古诗词

从弟瞻美保氏五十以诗代觞得古体四百二十字

王世贞

睢陵肇京洛,始兴振江介。suī líng zhào jīng luò,shǐ xīng zhèn jiāng jiè。
宏誉笼一时,休风润遥裔。hóng yù lóng yī shí,xiū fēng rùn yáo yì。
至今青箱学,犹擅乌衣最。zhì jīn qīng xiāng xué,yóu shàn wū yī zuì。
王父雅树滋,敡历遍中外。wáng fù yǎ shù zī,yì lì biàn zhōng wài。
肯构得若翁,工冶差有赖。kěn gòu dé ruò wēng,gōng yě chà yǒu lài。
惜哉君子泽,往往食之既。xī zāi jūn zi zé,wǎng wǎng shí zhī jì。
丹穴终自深,苞彩未云坠。dān xué zhōng zì shēn,bāo cǎi wèi yún zhuì。
跌宕纨裤间,潇洒见吾弟。diē dàng wán kù jiān,xiāo sǎ jiàn wú dì。
颀然一野鹤,忽凌鸡群至。qí rán yī yě hè,hū líng jī qún zhì。
十五二十时,三日两日醉。shí wǔ èr shí shí,sān rì liǎng rì zuì。
百万盘龙掷,二八桃花伎。bǎi wàn pán lóng zhì,èr bā táo huā jì。
歌翻阿鹊盐,舞按回鹘队。gē fān ā què yán,wǔ àn huí gǔ duì。
胡笳作人语,羯鼓解琴秽。hú jiā zuò rén yǔ,jié gǔ jiě qín huì。
时时沈冥中,往往露狡狯。shí shí shěn míng zhōng,wǎng wǎng lù jiǎo kuài。
中岁稍折节,读书猎大意。zhōng suì shāo zhé jié,dú shū liè dà yì。
晋谈自风格,吴妆出姿制。jìn tán zì fēng gé,wú zhuāng chū zī zhì。
姓名借客重,裘马从友敝。xìng míng jiè kè zhòng,qiú mǎ cóng yǒu bì。
虽靡公业田,而耽文举会。suī mí gōng yè tián,ér dān wén jǔ huì。
手折冯驩券,身避周赧债。shǒu zhé féng huān quàn,shēn bì zhōu nǎn zhài。
任侠鲜倦时,问产无完岁。rèn xiá xiān juàn shí,wèn chǎn wú wán suì。
偶沾一命荣,肯作五斗计。ǒu zhān yī mìng róng,kěn zuò wǔ dòu jì。
温凊幸无缺,甘旨巧自致。wēn qìng xìng wú quē,gān zhǐ qiǎo zì zhì。
何必欣捧檄,然后成毛义。hé bì xīn pěng xí,rán hòu chéng máo yì。
伯仲不待年,遗孤我衣食。bó zhòng bù dài nián,yí gū wǒ yī shí。
余泽沾闾左,英声啧朋辈。yú zé zhān lǘ zuǒ,yīng shēng zé péng bèi。
余解山南节,颇谐道州契。yú jiě shān nán jié,pǒ xié dào zhōu qì。
花发不孤赏,玉颓或先睡。huā fā bù gū shǎng,yù tuí huò xiān shuì。
醒让白眉良,醉思火攻利。xǐng ràng bái méi liáng,zuì sī huǒ gōng lì。
汝帙俄开五,发宣面犹晬。rǔ zhì é kāi wǔ,fā xuān miàn yóu zuì。
相与追曩者,彼此如梦寐。xiāng yǔ zhuī nǎng zhě,bǐ cǐ rú mèng mèi。
悬弧嘉平末,荏冉见春事。xuán hú jiā píng mò,rěn rǎn jiàn chūn shì。
璚树十万枝,枝枝吐新媚。qióng shù shí wàn zhī,zhī zhī tǔ xīn mèi。
北堂胜事饶,南荣赏心萃。běi táng shèng shì ráo,nán róng shǎng xīn cuì。
芳压珊瑚滴,寒凝水晶脍。fāng yā shān hú dī,hán níng shuǐ jīng kuài。
燕寝瑞龙涎,中宵凤凰泪。yàn qǐn ruì lóng xián,zhōng xiāo fèng huáng lèi。
是时月过午,长庚蚌珠配。shì shí yuè guò wǔ,zhǎng gēng bàng zhū pèi。
老余慕独醒,对汝谢尊觯。lǎo yú mù dú xǐng,duì rǔ xiè zūn zhì。
却听万年酬,问解罗衿未。què tīng wàn nián chóu,wèn jiě luó jīn wèi。
毋论尔知非,亦不解我是。wú lùn ěr zhī fēi,yì bù jiě wǒ shì。
醉者与醒者,各各葆真气。zuì zhě yǔ xǐng zhě,gè gè bǎo zhēn qì。
竞挥鲁阳戈,顿挽羲和辔。jìng huī lǔ yáng gē,dùn wǎn xī hé pèi。
从此无累身,相将共天地。cóng cǐ wú lèi shēn,xiāng jiāng gòng tiān dì。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

