古诗词

从弟瞻美保氏五十以诗代觞得古体四百二十字

王世贞

睢陵肇京洛,始兴振江介。suī líng zhào jīng luò,shǐ xīng zhèn jiāng jiè。
宏誉笼一时,休风润遥裔。hóng yù lóng yī shí,xiū fēng rùn yáo yì。
至今青箱学,犹擅乌衣最。zhì jīn qīng xiāng xué,yóu shàn wū yī zuì。
王父雅树滋,敡历遍中外。wáng fù yǎ shù zī,yì lì biàn zhōng wài。
肯构得若翁,工冶差有赖。kěn gòu dé ruò wēng,gōng yě chà yǒu lài。
惜哉君子泽,往往食之既。xī zāi jūn zi zé,wǎng wǎng shí zhī jì。
丹穴终自深,苞彩未云坠。dān xué zhōng zì shēn,bāo cǎi wèi yún zhuì。
跌宕纨裤间,潇洒见吾弟。diē dàng wán kù jiān,xiāo sǎ jiàn wú dì。
颀然一野鹤,忽凌鸡群至。qí rán yī yě hè,hū líng jī qún zhì。
十五二十时,三日两日醉。shí wǔ èr shí shí,sān rì liǎng rì zuì。
百万盘龙掷,二八桃花伎。bǎi wàn pán lóng zhì,èr bā táo huā jì。
歌翻阿鹊盐,舞按回鹘队。gē fān ā què yán,wǔ àn huí gǔ duì。
胡笳作人语,羯鼓解琴秽。hú jiā zuò rén yǔ,jié gǔ jiě qín huì。
时时沈冥中,往往露狡狯。shí shí shěn míng zhōng,wǎng wǎng lù jiǎo kuài。
中岁稍折节,读书猎大意。zhōng suì shāo zhé jié,dú shū liè dà yì。
晋谈自风格,吴妆出姿制。jìn tán zì fēng gé,wú zhuāng chū zī zhì。
姓名借客重,裘马从友敝。xìng míng jiè kè zhòng,qiú mǎ cóng yǒu bì。
虽靡公业田,而耽文举会。suī mí gōng yè tián,ér dān wén jǔ huì。
手折冯驩券,身避周赧债。shǒu zhé féng huān quàn,shēn bì zhōu nǎn zhài。
任侠鲜倦时,问产无完岁。rèn xiá xiān juàn shí,wèn chǎn wú wán suì。
偶沾一命荣,肯作五斗计。ǒu zhān yī mìng róng,kěn zuò wǔ dòu jì。
温凊幸无缺,甘旨巧自致。wēn qìng xìng wú quē,gān zhǐ qiǎo zì zhì。
何必欣捧檄,然后成毛义。hé bì xīn pěng xí,rán hòu chéng máo yì。
伯仲不待年,遗孤我衣食。bó zhòng bù dài nián,yí gū wǒ yī shí。
余泽沾闾左,英声啧朋辈。yú zé zhān lǘ zuǒ,yīng shēng zé péng bèi。
余解山南节,颇谐道州契。yú jiě shān nán jié,pǒ xié dào zhōu qì。
花发不孤赏,玉颓或先睡。huā fā bù gū shǎng,yù tuí huò xiān shuì。
醒让白眉良,醉思火攻利。xǐng ràng bái méi liáng,zuì sī huǒ gōng lì。
汝帙俄开五,发宣面犹晬。rǔ zhì é kāi wǔ,fā xuān miàn yóu zuì。
相与追曩者,彼此如梦寐。xiāng yǔ zhuī nǎng zhě,bǐ cǐ rú mèng mèi。
悬弧嘉平末,荏冉见春事。xuán hú jiā píng mò,rěn rǎn jiàn chūn shì。
璚树十万枝,枝枝吐新媚。qióng shù shí wàn zhī,zhī zhī tǔ xīn mèi。
北堂胜事饶,南荣赏心萃。běi táng shèng shì ráo,nán róng shǎng xīn cuì。
芳压珊瑚滴,寒凝水晶脍。fāng yā shān hú dī,hán níng shuǐ jīng kuài。
燕寝瑞龙涎,中宵凤凰泪。yàn qǐn ruì lóng xián,zhōng xiāo fèng huáng lèi。
是时月过午,长庚蚌珠配。shì shí yuè guò wǔ,zhǎng gēng bàng zhū pèi。
老余慕独醒,对汝谢尊觯。lǎo yú mù dú xǐng,duì rǔ xiè zūn zhì。
却听万年酬,问解罗衿未。què tīng wàn nián chóu,wèn jiě luó jīn wèi。
毋论尔知非,亦不解我是。wú lùn ěr zhī fēi,yì bù jiě wǒ shì。
醉者与醒者,各各葆真气。zuì zhě yǔ xǐng zhě,gè gè bǎo zhēn qì。
竞挥鲁阳戈,顿挽羲和辔。jìng huī lǔ yáng gē,dùn wǎn xī hé pèi。
从此无累身,相将共天地。cóng cǐ wú lèi shēn,xiāng jiāng gòng tiān dì。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

