古诗词

封户部大夫次泉李德润先生其先自关中徙豪卫京师遂为京师人补博士弟子通经术有声而不获第有子今仪部君早达以其官封先生不色喜惟杜门读书缮性而已仪部用直言获谴先生不色忧旋被召迁今官迎先生养先生亦不色喜其夷然泊然者如故也弇州生闻之曰先生其有道者欤选部魏子曰子以先生有道者则子之言遍天下而乃啬于有道者何也辞弗获已为古风一章歌以寿之

王世贞

函右表地灵,天京萃人杰。hán yòu biǎo dì líng,tiān jīng cuì rén jié。
英英李夫子,徙豪自先哲。yīng yīng lǐ fū zi,xǐ háo zì xiān zhé。
三藉方朔余,七工枚生发。sān jí fāng shuò yú,qī gōng méi shēng fā。
鸿都艺良就,鹿鸣歌中咽。hóng dōu yì liáng jiù,lù míng gē zhōng yàn。
束书怜肮脏,抚腹笑豁达。shù shū lián āng zàng,fǔ fù xiào huō dá。
慷慨舍頖宫,栖迟瞻魏阙。kāng kǎi shě pàn gōng,qī chí zhān wèi quē。
伏枥虽已乖,有驹早汗血。fú lì suī yǐ guāi,yǒu jū zǎo hàn xuè。
粉署郎地官,冰壶镜秋月。fěn shǔ láng dì guān,bīng hú jìng qiū yuè。
一登考功最,遂参大夫末。yī dēng kǎo gōng zuì,suì cān dà fū mò。
紫诰标义方,乌纱冒宣发。zǐ gào biāo yì fāng,wū shā mào xuān fā。
闾里前为寿,雅非公所悦。lǘ lǐ qián wèi shòu,yǎ fēi gōng suǒ yuè。
君恩固沈深,汝职何琐屑。jūn ēn gù shěn shēn,rǔ zhí hé suǒ xiè。
维时上台拆,望治群志切。wéi shí shàng tái chāi,wàng zhì qún zhì qiè。
虽更覆餗鼎,未监摧庄辙。suī gèng fù sù dǐng,wèi jiān cuī zhuāng zhé。
桃李丛要津,狐鼠窜深穴。táo lǐ cóng yào jīn,hú shǔ cuàn shēn xué。
寒素多失职,膏腴转轩揭。hán sù duō shī zhí,gāo yú zhuǎn xuān jiē。
御史一有陈,幞被谢朝谒。yù shǐ yī yǒu chén,fú bèi xiè cháo yè。
维时雷霆下,臣才理其说。wéi shí léi tíng xià,chén cái lǐ qí shuō。
夫苟利社稷,焉能避鈇钺。fū gǒu lì shè jì,yān néng bì fū yuè。
天听不为开,物情转成郁。tiān tīng bù wèi kāi,wù qíng zhuǎn chéng yù。
槐简拖绿衫,引慝谢亲闼。huái jiǎn tuō lǜ shān,yǐn tè xiè qīn tà。
公为喜加餐,汝志吾弗夺。gōng wèi xǐ jiā cān,rǔ zhì wú fú duó。
畴拥黄屋尊,谁伏青蒲热。chóu yōng huáng wū zūn,shuí fú qīng pú rè。
堂堂中兴代,鸣凤何寥阔。táng táng zhōng xīng dài,míng fèng hé liáo kuò。
既同臧洪日,宁辞道州罚。jì tóng zāng hóng rì,níng cí dào zhōu fá。
御魅夫岂遥,无官自足活。yù mèi fū qǐ yáo,wú guān zì zú huó。
天心在仁直,阴翳俄朗豁。tiān xīn zài rén zhí,yīn yì é lǎng huō。
宣室既生还,绛灌亦心折。xuān shì jì shēng hái,jiàng guàn yì xīn zhé。
金陵佳丽地,建礼鹓鸾列。jīn líng jiā lì dì,jiàn lǐ yuān luán liè。
试问三釜隆,胡殊菽水啜。shì wèn sān fǔ lóng,hú shū shū shuǐ chuài。
拄笏龙江霞,曳杖鸡阜雪。zhǔ hù lóng jiāng xiá,yè zhàng jī fù xuě。
有时指凤游,翛然羡高洁。yǒu shí zhǐ fèng yóu,xiāo rán xiàn gāo jié。
气养神自王,意澹精不汩。qì yǎng shén zì wáng,yì dàn jīng bù gǔ。
父道师友兼,君德天地埒。fù dào shī yǒu jiān,jūn dé tiān dì liè。
我称万年觞,盖言不磨灭。wǒ chēng wàn nián shāng,gài yán bù mó miè。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

