古诗词

封户部大夫次泉李德润先生其先自关中徙豪卫京师遂为京师人补博士弟子通经术有声而不获第有子今仪部君早达以其官封先生不色喜惟杜门读书缮性而已仪部用直言获谴先生不色忧旋被召迁今官迎先生养先生亦不色喜其夷然泊然者如故也弇州生闻之曰先生其有道者欤选部魏子曰子以先生有道者则子之言遍天下而乃啬于有道者何也辞弗获已为古风一章歌以寿之

王世贞

函右表地灵,天京萃人杰。hán yòu biǎo dì líng,tiān jīng cuì rén jié。
英英李夫子,徙豪自先哲。yīng yīng lǐ fū zi,xǐ háo zì xiān zhé。
三藉方朔余,七工枚生发。sān jí fāng shuò yú,qī gōng méi shēng fā。
鸿都艺良就,鹿鸣歌中咽。hóng dōu yì liáng jiù,lù míng gē zhōng yàn。
束书怜肮脏,抚腹笑豁达。shù shū lián āng zàng,fǔ fù xiào huō dá。
慷慨舍頖宫,栖迟瞻魏阙。kāng kǎi shě pàn gōng,qī chí zhān wèi quē。
伏枥虽已乖,有驹早汗血。fú lì suī yǐ guāi,yǒu jū zǎo hàn xuè。
粉署郎地官,冰壶镜秋月。fěn shǔ láng dì guān,bīng hú jìng qiū yuè。
一登考功最,遂参大夫末。yī dēng kǎo gōng zuì,suì cān dà fū mò。
紫诰标义方,乌纱冒宣发。zǐ gào biāo yì fāng,wū shā mào xuān fā。
闾里前为寿,雅非公所悦。lǘ lǐ qián wèi shòu,yǎ fēi gōng suǒ yuè。
君恩固沈深,汝职何琐屑。jūn ēn gù shěn shēn,rǔ zhí hé suǒ xiè。
维时上台拆,望治群志切。wéi shí shàng tái chāi,wàng zhì qún zhì qiè。
虽更覆餗鼎,未监摧庄辙。suī gèng fù sù dǐng,wèi jiān cuī zhuāng zhé。
桃李丛要津,狐鼠窜深穴。táo lǐ cóng yào jīn,hú shǔ cuàn shēn xué。
寒素多失职,膏腴转轩揭。hán sù duō shī zhí,gāo yú zhuǎn xuān jiē。
御史一有陈,幞被谢朝谒。yù shǐ yī yǒu chén,fú bèi xiè cháo yè。
维时雷霆下,臣才理其说。wéi shí léi tíng xià,chén cái lǐ qí shuō。
夫苟利社稷,焉能避鈇钺。fū gǒu lì shè jì,yān néng bì fū yuè。
天听不为开,物情转成郁。tiān tīng bù wèi kāi,wù qíng zhuǎn chéng yù。
槐简拖绿衫,引慝谢亲闼。huái jiǎn tuō lǜ shān,yǐn tè xiè qīn tà。
公为喜加餐,汝志吾弗夺。gōng wèi xǐ jiā cān,rǔ zhì wú fú duó。
畴拥黄屋尊,谁伏青蒲热。chóu yōng huáng wū zūn,shuí fú qīng pú rè。
堂堂中兴代,鸣凤何寥阔。táng táng zhōng xīng dài,míng fèng hé liáo kuò。
既同臧洪日,宁辞道州罚。jì tóng zāng hóng rì,níng cí dào zhōu fá。
御魅夫岂遥,无官自足活。yù mèi fū qǐ yáo,wú guān zì zú huó。
天心在仁直,阴翳俄朗豁。tiān xīn zài rén zhí,yīn yì é lǎng huō。
宣室既生还,绛灌亦心折。xuān shì jì shēng hái,jiàng guàn yì xīn zhé。
金陵佳丽地,建礼鹓鸾列。jīn líng jiā lì dì,jiàn lǐ yuān luán liè。
试问三釜隆,胡殊菽水啜。shì wèn sān fǔ lóng,hú shū shū shuǐ chuài。
拄笏龙江霞,曳杖鸡阜雪。zhǔ hù lóng jiāng xiá,yè zhàng jī fù xuě。
有时指凤游,翛然羡高洁。yǒu shí zhǐ fèng yóu,xiāo rán xiàn gāo jié。
气养神自王,意澹精不汩。qì yǎng shén zì wáng,yì dàn jīng bù gǔ。
父道师友兼,君德天地埒。fù dào shī yǒu jiān,jūn dé tiān dì liè。
我称万年觞,盖言不磨灭。wǒ chēng wàn nián shāng,gài yán bù mó miè。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

