古诗词

遇故将军袁泽知其为太常柳庄先生裔也因出洪武永乐中诸贤所贻先生诗文示之且赠以五言长体一章

王世贞

汝家老天纲,逆旅识马周。rǔ jiā lǎo tiān gāng,nì lǚ shí mǎ zhōu。
鸢肩复火色,腾上不久留。yuān jiān fù huǒ sè,téng shàng bù jiǔ liú。
人主狎片言,车前呵八驺。rén zhǔ xiá piàn yán,chē qián hē bā zōu。
耳孙曰庭玉,间行至幽州。ěr sūn yuē tíng yù,jiān xíng zhì yōu zhōu。
文皇薄朱邸,钓奇出旁搜。wén huáng báo zhū dǐ,diào qí chū páng sōu。
环卫十二介,一一雄貔貅。huán wèi shí èr jiè,yī yī xióng pí xiū。
中有天人姿,胡髯挺如虬。zhōng yǒu tiān rén zī,hú rán tǐng rú qiú。
太华压千岩,海王朝万流。tài huá yā qiān yán,hǎi wáng cháo wàn liú。
再拜献祯符,契若钵水投。zài bài xiàn zhēn fú,qì ruò bō shuǐ tóu。
老官太常丞,不爱鸣雌侯。lǎo guān tài cháng chéng,bù ài míng cí hóu。
象贤如客师,宛尔绍箕裘。xiàng xián rú kè shī,wǎn ěr shào jī qiú。
邂逅睹之子,倜傥非常流。xiè hòu dǔ zhī zi,tì tǎng fēi cháng liú。
自云少衿裾,亦晓攻坟丘。zì yún shǎo jīn jū,yì xiǎo gōng fén qiū。
献书光范门,十上九不酬。xiàn shū guāng fàn mén,shí shàng jiǔ bù chóu。
是以飘然去,立挟南夷酋。shì yǐ piāo rán qù,lì xié nán yí qiú。
金印垂入腰,弃之若蜉蝣。jīn yìn chuí rù yāo,qì zhī ruò fú yóu。
落魄宇宙间,耻与鸟鼠俦。luò pò yǔ zhòu jiān,chǐ yǔ niǎo shǔ chóu。
晚知太常裔,令我慨前休。wǎn zhī tài cháng yì,lìng wǒ kǎi qián xiū。
示汝卷一编,汝当思聿修。shì rǔ juǎn yī biān,rǔ dāng sī yù xiū。
七尺长彪躯,燕颔仍虎头。qī chǐ zhǎng biāo qū,yàn hàn réng hǔ tóu。
未审投笔时,亦曾揽镜否。wèi shěn tóu bǐ shí,yì céng lǎn jìng fǒu。
吾闻公侯始,其后必见收。wú wén gōng hóu shǐ,qí hòu bì jiàn shōu。
七叶鸣珂巷,带砺等河丘。qī yè míng kē xiàng,dài lì děng hé qiū。
往往靖难勋,昔受若祖谋。wǎng wǎng jìng nán xūn,xī shòu ruò zǔ móu。
勿孤人相编,貂蝉在兜鍪。wù gū rén xiāng biān,diāo chán zài dōu móu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

清明日偶成

王世贞

小冢轻风舞纸钱,斜阳漠漠草芊芊。xiǎo zhǒng qīng fēng wǔ zhǐ qián,xié yáng mò mò cǎo qiān qiān。
非关榆柳无新火,总为人家不禁烟。fēi guān yú liǔ wú xīn huǒ,zǒng wèi rén jiā bù jìn yān。

清明日偶成

王世贞

岁岁年年世事非,朝朝暮暮故人稀。suì suì nián nián shì shì fēi,cháo cháo mù mù gù rén xī。
唯因白骨无穷尽,新鬼犹堪旧鬼饥。wéi yīn bái gǔ wú qióng jǐn,xīn guǐ yóu kān jiù guǐ jī。

清明日偶成

王世贞

杨柳梢头扬酒旗,软舆凭着暖风吹。yáng liǔ shāo tóu yáng jiǔ qí,ruǎn yú píng zhe nuǎn fēng chuī。
未论天地藏身处,不起儿孙异日悲。wèi lùn tiān dì cáng shēn chù,bù qǐ ér sūn yì rì bēi。