柳洲亭即事作

王世贞

紫微分馆曲城阿,碧甃朱栏奈胜何。zǐ wēi fēn guǎn qū chéng ā,bì zhòu zhū lán nài shèng hé。
一一芙蓉争插汉,双双舴艋戏回波。yī yī fú róng zhēng chā hàn,shuāng shuāng zé měng xì huí bō。
烟将暝色归萝薜,风引歌声出芰荷。yān jiāng míng sè guī luó bì,fēng yǐn gē shēng chū jì hé。
今日吴兴使君道,柳洲佳较白蘋多。jīn rì wú xīng shǐ jūn dào,liǔ zhōu jiā jiào bái píng duō。

送范状元伯祯召入尚宝时君乡大水予方有疏请恤

王世贞

先朝开殿策贤良,第一鹓班侍玉皇。xiān cháo kāi diàn cè xián liáng,dì yī yuān bān shì yù huáng。
仙籍谪来唯太白,岁星收去是东方。xiān jí zhé lái wéi tài bái,suì xīng shōu qù shì dōng fāng。
西清共识含香吏,中禁仍呼尚玺郎。xī qīng gòng shí hán xiāng lì,zhōng jìn réng hū shàng xǐ láng。
最是天颜朝暮接,可能垂省度支章。zuì shì tiān yán cháo mù jiē,kě néng chuí shěng dù zhī zhāng。

大宗伯董丈用均初度

王世贞

屈指先朝供奉班,柏梁高倡更谁攀。qū zhǐ xiān cháo gōng fèng bān,bǎi liáng gāo chàng gèng shuí pān。
宁因八座方称贵,总为千秋暂许闲。níng yīn bā zuò fāng chēng guì,zǒng wèi qiān qiū zàn xǔ xián。
吏部文章天北斗,吴兴名胜地东山。lì bù wén zhāng tiān běi dòu,wú xīng míng shèng dì dōng shān。
当时乞取仙桃在,炼得瑶池醉里颜。dāng shí qǐ qǔ xiān táo zài,liàn dé yáo chí zuì lǐ yán。

朱山人见过碧澜欢饮却去赋此赠之

王世贞

醉石先生不爱醒,一瓢初过碧澜亭。zuì shí xiān shēng bù ài xǐng,yī piáo chū guò bì lán tíng。
那无令尹占真气,忽漫吴兴下酒星。nà wú lìng yǐn zhàn zhēn qì,hū màn wú xīng xià jiǔ xīng。
须似蘋洲怜我白,眼如苕水为君青。xū shì píng zhōu lián wǒ bái,yǎn rú sháo shuǐ wèi jūn qīng。
何当夜半扬舲去,与报床头双玉瓶。hé dāng yè bàn yáng líng qù,yǔ bào chuáng tóu shuāng yù píng。

