古诗词

初传有麓阳陈山人道易非常者忽见访小饮且谈卜筑汝宁之乐歌此赠之

王世贞

六年不睹陈季方,数有消息传非常。liù nián bù dǔ chén jì fāng,shù yǒu xiāo xī chuán fēi cháng。
总未骑鲸吸江汉,岂能乘月照屋梁。zǒng wèi qí jīng xī jiāng hàn,qǐ néng chéng yuè zhào wū liáng。
天水尚书数行至,似云买田栖汝阳。tiān shuǐ shàng shū shù xíng zhì,shì yún mǎi tián qī rǔ yáng。
使余忧结顿已解,毋那巷语仍蜩螗。shǐ yú yōu jié dùn yǐ jiě,wú nà xiàng yǔ réng tiáo táng。
今年六月大剧热,支头白石弇山堂。jīn nián liù yuè dà jù rè,zhī tóu bái shí yǎn shān táng。
松阴漏日时到地,忽有剥啄惊羲皇。sōng yīn lòu rì shí dào dì,hū yǒu bō zhuó jīng xī huáng。
长须孟浪挟刺入,一老褦襶随踉跄。zhǎng xū mèng làng xié cì rù,yī lǎo nài dài suí liáng qiāng。
宛然河北病伧父,渐看渐识喜欲狂。wǎn rán hé běi bìng cāng fù,jiàn kàn jiàn shí xǐ yù kuáng。
中厨已办暖竹叶,稚子尚欲施桃汤。zhōng chú yǐ bàn nuǎn zhú yè,zhì zi shàng yù shī táo tāng。
寒暄咄咄仅数语,但道身在百不妨。hán xuān duō duō jǐn shù yǔ,dàn dào shēn zài bǎi bù fáng。
嗫嚅盘躄态如故,啮决卷波差更强。niè rú pán bì tài rú gù,niè jué juǎn bō chà gèng qiáng。
阿奴生计夸较可,低畴种秫陂鱼防。ā nú shēng jì kuā jiào kě,dī chóu zhǒng shú bēi yú fáng。
深秋枳道梨枣柿,薄暮喧食鸡猪羊。shēn qiū zhǐ dào lí zǎo shì,báo mù xuān shí jī zhū yáng。
方朔怕饥汝怕饱,何必揶揄燕市傍。fāng shuò pà jī rǔ pà bǎo,hé bì yé yú yàn shì bàng。
为汝屈指仍商量,无家莫问樊寿张。wèi rǔ qū zhǐ réng shāng liàng,wú jiā mò wèn fán shòu zhāng。
有社莫傍许子将,尚书大树足荫汝,岁寒秀色能青苍。yǒu shè mò bàng xǔ zi jiāng,shàng shū dà shù zú yīn rǔ,suì hán xiù sè néng qīng cāng。
吴门处士多失职,鹢首如蚁趋钱唐。wú mén chù shì duō shī zhí,yì shǒu rú yǐ qū qián táng。
安能局蹐守一方,壶中酒尽长揖去,男儿得意即故乡。ān néng jú jí shǒu yī fāng,hú zhōng jiǔ jǐn zhǎng yī qù,nán ér dé yì jí gù xiāng。
呜呼,男儿得意即故乡。wū hū,nán ér dé yì jí gù xiāng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

对花

王世贞

一春孤负一春天,半日强拚半日眠。yī chūn gū fù yī chūn tiān,bàn rì qiáng pàn bàn rì mián。
酒病畏深诗畏浅,将何别策向花前。jiǔ bìng wèi shēn shī wèi qiǎn,jiāng hé bié cè xiàng huā qián。

投慈氏寺宿

王世贞

日落山门闭未曾,苾刍前揖大中丞。rì luò shān mén bì wèi céng,bì chú qián yī dà zhōng chéng。
驺呵散尽篝灯语,元是人间行脚僧。zōu hē sàn jǐn gōu dēng yǔ,yuán shì rén jiān xíng jiǎo sēng。

投慈氏寺宿

王世贞

入门金像欣然笑,笑我津梁老此生。rù mén jīn xiàng xīn rán xiào,xiào wǒ jīn liáng lǎo cǐ shēng。
兜率天中观自在,不知贤剑也求名。dōu lǜ tiān zhōng guān zì zài,bù zhī xián jiàn yě qiú míng。

