古诗词

褚临兰亭歌用旧题定武韵

王世贞

温奴误躏骊山陌,上帝依然秘真迹。wēn nú wù lìn lí shān mò,shàng dì yī rán mì zhēn jì。
欲窥日表少传神,但觅云仍便灾石。yù kuī rì biǎo shǎo chuán shén,dàn mì yún réng biàn zāi shí。
河南急利射雕手,除却率更谁劲敌。hé nán jí lì shè diāo shǒu,chú què lǜ gèng shuí jìn dí。
只字宁输永师贵,八法疑从白云获。zhǐ zì níng shū yǒng shī guì,bā fǎ yí cóng bái yún huò。
纵令学步太婵娟,肯作重儓依俗格。zòng lìng xué bù tài chán juān,kěn zuò zhòng tái yī sú gé。
颠米何劳据舷取,王孙已为炊玉易。diān mǐ hé láo jù xián qǔ,wáng sūn yǐ wèi chuī yù yì。
对展双疑雕鹗翻,别看总是云霞色。duì zhǎn shuāng yí diāo è fān,bié kàn zǒng shì yún xiá sè。
未从道士换鹅群,要与君王留马式。wèi cóng dào shì huàn é qún,yào yǔ jūn wáng liú mǎ shì。
小儒岂解襄阳狡,偶然弓失偶然得。xiǎo rú qǐ jiě xiāng yáng jiǎo,ǒu rán gōng shī ǒu rán dé。
枯树支屏未为复,位武经镵亦非匹。kū shù zhī píng wèi wèi fù,wèi wǔ jīng chán yì fēi pǐ。
即容怀瓘中下估,试与绍京千万直。jí róng huái guàn zhōng xià gū,shì yǔ shào jīng qiān wàn zhí。
笑杀萧斋一字萧,少室山人为卖宅。xiào shā xiāo zhāi yī zì xiāo,shǎo shì shān rén wèi mài zhái。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

即事戏呈子与

王世贞

中朝露刺候辕门,何似清斋卧给园。zhōng cháo lù cì hòu yuán mén,hé shì qīng zhāi wò gěi yuán。
海内诗名犹岳立,淮南幕府若云屯。hǎi nèi shī míng yóu yuè lì,huái nán mù fǔ ruò yún tún。
折腰亦是书生事,垂手应为国士恩。zhé yāo yì shì shū shēng shì,chuí shǒu yīng wèi guó shì ēn。
白雪至今骄不得,青云依旧傍他尊。bái xuě zhì jīn jiāo bù dé,qīng yún yī jiù bàng tā zūn。

秋日诸君饯焦山作二首

王世贞

浮玉峰头高振衣,放歌天籁入虚微。fú yù fēng tóu gāo zhèn yī,fàng gē tiān lài rù xū wēi。
波回片片青莲出,日落山山彩凤飞。bō huí piàn piàn qīng lián chū,rì luò shān shān cǎi fèng fēi。
一往薜萝人自古,重来冠盖事还非。yī wǎng bì luó rén zì gǔ,zhòng lái guān gài shì hái fēi。
阇黎莫吝谈经席,已向君王乞钓矶。dū lí mò lìn tán jīng xí,yǐ xiàng jūn wáng qǐ diào jī。

秋日诸君饯焦山作二首

王世贞

江头是处青山好,为念焦君破浪来。jiāng tóu shì chù qīng shān hǎo,wèi niàn jiāo jūn pò làng lái。
一字光能争日月,千秋气与结楼台。yī zì guāng néng zhēng rì yuè,qiān qiū qì yǔ jié lóu tái。
潮声吴楚中原尽,海色东南太古开。cháo shēng wú chǔ zhōng yuán jǐn,hǎi sè dōng nán tài gǔ kāi。
归棹去帆看莫指,壮怀今夕付衔杯。guī zhào qù fān kàn mò zhǐ,zhuàng huái jīn xī fù xián bēi。