同内外守备参赞诸公大阅有述

王世贞

高皇荡八荒,金陵为帝畿。gāo huáng dàng bā huāng,jīn líng wèi dì jī。
带甲五十万,寓宇摄神威。dài jiǎ wǔ shí wàn,yù yǔ shè shén wēi。
军实虽徙燕,师名故不移。jūn shí suī xǐ yàn,shī míng gù bù yí。
留守握中权,今晨大合围。liú shǒu wò zhōng quán,jīn chén dà hé wéi。
矛刃相戛札,四牡何騑騑。máo rèn xiāng jiá zhá,sì mǔ hé fēi fēi。
炮火击迅霆,旭日煜旌旗。pào huǒ jī xùn tíng,xù rì yù jīng qí。
壮夫前献伎,丸钩纵横飞。zhuàng fū qián xiàn jì,wán gōu zòng héng fēi。
射士不虚发,一镝贯两豨。shè shì bù xū fā,yī dī guàn liǎng xī。
酒酣方陈赏,缯彩溢陵坻。jiǔ hān fāng chén shǎng,zēng cǎi yì líng chí。
念当承平世,胆勇不获施。niàn dāng chéng píng shì,dǎn yǒng bù huò shī。
俯仰金汤固,焉用封侯为。fǔ yǎng jīn tāng gù,yān yòng fēng hóu wèi。

与群公恭阅都城有述

王世贞

恭承帝嘉命,春秋阅重关。gōng chéng dì jiā mìng,chūn qiū yuè zhòng guān。
逶蛇群公后,迤逦万雉颠。wēi shé qún gōng hòu,yí lǐ wàn zhì diān。
青盖拂流云,鸣吹沸苍烟。qīng gài fú liú yún,míng chuī fèi cāng yān。
宫阙何参差,车马日骈阗。gōng quē hé cān chà,chē mǎ rì pián tián。
踞虎苞石城,蟠龙表钟山。jù hǔ bāo shí chéng,pán lóng biǎo zhōng shān。
高皇御六师,决江荡烽烟。gāo huáng yù liù shī,jué jiāng dàng fēng yān。
于兹首定鼎,万宇悉来旋。yú zī shǒu dìng dǐng,wàn yǔ xī lái xuán。
南标指铜柱,北碣立阗颜。nán biāo zhǐ tóng zhù,běi jié lì tián yán。
嗣圣虽迁殷,亳顾可不颛。sì shèng suī qiān yīn,bó gù kě bù zhuān。
盛德为金汤,千祀永无骞。shèng dé wèi jīn tāng,qiān sì yǒng wú qiān。

恭谒孝陵有述

王世贞

元运昔告衰,真人起淮甸。yuán yùn xī gào shuāi,zhēn rén qǐ huái diān。
车书际番落,日月光宇县。chē shū jì fān luò,rì yuè guāng yǔ xiàn。
久道化乃成,耄期驾方晏。jiǔ dào huà nǎi chéng,mào qī jià fāng yàn。
飞龙太清表,蜕骨钟山巘。fēi lóng tài qīng biǎo,tuì gǔ zhōng shān yǎn。
佛锡让甫成,龟玉瑞先现。fú xī ràng fǔ chéng,guī yù ruì xiān xiàn。
紫气昼夜腾,祥云蔼千变。zǐ qì zhòu yè téng,xiáng yún ǎi qiān biàn。
恍惚列圣朝,趋跄百僚见。huǎng hū liè shèng cháo,qū qiāng bǎi liáo jiàn。
干纲既北振,坤维永南奠。gàn gāng jì běi zhèn,kūn wéi yǒng nán diàn。
衣冠不出游,樽俎时勤荐。yī guān bù chū yóu,zūn zǔ shí qín jiàn。

