古诗词

酒间歌赠益卿先生督蓟州诸军

王世贞

虎头不以丹青闻,亦不愿策词场勋。hǔ tóu bù yǐ dān qīng wén,yì bù yuàn cè cí chǎng xūn。
飞而食肉万里相,直与禹迹穷风云。fēi ér shí ròu wàn lǐ xiāng,zhí yǔ yǔ jì qióng fēng yún。
单书立偃鲸鲵浪,尺棰能穿虎豹群。dān shū lì yǎn jīng ní làng,chǐ chuí néng chuān hǔ bào qún。
扫瘴铜标伏波塞,挥炎羽扇渡泸军。sǎo zhàng tóng biāo fú bō sāi,huī yán yǔ shàn dù lú jūn。
舌端芝草九光色,腹里龙泉七曜文。shé duān zhī cǎo jiǔ guāng sè,fù lǐ lóng quán qī yào wén。
有酒时夸北海相,无钱却爱信陵君。yǒu jiǔ shí kuā běi hǎi xiāng,wú qián què ài xìn líng jūn。
辅吴将军张子布,每推元叹参幕府。fǔ wú jiāng jūn zhāng zi bù,měi tuī yuán tàn cān mù fǔ。
钱塘健儿裂肝胆,北平飞将归肺腑。qián táng jiàn ér liè gān dǎn,běi píng fēi jiāng guī fèi fǔ。
万户侯章许谁夺,五单于颈唯吾组。wàn hù hóu zhāng xǔ shuí duó,wǔ dān yú jǐng wéi wú zǔ。
纵横巨笔抹燕然,罩历长绳贯元兔。zòng héng jù bǐ mǒ yàn rán,zhào lì zhǎng shéng guàn yuán tù。
天下英雄尽公等,老夫楚服甘龃龉。tiān xià yīng xióng jǐn gōng děng,lǎo fū chǔ fú gān jǔ yǔ。
壮心几遣唾壶缺,侠语终为蒲团阻。zhuàng xīn jǐ qiǎn tuò hú quē,xiá yǔ zhōng wèi pú tuán zǔ。
酒阑听汝歌都护,乌鹊翻呼曙星吐。jiǔ lán tīng rǔ gē dōu hù,wū què fān hū shǔ xīng tǔ。
似闻书记礼曹丘,莫令但奏渔阳鼓。shì wén shū jì lǐ cáo qiū,mò lìng dàn zòu yú yáng gǔ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

答王叔承

王世贞

不为拈花也破颜,史多天上尽宽闲。bù wèi niān huā yě pò yán,shǐ duō tiān shàng jǐn kuān xián。
隐囊一撮无劳问,中有须弥七宝山。yǐn náng yī cuō wú láo wèn,zhōng yǒu xū mí qī bǎo shān。

题文待诏玄墓四景

王世贞

虎山桥畔月如银,桃花梅花相代新。hǔ shān qiáo pàn yuè rú yín,táo huā méi huā xiāng dài xīn。
不须指点增惆怅,身是当年画里人。bù xū zhǐ diǎn zēng chóu chàng,shēn shì dāng nián huà lǐ rén。

题文待诏玄墓四景

王世贞

郁口坟前路欲迷,桃花骄杀武陵溪。yù kǒu fén qián lù yù mí,táo huā jiāo shā wǔ líng xī。
楼头一种看山眼,不见花残衬马蹄。lóu tóu yī zhǒng kàn shān yǎn,bù jiàn huā cán chèn mǎ tí。

题文待诏玄墓四景

王世贞

孤峰远插白云间,秀竹长松相对闲。gū fēng yuǎn chā bái yún jiān,xiù zhú zhǎng sōng xiāng duì xián。
听得菱歌人欲近,不知犹隔法华山。tīng dé líng gē rén yù jìn,bù zhī yóu gé fǎ huá shān。

题文待诏玄墓四景

王世贞

古塔垂倾老树奇,雾残云泄转多姿。gǔ tǎ chuí qīng lǎo shù qí,wù cán yún xiè zhuǎn duō zī。
而今始悟寒林色,大是丹青未竟时。ér jīn shǐ wù hán lín sè,dà shì dān qīng wèi jìng shí。