过故胡都谏祁礼作

王世贞

两朝华省见风棱,万死孤臣气转增。liǎng cháo huá shěng jiàn fēng léng,wàn sǐ gū chén qì zhuǎn zēng。
枕草半沾忧国泪,饭蔬分供坐禅僧。zhěn cǎo bàn zhān yōu guó lèi,fàn shū fēn gōng zuò chán sēng。
人才论后多中驷,佛意明时失小乘。rén cái lùn hòu duō zhōng sì,fú yì míng shí shī xiǎo chéng。
不信宦情夷甫薄,期君寒色对篝灯。bù xìn huàn qíng yí fǔ báo,qī jūn hán sè duì gōu dēng。

渡小淮口大风和子与

王世贞

千里清淮匹练同,飞沙忽掩夕阳红。qiān lǐ qīng huái pǐ liàn tóng,fēi shā hū yǎn xī yáng hóng。
云君鼓吹冥蒙外,河伯旌旗杳霭中。yún jūn gǔ chuī míng méng wài,hé bó jīng qí yǎo ǎi zhōng。
扶病自惊枚叔壮,放歌谁夺楚王雄。fú bìng zì jīng méi shū zhuàng,fàng gē shuí duó chǔ wáng xióng。
维梢坐对宜城酒,回首人间万虑空。wéi shāo zuò duì yí chéng jiǔ,huí shǒu rén jiān wàn lǜ kōng。

徐州别杨大应武试

王世贞

戏马台前酒一卮,翩翩结束帝城宜。xì mǎ tái qián jiǔ yī zhī,piān piān jié shù dì chéng yí。
纵横立取连城璧,蹀?飞搴上将旗。zòng héng lì qǔ lián chéng bì,dié fēi qiān shàng jiāng qí。
三日定非吴下吕,九重偏识越公儿。sān rì dìng fēi wú xià lǚ,jiǔ zhòng piān shí yuè gōng ér。
他时过里银黄并,莫忘推篷夜雨时。tā shí guò lǐ yín huáng bìng,mò wàng tuī péng yè yǔ shí。

于鳞返济南追之不及作

王世贞

看君匹练出吴阊,忽尔双旌指济阳。kàn jūn pǐ liàn chū wú chāng,hū ěr shuāng jīng zhǐ jì yáng。
长河不散真人紫,落日时怜我马黄。zhǎng hé bù sàn zhēn rén zǐ,luò rì shí lián wǒ mǎ huáng。
欲取延津为海色,还愁太岱压秋霜。yù qǔ yán jīn wèi hǎi sè,hái chóu tài dài yā qiū shuāng。
登龙回坂皆吾事,踯躅孤城泪万行。dēng lóng huí bǎn jiē wú shì,zhí zhú gū chéng lèi wàn xíng。

观澜亭枯莲

王世贞

月冷亭莲秋思深,半池病碧半黄侵。yuè lěng tíng lián qiū sī shēn,bàn chí bìng bì bàn huáng qīn。
歌残白苎香犹在,褪尽红衣态不禁。gē cán bái zhù xiāng yóu zài,tuì jǐn hóng yī tài bù jìn。
愧尔渐非初服地,怜予同抱后时心。kuì ěr jiàn fēi chū fú dì,lián yǔ tóng bào hòu shí xīn。
江南子夜偏饶景,愁绝霜风何处寻。jiāng nán zi yè piān ráo jǐng,chóu jué shuāng fēng hé chù xún。

寄耿中丞子承

王世贞

秋风代马饮滦河,长狄霜桩鲁将戈。qiū fēng dài mǎ yǐn luán hé,zhǎng dí shuāng zhuāng lǔ jiāng gē。
魏尚岂应飞捷误,乐羊无奈谤书多。wèi shàng qǐ yīng fēi jié wù,lè yáng wú nài bàng shū duō。
匣中龙色思雷雨,槛外鸿心问罻罗。xiá zhōng lóng sè sī léi yǔ,kǎn wài hóng xīn wèn wèi luó。
骏骨只今身便是,不教伏枥怨蹉跎。jùn gǔ zhǐ jīn shēn biàn shì,bù jiào fú lì yuàn cuō tuó。

