古诗词

上帝之什十四章

王世贞

上帝曰咨,爰揽宏纲。shàng dì yuē zī,yuán lǎn hóng gāng。
海内宴然,日月重光。hǎi nèi yàn rán,rì yuè zhòng guāng。
泗流汤汤,厥源清明,遹发我高皇。sì liú tāng tāng,jué yuán qīng míng,yù fā wǒ gāo huáng。
上帝曰咨,祖仁玄德惟身,湛泽惟民。shàng dì yuē zī,zǔ rén xuán dé wéi shēn,zhàn zé wéi mín。
天之既厌元,则莫我屯。tiān zhī jì yàn yuán,zé mò wǒ tún。
云龙骧骧,艮索乃降。yún lóng xiāng xiāng,gěn suǒ nǎi jiàng。
笃高皇帝,锡之益益。dǔ gāo huáng dì,xī zhī yì yì。
用凶德,蚤罹于厄。yòng xiōng dé,zǎo lí yú è。
亦勤于穑,亦逃于释。yì qín yú sè,yì táo yú shì。
是省是即,靡务不绎。shì shěng shì jí,mí wù bù yì。
笃高皇,有晦含章。dǔ gāo huáng,yǒu huì hán zhāng。
迫发厥庆,烈烈元戎。pò fā jué qìng,liè liè yuán róng。
在濠之阳,骏拔于行。zài háo zhī yáng,jùn bá yú xíng。
谋夫孔臧,遂纂大邦。móu fū kǒng zāng,suì zuǎn dà bāng。
天之辟隘,维江若带。tiān zhī pì ài,wéi jiāng ruò dài。
惟钟若砺,楼船叇叇。wéi zhōng ruò lì,lóu chuán dài dài。
旭日在铠,抚有江介。xù rì zài kǎi,fǔ yǒu jiāng jiè。
以刘蟊虿,是蒂是刈。yǐ liú máo chài,shì dì shì yì。
彭蠡浑浑,火波掣云。péng lí hún hún,huǒ bō chè yún。
旦师陈军,立扫厥氛。dàn shī chén jūn,lì sǎo jué fēn。
震泽之濆,踯躅惟羵。zhèn zé zhī fén,zhí zhú wéi fén。
王旅于勤,袒缚以奔。wáng lǚ yú qín,tǎn fù yǐ bēn。
帝省其配,淑人后氏。dì shěng qí pèi,shū rén hòu shì。
夙夜在公,言御言剂。sù yè zài gōng,yán yù yán jì。
帝省其辅,曰善长基,如心如股。dì shěng qí fǔ,yuē shàn zhǎng jī,rú xīn rú gǔ。
曰达遇春,如髀如膂。yuē dá yù chūn,rú bì rú lǚ。
达往徂征,驷车彭彭。dá wǎng cú zhēng,sì chē péng péng。
庵庐冥冥,如岳不惊。ān lú míng míng,rú yuè bù jīng。
春也辅行,喑乌迅霆。chūn yě fǔ xíng,yīn wū xùn tíng。
飘摇旆旌,目靡衡兵。piāo yáo pèi jīng,mù mí héng bīng。
玄黄在筐,浆食攸同。xuán huáng zài kuāng,jiāng shí yōu tóng。
九衢若夷,市不改容。jiǔ qú ruò yí,shì bù gǎi róng。
胡遁于荒,民即其宫。hú dùn yú huāng,mín jí qí gōng。
谁其将者,太傅魏公。shuí qí jiāng zhě,tài fù wèi gōng。
乃下闽粤,乃徂岭服。nǎi xià mǐn yuè,nǎi cú lǐng fú。
田秦巴蜀,滇池羌笮。tián qín bā shǔ,diān chí qiāng zé。
庸麇百濮,不宁方来,悉臣悉仆。yōng jūn bǎi pú,bù níng fāng lái,xī chén xī pū。
元之孙子,厥丽靡纪。yuán zhī sūn zi,jué lì mí jì。
改辫承冠,盘躄其趾。gǎi biàn chéng guān,pán bì qí zhǐ。
诗书九有,曷不汪濊。shī shū jiǔ yǒu,hé bù wāng huì。
载俶昆弟,载俶父子。zài chù kūn dì,zài chù fù zi。
明明日月,阖辟更始。míng míng rì yuè,hé pì gèng shǐ。
于戏高皇,焕肃其制。yú xì gāo huáng,huàn sù qí zhì。
济济列辟,大夫三事。jì jì liè pì,dà fū sān shì。
亦既精白,亦既凛畏。yì jì jīng bái,yì jì lǐn wèi。
无谪于室,动言及累。wú zhé yú shì,dòng yán jí lèi。
于戏高皇,圣躬聿修。yú xì gāo huáng,shèng gōng yù xiū。
翼翼小心,以敬迓休。yì yì xiǎo xīn,yǐ jìng yà xiū。
声色无荒,无畋于游。shēng sè wú huāng,wú tián yú yóu。
无好是卮言,无忽是远犹。wú hǎo shì zhī yán,wú hū shì yuǎn yóu。
莫崇匪乾,峻功符之。mò chóng fěi qián,jùn gōng fú zhī。
莫丽匪阳,昭明仪之。mò lì fěi yáng,zhāo míng yí zhī。
式廓版图,寓宇其家。shì kuò bǎn tú,yù yǔ qí jiā。
光彼黄虞,曷厉是涤除。guāng bǐ huáng yú,hé lì shì dí chú。
唯俭唯恭,皇贲厥谟。wéi jiǎn wéi gōng,huáng bēn jué mó。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