即事题小亭

王世贞

过雨山城绿欲齐,一群娇鸟踏枝低。guò yǔ shān chéng lǜ yù qí,yī qún jiāo niǎo tà zhī dī。
不知谢豹今何处,应在春明门外啼。bù zhī xiè bào jīn hé chù,yīng zài chūn míng mén wài tí。

即事题小亭

王世贞

铃阁沈沈草檄稀,桑榆虽好傍斜晖。líng gé shěn shěn cǎo xí xī,sāng yú suī hǎo bàng xié huī。
莫嗔腐鼠将鸱吓,元是鹓雏出世非。mò chēn fǔ shǔ jiāng chī xià,yuán shì yuān chú chū shì fēi。

江畔濯缨亭赠柳常侍

王世贞

一抹青山堕酒卮,濯缨人醉弄涟漪。yī mǒ qīng shān duò jiǔ zhī,zhuó yīng rén zuì nòng lián yī。
莫惊常侍仍呼柳,曾赋沧波太液池。mò jīng cháng shì réng hū liǔ,céng fù cāng bō tài yè chí。

江畔濯缨亭赠柳常侍

王世贞

汉江堤畔草芊芊,蜡屐登山醉欲眠。hàn jiāng dī pàn cǎo qiān qiān,là jī dēng shān zuì yù mián。
天际香垆君自见,可能身染玉京烟。tiān jì xiāng lú jūn zì jiàn,kě néng shēn rǎn yù jīng yān。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

大府横开汉水滨,天王三锡玺书新。dà fǔ héng kāi hàn shuǐ bīn,tiān wáng sān xī xǐ shū xīn。
君看猛士如云拥,来听轻裘缓带人。jūn kàn měng shì rú yún yōng,lái tīng qīng qiú huǎn dài rén。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

山蟠庸汉带中州,水压襄荆控上游。shān pán yōng hàn dài zhōng zhōu,shuǐ yā xiāng jīng kòng shàng yóu。
谋帅自来先礼乐,干城元不要公侯。móu shuài zì lái xiān lǐ lè,gàn chéng yuán bù yào gōng hóu。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

三千组练控雕弧,竦立辕门听若无。sān qiān zǔ liàn kòng diāo hú,sǒng lì yuán mén tīng ruò wú。
阅罢不须鞭贯耳,此军原属斗於菟。yuè bà bù xū biān guàn ěr,cǐ jūn yuán shǔ dòu yú tú。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

南阳溪子镞如矛,板楯巴賨虎见愁。nán yáng xī zi zú rú máo,bǎn dùn bā cóng hǔ jiàn chóu。
俱道普天无白羽,技成何处觅封侯。jù dào pǔ tiān wú bái yǔ,jì chéng hé chù mì fēng hóu。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

叠鼓鸣笳汉水浑,牙前飞将按三门。dié gǔ míng jiā hàn shuǐ hún,yá qián fēi jiāng àn sān mén。
怪来全似吴宫队,旧帅从知也姓孙。guài lái quán shì wú gōng duì,jiù shuài cóng zhī yě xìng sūn。

大廷尉孙公山甫闻予阅兵以六绝句见遗此皆公节制之师予乐观厥成耳辄勉奉酬以伸感谢

王世贞

郧山增色水增波,为是清风吉甫多。yún shān zēng sè shuǐ zēng bō,wèi shì qīng fēng jí fǔ duō。
江汉自来周雅地,可教新句入铙歌。jiāng hàn zì lái zhōu yǎ dì,kě jiào xīn jù rù náo gē。

挽程广文三绝句

王世贞

九歌垂就涕先零,恨杀青衫到底青。jiǔ gē chuí jiù tì xiān líng,hèn shā qīng shān dào dǐ qīng。
昨夜微茫牛斗分,不知飞上作何星。zuó yè wēi máng niú dòu fēn,bù zhī fēi shàng zuò hé xīng。

挽程广文三绝句

王世贞

满地春风避草庐,悠然一梦已蘧蘧。mǎn dì chūn fēng bì cǎo lú,yōu rán yī mèng yǐ qú qú。
由来秘器东园美,不匣侬家万卷书。yóu lái mì qì dōng yuán měi,bù xiá nóng jiā wàn juǎn shū。