恭谒故宫阙有述

王世贞

高皇御朱邸,草创业未备。gāo huáng yù zhū dǐ,cǎo chuàng yè wèi bèi。
南郊甫三让,北阙雄五位。nán jiāo fǔ sān ràng,běi quē xióng wǔ wèi。
是时李韩公,实当萧何寄。shì shí lǐ hán gōng,shí dāng xiāo hé jì。
虽谢茅茨陋,终靡未央丽。suī xiè máo cí lòu,zhōng mí wèi yāng lì。
黄屋屹然尊,青宫从鳞次。huáng wū yì rán zūn,qīng gōng cóng lín cì。
钟岳旦夕来,千扉腾紫气。zhōng yuè dàn xī lái,qiān fēi téng zǐ qì。
业移众星拱,犹表宸居制。yè yí zhòng xīng gǒng,yóu biǎo chén jū zhì。
仿佛殿陛间,如闻清跸至。fǎng fú diàn bì jiān,rú wén qīng bì zhì。

后湖

王世贞

炯炯澄湖色,濯濯堤柳姿。jiǒng jiǒng chéng hú sè,zhuó zhuó dī liǔ zī。
云水相荡潏,洲屿正参差。yún shuǐ xiāng dàng yù,zhōu yǔ zhèng cān chà。
六季日寻兵,元武集舟师。liù jì rì xún bīng,yuán wǔ jí zhōu shī。
帆樯蔽秋空,组练射晨曦。fān qiáng bì qiū kōng,zǔ liàn shè chén xī。
高皇重民数,坚墉四周之。gāo huáng zhòng mín shù,jiān yōng sì zhōu zhī。
自非负版吏,有楫不敢窥。zì fēi fù bǎn lì,yǒu jí bù gǎn kuī。
鲂鲤忘所惊,悠然各扬鬐。fáng lǐ wàng suǒ jīng,yōu rán gè yáng qí。
天鹅白于雪,鸣声一何怡。tiān é bái yú xuě,míng shēng yī hé yí。
鱼鸟自相骄,游子安所之。yú niǎo zì xiāng jiāo,yóu zi ān suǒ zhī。
可怜水如镜,无分照蛾眉。kě lián shuǐ rú jìng,wú fēn zhào é méi。

游燕子矶即事

王世贞

遥望北郭门,逶迤带崇墉。yáo wàng běi guō mén,wēi yí dài chóng yōng。
东峰矗灵祠,西岭梵音宫。dōng fēng chù líng cí,xī lǐng fàn yīn gōng。
双阙排云上,表里瞰大江。shuāng quē pái yún shàng,biǎo lǐ kàn dà jiāng。
奇石缘其址,磈怪含玲珑。qí shí yuán qí zhǐ,wěi guài hán líng lóng。
呼觞慰登顿,语笑方从容。hū shāng wèi dēng dùn,yǔ xiào fāng cóng róng。
阴云翳白日,四起不周风。yīn yún yì bái rì,sì qǐ bù zhōu fēng。
帆樯交凌乱,号呼莫可从。fān qiáng jiāo líng luàn,hào hū mò kě cóng。
挥金募篙师,飞楫挽危篷。huī jīn mù gāo shī,fēi jí wǎn wēi péng。
起者十二三,余已鲛腹中。qǐ zhě shí èr sān,yú yǐ jiāo fù zhōng。
人命在须臾,万变靡不同。rén mìng zài xū yú,wàn biàn mí bù tóng。
夜草乞骸章,晨兴附征鸿。yè cǎo qǐ hái zhāng,chén xīng fù zhēng hóng。

休沐归里值大旱山池龟坼募工徙河满之有述

王世贞

弇中故饶水,澄潭连曲渠。yǎn zhōng gù ráo shuǐ,chéng tán lián qū qú。
今年旱暵甚,魃鬼娆吾庐。jīn nián hàn hàn shén,bá guǐ ráo wú lú。
窟洞走饿獭,园丁焚枯鱼。kū dòng zǒu è tǎ,yuán dīng fén kū yú。
未论水不足,陡惊地有余。wèi lùn shuǐ bù zú,dǒu jīng dì yǒu yú。
幸逢八月潮,滚滚入城闾。xìng féng bā yuè cháo,gǔn gǔn rù chéng lǘ。
五昔桔槔声,此潭仍湛如。wǔ xī jú gāo shēng,cǐ tán réng zhàn rú。
小舫媚夕阳,清光来望舒。xiǎo fǎng mèi xī yáng,qīng guāng lái wàng shū。
停云相映带,纤鳞欣故居。tíng yún xiāng yìng dài,xiān lín xīn gù jū。
余本泽国人,焉能与之疏。yú běn zé guó rén,yān néng yǔ zhī shū。