孙节妇寿言

王世贞

高材孟坚妹,节烈孙奇妇。gāo cái mèng jiān mèi,jié liè sūn qí fù。
心将发共素,影与灯相守。xīn jiāng fā gòng sù,yǐng yǔ dēng xiāng shǒu。
玉润王家郎,再拜前称寿。yù rùn wáng jiā láng,zài bài qián chēng shòu。
右挟彤管书,左操叵罗酒。yòu xié tóng guǎn shū,zuǒ cāo pǒ luó jiǔ。
试读五贞篇,畴能如母否。shì dú wǔ zhēn piān,chóu néng rú mǔ fǒu。

张芝罘孝廉来请大司马公志铭成一诗送之因订后约

王世贞

汉有张释之,贤声腾九棘。hàn yǒu zhāng shì zhī,xián shēng téng jiǔ jí。
长公乃不然,一官即成掷。zhǎng gōng nǎi bù rán,yī guān jí chéng zhì。
清朝视三釜,永昼耽六籍。qīng cháo shì sān fǔ,yǒng zhòu dān liù jí。
长者多造请,公子敬爱客。zhǎng zhě duō zào qǐng,gōng zi jìng ài kè。
高义薄云天,谁能不披怿。gāo yì báo yún tiān,shuí néng bù pī yì。
今晨孝廉船,系我祗园侧。jīn chén xiào lián chuán,xì wǒ zhī yuán cè。
布帽笼悴姿,欲请复摧抑。bù mào lóng cuì zī,yù qǐng fù cuī yì。
天子所赐茔,先公将就穸。tiān zi suǒ cì yíng,xiān gōng jiāng jiù xī。
片言借华衮,千秋垂金石。piàn yán jiè huá gǔn,qiān qiū chuí jīn shí。
搦管辞不惭,终篇泪潜拭。nuò guǎn cí bù cán,zhōng piān lèi qián shì。
庶几王生语,少酬廷尉德。shù jǐ wáng shēng yǔ,shǎo chóu tíng wèi dé。
挂剑倘有时,共饱东湖色。guà jiàn tǎng yǒu shí,gòng bǎo dōng hú sè。

为范母题晚节寒香卷

王世贞

离离涧傍竹,英英篱边菊。lí lí jiàn bàng zhú,yīng yīng lí biān jú。
芬不逐众卉,荣不依凡木。fēn bù zhú zhòng huì,róng bù yī fán mù。
凡木岂无阴,众卉先竞馥。fán mù qǐ wú yīn,zhòng huì xiān jìng fù。
畴能傲霜霰,谁欤安幽独。chóu néng ào shuāng xiàn,shuí yú ān yōu dú。
中色比黄金,清心映碧玉。zhōng sè bǐ huáng jīn,qīng xīn yìng bì yù。
所以范母贤,挺然范闺淑。suǒ yǐ fàn mǔ xián,tǐng rán fàn guī shū。
天泽岂不广,晚施意仍笃。tiān zé qǐ bù guǎng,wǎn shī yì réng dǔ。
嘉命播中州,清风蔼然郁。jiā mìng bō zhōng zhōu,qīng fēng ǎi rán yù。
太师倘有陈,彤管将见录。tài shī tǎng yǒu chén,tóng guǎn jiāng jiàn lù。