野田黄雀行

王世贞

黄雀摩天飞,乃遭鸷鸟搏。huáng què mó tiān fēi,nǎi zāo zhì niǎo bó。
不遇訇农君,微物焉见录。bù yù hōng nóng jūn,wēi wù yān jiàn lù。
东家张罗网,黏竿黏黄雀。dōng jiā zhāng luó wǎng,nián gān nián huáng què。
西家得黄雀,置之巾箱中。xī jiā dé huáng què,zhì zhī jīn xiāng zhōng。
哺食养毛羽,纵之归大空。bǔ shí yǎng máo yǔ,zòng zhī guī dà kōng。
何以报弘农,四世作三公。hé yǐ bào hóng nóng,sì shì zuò sān gōng。
何以结信缘,约指一双环。hé yǐ jié xìn yuán,yuē zhǐ yī shuāng huán。
道逢白额虎,帖尾复低头。dào féng bái é hǔ,tiē wěi fù dī tóu。
流矢在足心,刺刺如有求。liú shǐ zài zú xīn,cì cì rú yǒu qiú。
不忍为拔矢,踊跃登山㘭。bù rěn wèi bá shǐ,yǒng yuè dēng shān ào。
矫为风伯鞭,㸌为电光流。jiǎo wèi fēng bó biān,huò wèi diàn guāng liú。
返顾决一咀,皮骨倏无存。fǎn gù jué yī jǔ,pí gǔ shū wú cún。
命亦不在大,报亦不在恩。mìng yì bù zài dà,bào yì bù zài ēn。
念此野田雀,气结不能言。niàn cǐ yě tián què,qì jié bù néng yán。

鞠歌行

王世贞

狡容颜,夸子都,以适师冕同狂且。jiǎo róng yán,kuā zi dōu,yǐ shì shī miǎn tóng kuáng qiě。
承五弦,峄阳梧,搆爨宿火让焦枯。chéng wǔ xián,yì yáng wú,gòu cuàn sù huǒ ràng jiāo kū。
案驺虞,搏妖狐,扰捷安得同韩卢。àn zōu yú,bó yāo hú,rǎo jié ān dé tóng hán lú。
骥骨立,仰晨餔,不遘伯乐竟盐车。jì gǔ lì,yǎng chén bù,bù gòu bó lè jìng yán chē。
鹰扬谁,老匹夫,徒手迫暮簏无鱼。yīng yáng shuí,lǎo pǐ fū,tú shǒu pò mù lù wú yú。
相仲父,出囚拘,霸齐曷繇管夷吾。xiāng zhòng fù,chū qiú jū,bà qí hé yáo guǎn yí wú。

君子行

王世贞

莫以君子交,断绝小人欢。mò yǐ jūn zi jiāo,duàn jué xiǎo rén huān。
小人蓄疑毒,君子受其患。xiǎo rén xù yí dú,jūn zi shòu qí huàn。
鲛蜃岂不雄,力能排丘山。jiāo shèn qǐ bù xióng,lì néng pái qiū shān。
所遇无完物,齿锷如刀镮。suǒ yù wú wán wù,chǐ è rú dāo huán。
大造为馀种,置之溟海间。dà zào wèi yú zhǒng,zhì zhī míng hǎi jiān。
神龙不羞宅,喣沫各相安。shén lóng bù xiū zhái,xǔ mò gè xiāng ān。
所以太丘长,广道以自全。suǒ yǐ tài qiū zhǎng,guǎng dào yǐ zì quán。
恻怆东京客,达者悲其贤。cè chuàng dōng jīng kè,dá zhě bēi qí xián。