清明日偶成

王世贞

叶县天贻白玉棺,滕公石椁在长安。yè xiàn tiān yí bái yù guān,téng gōng shí guǒ zài zhǎng ān。
争如谌母祠前树,不受人间泪眼弹。zhēng rú chén mǔ cí qián shù,bù shòu rén jiān lèi yǎn dàn。

山僮言游客放歌折花者戏答之

王世贞

有例何曾问主君,六幺三雅任斜曛。yǒu lì hé céng wèn zhǔ jūn,liù yāo sān yǎ rèn xié xūn。
主人总在茅檐底,唱遍龟兹也不闻。zhǔ rén zǒng zài máo yán dǐ,chàng biàn guī zī yě bù wén。

山僮言游客放歌折花者戏答之

王世贞

携酒看花不碍频,唯求酒后护残春。xié jiǔ kàn huā bù ài pín,wéi qiú jiǔ hòu hù cán chūn。
不辞树树凭攀折,孤却明朝花下人。bù cí shù shù píng pān zhé,gū què míng cháo huā xià rén。

衡阳曾生万里问奇实无奇可问也于其归口占赠之

王世贞

落魄书生纵酒徒,久抛符印着潜夫。luò pò shū shēng zòng jiǔ tú,jiǔ pāo fú yìn zhe qián fū。
而今对汝机关别,但语胸中一字无。ér jīn duì rǔ jī guān bié,dàn yǔ xiōng zhōng yī zì wú。

衡阳曾生万里问奇实无奇可问也于其归口占赠之

王世贞

悟得从前字字非,临岐无泪可沾衣。wù dé cóng qián zì zì fēi,lín qí wú lèi kě zhān yī。
碧天云尽都如洗,不碍衡阳春雁飞。bì tiān yún jǐn dōu rú xǐ,bù ài héng yáng chūn yàn fēi。

七夕病中

王世贞

病骨萧然一叶秋,疏帘不卷绛河幽。bìng gǔ xiāo rán yī yè qiū,shū lián bù juǎn jiàng hé yōu。
茶瓜酒果从无分,不起人天两地愁。chá guā jiǔ guǒ cóng wú fēn,bù qǐ rén tiān liǎng dì chóu。

七夕病中

王世贞

邻家乞巧候天孙,月转参横不掩门。lín jiā qǐ qiǎo hòu tiān sūn,yuè zhuǎn cān héng bù yǎn mén。
拙癖病来逾自爱,卧陪孤影度黄昏。zhuō pǐ bìng lái yú zì ài,wò péi gū yǐng dù huáng hūn。

七夕病中

王世贞

共君闲傍小溪行,爱弟东庄看犊耕。gòng jūn xián bàng xiǎo xī xíng,ài dì dōng zhuāng kàn dú gēng。
许与曼殊能许未,虽游族姓不求名。xǔ yǔ màn shū néng xǔ wèi,suī yóu zú xìng bù qiú míng。

七夕病中

王世贞

沈郎征事近何如,旗鼓萧翁尚有余。shěn láng zhēng shì jìn hé rú,qí gǔ xiāo wēng shàng yǒu yú。
嗒尔相看无一句,可能消尽腹中书。dā ěr xiāng kàn wú yī jù,kě néng xiāo jǐn fù zhōng shū。

和孙中丞登马鞍山韵

王世贞

千山如笏拱朱楼,平楚将云势欲浮。qiān shān rú hù gǒng zhū lóu,píng chǔ jiāng yún shì yù fú。
见说兴公新赋就,坐令王粲亦销忧。jiàn shuō xīng gōng xīn fù jiù,zuò lìng wáng càn yì xiāo yōu。

和孙中丞登马鞍山韵

王世贞

独立缥缈之飞楼,词组能令紫气浮。dú lì piāo miǎo zhī fēi lóu,cí zǔ néng lìng zǐ qì fú。
却是岳阳题壁后,至今天下诵先忧。què shì yuè yáng tí bì hòu,zhì jīn tiān xià sòng xiān yōu。

赠刘少府四膺台奖

王世贞

四见旌书下郡墀,道傍何限口成碑。sì jiàn jīng shū xià jùn chí,dào bàng hé xiàn kǒu chéng bēi。
莫言清白无人赏,今日真成有四知。mò yán qīng bái wú rén shǎng,jīn rì zhēn chéng yǒu sì zhī。