送朱象玄之南司成二首

王世贞

汉宫晨散履声迟,江左文章太学师。hàn gōng chén sàn lǚ shēng chí,jiāng zuǒ wén zhāng tài xué shī。
御气迥分龙虎宅,仙台高忆凤皇池。yù qì jiǒng fēn lóng hǔ zhái,xiān tái gāo yì fèng huáng chí。
春云列第乌衣满,夜雨诸生绛帐窥。chūn yún liè dì wū yī mǎn,yè yǔ zhū shēng jiàng zhàng kuī。
同舍总惊匡鼎至,说诗犹自解人颐。tóng shě zǒng jīng kuāng dǐng zhì,shuō shī yóu zì jiě rén yí。

送朱象玄之南司成二首

王世贞

闻君独厌承明庐,起草谁堪自石渠。wén jūn dú yàn chéng míng lú,qǐ cǎo shuí kān zì shí qú。
高坐旧看惊五鹿,讲堂新复兆三鱼。gāo zuò jiù kàn jīng wǔ lù,jiǎng táng xīn fù zhào sān yú。
窗前散帙钟山色,署里含香汉客裾。chuāng qián sàn zhì zhōng shān sè,shǔ lǐ hán xiāng hàn kè jū。
应是两都增气象,班扬词赋几人如。yīng shì liǎng dōu zēng qì xiàng,bān yáng cí fù jǐ rén rú。

有感

王世贞

伏枕风尘懒未除,侧身天地气难舒。fú zhěn fēng chén lǎn wèi chú,cè shēn tiān dì qì nán shū。
兵戈渐缓菟裘计,将帅空传马服书。bīng gē jiàn huǎn tú qiú jì,jiāng shuài kōng chuán mǎ fú shū。
孤愤长年思五岳,独醒何日问三闾。gū fèn zhǎng nián sī wǔ yuè,dú xǐng hé rì wèn sān lǘ。
冥冥鸿鹄抢榆少,饱翼抟空恣所如。míng míng hóng gǔ qiǎng yú shǎo,bǎo yì tuán kōng zì suǒ rú。

病起偶成

王世贞

野夫耽病春慵起,日日高眠病不愁。yě fū dān bìng chūn yōng qǐ,rì rì gāo mián bìng bù chóu。
颇怪风光频见役,即惭诗句未全酬。pǒ guài fēng guāng pín jiàn yì,jí cán shī jù wèi quán chóu。
穿花蛱蝶输生事,入荇鯈鱼足壮游。chuān huā jiá dié shū shēng shì,rù xìng tiáo yú zú zhuàng yóu。
白石青精吾自取,不知何地有丹丘。bái shí qīng jīng wú zì qǔ,bù zhī hé dì yǒu dān qiū。

故宪佥彭公尝莅秋省乃孙端朝更践其地赋此纪之

王世贞

署里曾传玉树高,一麾湖海倦旌旄。shǔ lǐ céng chuán yù shù gāo,yī huī hú hǎi juàn jīng máo。
朅来华族称鸠氏,争道名家有凤毛。qiè lái huá zú chēng jiū shì,zhēng dào míng jiā yǒu fèng máo。
北斗春云听旧履,白云秋色满仙曹。běi dòu chūn yún tīng jiù lǚ,bái yún qiū sè mǎn xiān cáo。
亦知元凯多卿裔,为拟新词比佩刀。yì zhī yuán kǎi duō qīng yì,wèi nǐ xīn cí bǐ pèi dāo。

送金允孚之河南藩幕

王世贞

弹剑西游亦壮哉,幕中虚左待君来。dàn jiàn xī yóu yì zhuàng zāi,mù zhōng xū zuǒ dài jūn lái。
紫薇开省前朝事,白首夷门异日才。zǐ wēi kāi shěng qián cháo shì,bái shǒu yí mén yì rì cái。
隘地河流京索拥,接天秋色具茨回。ài dì hé liú jīng suǒ yōng,jiē tiān qiū sè jù cí huí。
更知多为髯参喜,骑马时登古吹台。gèng zhī duō wèi rán cān xǐ,qí mǎ shí dēng gǔ chuī tái。

赠王元肃参军

王世贞

陆沈金马爱微官,何事东方有客难。lù shěn jīn mǎ ài wēi guān,hé shì dōng fāng yǒu kè nán。
老去形骸仍土木,向来趋走自衣冠。lǎo qù xíng hái réng tǔ mù,xiàng lái qū zǒu zì yī guān。
名流北海开尊集,爽气西山拄笏看。míng liú běi hǎi kāi zūn jí,shuǎng qì xī shān zhǔ hù kàn。
戚里朱弦谁见问,还将白雪向君弹。qī lǐ zhū xián shuí jiàn wèn,hái jiāng bái xuě xiàng jūn dàn。

赠王元肃参军

王世贞

水边新筑类禅居,麈尾玄言颇湛如。shuǐ biān xīn zhù lèi chán jū,zhǔ wěi xuán yán pǒ zhàn rú。
相示右军修禊帖,未成中散绝交书。xiāng shì yòu jūn xiū xì tiē,wèi chéng zhōng sàn jué jiāo shū。
马曹了不关公事,狗监何烦荐子虚。mǎ cáo le bù guān gōng shì,gǒu jiān hé fán jiàn zi xū。
便欲图君丘壑里,故园烽火更踌躇。biàn yù tú jūn qiū hè lǐ,gù yuán fēng huǒ gèng chóu chú。