上留田

王世贞

晨兴陟彼南冈,上留田。chén xīng zhì bǐ nán gāng,shàng liú tián。
采薪不得盈筐,上留田。cǎi xīn bù dé yíng kuāng,shàng liú tián。
稍后食时釜空,上留田。shāo hòu shí shí fǔ kōng,shàng liú tián。
别室罗酒及浆,上留田。bié shì luó jiǔ jí jiāng,shàng liú tián。
毳貉为衣葛裳,上留田。cuì háo wèi yī gé shang,shàng liú tián。
手足寒燠异方,上留田。shǒu zú hán yù yì fāng,shàng liú tián。
中夜暴客逾垣,上留田。zhōng yè bào kè yú yuán,shàng liú tián。
气迫不得呼援,上留田。qì pò bù dé hū yuán,shàng liú tián。
目中谁耶所恩,上留田。mù zhōng shuí yé suǒ ēn,shàng liú tián。
捧足鸟兽窜奔,上留田。pěng zú niǎo shòu cuàn bēn,shàng liú tián。
冒刃者何卫兄,上留田。mào rèn zhě hé wèi xiōng,shàng liú tián。
仓卒亲疏见情,上留田。cāng zú qīn shū jiàn qíng,shàng liú tián。
俯肝掐心怦营,上留田。fǔ gān qiā xīn pēng yíng,shàng liú tián。
枯枝离披更荣,上留田。kū zhī lí pī gèng róng,shàng liú tián。

度关山

王世贞

度关山,诘曲复崔嵬。dù guān shān,jí qū fù cuī wéi。
虽有车,畏轮摧。suī yǒu chē,wèi lún cuī。
十步五坐泣且啼,啼声一何悲。shí bù wǔ zuò qì qiě tí,tí shēng yī hé bēi。
疾风吹尘自我后来,回望故乡茫何睹哉。jí fēng chuī chén zì wǒ hòu lái,huí wàng gù xiāng máng hé dǔ zāi。
前睹黄河水,水流何瀺灂。qián dǔ huáng hé shuǐ,shuǐ liú hé chán zhuó。
一夜胡马过,河边草如削。yī yè hú mǎ guò,hé biān cǎo rú xuē。
河边草如削,安能更民居。hé biān cǎo rú xuē,ān néng gèng mín jū。
居民尚远徙,行子欲何之。jū mín shàng yuǎn xǐ,xíng zi yù hé zhī。
鸱枭为好音,豺虎亦规行。chī xiāo wèi hǎo yīn,chái hǔ yì guī xíng。
四方不识人,来称弟与兄。sì fāng bù shí rén,lái chēng dì yǔ xiōng。
温铁益知柔,茹荼益知甘。wēn tiě yì zhī róu,rú tú yì zhī gān。
平生少自足,临难追故欢。píng shēng shǎo zì zú,lín nán zhuī gù huān。
度关山,那得不沾衣。dù guān shān,nà dé bù zhān yī。
日夜见去人,寥寥归者稀。rì yè jiàn qù rén,liáo liáo guī zhě xī。

前缓声歌

王世贞

天倾西北,一如地之东南。tiān qīng xī běi,yī rú dì zhī dōng nán。
頫仰大造,安得两相兼。fǔ yǎng dà zào,ān dé liǎng xiāng jiān。
猛兽爪牙一何威,欲搏雉鹜不能奋飞。měng shòu zhǎo yá yī hé wēi,yù bó zhì wù bù néng fèn fēi。
鲸鱼跋浪雷奔,焉见走陆若人。jīng yú bá làng léi bēn,yān jiàn zǒu lù ruò rén。
王子乔,独身化为鹤,不能挈父母而逍遥。wáng zi qiáo,dú shēn huà wèi hè,bù néng qiè fù mǔ ér xiāo yáo。
宾客满堂前致辞,愿君福寿与天齐。bīn kè mǎn táng qián zhì cí,yuàn jūn fú shòu yǔ tiān qí。
情知非真实,且为进金罍。qíng zhī fēi zhēn shí,qiě wèi jìn jīn léi。

