
未须论失马,已是遂焚鱼。wèi xū lùn shī mǎ,yǐ shì suì fén yú。
小径频回驾,青山独著书。xiǎo jìng pín huí jià,qīng shān dú zhù shū。
无言同咄咄,有梦亦蘧蘧。wú yán tóng duō duō,yǒu mèng yì qú qú。

奉寄华学士先生

王世贞

轩冕岂不羡,难膺千载躯。xuān miǎn qǐ bù xiàn,nán yīng qiān zài qū。
独游成远志,新论拟潜夫。dú yóu chéng yuǎn zhì,xīn lùn nǐ qián fū。
世路知相左,吾师亦太迂。shì lù zhī xiāng zuǒ,wú shī yì tài yū。
野鸥今不忌,随意钓江湖。yě ōu jīn bù jì,suí yì diào jiāng hú。

奉寄华学士先生

王世贞

自爱青山地,毋嗟上苑枝。zì ài qīng shān dì,wú jiē shàng yuàn zhī。
我方占世道,天欲重公诗。wǒ fāng zhàn shì dào,tiān yù zhòng gōng shī。
往事浮云逝,生涯流水知。wǎng shì fú yún shì,shēng yá liú shuǐ zhī。
独惭门下客,悽断马融帷。dú cán mén xià kè,qī duàn mǎ róng wéi。

有怀伯承因答于鳞

王世贞

自闻仙令去,春雪下江关。zì wén xiān lìng qù,chūn xuě xià jiāng guān。
予以友生感,君其伯仲间。yǔ yǐ yǒu shēng gǎn,jūn qí bó zhòng jiān。
援琴对素月,流思共高山。yuán qín duì sù yuè,liú sī gòng gāo shān。
赖有投珠意,索居时解颜。lài yǒu tóu zhū yì,suǒ jū shí jiě yán。