八月抵魏中恰计旧游之日满一纪矣为之兴叹

王世贞

八月丙辰吾使魏,戊辰兹夕月仍看。bā yuè bǐng chén wú shǐ wèi,wù chén zī xī yuè réng kàn。
穷愁雪暗侵双鬓,懒病天催寄一官。qióng chóu xuě àn qīn shuāng bìn,lǎn bìng tiān cuī jì yī guān。
屈指旧游人渐减,拊心归计路仍难。qū zhǐ jiù yóu rén jiàn jiǎn,fǔ xīn guī jì lù réng nán。
淇园修竹刊垂尽,儗向何方选钓竿。qí yuán xiū zhú kān chuí jǐn,nǐ xiàng hé fāng xuǎn diào gān。

过新河呈大司空朱公

王世贞

日出烟空匹练飞,大荒中划万流依。rì chū yān kōng pǐ liàn fēi,dà huāng zhōng huà wàn liú yī。
连山尽压支祁锁,逼汉疑穿织女机。lián shān jǐn yā zhī qí suǒ,bī hàn yí chuān zhī nǚ jī。
九道徵输宽气象,六军容物迥光辉。jiǔ dào zhēng shū kuān qì xiàng,liù jūn róng wù jiǒng guāng huī。
甘棠欲让金堤柳,曾护司空却盖归。gān táng yù ràng jīn dī liǔ,céng hù sī kōng què gài guī。

过新河呈大司空朱公

王世贞

两朝三锡玺书专,自失流言格上天。liǎng cháo sān xī xǐ shū zhuān,zì shī liú yán gé shàng tiān。
功似玄熊官百揆,渠名龙首帝元年。gōng shì xuán xióng guān bǎi kuí,qú míng lóng shǒu dì yuán nián。
飞艘雪拥吴都稻,系笮波穿少府钱。fēi sōu xuě yōng wú dōu dào,xì zé bō chuān shǎo fǔ qián。
长孺于今称社稷,当时钜野总茫然。zhǎng rú yú jīn chēng shè jì,dāng shí jù yě zǒng máng rán。

履大名任作

王世贞

按章三辅狱能空,始向东方引画熊。àn zhāng sān fǔ yù néng kōng,shǐ xiàng dōng fāng yǐn huà xióng。
一疏去为吴市卒,十年还试右扶风。yī shū qù wèi wú shì zú,shí nián hái shì yòu fú fēng。
沙头竹马抛宁在,郢手风斤老更工。shā tóu zhú mǎ pāo níng zài,yǐng shǒu fēng jīn lǎo gèng gōng。
稍待县官公事了,步兵还儗醉江东。shāo dài xiàn guān gōng shì le,bù bīng hái nǐ zuì jiāng dōng。

望五台山初雪

王世贞

夜尽千峰紫更玄,雪山俄觉曙来先。yè jǐn qiān fēng zǐ gèng xuán,xuě shān é jué shǔ lái xiān。
青狮坐改文殊地,玉蝀桥横大梵天。qīng shī zuò gǎi wén shū dì,yù dōng qiáo héng dà fàn tiān。
会见九边消战色,已从三晋兆丰年。huì jiàn jiǔ biān xiāo zhàn sè,yǐ cóng sān jìn zhào fēng nián。
停鞭诧有阳春在,无奈王猷兴黯然。tíng biān chà yǒu yáng chūn zài,wú nài wáng yóu xīng àn rán。

龙泉关

王世贞

层峦不尽锁氤氲,剑气时干北斗文。céng luán bù jǐn suǒ yīn yūn,jiàn qì shí gàn běi dòu wén。
浩荡天为三晋党,清凉水自五台分。hào dàng tiān wèi sān jìn dǎng,qīng liáng shuǐ zì wǔ tái fēn。
关如赵璧常完月,岭似并刀欲剪云。guān rú zhào bì cháng wán yuè,lǐng shì bìng dāo yù jiǎn yún。
总为山河能表里,蓟门何限羽林军。zǒng wèi shān hé néng biǎo lǐ,jì mén hé xiàn yǔ lín jūn。