览何使君振卿所编游名山记有寄

王世贞

笔底青山杖底知,书成不数子长奇。bǐ dǐ qīng shān zhàng dǐ zhī,shū chéng bù shù zi zhǎng qí。
双峰太华真如掌,万里岷峨半入眉。shuāng fēng tài huá zhēn rú zhǎng,wàn lǐ mín é bàn rù méi。
婚嫁向平何日事,卧游宗炳暮年期。hūn jià xiàng píng hé rì shì,wò yóu zōng bǐng mù nián qī。
玉京人鸟须弥顶,更有新编拟付谁。yù jīng rén niǎo xū mí dǐng,gèng yǒu xīn biān nǐ fù shuí。

宗伯董丈枉饮岘山泛碧浪湖时范太史伯祯陈都谏体乾在坐太史将赴召北上宗伯遂成一章予嗣得其二一用公原韵一用近赠公韵

王世贞

诸贤名价重南州,岘首吴兴亦胜游。zhū xián míng jià zhòng nán zhōu,xiàn shǒu wú xīng yì shèng yóu。
痛饮争呼明月至,狂歌欲断彩云流。tòng yǐn zhēng hū míng yuè zhì,kuáng gē yù duàn cǎi yún liú。
那知碧浪重湖夜,别作金台万里秋。nà zhī bì làng zhòng hú yè,bié zuò jīn tái wàn lǐ qiū。
我是安期饶落穆,过江今日始言愁。wǒ shì ān qī ráo luò mù,guò jiāng jīn rì shǐ yán chóu。

宗伯董丈枉饮岘山泛碧浪湖时范太史伯祯陈都谏体乾在坐太史将赴召北上宗伯遂成一章予嗣得其二一用公原韵一用近赠公韵

王世贞

承明促入旧仙班,此日膺舟尚许攀。chéng míng cù rù jiù xiān bān,cǐ rì yīng zhōu shàng xǔ pān。
返照只看归鸟乐,临风仍羡去鸿闲。fǎn zhào zhǐ kàn guī niǎo lè,lín fēng réng xiàn qù hóng xián。
夕郎高议传青琐,学士清盟向碧山。xī láng gāo yì chuán qīng suǒ,xué shì qīng méng xiàng bì shān。
独有周南留滞客,懒将秋水照颓颜。dú yǒu zhōu nán liú zhì kè,lǎn jiāng qiū shuǐ zhào tuí yán。

胡通参汝临枉驾霅中夜坐有感君在狱十年而始出尝同难者

王世贞

握手青灯夜色孤,欲谈千绪见来无。wò shǒu qīng dēng yè sè gū,yù tán qiān xù jiàn lái wú。
那将薄禄羞牛后,且为馀生记虎须。nà jiāng báo lù xiū niú hòu,qiě wèi yú shēng jì hǔ xū。
出狱剑文寒自好,酬恩珠泪暮垂枯。chū yù jiàn wén hán zì hǎo,chóu ēn zhū lèi mù chuí kū。
人间似有风尘意,究至鸱夷识五湖。rén jiān shì yǒu fēng chén yì,jiū zhì chī yí shí wǔ hú。

候台使自馀杭安溪登陆抵县郭即事

王世贞

老去逢迎损壮怀,只凭游目未全乖。lǎo qù féng yíng sǔn zhuàng huái,zhǐ píng yóu mù wèi quán guāi。
黄绵覆垄家家乐,碧玉围城面面佳。huáng mián fù lǒng jiā jiā lè,bì yù wéi chéng miàn miàn jiā。
地僻官曹宽礼数,溪清渔网斗生涯。dì pì guān cáo kuān lǐ shù,xī qīng yú wǎng dòu shēng yá。
方平自诧馀杭酒,那有青帘插柳街。fāng píng zì chà yú háng jiǔ,nà yǒu qīng lián chā liǔ jiē。

送四明周广文之襄藩纪善

王世贞

冠盖钱塘雅自雄,青衫憔悴出江东。guān gài qián táng yǎ zì xióng,qīng shān qiáo cuì chū jiāng dōng。
曾陪谢监观沧海,更向襄王对大风。céng péi xiè jiān guān cāng hǎi,gèng xiàng xiāng wáng duì dà fēng。
荐草功名微禄外,曳裾心事倦游中。jiàn cǎo gōng míng wēi lù wài,yè jū xīn shì juàn yóu zhōng。
怪来枚叔耽梁苑,应为人间眼未工。guài lái méi shū dān liáng yuàn,yīng wèi rén jiān yǎn wèi gōng。

