古诗词

书癸未二月十九日事

王世贞

正月二十雷击人,却脱岑牟汗如雨。zhèng yuè èr shí léi jī rén,què tuō cén móu hàn rú yǔ。
后先大地皆冻裂,白日阴森一百五。hòu xiān dà dì jiē dòng liè,bái rì yīn sēn yī bǎi wǔ。
二月十九雷转急,忽漫同云雪花吐。èr yuè shí jiǔ léi zhuǎn jí,hū màn tóng yún xuě huā tǔ。
似应黑帝宴白帝,祝融击鼓玄冥舞。shì yīng hēi dì yàn bái dì,zhù róng jī gǔ xuán míng wǔ。
辛五醉插琼瑶花,滕六怒肩霹雳斧。xīn wǔ zuì chā qióng yáo huā,téng liù nù jiān pī lì fǔ。
桃李抽萌不敢发,龙蛇误出仍遭侮。táo lǐ chōu méng bù gǎn fā,lóng shé wù chū réng zāo wǔ。
昨者七月十月风,修罗两掌翻天宫。zuó zhě qī yuè shí yuè fēng,xiū luó liǎng zhǎng fān tiān gōng。
千艘立没万室尽,鱼腹饱人人腹空。qiān sōu lì méi wàn shì jǐn,yú fù bǎo rén rén fù kōng。
遗黎宛转荆棘底,吟饥忍冻如酰虫。yí lí wǎn zhuǎn jīng jí dǐ,yín jī rěn dòng rú xiān chóng。
催征不顾闾井赤,鞭挞但诧公庭红。cuī zhēng bù gù lǘ jǐng chì,biān tà dàn chà gōng tíng hóng。
吏民日望黄纸诏,一字不济闾阎穷。lì mín rì wàng huáng zhǐ zhào,yī zì bù jì lǘ yán qióng。
蔽亏星曜已往事,调燮寒暑将来功。bì kuī xīng yào yǐ wǎng shì,diào xiè hán shǔ jiāng lái gōng。
中天一轮方炯照,尔曹勿令尘再蒙。zhōng tiān yī lún fāng jiǒng zhào,ěr cáo wù lìng chén zài méng。
呜呼,尔曹勿令尘再蒙。wū hū,ěr cáo wù lìng chén zài méng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

青阳度

王世贞

欢爱二月风,吹枯作红紫。huān ài èr yuè fēng,chuī kū zuò hóng zǐ。
侬爱五月风,吹花结成子。nóng ài wǔ yuè fēng,chuī huā jié chéng zi。

青阳度

王世贞

玉勒紫丝缰,是郎果下騧。yù lēi zǐ sī jiāng,shì láng guǒ xià guā。
到门不肯走,识侬双桃花。dào mén bù kěn zǒu,shí nóng shuāng táo huā。

上声歌

王世贞

闻郎好新变,缓歌为上声。wén láng hǎo xīn biàn,huǎn gē wèi shàng shēng。
危弦依柱走,犹是故时情。wēi xián yī zhù zǒu,yóu shì gù shí qíng。

上声歌

王世贞

百层黄蜂蜡,里有苏合油。bǎi céng huáng fēng là,lǐ yǒu sū hé yóu。
不得郎手擘,芬芳中自愁。bù dé láng shǒu bāi,fēn fāng zhōng zì chóu。

欢闻歌

王世贞

感欢千金赠,亦拟报千金。gǎn huān qiān jīn zèng,yì nǐ bào qiān jīn。
数尽人间物,无如侬寸心。shù jǐn rén jiān wù,wú rú nóng cùn xīn。

懊侬歌

王世贞

布帆珂峨头,飞花自在流。bù fān kē é tóu,fēi huā zì zài liú。
欢饮宜城酒,那得忆扬州。huān yǐn yí chéng jiǔ,nà dé yì yáng zhōu。

懊侬歌

王世贞

手插桃李树,先祝嫁东风。shǒu chā táo lǐ shù,xiān zhù jià dōng fēng。
欢将盛年去,留衰掷与侬。huān jiāng shèng nián qù,liú shuāi zhì yǔ nóng。

石城乐

王世贞

欢来迎石城,欢去送石城。huān lái yíng shí chéng,huān qù sòng shí chéng。
生憎竟陵水,解作两般声。shēng zēng jìng líng shuǐ,jiě zuò liǎng bān shēng。

长乐佳

王世贞

南州翡翠鸟,雄来太液池。nán zhōu fěi cuì niǎo,xióng lái tài yè chí。
得鱼不肯食,衔著待其雌。dé yú bù kěn shí,xián zhù dài qí cí。

长乐佳

王世贞

十二金凤皇,一一衔明珰。shí èr jīn fèng huáng,yī yī xián míng dāng。
八角合欢带,欢不在中央。bā jiǎo hé huān dài,huān bù zài zhōng yāng。

三洲歌

王世贞

龙须编作席,象牙装作床。lóng xū biān zuò xí,xiàng yá zhuāng zuò chuáng。
不用侬双腕,那得稳著郎。bù yòng nóng shuāng wàn,nà dé wěn zhù láng。

欢闻变歌

王世贞

不知欢心变,约侬月出时。bù zhī huān xīn biàn,yuē nóng yuè chū shí。
欢自知月晚,要接侬家鸡。huān zì zhī yuè wǎn,yào jiē nóng jiā jī。

欢闻变歌

王世贞

耶婆不肯睡,呼侬到五更。yé pó bù kěn shuì,hū nóng dào wǔ gèng。
欢如树头鹘,侬似韝中鹰。huān rú shù tóu gǔ,nóng shì gōu zhōng yīng。

欢闻变歌

王世贞

小妹笑大姊,结欢莫作侬。xiǎo mèi xiào dà zǐ,jié huān mò zuò nóng。
东垞鸳鸯桥,不见双飞虹。dōng chá yuān yāng qiáo,bù jiàn shuāng fēi hóng。

华山畿

王世贞

华山畿,天地为情转,生人作鬼妻。huá shān jī,tiān dì wèi qíng zhuǎn,shēng rén zuò guǐ qī。
上有石莲花,是侬洗头池。shàng yǒu shí lián huā,shì nóng xǐ tóu chí。