古诗词

吾师宁斋先生南园牡丹之盛冠绝吴中而皆师之长郎君手植中有白牡丹一株曰尺素者尤奇丽因作长歌纪之并赠长君

王世贞

三月一出游季园,千奇万丽攒雕栏。sān yuè yī chū yóu jì yuán,qiān qí wàn lì zǎn diāo lán。
纷纷红紫尽辟易,中有一株白牡丹。fēn fēn hóng zǐ jǐn pì yì,zhōng yǒu yī zhū bái mǔ dān。
初疑龙池宴,罢舞双成盘。chū yí lóng chí yàn,bà wǔ shuāng chéng pán。
又似洗头盆,暂卸天女冠。yòu shì xǐ tóu pén,zàn xiè tiān nǚ guān。
姑射寒生雪肤粟,郁仪风细霓裳单。gū shè hán shēng xuě fū sù,yù yí fēng xì ní shang dān。
河宗攻玉乍成斗,鲛室泪珠丛作团。hé zōng gōng yù zhà chéng dòu,jiāo shì lèi zhū cóng zuò tuán。
优钵昙名亦浪语,璚花么么何足观。yōu bō tán míng yì làng yǔ,qióng huā me me hé zú guān。
太真霞脸大醉色,睹此亦学江妃酸。tài zhēn xiá liǎn dà zuì sè,dǔ cǐ yì xué jiāng fēi suān。
举觞酬季郎,化工在手汝不难。jǔ shāng chóu jì láng,huà gōng zài shǒu rǔ bù nán。
得非扬州观头逢七七,又何必善和坊里延端端。dé fēi yáng zhōu guān tóu féng qī qī,yòu hé bì shàn hé fāng lǐ yán duān duān。
即使宋人琢此瓣,百岁那得兹花看。jí shǐ sòng rén zuó cǐ bàn,bǎi suì nà dé zī huā kàn。
老夫久寂寞,为尔暂为欢。lǎo fū jiǔ jì mò,wèi ěr zàn wèi huān。
再进金叵罗,属客莫留残。zài jìn jīn pǒ luó,shǔ kè mò liú cán。
日落不落天阑干,欲去不去心盘桓,皎然秀色转可餐。rì luò bù luò tiān lán gàn,yù qù bù qù xīn pán huán,jiǎo rán xiù sè zhuǎn kě cān。
他年倘许蕊珠会,别跨长离胜紫鸾。tā nián tǎng xǔ ruǐ zhū huì,bié kuà zhǎng lí shèng zǐ luán。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

骐儿应试拟不捷后入山访道招之

王世贞

古时称薄命,今不尽红颜。gǔ shí chēng báo mìng,jīn bù jǐn hóng yán。
战即从三北,丹须待九还。zhàn jí cóng sān běi,dān xū dài jiǔ hái。
吾犹滞方内,汝可厌人间。wú yóu zhì fāng nèi,rǔ kě yàn rén jiān。
欲举团栾话,归来共掩关。yù jǔ tuán luán huà,guī lái gòng yǎn guān。

送苏山人谒张司马

王世贞

十载乍相见,居然犹敝裘。shí zài zhà xiāng jiàn,jū rán yóu bì qiú。
青谁嗣宗眼,白有子卿头。qīng shuí sì zōng yǎn,bái yǒu zi qīng tóu。
幕府如论旧,辕门或见收。mù fǔ rú lùn jiù,yuán mén huò jiàn shōu。
便能讥陛楯,雨不善身谋。biàn néng jī bì dùn,yǔ bù shàn shēn móu。

送苏山人谒张司马

王世贞

蹭蹬霜毛益,彷徨一刺陈。cèng dēng shuāng máo yì,páng huáng yī cì chén。
自怜侯白口,不救范丹贫。zì lián hóu bái kǒu,bù jiù fàn dān pín。
老作钱唐梦,寒思黍谷春。lǎo zuò qián táng mèng,hán sī shǔ gǔ chūn。
留侯有前箸,借尔辨如神。liú hóu yǒu qián zhù,jiè ěr biàn rú shén。

读马司空侍御父子集因赠其子从甫

王世贞

死夺淮王胆,生批汉帝鳞。sǐ duó huái wáng dǎn,shēng pī hàn dì lín。
两朝推父子,万古见君臣。liǎng cháo tuī fù zi,wàn gǔ jiàn jūn chén。
南浦丛祠旧,东闽汗简新。nán pǔ cóng cí jiù,dōng mǐn hàn jiǎn xīn。
李蘩有家传,今尔独何人。lǐ fán yǒu jiā chuán,jīn ěr dú hé rén。

杨文学伯翼翛园

王世贞

五亩蓬蒿地,翛然都不营。wǔ mǔ péng hāo dì,xiāo rán dōu bù yíng。
有花自开谢,无酒亦沈冥。yǒu huā zì kāi xiè,wú jiǔ yì shěn míng。
永任周遭碧,山从映带青。yǒng rèn zhōu zāo bì,shān cóng yìng dài qīng。
故人劳问字,杨子倦谈经。gù rén láo wèn zì,yáng zi juàn tán jīng。

徐善长明府见贻二作奉答并赠

王世贞

君是名家子,俱称小令才。jūn shì míng jiā zi,jù chēng xiǎo lìng cái。
风流列城最,保障古人哉。fēng liú liè chéng zuì,bǎo zhàng gǔ rén zāi。
行复乘骢去,聊因驯雉来。xíng fù chéng cōng qù,liáo yīn xùn zhì lái。
何当输翰藻,为我贲蒿莱。hé dāng shū hàn zǎo,wèi wǒ bēn hāo lái。