置酒行

王世贞

置酒高堂上,乐声惨不发。zhì jiǔ gāo táng shàng,lè shēng cǎn bù fā。
手抱三鹍弦,檀槽如秋月。shǒu bào sān kūn xián,tán cáo rú qiū yuè。
此乐名为谁,言是胡中出。cǐ lè míng wèi shuí,yán shì hú zhōng chū。
本以写哀思,云何虞宾客。běn yǐ xiě āi sī,yún hé yú bīn kè。
听曲各称好,竟令沈怀郁。tīng qū gè chēng hǎo,jìng lìng shěn huái yù。
繁响赴流光,悠悠逝仓卒。fán xiǎng fù liú guāng,yōu yōu shì cāng zú。
末坐而楚衣,一听三叹息。mò zuò ér chǔ yī,yī tīng sān tàn xī。

悲哉行

王世贞

四坐且罢欢,听我悲哉行。sì zuò qiě bà huān,tīng wǒ bēi zāi xíng。
悲从中心发,轻言涕自零。bēi cóng zhōng xīn fā,qīng yán tì zì líng。
疾风吹难散,春阳不能平。jí fēng chuī nán sàn,chūn yáng bù néng píng。
矫矫南山松,屈为虬龙形。jiǎo jiǎo nán shān sōng,qū wèi qiú lóng xíng。
干霄自本性,焉用美好称。gàn xiāo zì běn xìng,yān yòng měi hǎo chēng。
宁为折蕙兰,安为令不芳。níng wèi zhé huì lán,ān wèi lìng bù fāng。
但睹连城碎,谁睹改其光。dàn dǔ lián chéng suì,shuí dǔ gǎi qí guāng。
与世既殊辙,各自伸所长。yǔ shì jì shū zhé,gè zì shēn suǒ zhǎng。
悲哉复悲哉,古今尚茫茫。bēi zāi fù bēi zāi,gǔ jīn shàng máng máng。

当墙欲高行

王世贞

墙欲高,雉堞何崔嵬。qiáng yù gāo,zhì dié hé cuī wéi。
室中之藏永无菑,蹻蹠过之,不能竦身而奋飞。shì zhōng zhī cáng yǒng wú zāi,juē zhí guò zhī,bù néng sǒng shēn ér fèn fēi。
我谓墙欲高,彼谓曷不卑。wǒ wèi qiáng yù gāo,bǐ wèi hé bù bēi。
丈夫快举事,安能两相全。zhàng fū kuài jǔ shì,ān néng liǎng xiāng quán。
当为雠敌忌,莫受亲戚怜。dāng wèi chóu dí jì,mò shòu qīn qī lián。

枯鱼过河泣

王世贞

鲂鲤水中居,寄声于枯鱼。fáng lǐ shuǐ zhōng jū,jì shēng yú kū yú。
女欲顾俦匹,不能保其躯。nǚ yù gù chóu pǐ,bù néng bǎo qí qū。
主饮过三爵,短袖出中厨。zhǔ yǐn guò sān jué,duǎn xiù chū zhōng chú。
脯腊无不为,还得我时否。pú là wú bù wèi,hái dé wǒ shí fǒu。
枯鱼泣寄声,鲂鲤太不慈。kū yú qì jì shēng,fáng lǐ tài bù cí。
我当无女日,女当有我时。wǒ dāng wú nǚ rì,nǚ dāng yǒu wǒ shí。
大海天茫茫,喣沫各相怡。dà hǎi tiān máng máng,xǔ mò gè xiāng yí。
但睹长千岁,焉睹后来菑。dàn dǔ zhǎng qiān suì,yān dǔ hòu lái zāi。

白石歌

王世贞

白石烂,饥为黍。bái shí làn,jī wèi shǔ。
兜鍪臼,干戈杵。dōu móu jiù,gàn gē chǔ。
男何耕,生远戍。nán hé gēng,shēng yuǎn shù。
女何织,生当户。nǚ hé zhī,shēng dāng hù。
腰镰牧鸡豚,散走不复顾。yāo lián mù jī tún,sàn zǒu bù fù gù。
尧舜邈,生不逢汤与武。yáo shùn miǎo,shēng bù féng tāng yǔ wǔ。
羲轮仓皇焉得暮,人欤鬼耶悲哉伍。xī lún cāng huáng yān dé mù,rén yú guǐ yé bēi zāi wǔ。