广心池中有小岛颇碍目境适旱涸募工去之殊更快然

王世贞

壶公对文漪,中为一小屿。hú gōng duì wén yī,zhōng wèi yī xiǎo yǔ。
石笋四五株,垂杨两三树。shí sǔn sì wǔ zhū,chuí yáng liǎng sān shù。
有之固不恶,无之更成趣。yǒu zhī gù bù è,wú zhī gèng chéng qù。
极目增浩淼,轻舠辞抵牾。jí mù zēng hào miǎo,qīng dāo cí dǐ wǔ。
譬彼太清表,纤云绝点污。pì bǐ tài qīng biǎo,xiān yún jué diǎn wū。
游者或不然,请为明其故。yóu zhě huò bù rán,qǐng wèi míng qí gù。

有瘦瘠比丘拖丈八铁链䠥䠥行街市间不从人问衣钵而日候余冀得一言之赠悯而应之得一百廿字

王世贞

有一苦行僧,鹄形尼干面。yǒu yī kǔ xíng sēng,gǔ xíng ní gàn miàn。
丈八铁锒铛,项锁复腰缠。zhàng bā tiě láng dāng,xiàng suǒ fù yāo chán。
胡跪合掌言,沙门有深愿。hú guì hé zhǎng yán,shā mén yǒu shēn yuàn。
不爱摩衲衣,不乞伊蒲馔。bù ài mó nà yī,bù qǐ yī pú zhuàn。
公是白尚书,灵山旧法眷。gōng shì bái shàng shū,líng shān jiù fǎ juàn。
为我施词组,欲作西归传。wèi wǒ shī cí zǔ,yù zuò xī guī chuán。
我已堕疑城,地狱急如箭。wǒ yǐ duò yí chéng,dì yù jí rú jiàn。
斗大青莲花,对眼未能见。dòu dà qīng lián huā,duì yǎn wèi néng jiàn。
汝缚汝自解,无缚汝从便。rǔ fù rǔ zì jiě,wú fù rǔ cóng biàn。
有言添汝缚,无言当汝荐。yǒu yán tiān rǔ fù,wú yán dāng rǔ jiàn。
何烦贤圣偈,况乃凡夫谚。hé fán xián shèng jì,kuàng nǎi fán fū yàn。
勿学文畅师,生买昌黎饯。wù xué wén chàng shī,shēng mǎi chāng lí jiàn。

侍御京山孙君既以绩最赠其二尊人矣尚以不及终侍为永思之图以志感王子歌以宽之

王世贞

御史台中柏,哑哑乌夜啼。yù shǐ tái zhōng bǎi,yǎ yǎ wū yè tí。
返哺既以乖,风木不宁栖。fǎn bǔ jì yǐ guāi,fēng mù bù níng qī。
子心安可穷,物理故难齐。zi xīn ān kě qióng,wù lǐ gù nán qí。
峨峨京山阡,上有黄金题。é é jīng shān qiān,shàng yǒu huáng jīn tí。
丹纶标玄德,彤管写青闺。dān lún biāo xuán dé,tóng guǎn xiě qīng guī。
谁云二枯骨,忽若吐云霓。shuí yún èr kū gǔ,hū ruò tǔ yún ní。
我诵孝终篇,不为御史凄。wǒ sòng xiào zhōng piān,bù wèi yù shǐ qī。

题凤麓图为姚使君赋

王世贞

消摇朱雀桁,栖托乌龙宫。xiāo yáo zhū què héng,qī tuō wū lóng gōng。
下有百顷筠,上有千尺桐。xià yǒu bǎi qǐng yún,shàng yǒu qiān chǐ tóng。
彩翮西北来,丹霞蔽长空。cǎi hé xī běi lái,dān xiá bì zhǎng kōng。
宁非希世瑞,阿阁不见容。níng fēi xī shì ruì,ā gé bù jiàn róng。
感作嶰谷鸣,鸣声何雍雍。gǎn zuò xiè gǔ míng,míng shēng hé yōng yōng。
俗耳故寡谐,伶伦安所从。sú ěr gù guǎ xié,líng lún ān suǒ cóng。
我欲谱此曲,此曲不忍终。wǒ yù pǔ cǐ qū,cǐ qū bù rěn zhōng。

