古诗词

送沈纯甫尚宝北上

王世贞

纯甫自捧金鸡赦,归奉严亲五湖社。chún fǔ zì pěng jīn jī shè,guī fèng yán qīn wǔ hú shè。
闭户初怜此身得,傍人再讶除书下。bì hù chū lián cǐ shēn dé,bàng rén zài yà chú shū xià。
毋论当路急需贤,我自凿坏犹劝驾。wú lùn dāng lù jí xū xián,wǒ zì záo huài yóu quàn jià。
繁霜臈作吴门冰,劲节与之斗崚嶒。fán shuāng là zuò wú mén bīng,jìn jié yǔ zhī dòu léng céng。
畴当鼓枻如渔父,谁不呼舟并李膺。chóu dāng gǔ yì rú yú fù,shuí bù hū zhōu bìng lǐ yīng。
此时绛灌须辟易,此际屈贾仍冯陵。cǐ shí jiàng guàn xū pì yì,cǐ jì qū jiǎ réng féng líng。
承明玺郎初儤直,万里天颜今咫尺。chéng míng xǐ láng chū bào zhí,wàn lǐ tiān yán jīn zhǐ chǐ。
臣直转彰人主仁,君肥却虑吾民瘠。chén zhí zhuǎn zhāng rén zhǔ rén,jūn féi què lǜ wú mín jí。
光禄艾卿赵宫赞,握手生还玉门色。guāng lù ài qīng zhào gōng zàn,wò shǒu shēng hái yù mén sè。
赵子夙昔同襟期,艾卿亦忝文字知。zhào zi sù xī tóng jīn qī,ài qīng yì tiǎn wén zì zhī。
但令朝着有三益,容我衡门歌四维。dàn lìng cháo zhe yǒu sān yì,róng wǒ héng mén gē sì wéi。
君不见发弩健儿纵鼷鼠,又不见埋轮使者宁狐狸。jūn bù jiàn fā nǔ jiàn ér zòng xī shǔ,yòu bù jiàn mái lún shǐ zhě níng hú lí。
丈夫有才莫小用,他日舜世肩皋夔。zhàng fū yǒu cái mò xiǎo yòng,tā rì shùn shì jiān gāo kuí。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

玉臂展清辉,轻纹熨柔翠。yù bì zhǎn qīng huī,qīng wén yùn róu cuì。
不道香汗流,道是湘君泪。bù dào xiāng hàn liú,dào shì xiāng jūn lèi。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

胡郎坐胡床,却发庾公兴。hú láng zuò hú chuáng,què fā yǔ gōng xīng。
冉冉南楼月,徐徐破残暝。rǎn rǎn nán lóu yuè,xú xú pò cán míng。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

枕此支机石,欲挹天浆冷。zhěn cǐ zhī jī shí,yù yì tiān jiāng lěng。
无奈泥丸翁,时时唤令醒。wú nài ní wán wēng,shí shí huàn lìng xǐng。

十一月弇园红梅盛开偶成

王世贞

仲冬垄梅发,繁英簇红霰。zhòng dōng lǒng méi fā,fán yīng cù hóng xiàn。
过意百花魁,翻疑百花殿。guò yì bǎi huā kuí,fān yí bǎi huā diàn。

十一月弇园红梅盛开偶成

王世贞

大小两黄鹂,公然吃花住。dà xiǎo liǎng huáng lí,gōng rán chī huā zhù。
顷刻布同云,迷却来时路。qǐng kè bù tóng yún,mí què lái shí lù。

贻拱辰兄诗之来岁为辛巳秋有传举丈夫子者再得四绝句

王世贞

念无凌风翮,啖汝洗儿果。niàn wú líng fēng hé,dàn rǔ xǐ ér guǒ。
莫笑侬无功,一字珠一颗。mò xiào nóng wú gōng,yī zì zhū yī kē。

贻拱辰兄诗之来岁为辛巳秋有传举丈夫子者再得四绝句

王世贞

去家不百里,幽兰生郑谷。qù jiā bù bǎi lǐ,yōu lán shēng zhèng gǔ。
即看入梦后,荣庭尽芳玉。jí kàn rù mèng hòu,róng tíng jǐn fāng yù。

贻拱辰兄诗之来岁为辛巳秋有传举丈夫子者再得四绝句

王世贞

抱儿谒先公,了此宗祧寄。bào ér yè xiān gōng,le cǐ zōng tiāo jì。
赢得七尺躯,别创千秋事。yíng dé qī chǐ qū,bié chuàng qiān qiū shì。

贻拱辰兄诗之来岁为辛巳秋有传举丈夫子者再得四绝句

王世贞

人言此石丈,磊块无润色。rén yán cǐ shí zhàng,lěi kuài wú rùn sè。
我见重再拜,中孕连城璧。wǒ jiàn zhòng zài bài,zhōng yùn lián chéng bì。

赠松隐上人

王世贞

为爱松隐名,去觅松隐迹。wèi ài sōng yǐn míng,qù mì sōng yǐn jì。
只在此松间,觌面不相识。zhǐ zài cǐ sōng jiān,dí miàn bù xiāng shí。

赠松隐上人

王世贞

偶步九里松,忽闻清呗响。ǒu bù jiǔ lǐ sōng,hū wén qīng bei xiǎng。
不见讽经人,声逗青松上。bù jiàn fěng jīng rén,shēng dòu qīng sōng shàng。

赠张五鹿三绝句

王世贞

屠生似北海,睥睨一世士。tú shēng shì běi hǎi,pì nì yī shì shì。
自过康成门,手标通德里。zì guò kāng chéng mén,shǒu biāo tōng dé lǐ。

赠张五鹿三绝句

王世贞

授经何循循,标行乃岳岳。shòu jīng hé xún xún,biāo xíng nǎi yuè yuè。
虽践五鹿称,畴忍折其角。suī jiàn wǔ lù chēng,chóu rěn zhé qí jiǎo。

赠张五鹿三绝句

王世贞

若个是何汤,老作受经生。ruò gè shì hé tāng,lǎo zuò shòu jīng shēng。
一当天子问,推毂桓春卿。yī dāng tiān zi wèn,tuī gǔ huán chūn qīng。

和肖甫司马题旸德大参东园五言绝句十首最景园

王世贞

归仗日月余,细割湖山胜。guī zhàng rì yuè yú,xì gē hú shān shèng。
未论帝释园,人间许谁并。wèi lùn dì shì yuán,rén jiān xǔ shuí bìng。