豫章行

王世贞

豫章富奇植,晻冉经大年。yù zhāng fù qí zhí,àn rǎn jīng dà nián。
上摩千仞霄,下荫百顷田。shàng mó qiān rèn xiāo,xià yīn bǎi qǐng tián。
飞羽无窥地,栖足莫睹天。fēi yǔ wú kuī dì,qī zú mò dǔ tiān。
精灵若附冯,风雷自樛缠。jīng líng ruò fù féng,fēng léi zì jiū chán。
东都宏制作,制作首明堂。dōng dōu hóng zhì zuò,zhì zuò shǒu míng táng。
万材悉以周,所希在栋梁。wàn cái xī yǐ zhōu,suǒ xī zài dòng liáng。
一经匠氏顾,宁辞剪刈伤。yī jīng jiàng shì gù,níng cí jiǎn yì shāng。
毁质应世求,两重竟何当。huǐ zhì yīng shì qiú,liǎng zhòng jìng hé dāng。

董逃行

王世贞

仰见东京郁盘,城郭半摧不完。yǎng jiàn dōng jīng yù pán,chéng guō bàn cuī bù wán。
虽有室家无烟,荧荧赤烬几寒。suī yǒu shì jiā wú yān,yíng yíng chì jìn jǐ hán。
道途者何啼声,父呼他人不应。dào tú zhě hé tí shēng,fù hū tā rén bù yīng。
血肉杂潦纵横,梦不睹织与耕。xuè ròu zá lǎo zòng héng,mèng bù dǔ zhī yǔ gēng。
旌旄撇沓虎贲,下有金紫纷纷。jīng máo piē dá hǔ bēn,xià yǒu jīn zǐ fēn fēn。
青天无飙忽尘,县官仓皇曷云。qīng tiān wú biāo hū chén,xiàn guān cāng huáng hé yún。
西京高帝所方,万户枳棘夷伤。xī jīng gāo dì suǒ fāng,wàn hù zhǐ jí yí shāng。
峨峨未央建章,百一郿坞盖藏。é é wèi yāng jiàn zhāng,bǎi yī méi wù gài cáng。
忼矫我公司徒,独任捐体扫除。kāng jiǎo wǒ gōng sī tú,dú rèn juān tǐ sǎo chú。
焕若一气昭苏,延敌追雠大屠。huàn ruò yī qì zhāo sū,yán dí zhuī chóu dà tú。

补铙歌四章钓竿

王世贞

钓竿青漓漇,钓饵一何芬旨且肥。diào gān qīng lí xǐ,diào ěr yī hé fēn zhǐ qiě féi。
小鱼疾走不敢回顾,大鱼施施来。xiǎo yú jí zǒu bù gǎn huí gù,dà yú shī shī lái。
大鱼恒苦饱,小鱼恒苦饥。dà yú héng kǔ bǎo,xiǎo yú héng kǔ jī。
大鱼既失故,小鱼施施去。dà yú jì shī gù,xiǎo yú shī shī qù。
乃不知东有属玉鵁鶄,西有鸥与鹭。nǎi bù zhī dōng yǒu shǔ yù jiāo jīng,xī yǒu ōu yǔ lù。

补铙歌四章钓竿

王世贞

玄云衡空,自西徂东。xuán yún héng kōng,zì xī cú dōng。
暧曃承日,万族无光。ài dài chéng rì,wàn zú wú guāng。
风伯为前导,雨师应后驰。fēng bó wèi qián dǎo,yǔ shī yīng hòu chí。
膏我畛亩,惠我蒸黎。gāo wǒ zhěn mǔ,huì wǒ zhēng lí。
嗟嗟,惠我蒸黎,天公不任怨,亦不任受德。jiē jiē,huì wǒ zhēng lí,tiān gōng bù rèn yuàn,yì bù rèn shòu dé。
县官大酺,欢乐无极。xiàn guān dà pú,huān lè wú jí。