古诗词

题赵承旨陶令像鲜于太常归去来辞赠致政太宰杨公

王世贞

陶令生平兴萧瑟,到官毋过八十日。táo lìng shēng píng xīng xiāo sè,dào guān wú guò bā shí rì。
五株杨柳胜栽花,百亩公田都种秫。wǔ zhū yáng liǔ shèng zāi huā,bǎi mǔ gōng tián dōu zhǒng shú。
拂袖长歌归去篇,舁篮岂是膏肓疾。fú xiù zhǎng gē guī qù piān,yú lán qǐ shì gāo huāng jí。
世事从他三复四,生儿任昧六与七。shì shì cóng tā sān fù sì,shēng ér rèn mèi liù yǔ qī。
却怪渠祖长沙公,婆娑八十讳称翁。què guài qú zǔ zhǎng shā gōng,pó suō bā shí huì chēng wēng。
即论运甓铃阁底,何似抱瓮春畦中。jí lùn yùn pì líng gé dǐ,hé shì bào wèng chūn qí zhōng。
孤剑雄扶江左日,一丝高挽义熙风。gū jiàn xióng fú jiāng zuǒ rì,yī sī gāo wǎn yì xī fēng。
忘年自识将军意,易姓方怜处士忠。wàng nián zì shí jiāng jūn yì,yì xìng fāng lián chù shì zhōng。
千载从人论行止,谁似关西杨伯起。qiān zài cóng rén lùn xíng zhǐ,shuí shì guān xī yáng bó qǐ。
力在寸心输社稷,功成馀事施山水。lì zài cùn xīn shū shè jì,gōng chéng yú shì shī shān shuǐ。
未老能抛太尉章,得归即号柴桑里。wèi lǎo néng pāo tài wèi zhāng,dé guī jí hào chái sāng lǐ。
五男却是五麒麟,海内俱称万石君。wǔ nán què shì wǔ qí lín,hǎi nèi jù chēng wàn shí jūn。
今去山中看宰相,由来平地有仙人。jīn qù shān zhōng kàn zǎi xiāng,yóu lái píng dì yǒu xiān rén。
吴兴才子工写真,渔阳老手书绝伦。wú xīng cái zi gōng xiě zhēn,yú yáng lǎo shǒu shū jué lún。
风流一代不可即,翰墨万古恒如新。fēng liú yī dài bù kě jí,hàn mò wàn gǔ héng rú xīn。
我题此图见微向,须从迹外探心赏。wǒ tí cǐ tú jiàn wēi xiàng,xū cóng jì wài tàn xīn shǎng。
长沙太迟彭泽速,君臣道尽公当往。zhǎng shā tài chí péng zé sù,jūn chén dào jǐn gōng dāng wǎng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

意上人一梓甓婆罗门弃家入道通习三乘援苏学士赠乡僧文老例乞余一言走笔应之

王世贞

看君竿木向随身,知是三乘老斫轮。kàn jūn gān mù xiàng suí shēn,zhī shì sān chéng lǎo zhuó lún。
仗作忠师无缝塔,须弥一半万由旬。zhàng zuò zhōng shī wú fèng tǎ,xū mí yī bàn wàn yóu xún。

意上人一梓甓婆罗门弃家入道通习三乘援苏学士赠乡僧文老例乞余一言走笔应之

王世贞

当日蜀僧过蜀客,于今吴客咏吴僧。dāng rì shǔ sēng guò shǔ kè,yú jīn wú kè yǒng wú sēng。
如何尚有乡心在,两两长松挂葛藤。rú hé shàng yǒu xiāng xīn zài,liǎng liǎng zhǎng sōng guà gé téng。

看李张二子奕

王世贞

疏帘落日小楸枰,美作山人坐隐名。shū lián luò rì xiǎo qiū píng,měi zuò shān rén zuò yǐn míng。
一片杀机相对发,不如青海去谈兵。yī piàn shā jī xiāng duì fā,bù rú qīng hǎi qù tán bīng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