耿大夫入为司徒领太仓事时余方上书乞骸赋此赠别

王世贞

大道无町畦,万类时并育。dà dào wú tīng qí,wàn lèi shí bìng yù。
苟非日相啮,焉在伤局促。gǒu fēi rì xiāng niè,yān zài shāng jú cù。
余岂工宦人,逝当返空谷。yú qǐ gōng huàn rén,shì dāng fǎn kōng gǔ。
嗟此尧汤世,三岁谷不熟。jiē cǐ yáo tāng shì,sān suì gǔ bù shú。
所患已剥肤,岂惟仅蒿目。suǒ huàn yǐ bō fū,qǐ wéi jǐn hāo mù。
矫矫耿寿昌,常平初见属。jiǎo jiǎo gěng shòu chāng,cháng píng chū jiàn shǔ。
涣汗今大号,屯膏古明勖。huàn hàn jīn dà hào,tún gāo gǔ míng xù。
窃因有氏言,君以百姓足。qiè yīn yǒu shì yán,jūn yǐ bǎi xìng zú。

章丘张虞部子发考绩便道归寿其父母为成古体应之

王世贞

我昔游阳丘,其土秀而丰。wǒ xī yóu yáng qiū,qí tǔ xiù ér fēng。
近有女郎山,远有丈人峰。jìn yǒu nǚ láng shān,yuǎn yǒu zhàng rén fēng。
蒸为芝与兰,扬芬于帝宫。zhēng wèi zhī yǔ lán,yáng fēn yú dì gōng。
凤皇从北来,口衔紫泥封。fèng huáng cóng běi lái,kǒu xián zǐ ní fēng。
云霞光照耀,山峰对巃嵷。yún xiá guāng zhào yào,shān fēng duì lóng sǒng。
堂上双和鸣,音声何雍雍。táng shàng shuāng hé míng,yīn shēng hé yōng yōng。
制锦为彩衣,割禄充朝饔。zhì jǐn wèi cǎi yī,gē lù chōng cháo yōng。
俱称千金寿,行乐浩无终。jù chēng qiān jīn shòu,xíng lè hào wú zhōng。

不佞故尝为冢宰杨公歌桃花岭矣复以郡丞王侯请得五言古体一章知公梦寐兹岭当不厌余言之渎也

王世贞

仙人至东海,遗此瑶台核。xiān rén zhì dōng hǎi,yí cǐ yáo tái hé。
谁云下土薄,种之不遽植。shuí yún xià tǔ báo,zhǒng zhī bù jù zhí。
二月三月来,千枝万枝拆。èr yuè sān yuè lái,qiān zhī wàn zhī chāi。
悬旭恒炫昼,蒸霞仍烂夕。xuán xù héng xuàn zhòu,zhēng xiá réng làn xī。
雨过媚紫琼,风回碎红珀。yǔ guò mèi zǐ qióng,fēng huí suì hóng pò。
四皓岂避秦,偶如武陵客。sì hào qǐ bì qín,ǒu rú wǔ líng kè。
攀条掇其英,乐与同颜色。pān tiáo duō qí yīng,lè yǔ tóng yán sè。
何必结实成,然后生羽翼。hé bì jié shí chéng,rán hòu shēng yǔ yì。
却指上林春,春光渐狼籍。què zhǐ shàng lín chūn,chūn guāng jiàn láng jí。

吴子故泰伯之后思追至德自名曰守让而别号吴荆余为赋之

王世贞

泰伯让天下,窜迹在荆蛮。tài bó ràng tiān xià,cuàn jì zài jīng mán。
虞仲表从兄,文身志亦全。yú zhòng biǎo cóng xiōng,wén shēn zhì yì quán。
季子让其国,归耕梁溪田。jì zi ràng qí guó,guī gēng liáng xī tián。
当其欿然时,自制造物权。dāng qí kǎn rán shí,zì zhì zào wù quán。
奈何后代人,役役锥刀间。nài hé hòu dài rén,yì yì zhuī dāo jiān。
仰惭神明胄,俯愧夜气专。yǎng cán shén míng zhòu,fǔ kuì yè qì zhuān。
吴生感至德,千载思齐焉。wú shēng gǎn zhì dé,qiān zài sī qí yān。
无欲道恒尊,不竞心故闲。wú yù dào héng zūn,bù jìng xīn gù xián。
吾闻之孔经,当仁在师先。wú wén zhī kǒng jīng,dāng rén zài shī xiān。