寄熊守元乘

王世贞

向来尊俎失谈兵,保障论功有重轻。xiàng lái zūn zǔ shī tán bīng,bǎo zhàng lùn gōng yǒu zhòng qīng。
别诏相遗横海节,何人不畏伏波名。bié zhào xiāng yí héng hǎi jié,hé rén bù wèi fú bō míng。
神钲浪挟鲸鲵徙,飞檄霜驱虎豹惊。shén zhēng làng xié jīng ní xǐ,fēi xí shuāng qū hǔ bào jīng。
槜李欲酬鸣越甲,苍梧今问获嘉城。zuì lǐ yù chóu míng yuè jiǎ,cāng wú jīn wèn huò jiā chéng。

答陆汝陈

王世贞

朝来请急垆头眠,安得尺书置我前。cháo lái qǐng jí lú tóu mián,ān dé chǐ shū zhì wǒ qián。
中原未遮鸿雁道,沧海故发龙蛇颠。zhōng yuán wèi zhē hóng yàn dào,cāng hǎi gù fā lóng shé diān。
可怜国事寄肉食,欲饮山人微酒钱。kě lián guó shì jì ròu shí,yù yǐn shān rén wēi jiǔ qián。
跃马乘风去何限,胡为盗贼俱残年。yuè mǎ chéng fēng qù hé xiàn,hú wèi dào zéi jù cán nián。

寄袁鲁望

王世贞

异时樽酒足平生,白眼俱夸无世情。yì shí zūn jiǔ zú píng shēng,bái yǎn jù kuā wú shì qíng。
自别风尘河朔饮,谁歌雨雪蓟门行。zì bié fēng chén hé shuò yǐn,shuí gē yǔ xuě jì mén xíng。
论心客路空车马,屈指流年过甲兵。lùn xīn kè lù kōng chē mǎ,qū zhǐ liú nián guò jiǎ bīng。
赋就河东应有达,怜余早晚厌承明。fù jiù hé dōng yīng yǒu dá,lián yú zǎo wǎn yàn chéng míng。

王新甫参议由南粤入贺饯别张氏园有作

王世贞

朅来万里苍梧使,桂蠹明珠总未赍。qiè lái wàn lǐ cāng wú shǐ,guì dù míng zhū zǒng wèi jī。
北极宵衣金鉴展,西园秋宴玉绳低。běi jí xiāo yī jīn jiàn zhǎn,xī yuán qiū yàn yù shéng dī。
相悲岁月淹词赋,一别乾坤入鼓鼙。xiāng bēi suì yuè yān cí fù,yī bié qián kūn rù gǔ pí。
循吏故应君独擅,野夫名姓岂堪齐。xún lì gù yīng jūn dú shàn,yě fū míng xìng qǐ kān qí。

汝成由越臬入贺还治过访乃兄云鹄府丞

王世贞

又惊飞传出长安,把酒毋歌行路难。yòu jīng fēi chuán chū zhǎng ān,bǎ jiǔ wú gē xíng lù nán。
竹马正趋群稚约,襜帷特彻万人看。zhú mǎ zhèng qū qún zhì yuē,chān wéi tè chè wàn rén kàn。
乍盘雕鹗天风峻,欲偃鲸鲵海色寒。zhà pán diāo è tiān fēng jùn,yù yǎn jīng ní hǎi sè hán。
难弟倘过京兆界,贤兄已许惠文冠。nán dì tǎng guò jīng zhào jiè,xián xiōng yǐ xǔ huì wén guān。

秋思

王世贞

旅病经时思转慵,篝灯伏枕乱愁攻。lǚ bìng jīng shí sī zhuǎn yōng,gōu dēng fú zhěn luàn chóu gōng。
天涯岁月终衰凤,海内文章有似龙。tiān yá suì yuè zhōng shuāi fèng,hǎi nèi wén zhāng yǒu shì lóng。
结客千秋谁竟许,寻仙五岳定难逢。jié kè qiān qiū shuí jìng xǔ,xún xiān wǔ yuè dìng nán féng。
唯馀尺寸莼鲈地,遥夜寒云拥战烽。wéi yú chǐ cùn chún lú dì,yáo yè hán yún yōng zhàn fēng。

送吴比部崧使淮扬

王世贞

王子节回桐柏雨,徐生帆揭广陵涛。wáng zi jié huí tóng bǎi yǔ,xú shēng fān jiē guǎng líng tāo。
即论使事无千古,念汝诗名失二豪。jí lùn shǐ shì wú qiān gǔ,niàn rǔ shī míng shī èr háo。
天入斗牛雄剑动,地悬戎马尺书劳。tiān rù dòu niú xióng jiàn dòng,dì xuán róng mǎ chǐ shū láo。
临岐意气为予饮,贳酒新丰宫锦袍。lín qí yì qì wèi yǔ yǐn,shì jiǔ xīn fēng gōng jǐn páo。