一傲除书两挂冠,归云欲出洞门寒。yī ào chú shū liǎng guà guān,guī yún yù chū dòng mén hán。
凝空易作千原雨,承日还高五色翰。níng kōng yì zuò qiān yuán yǔ,chéng rì hái gāo wǔ sè hàn。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

莫言时雨未平匀,西洒秦天东入闽。mò yán shí yǔ wèi píng yún,xī sǎ qín tiān dōng rù mǐn。
惟是钱塘一水地,至今犹有望霓人。wéi shì qián táng yī shuǐ dì,zhì jīn yóu yǒu wàng ní rén。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

七闽文物有容辉,吹律邹生事已非。qī mǐn wén wù yǒu róng huī,chuī lǜ zōu shēng shì yǐ fēi。
欲向春风问消息,一时翘首问乌衣。yù xiàng chūn fēng wèn xiāo xī,yī shí qiào shǒu wèn wū yī。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

千迭名山千迭青,五更风铎五更星。qiān dié míng shān qiān dié qīng,wǔ gèng fēng duó wǔ gèng xīng。
莫言池草今无梦,也要随君到幔亭。mò yán chí cǎo jīn wú mèng,yě yào suí jūn dào màn tíng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

幔亭溪畔密藏云,曲曲清流皱縠文。màn tíng xī pàn mì cáng yún,qū qū qīng liú zhòu hú wén。
火枣向来须已啖,前身可是武夷君。huǒ zǎo xiàng lái xū yǐ dàn,qián shēn kě shì wǔ yí jūn。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

倚幰看云度武夷,霜皮古柏隐丛祠。yǐ xiǎn kàn yún dù wǔ yí,shuāng pí gǔ bǎi yǐn cóng cí。
诸生定有椒浆供,为读羊公堕泪碑。zhū shēng dìng yǒu jiāo jiāng gōng,wèi dú yáng gōng duò lèi bēi。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

千林霞碎荔枝风,火齐堆盘万颗同。qiān lín xiá suì lì zhī fēng,huǒ qí duī pán wàn kē tóng。
卢橘杨梅知不论,可能收得状元红。lú jú yáng méi zhī bù lùn,kě néng shōu dé zhuàng yuán hóng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

万安桥畔水曾波,紫蛎红瑶处处多。wàn ān qiáo pàn shuǐ céng bō,zǐ lì hóng yáo chù chù duō。
采得明珠堪把玩,莫教鱼目笑蹉跎。cǎi dé míng zhū kān bǎ wán,mò jiào yú mù xiào cuō tuó。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

绛帷斜卷木兰舟,夹岸蛮音入棹讴。jiàng wéi xié juǎn mù lán zhōu,jiā àn mán yīn rù zhào ōu。
使者解书丁有尾,不妨行部下汀州。shǐ zhě jiě shū dīng yǒu wěi,bù fáng xíng bù xià tīng zhōu。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

澹圃西连恬憺宫,香煤欲冷树号风。dàn pǔ xī lián tián dàn gōng,xiāng méi yù lěng shù hào fēng。
从他猿鹤相惊怨,自是冰心出处同。cóng tā yuán hè xiāng jīng yuàn,zì shì bīng xīn chū chù tóng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

破寒三盏瓮头春,临到分离亦怆神。pò hán sān zhǎn wèng tóu chūn,lín dào fēn lí yì chuàng shén。
我厌长生君用世,可能终作耦耕人。wǒ yàn zhǎng shēng jūn yòng shì,kě néng zhōng zuò ǒu gēng rén。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

右丞虽则恋清幽,五短元应让蜀州。yòu chéng suī zé liàn qīng yōu,wǔ duǎn yuán yīng ràng shǔ zhōu。
记取玉矾书内句,莫容堂印挂心头。jì qǔ yù fán shū nèi jù,mò róng táng yìn guà xīn tóu。