古诗词

酬屠长卿谈道

王世贞

汉武招炎柄,神威鞭八荒。hàn wǔ zhāo yán bǐng,shén wēi biān bā huāng。
贵富无终极,欢娱焉得长。guì fù wú zhōng jí,huān yú yān dé zhǎng。
上感西母精,譬说将万方。shàng gǎn xī mǔ jīng,pì shuō jiāng wàn fāng。
灵药点行尸,非腐仅成僵。líng yào diǎn xíng shī,fēi fǔ jǐn chéng jiāng。
太白宦不达,蓬累因风翔。tài bái huàn bù dá,péng lèi yīn fēng xiáng。
自云大还就,毛骨皆灵香。zì yún dà hái jiù,máo gǔ jiē líng xiāng。
逍遥竟八极,婉姱凋三光。xiāo yáo jìng bā jí,wǎn kuā diāo sān guāng。
采石一醉归,鲸背天茫茫。cǎi shí yī zuì guī,jīng bèi tiān máng máng。
得意失意人,于道皆有妨。dé yì shī yì rén,yú dào jiē yǒu fáng。
其言快人耳,其事令心伤。qí yán kuài rén ěr,qí shì lìng xīn shāng。
云■下璇霄,绛节丽朝霜。yún xià xuán xiāo,jiàng jié lì cháo shuāng。
下迎扫除者,不问陶华阳。xià yíng sǎo chú zhě,bù wèn táo huá yáng。
柏叶瞿仙童,远胜其师黄。bǎi yè qú xiān tóng,yuǎn shèng qí shī huáng。
罔象获玄珠,智者空遑遑。wǎng xiàng huò xuán zhū,zhì zhě kōng huáng huáng。
窍为聪明凿,羊用岐路亡。qiào wèi cōng míng záo,yáng yòng qí lù wáng。
才鬼与顽仙,其究安得当。cái guǐ yǔ wán xiān,qí jiū ān dé dāng。
仙成故不顽,才鬼沦披猖。xiān chéng gù bù wán,cái guǐ lún pī chāng。
余计业已失,谋君安得臧。yú jì yè yǐ shī,móu jūn ān dé zāng。
不睹襄城辙,大雾迷康庄。bù dǔ xiāng chéng zhé,dà wù mí kāng zhuāng。
自非小儿言,七圣俱彷徨。zì fēi xiǎo ér yán,qī shèng jù páng huáng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

白石郎曲

王世贞

白玉连环,与雪等色。bái yù lián huán,yǔ xuě děng sè。
置郎腕中,不辨谁白。zhì láng wàn zhōng,bù biàn shuí bái。

青溪小姑曲

王世贞

小姑出门,日射雨缭。xiǎo gū chū mén,rì shè yǔ liáo。
小姑归来,日抱虹腰。xiǎo gū guī lái,rì bào hóng yāo。

湖就姑曲

王世贞

湖就赤山足,大姑芬于兰,次姑白于玉。hú jiù chì shān zú,dà gū fēn yú lán,cì gū bái yú yù。

姑恩曲

王世贞

鹄雏二三月,毛羽如长离。gǔ chú èr sān yuè,máo yǔ rú zhǎng lí。
为感姑恩养,彷徨不忍飞。wèi gǎn gū ēn yǎng,páng huáng bù rěn fēi。

江陵曲

王世贞

江陵城外地,处处青楼曲。jiāng líng chéng wài dì,chù chù qīng lóu qū。
百钱一买醉,千钱一买宿。bǎi qián yī mǎi zuì,qiān qián yī mǎi sù。

作蚕丝

王世贞

别侬浴蚕日,忽作缫茧时。bié nóng yù cán rì,hū zuò sāo jiǎn shí。
侬不食桑叶,腹中那得丝。nóng bù shí sāng yè,fù zhōng nà dé sī。

杨叛儿

王世贞

六尺龙须席,尺二虎珀枕。liù chǐ lóng xū xí,chǐ èr hǔ pò zhěn。
甲夜不见侬,丙夜不成寝。jiǎ yè bù jiàn nóng,bǐng yè bù chéng qǐn。

蹛林歌

王世贞

双行马,单白羽,蹛林祭天集诸部。shuāng xíng mǎ,dān bái yǔ,dài lín jì tiān jí zhū bù。
脯橐驼,卤騊駼,新秦家家买僮奴。pú tuó tuó,lǔ táo tú,xīn qín jiā jiā mǎi tóng nú。

自君之出矣

王世贞

自君之出矣,不复吐嬿婉。zì jūn zhī chū yǐ,bù fù tǔ yàn wǎn。
思君如车轮,腹中千回转。sī jūn rú chē lún,fù zhōng qiān huí zhuǎn。

浮游花

王世贞

侬作树头花,日日波上红。nóng zuò shù tóu huā,rì rì bō shàng hóng。
欢作波上花,浮游无定踪。huān zuò bō shàng huā,fú yóu wú dìng zōng。

武溪深

王世贞

于嗟武溪,一何毒煎。yú jiē wǔ xī,yī hé dú jiān。
飞鸢站站,堕人马前。fēi yuān zhàn zhàn,duò rén mǎ qián。
畴能衔恩贪百年。chóu néng xián ēn tān bǎi nián。

登楼曲

王世贞

登高欲穷趣,眺望反伤神。dēng gāo yù qióng qù,tiào wàng fǎn shāng shén。
方悟冶游子,无地不宜人。fāng wù yě yóu zi,wú dì bù yí rén。

映江曲

王世贞

杏脸杨柳眉,秋江映如觌。xìng liǎn yáng liǔ méi,qiū jiāng yìng rú dí。
那能映妾心,令君一察识。nà néng yìng qiè xīn,lìng jūn yī chá shí。

永明乐

王世贞

玉烛调五夜,金轮驭八方。yù zhú diào wǔ yè,jīn lún yù bā fāng。
合唱永明乐,嵩呼应神皇。hé chàng yǒng míng lè,sōng hū yīng shén huáng。

春江行

王世贞

春江浪拍天,两岸吐春烟。chūn jiāng làng pāi tiān,liǎng àn tǔ chūn yān。
中流一点黑,知是下江船。zhōng liú yī diǎn hēi,zhī shì xià jiāng chuán。