古诗词

白石翁画赠吴文定山水歌

王世贞

君不见白石翁,墨花破万纸,散落世眼中。jūn bù jiàn bái shí wēng,mò huā pò wàn zhǐ,sàn luò shì yǎn zhōng。
其间方寸地,贮一太史公。qí jiān fāng cùn dì,zhù yī tài shǐ gōng。
是时太史称吴侬,三载磊块蟠翁胸。shì shí tài shǐ chēng wú nóng,sān zài lěi kuài pán wēng xiōng。
太史趣朝天,青雀凌春风。tài shǐ qù cháo tiān,qīng què líng chūn fēng。
有泪不作李都尉,有赋不拟江文通。yǒu lèi bù zuò lǐ dōu wèi,yǒu fù bù nǐ jiāng wén tōng。
直将三寸管、五丈素,写出江南千峰与万峰。zhí jiāng sān cùn guǎn wǔ zhàng sù,xiě chū jiāng nán qiān fēng yǔ wàn fēng。
尽收蜀锦囊,压倒太史之奚僮。jǐn shōu shǔ jǐn náng,yā dào tài shǐ zhī xī tóng。
绝壁直上高穹窿,呼吸似足开天聪。jué bì zhí shàng gāo qióng lóng,hū xī shì zú kāi tiān cōng。
忽复下坠数千尺,俯身欲入鼋鼍宫。hū fù xià zhuì shù qiān chǐ,fǔ shēn yù rù yuán tuó gōng。
意者径路绝,乃有云霞封。yì zhě jìng lù jué,nǎi yǒu yún xiá fēng。
万古不尽流,洗出玉玲珑。wàn gǔ bù jǐn liú,xǐ chū yù líng lóng。
侧耳将听之,疑是缣素间,迸作群靊霳。cè ěr jiāng tīng zhī,yí shì jiān sù jiān,bèng zuò qún fēng lóng。
长飙无形,百草庬茸。zhǎng biāo wú xíng,bǎi cǎo máng rōng。
列缺崩崖,吐出怪松。liè quē bēng yá,tǔ chū guài sōng。
历乱羽葆,屈蟠虬龙。lì luàn yǔ bǎo,qū pán qiú lóng。
将崩未崩石似舞,欲断不断桥飞虹。jiāng bēng wèi bēng shí shì wǔ,yù duàn bù duàn qiáo fēi hóng。
乃有词客酒人,樵青钓童。nǎi yǒu cí kè jiǔ rén,qiáo qīng diào tóng。
或骑蹇驴,或驾轻舼。huò qí jiǎn lǘ,huò jià qīng qióng。
或蹑䗶屐,或策短筇。huò niè là jī,huò cè duǎn qióng。
高者穿木,末若蜚鸿。gāo zhě chuān mù,mò ruò fēi hóng。
下者蹒跚,勃窣如孤豵。xià zhě pán shān,bó sū rú gū zōng。
两仪不能主,乍辟而乍蒙。liǎng yí bù néng zhǔ,zhà pì ér zhà méng。
二曜不定光,倏西而倏东。èr yào bù dìng guāng,shū xī ér shū dōng。
木栈与鸟争道,人家拟鹊开窗。mù zhàn yǔ niǎo zhēng dào,rén jiā nǐ què kāi chuāng。
渐穷至杳霭,但有去路无来踪。jiàn qióng zhì yǎo ǎi,dàn yǒu qù lù wú lái zōng。
犹云纸尽意未尽,乱石拳点波汹汹。yóu yún zhǐ jǐn yì wèi jǐn,luàn shí quán diǎn bō xiōng xiōng。
真宰泣诉神无功,太史不能长将向天去,流落人间成楚弓。zhēn zǎi qì sù shén wú gōng,tài shǐ bù néng zhǎng jiāng xiàng tiān qù,liú luò rén jiān chéng chǔ gōng。
翁亦召主城芙蓉,但令居士缃几上,秀色欲滴青蒙蒙。wēng yì zhào zhǔ chéng fú róng,dàn lìng jū shì xiāng jǐ shàng,xiù sè yù dī qīng méng méng。
击节董源,陨涕关仝,笔底一扫倾宗工。jī jié dǒng yuán,yǔn tì guān tóng,bǐ dǐ yī sǎo qīng zōng gōng。
沈翁豪翰何其雄,呜呼隆准之孙岂必隆。shěn wēng háo hàn hé qí xióng,wū hū lóng zhǔn zhī sūn qǐ bì lóng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

杂言五首大言

王世贞

愚公移山卫填溟,呼日东走岱西行。yú gōng yí shān wèi tián míng,hū rì dōng zǒu dài xī xíng。
秦皇采药求上升,傅节比义取公卿。qín huáng cǎi yào qiú shàng shēng,fù jié bǐ yì qǔ gōng qīng。