奉和诸真有待无待篇

王世贞

翔龙曜金景,灵旗逗珠树。xiáng lóng yào jīn jǐng,líng qí dòu zhū shù。
廓落兆里遥,和飔蔼然度。kuò luò zhào lǐ yáo,hé sī ǎi rán dù。
有待不即来,无待来何遽。yǒu dài bù jí lái,wú dài lái hé jù。
无待有待间,或来仍或去。wú dài yǒu dài jiān,huò lái réng huò qù。
强作无待观,内深有待趣。qiáng zuò wú dài guān,nèi shēn yǒu dài qù。
聚幻如聚真,真往幻常住。jù huàn rú jù zhēn,zhēn wǎng huàn cháng zhù。
翘盼玉清阙,太上不我顾。qiào pàn yù qīng quē,tài shàng bù wǒ gù。
回首方寸乡,灵真不我驻。huí shǒu fāng cùn xiāng,líng zhēn bù wǒ zhù。
是以无待门,长繇夸者误。shì yǐ wú dài mén,zhǎng yáo kuā zhě wù。

寄顾山甫

王世贞

君是吴阊人,不踏吴阊迹。jūn shì wú chāng rén,bù tà wú chāng jì。
野菜佐蒸藜,一饱枕白石。yě cài zuǒ zhēng lí,yī bǎo zhěn bái shí。
岁邸偶相见,眉宇寒山碧。suì dǐ ǒu xiāng jiàn,méi yǔ hán shān bì。
却笑柴桑叟,被人唤彭泽。què xiào chái sāng sǒu,bèi rén huàn péng zé。
名者果何物,于身了何益。míng zhě guǒ hé wù,yú shēn le hé yì。
新诗不杜机,终难辞物色。xīn shī bù dù jī,zhōng nán cí wù sè。

寄顾山甫

王世贞

晨起便无营,宁为晚饔计。chén qǐ biàn wú yíng,níng wèi wǎn yōng jì。
青山不碍人,藜杖信所憩。qīng shān bù ài rén,lí zhàng xìn suǒ qì。
酒半双颊红,往往吐豪鸷。jiǔ bàn shuāng jiá hóng,wǎng wǎng tǔ háo zhì。
譬彼咏荆卿,毫端剑光至。pì bǐ yǒng jīng qīng,háo duān jiàn guāng zhì。
调笑主人公,侠儿谢都尉。diào xiào zhǔ rén gōng,xiá ér xiè dōu wèi。
但作蓬户观,朱门岂为累。dàn zuò péng hù guān,zhū mén qǐ wèi lèi。

何仁仲鸿胪千里枉驾杯酒论文甚适也亡何乞一诗以别余感其意聊为赠之

王世贞

楚产日以良,千里申所向。chǔ chǎn rì yǐ liáng,qiān lǐ shēn suǒ xiàng。
谈锋永嘉后,词格黄初上。tán fēng yǒng jiā hòu,cí gé huáng chū shàng。
吾爱次道真,几欲倾家酿。wú ài cì dào zhēn,jǐ yù qīng jiā niàng。
榜子语潮生,翻令结惆怅。bǎng zi yǔ cháo shēng,fān lìng jié chóu chàng。

何仁仲鸿胪千里枉驾杯酒论文甚适也亡何乞一诗以别余感其意聊为赠之

王世贞

之子通隐流,乃僻千载慕。zhī zi tōng yǐn liú,nǎi pì qiān zài mù。
不爱叔夜鎗,携余一诗去。bù ài shū yè qiāng,xié yú yī shī qù。
却愁沅江阔,风波日云暮。què chóu yuán jiāng kuò,fēng bō rì yún mù。
余光久以沦,蛟龙不成妒。yú guāng jiǔ yǐ lún,jiāo lóng bù chéng dù。