和韵题扇头梅花

王世贞

铜坑万树玉横斜,月洗烟笼领岁华。tóng kēng wàn shù yù héng xié,yuè xǐ yān lóng lǐng suì huá。
棹过酒船无好句,至今犹自负梅花。zhào guò jiǔ chuán wú hǎo jù,zhì jīn yóu zì fù méi huā。

徐孟章索诗为赠走笔得三绝句

王世贞

奚囊恰可诗千首,拄杖时须酒一壶。xī náng qià kě shī qiān shǒu,zhǔ zhàng shí xū jiǔ yī hú。
醉后能轻田太尉,归时那怕李金吾。zuì hòu néng qīng tián tài wèi,guī shí nà pà lǐ jīn wú。

徐孟章索诗为赠走笔得三绝句

王世贞

从令处士题鹦鹉,所少文君典鹔鹴。cóng lìng chù shì tí yīng wǔ,suǒ shǎo wén jūn diǎn sù shuāng。
指口大堪容卷白,转喉何必寘雌黄。zhǐ kǒu dà kān róng juǎn bái,zhuǎn hóu hé bì zhì cí huáng。

徐孟章索诗为赠走笔得三绝句

王世贞

自言身世两难容,削发从归南北宗。zì yán shēn shì liǎng nán róng,xuē fā cóng guī nán běi zōng。
不见高僧名慧地,还缘旧业有雕龙。bù jiàn gāo sēng míng huì dì,hái yuán jiù yè yǒu diāo lóng。

徐生号云樵而以叶子雪樵书为介走笔戏成一绝句

王世贞

从夸范釜未生鱼,其奈劳薪桂不如。cóng kuā fàn fǔ wèi shēng yú,qí nài láo xīn guì bù rú。
笑杀山人山计拙,云樵将至雪樵书。xiào shā shān rén shān jì zhuō,yún qiáo jiāng zhì xuě qiáo shū。

顾母张孺人六十

王世贞

曾参补衮扶红日,尚忆移衾赋小星。céng cān bǔ gǔn fú hóng rì,shàng yì yí qīn fù xiǎo xīng。
四十年来丞相柏,一枝留向北堂青。sì shí nián lái chéng xiāng bǎi,yī zhī liú xiàng běi táng qīng。

送张子新之兰溪

王世贞

棹过钱塘莫厌迟,千峰倒翠插涟漪。zhào guò qián táng mò yàn chí,qiān fēng dào cuì chā lián yī。
居人已晓弹琴事,茂宰能歌解愠辞。jū rén yǐ xiǎo dàn qín shì,mào zǎi néng gē jiě yùn cí。

送张子新之兰溪

王世贞

桐君南部尽仙官,叱石为羊也不难。tóng jūn nán bù jǐn xiān guān,chì shí wèi yáng yě bù nán。
凫舄一双须好在,金华旧省是长安。fú xì yī shuāng xū hǎo zài,jīn huá jiù shěng shì zhǎng ān。

陆无从茂才自扬州来乞文以赠歙人吴惟登得三绝句与之生高于诗与欧博士桢伯为广陵社

王世贞

金徽玉轸拂尘开,流水高山信指裁。jīn huī yù zhěn fú chén kāi,liú shuǐ gāo shān xìn zhǐ cái。
忽讶新声移入散,坐中人自广陵来。hū yà xīn shēng yí rù sàn,zuò zhōng rén zì guǎng líng lái。

陆无从茂才自扬州来乞文以赠歙人吴惟登得三绝句与之生高于诗与欧博士桢伯为广陵社

王世贞

维扬词客尽英髦,得句争夸白雪高。wéi yáng cí kè jǐn yīng máo,dé jù zhēng kuā bái xuě gāo。
一自社中枚叟去,何人八月赋观涛。yī zì shè zhōng méi sǒu qù,hé rén bā yuè fù guān tāo。