杂言五首大言

王世贞

江流辞峡注清湘,金沟堤旁种垂杨。jiāng liú cí xiá zhù qīng xiāng,jīn gōu dī páng zhǒng chuí yáng。
邯郸艳姬挑冶郎,长安金多结貂珰。hán dān yàn jī tiāo yě láng,zhǎng ān jīn duō jié diāo dāng。

杂言五首大言

王世贞

悬度山腰铁絙靡,恶风吹船入罗鬼。xuán dù shān yāo tiě huán mí,è fēng chuī chuán rù luó guǐ。
前有窫貐后伏虺,孤臣握兵内惭毁。qián yǒu yà yǔ hòu fú huī,gū chén wò bīng nèi cán huǐ。

灵岩晚步

王世贞

阙涧遮幽树,低云薄断鸿。quē jiàn zhē yōu shù,dī yún báo duàn hóng。
月残生白小,天远入青空。yuè cán shēng bái xiǎo,tiān yuǎn rù qīng kōng。

闺怨

王世贞

微力展运荷恩休,绯金灿赫比王侯。wēi lì zhǎn yùn hé ēn xiū,fēi jīn càn hè bǐ wáng hóu。
肥马脂车走燕幽,辉光烁目溢道周。féi mǎ zhī chē zǒu yàn yōu,huī guāng shuò mù yì dào zhōu。
翚翟孤翔偕不俦,依依妾肠痛纷缪。huī dí gū xiáng xié bù chóu,yī yī qiè cháng tòng fēn móu。
飞花逐风委波流,挥泪涕咨怨深秋。fēi huā zhú fēng wěi bō liú,huī lèi tì zī yuàn shēn qiū。
围带宽改倏岁遒,稀星列汉垂帘钩。wéi dài kuān gǎi shū suì qiú,xī xīng liè hàn chuí lián gōu。
蝛啼哀蝉传梧楸,衣寒剪涩玉指柔。wēi tí āi chán chuán wú qiū,yī hán jiǎn sè yù zhǐ róu。
机鸣罢织乍灯收,霏霏华露湿衾帱。jī míng bà zhī zhà dēng shōu,fēi fēi huá lù shī qīn chóu。
徽音恋君幸君留,非耶是耶君思愁。huī yīn liàn jūn xìng jūn liú,fēi yé shì yé jūn sī chóu。
围香柔玉暖新禂,薇藿焉足充脯羞。wéi xiāng róu yù nuǎn xīn dǎo,wēi huò yān zú chōng pú xiū。
饥往念饱谁悠悠,归哉勖君思昔游。jī wǎng niàn bǎo shuí yōu yōu,guī zāi xù jūn sī xī yóu。

人名渡江口阻风书事

王世贞

孔涉在兹辰,风江淹旅役。kǒng shè zài zī chén,fēng jiāng yān lǚ yì。
枫抱秋郭丹,月侵衰杨白。fēng bào qiū guō dān,yuè qīn shuāi yáng bái。
大陆云苍苍,金山涛间碧。dà lù yún cāng cāng,jīn shān tāo jiān bì。
游鱼石濑响,倦鸟辞张翼。yóu yú shí lài xiǎng,juàn niǎo cí zhāng yì。
天高澄清气,湛然明空色。tiān gāo chéng qīng qì,zhàn rán míng kōng sè。
山僧来何晏,鸣钟会施食。shān sēng lái hé yàn,míng zhōng huì shī shí。
籍谈彼岸趣,言偃江门石。jí tán bǐ àn qù,yán yǎn jiāng mén shí。

书怀

王世贞

少小负高适,中林类偃蹇。shǎo xiǎo fù gāo shì,zhōng lín lèi yǎn jiǎn。
胡为国书徵,王接亮非腆。hú wèi guó shū zhēng,wáng jiē liàng fēi tiǎn。
自厌丘樊迟,冀以闾阎显。zì yàn qiū fán chí,jì yǐ lǘ yán xiǎn。
慕蔺相如垂,栖吴武陵远。mù lìn xiāng rú chuí,qī wú wǔ líng yuǎn。
疾雷被群植,郑兰亦摧剪。jí léi bèi qún zhí,zhèng lán yì cuī jiǎn。
冉冉耕钓年,计然嗟已晚。rǎn rǎn gēng diào nián,jì rán jiē yǐ wǎn。

归怀

王世贞

二毛遂已侵,日暮途胡广。èr máo suì yǐ qīn,rì mù tú hú guǎng。
由来历落士,项领何偃仰。yóu lái lì luò shì,xiàng lǐng hé yǎn yǎng。
青山简容膝,一丘迟归鞅。qīng shān jiǎn róng xī,yī qiū chí guī yāng。
既谢玄豹姿,将求仲长赏。jì xiè xuán bào zī,jiāng qiú zhòng zhǎng shǎng。

咏落日

王世贞

冉冉求蒙汜,萧萧映桑梓。rǎn rǎn qiú méng sì,xiāo xiāo yìng sāng zǐ。
朱云黯犹射,空江湛转绮。zhū yún àn yóu shè,kōng jiāng zhàn zhuǎn qǐ。
静闻幽禽息,瞥见高蟾起。jìng wén yōu qín xī,piē jiàn gāo chán qǐ。
虚白林外偏,垂杨素氛靡。xū bái lín wài piān,chuí yáng sù fēn mí。