辱襄王殿下有精镠轻箑之赐敬成五律为谢

王世贞

襄王爱秋气,命驾陟兰台。xiāng wáng ài qiū qì,mìng jià zhì lán tái。
偶听巴童曲,遥怜宋玉才。ǒu tīng bā tóng qū,yáo lián sòng yù cái。
凉风纨扇发,明月烛银开。liáng fēng wán shàn fā,míng yuè zhú yín kāi。
莫谓恩波浅,穷鱼正曝腮。mò wèi ēn bō qiǎn,qióng yú zhèng pù sāi。

曩余为胡元瑞序绿萝轩稿仅寓燕还越数编耳序既成而元瑞以新刻全集凡十种至则众体毕备彬彬日新富有矣五言古上下建安十九首乐府等篇遂直闯西京堂奥余手之弗能释也辄重叙其意并寄答五言律二章

王世贞

穆穆清风至,泠泠白雪传。mù mù qīng fēng zhì,líng líng bái xuě chuán。
登坛牛耳定,绝代凤毛鶱。dēng tán niú ěr dìng,jué dài fèng máo xiān。
崛起三曹后,横行七子前。jué qǐ sān cáo hòu,héng xíng qī zi qián。
预知千载下,重数建安年。yù zhī qiān zài xià,zhòng shù jiàn ān nián。

曩余为胡元瑞序绿萝轩稿仅寓燕还越数编耳序既成而元瑞以新刻全集凡十种至则众体毕备彬彬日新富有矣五言古上下建安十九首乐府等篇遂直闯西京堂奥余手之弗能释也辄重叙其意并寄答五言律二章

王世贞

屈指中原业,居然大国风。qū zhǐ zhōng yuán yè,jū rán dà guó fēng。
名方千古借,才岂万人同。míng fāng qiān gǔ jiè,cái qǐ wàn rén tóng。
历块孙阳骏,摩霄北地雄。lì kuài sūn yáng jùn,mó xiāo běi dì xióng。
让君称鼎立,吾已问空同。ràng jūn chēng dǐng lì,wú yǐ wèn kōng tóng。

再赠马从甫

王世贞

宛尔一伧父,而无操粤音。wǎn ěr yī cāng fù,ér wú cāo yuè yīn。
感时多异调,折节是雄心。gǎn shí duō yì diào,zhé jié shì xióng xīn。
黯澹将垂橐,次且欲匣琴。àn dàn jiāng chuí tuó,cì qiě yù xiá qín。
新丰一斗酒,细与话浮沉。xīn fēng yī dòu jiǔ,xì yǔ huà fú chén。

赠游生宗振

王世贞

短褐不掩骭,束书犹半囊。duǎn hè bù yǎn gàn,shù shū yóu bàn náng。
但矜诗律细,宁似汝兄狂。dàn jīn shī lǜ xì,níng shì rǔ xiōng kuáng。
末路乾坤狭,浮生日月长。mò lù qián kūn xiá,fú shēng rì yuè zhǎng。
却疑枚马辈,何技便游梁。què yí méi mǎ bèi,hé jì biàn yóu liáng。

寿灵壁侯母邓夫人

王世贞

欲取长淮水,来添上寿觞。yù qǔ zhǎng huái shuǐ,lái tiān shàng shòu shāng。
家声自高密,妇节许共姜。jiā shēng zì gāo mì,fù jié xǔ gòng jiāng。
锦綍星辰烂,宫壶雨露香。jǐn fú xīng chén làn,gōng hú yǔ lù xiāng。
试观堂下客,若个是张苍。shì guān táng xià kè,ruò gè shì zhāng cāng。

送王将军元周总江北周家桥行营

王世贞

二十四桥地,周家第几桥。èr shí sì qiáo dì,zhōu jiā dì jǐ qiáo。
甲光天堑日,帆色海门潮。jiǎ guāng tiān qiàn rì,fān sè hǎi mén cháo。
鹅鹳雄难撼,鲸鲵黯不骄。é guàn xióng nán hàn,jīng ní àn bù jiāo。
雅歌仍缓带,知是右文朝。yǎ gē réng huǎn dài,zhī shì yòu wén cháo。

送王将军元周总江北周家桥行营

王世贞

一领分符寄,昂藏便不群。yī lǐng fēn fú jì,áng cáng biàn bù qún。
指挥云鸟阵,训练水犀军。zhǐ huī yún niǎo zhèn,xùn liàn shuǐ xī jūn。
越甲千层组,虔刀七曜文。yuè jiǎ qiān céng zǔ,qián dāo qī yào wén。
故乡衣带地,铙吹可相闻。gù xiāng yī dài dì,náo chuī kě xiāng wén。

永嘉张二汝纪谒选北上入访山中感旧有作

王世贞

往事浮云变,离怀日月长。wǎng shì fú yún biàn,lí huái rì yuè zhǎng。
汝衫犹未绿,吾鬓久先苍。rǔ shān yóu wèi lǜ,wú bìn jiǔ xiān cāng。
诗好能如父,家贫不拜郎。shī hǎo néng rú fù,jiā pín bù bài láng。
唯余卫公笏,尚可献君王。wéi yú wèi gōng hù,shàng kě xiàn jūn wáng。