九日省中诸公邀游两高遇雨不遂小酌灵隐

王世贞

秋山铙吹拥登台,龙藏含云郁未开。qiū shān náo chuī yōng dēng tái,lóng cáng hán yún yù wèi kāi。
天际两高风雨色,客中重九弟兄杯。tiān jì liǎng gāo fēng yǔ sè,kè zhōng zhòng jiǔ dì xiōng bēi。
茱萸插罢偏成感,竹叶飞时不待催。zhū yú chā bà piān chéng gǎn,zhú yè fēi shí bù dài cuī。
昏黑上方那可到,诸君虚有大夫才。hūn hēi shàng fāng nà kě dào,zhū jūn xū yǒu dà fū cái。

寄汪中丞伯玉时以录闽功赐金币特诏推用

王世贞

一书天散五湖踪,回首黄山意万重。yī shū tiān sàn wǔ hú zōng,huí shǒu huáng shān yì wàn zhòng。
我出未应终诮凤,君归争已识屠龙。wǒ chū wèi yīng zhōng qiào fèng,jūn guī zhēng yǐ shí tú lóng。
弓藏战伐身犹在,鼎立文章代偶逢。gōng cáng zhàn fá shēn yóu zài,dǐng lì wén zhāng dài ǒu féng。
俱道云中须魏尚,冯郎占对帝从容。jù dào yún zhōng xū wèi shàng,féng láng zhàn duì dì cóng róng。

寄汪中丞伯玉时以录闽功赐金币特诏推用

王世贞

至竟徵书及谢安,风尘差不愧微官。zhì jìng zhēng shū jí xiè ān,fēng chén chà bù kuì wēi guān。
千金为骏聊先骨,六月抟鹏暂养翰。qiān jīn wèi jùn liáo xiān gǔ,liù yuè tuán péng zàn yǎng hàn。
闻道解衣明主在,须留负弩细君看。wén dào jiě yī míng zhǔ zài,xū liú fù nǔ xì jūn kàn。
烟岚瘴海还生色,铜柱当年墨未干。yān lán zhàng hǎi hái shēng sè,tóng zhù dāng nián mò wèi gàn。

同年吴太常马通政顾宪副沈宪佥邀杨大参共泛西湖分韵得迟字

王世贞

轻筵单舫事相宜,促膝论心好自知。qīng yán dān fǎng shì xiāng yí,cù xī lùn xīn hǎo zì zhī。
湖水雅如交意淡,岭云徐共宦情迟。hú shuǐ yǎ rú jiāo yì dàn,lǐng yún xú gòng huàn qíng chí。
尊中醴色呼颜转,坐里谈锋逼景移。zūn zhōng lǐ sè hū yán zhuǎn,zuò lǐ tán fēng bī jǐng yí。
努力浮沉俱自爱,与君能复少年时。nǔ lì fú chén jù zì ài,yǔ jūn néng fù shǎo nián shí。

大司马张公惟静著皇明文苑成复为先公作诔敬赋以谢

王世贞

不烦分洛见经纶,泉石清时业自新。bù fán fēn luò jiàn jīng lún,quán shí qīng shí yè zì xīn。
四海文章归藻鉴,九朝人物借陶钧。sì hǎi wén zhāng guī zǎo jiàn,jiǔ cháo rén wù jiè táo jūn。
歌中春雪元无敌,字里风霜若有神。gē zhōng chūn xuě yuán wú dí,zì lǐ fēng shuāng ruò yǒu shén。
痛杀宣城遗烈在,中兴一颂有名臣。tòng shā xuān chéng yí liè zài,zhōng xīng yī sòng yǒu míng chén。