古诗词

赠郑山人

王世贞

田父归来畏争席,生不能学天目徐卿,典衣沽酒长醉客,弇园勺水一拳石。tián fù guī lái wèi zhēng xí,shēng bù néng xué tiān mù xú qīng,diǎn yī gū jiǔ zhǎng zuì kè,yǎn yuán sháo shuǐ yī quán shí。
又不能学太湖三万六千顷,洞庭七十二峰,粘天插天碧。yòu bù néng xué tài hú sān wàn liù qiān qǐng,dòng tíng qī shí èr fēng,zhān tiān chā tiān bì。
郑子移家西洞庭,雅与徐卿称莫逆。zhèng zi yí jiā xī dòng tíng,yǎ yǔ xú qīng chēng mò nì。
人生获此二绝良以快,忽复担簦剥啄破我衡门色。rén shēng huò cǐ èr jué liáng yǐ kuài,hū fù dān dēng bō zhuó pò wǒ héng mén sè。
汝既不愿作万户侯,又何必要识韩荆州。rǔ jì bù yuàn zuò wàn hù hóu,yòu hé bì yào shí hán jīng zhōu。
牛腰一束尽行卷,快语自足夸千秋。niú yāo yī shù jǐn xíng juǎn,kuài yǔ zì zú kuā qiān qiū。
男儿脚底路何限,内则五岳外十洲。nán ér jiǎo dǐ lù hé xiàn,nèi zé wǔ yuè wài shí zhōu。
郑子黑髭须,其根雪千茎。zhèng zi hēi zī xū,qí gēn xuě qiān jīng。
饮酒不三勺,盎然双颊赪。yǐn jiǔ bù sān sháo,àng rán shuāng jiá chēng。
口如崩峡江涛倾,?然一笑谓我胜徐卿。kǒu rú bēng xiá jiāng tāo qīng,chǎn rán yī xiào wèi wǒ shèng xú qīng。
谓胜徐卿已非偶,复谓弇园自佳岂复须洞庭。wèi shèng xú qīng yǐ fēi ǒu,fù wèi yǎn yuán zì jiā qǐ fù xū dòng tíng。
亦知前言戏我耳,君不读蒙庄子,斥鴳抢榆大鹏九万里,逍遥之游竟如此。yì zhī qián yán xì wǒ ěr,jūn bù dú méng zhuāng zi,chì yàn qiǎng yú dà péng jiǔ wàn lǐ,xiāo yáo zhī yóu jìng rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

横江词四首

王世贞

青江一线日边开,万古东流去不回。qīng jiāng yī xiàn rì biān kāi,wàn gǔ dōng liú qù bù huí。
闻道海波穿地底,可能还向碛西来。wén dào hǎi bō chuān dì dǐ,kě néng hái xiàng qì xī lái。

春宫曲

王世贞

十二珠帘帖绛纱,山香一曲驻飞花。shí èr zhū lián tiē jiàng shā,shān xiāng yī qū zhù fēi huā。
当筵拜领葡萄酒,纤月双弯衬脸霞。dāng yán bài lǐng pú táo jiǔ,xiān yuè shuāng wān chèn liǎn xiá。

采莲曲

王世贞

千枝婀娜媚朝阳,风泛红衣露碧房。qiān zhī ē nà mèi cháo yáng,fēng fàn hóng yī lù bì fáng。
疑是吴王开水殿,酒深初散越姬妆。yí shì wú wáng kāi shuǐ diàn,jiǔ shēn chū sàn yuè jī zhuāng。

凉州曲

王世贞

玉门春色胜临洮,敕使东来赐锦袍。yù mén chūn sè shèng lín táo,chì shǐ dōng lái cì jǐn páo。
闻道酒泉香似酒,不烦银瓮贮葡萄。wén dào jiǔ quán xiāng shì jiǔ,bù fán yín wèng zhù pú táo。