春游

王世贞

越罗敷,紫陌飞燕时相偶。yuè luó fū,zǐ mò fēi yàn shí xiāng ǒu。
好系木兰船,春江芊眠柳。hǎo xì mù lán chuán,chūn jiāng qiān mián liǔ。

戍赵归思寓姓名一章

王世贞

嗟予谢安枕,朅来历荒徼。jiē yǔ xiè ān zhěn,qiè lái lì huāng jiǎo。
边声横赵朔,代马腾秋草。biān shēng héng zhào shuò,dài mǎ téng qiū cǎo。
九塞张武军,三关羽书少。jiǔ sāi zhāng wǔ jūn,sān guān yǔ shū shǎo。
疲禽息故林,赪鱼遵幽沼。pí qín xī gù lín,chēng yú zūn yōu zhǎo。
日归荒丘迟,寒向戍楼早。rì guī huāng qiū chí,hán xiàng shù lóu zǎo。
白杨兴悲风,石虎横周道。bái yáng xīng bēi fēng,shí hǔ héng zhōu dào。
千秋胡敢言,生平当自保。qiān qiū hú gǎn yán,shēng píng dāng zì bǎo。
将陈乞骸章,田间以终老。jiāng chén qǐ hái zhāng,tián jiān yǐ zhōng lǎo。

晨发真定怀归有作用前体

王世贞

震方望欲鼌,烂然明银海。zhèn fāng wàng yù cháo,làn rán míng yín hǎi。
天高湛霜气,大陆澄霞彩。tiān gāo zhàn shuāng qì,dà lù chéng xiá cǎi。
方欣全赵胜,更惭魏多垒。fāng xīn quán zhào shèng,gèng cán wèi duō lěi。
衰谢混俗宜,飞扬雄心改。shuāi xiè hùn sú yí,fēi yáng xióng xīn gǎi。
伊昔蒙国书,时维帝元载。yī xī méng guó shū,shí wéi dì yuán zài。
牧冀缺远图,家吴起深悔。mù jì quē yuǎn tú,jiā wú qǐ shēn huǐ。
疲马良念归,长林放麋在。pí mǎ liáng niàn guī,zhǎng lín fàng mí zài。
筹边让群乂,勤王济真宰。chóu biān ràng qún yì,qín wáng jì zhēn zǎi。
挂冠亦由余,何求复何待。guà guān yì yóu yú,hé qiú fù hé dài。

十二属归思

王世贞

梁苑辞兔耕,商丘罢猪牧。liáng yuàn cí tù gēng,shāng qiū bà zhū mù。
狗马病未已,龙蛇年可卜。gǒu mǎ bìng wèi yǐ,lóng shé nián kě bo。
世自饶虎冠,吾宁蹈猴沐。shì zì ráo hǔ guān,wú níng dǎo hóu mù。
昼鼠饥猎床,昏鸡倦栖木。zhòu shǔ jī liè chuáng,hūn jī juàn qī mù。
牛羊下来否,相从老空谷。niú yáng xià lái fǒu,xiāng cóng lǎo kōng gǔ。

八音宫怨

王世贞

金屋疏桐长信秋,迷离屈戍片萤流。jīn wū shū tóng zhǎng xìn qiū,mí lí qū shù piàn yíng liú。
石栏凝露芙蓉冷,纨扇辞飙彩凤愁。shí lán níng lù fú róng lěng,wán shàn cí biāo cǎi fèng chóu。
丝徵肉奏明月开,闲庭徙倚泪潜揩。sī zhēng ròu zòu míng yuè kāi,xián tíng xǐ yǐ lèi qián kāi。
竹宫祠罢拳姬进,桂棹歌停掌伎来。zhú gōng cí bà quán jī jìn,guì zhào gē tíng zhǎng jì lái。
匏瓜茕茕望织女,箕斗无浆酒星苦。páo guā qióng qióng wàng zhī nǚ,jī dòu wú jiāng jiǔ xīng kǔ。
土鼓长吞弃后声,冰簧自咽愁中语。tǔ gǔ zhǎng tūn qì hòu shēng,bīng huáng zì yàn chóu zhōng yǔ。
革故迎新如转丸,故人善愁新善欢。gé gù yíng xīn rú zhuǎn wán,gù rén shàn chóu xīn shàn huān。
木难元是千金买,不作珊瑚一分看。mù nán yuán shì qiān jīn mǎi,bù zuò shān hú yī fēn kàn。

离合承乏淄青将发有怀故人寓郡望姓字

王世贞

唱郢同声人,昌辞忽中咽。chàng yǐng tóng shēng rén,chāng cí hū zhōng yàn。
昃影薄下舂,日垂虞渊辙。zè yǐng báo xià chōng,rì chuí yú yuān zhé。