凉州曲

王世贞

千帐奚王作外臣,射雕归暮管弦新。qiān zhàng xī wáng zuò wài chén,shè diāo guī mù guǎn xián xīn。
笑来杯酒称兄弟,曾是沙场百战人。xiào lái bēi jiǔ chēng xiōng dì,céng shì shā chǎng bǎi zhàn rén。

浪淘沙

王世贞

晴沙万叠倚江开,不断银山滚滚来。qíng shā wàn dié yǐ jiāng kāi,bù duàn yín shān gǔn gǔn lái。
片晌只疑随浪去,千秋长自锦成堆。piàn shǎng zhǐ yí suí làng qù,qiān qiū zhǎng zì jǐn chéng duī。

浪淘沙

王世贞

潮来银海欲连天,潮落平沙故宛然。cháo lái yín hǎi yù lián tiān,cháo luò píng shā gù wǎn rán。
得似古查能贯月,一年一度女牛边。dé shì gǔ chá néng guàn yuè,yī nián yī dù nǚ niú biān。

苏幕遮

王世贞

碧魋朱氁紫金瞳,噏日濆波倒射空。bì tuí zhū mú zǐ jīn tóng,xī rì fén bō dào shè kōng。
不为偃师偏作眴,大家元住化人宫。bù wèi yǎn shī piān zuò xuàn,dà jiā yuán zhù huà rén gōng。

苏幕遮

王世贞

鱼龙曼衍戏如神,簇队金牌色色新。yú lóng màn yǎn xì rú shén,cù duì jīn pái sè sè xīn。
珠帘不动天颜肃,始信支那有圣人。zhū lián bù dòng tiān yán sù,shǐ xìn zhī nà yǒu shèng rén。

弘治宫词十二首

王世贞

甲帐银灯夜未央,渐看鸳甃有寒霜。jiǎ zhàng yín dēng yè wèi yāng,jiàn kàn yuān zhòu yǒu hán shuāng。
三千粉黛浑如扫,圣主重翻日讲章。sān qiān fěn dài hún rú sǎo,shèng zhǔ zhòng fān rì jiǎng zhāng。

弘治宫词十二首

王世贞

南海珠池贡已稀,西川又罢锦文机。nán hǎi zhū chí gòng yǐ xī,xī chuān yòu bà jǐn wén jī。
朝来御服三经浣,贱妾宁希曳地衣。cháo lái yù fú sān jīng huàn,jiàn qiè níng xī yè dì yī。

弘治宫词十二首

王世贞

禁苑先朝红药台,御筵亲为两宫开。jìn yuàn xiān cháo hóng yào tái,yù yán qīn wèi liǎng gōng kāi。
莫嫌宫监希恩赏,玉辇何曾更一来。mò xián gōng jiān xī ēn shǎng,yù niǎn hé céng gèng yī lái。

弘治宫词十二首

王世贞

午槐圆影覆彤除,今日天颜喜气舒。wǔ huái yuán yǐng fù tóng chú,jīn rì tiān yán xǐ qì shū。
稳坐御床无一语,但称难得老尚书。wěn zuò yù chuáng wú yī yǔ,dàn chēng nán dé lǎo shàng shū。

弘治宫词十二首

王世贞

五月鲥鱼白似银,传餐颇及后宫人。wǔ yuè shí yú bái shì yín,chuán cān pǒ jí hòu gōng rén。
踌躇欲罢冰鲜递,太庙年年有荐新。chóu chú yù bà bīng xiān dì,tài miào nián nián yǒu jiàn xīn。

弘治宫词十二首

王世贞

黄帕朱奁覆御羞,手题颁赐寿宁侯。huáng pà zhū lián fù yù xiū,shǒu tí bān cì shòu níng hóu。
昆明督亢从渠请,今日台官在殿头。kūn míng dū kàng cóng qú qǐng,jīn rì tái guān zài diàn tóu。