苦魔娆

王世贞

我昔魔宫㞐,所作无不获。wǒ xī mó gōng jū,suǒ zuò wú bù huò。
魔事偶然止,亦得暂休息。mó shì ǒu rán zhǐ,yì dé zàn xiū xī。
今我厌魔乐,皈心向空寂。jīn wǒ yàn mó lè,guī xīn xiàng kōng jì。
魔仍不时至,分我清净席。mó réng bù shí zhì,fēn wǒ qīng jìng xí。
我自忽为魔,魔岂强我即。wǒ zì hū wèi mó,mó qǐ qiáng wǒ jí。
但令一切空,无縳亦无释。dàn lìng yī qiè kōng,wú juàn yì wú shì。
魔当住魔天,我当安我宅。mó dāng zhù mó tiān,wǒ dāng ān wǒ zhái。

和苏长公南华寺韵

王世贞

身自祖戒来,未识祖戒面。shēn zì zǔ jiè lái,wèi shí zǔ jiè miàn。
偶然赖拈出,一见不再见。ǒu rán lài niān chū,yī jiàn bù zài jiàn。
紫马白玉堂,所得等露电。zǐ mǎ bái yù táng,suǒ dé děng lù diàn。
鲸海人鲊滩,厥药始瞑眩。jīng hǎi rén zhǎ tān,jué yào shǐ míng xuàn。
悔不先师禅,荡荡一白练。huǐ bù xiān shī chán,dàng dàng yī bái liàn。
濡首六欲尘,惊心九重谴。rú shǒu liù yù chén,jīng xīn jiǔ zhòng qiǎn。
云胡岭外归,绮语纷如霰。yún hú lǐng wài guī,qǐ yǔ fēn rú xiàn。
但使能所空,何烦焚笔研。dàn shǐ néng suǒ kōng,hé fán fén bǐ yán。

和苏长公妙高台韵

王世贞

佛印老秃翁,片言拄苏子。fú yìn lǎo tū wēng,piàn yán zhǔ sū zi。
禅床咫尺间,忽掷千万里。chán chuáng zhǐ chǐ jiān,hū zhì qiān wàn lǐ。
不解弦中调,如风过牛耳。bù jiě xián zhōng diào,rú fēng guò niú ěr。
却望妙高台,嵯峨插天起。què wàng miào gāo tái,cuó é chā tiān qǐ。
俊雕摩空没,波平四如砥。jùn diāo mó kōng méi,bō píng sì rú dǐ。
意气稍得舒,归来对隐几。yì qì shāo dé shū,guī lái duì yǐn jǐ。
卷我广长舌,避汝坚利齿。juǎn wǒ guǎng zhǎng shé,bì rǔ jiān lì chǐ。
初若锥遇锤,契则针投水。chū ruò zhuī yù chuí,qì zé zhēn tóu shuǐ。
欲识苏子谁,长爪梵志是。yù shí sū zi shuí,zhǎng zhǎo fàn zhì shì。
不向无智生,宁向有智死。bù xiàng wú zhì shēng,níng xiàng yǒu zhì sǐ。

遇故将军袁泽知其为太常柳庄先生裔也因出洪武永乐中诸贤所贻先生诗文示之且赠以五言长体一章

王世贞

汝家老天纲,逆旅识马周。rǔ jiā lǎo tiān gāng,nì lǚ shí mǎ zhōu。
鸢肩复火色,腾上不久留。yuān jiān fù huǒ sè,téng shàng bù jiǔ liú。
人主狎片言,车前呵八驺。rén zhǔ xiá piàn yán,chē qián hē bā zōu。
耳孙曰庭玉,间行至幽州。ěr sūn yuē tíng yù,jiān xíng zhì yōu zhōu。
文皇薄朱邸,钓奇出旁搜。wén huáng báo zhū dǐ,diào qí chū páng sōu。
环卫十二介,一一雄貔貅。huán wèi shí èr jiè,yī yī xióng pí xiū。
中有天人姿,胡髯挺如虬。zhōng yǒu tiān rén zī,hú rán tǐng rú qiú。
太华压千岩,海王朝万流。tài huá yā qiān yán,hǎi wáng cháo wàn liú。
再拜献祯符,契若钵水投。zài bài xiàn zhēn fú,qì ruò bō shuǐ tóu。
老官太常丞,不爱鸣雌侯。lǎo guān tài cháng chéng,bù ài míng cí hóu。
象贤如客师,宛尔绍箕裘。xiàng xián rú kè shī,wǎn ěr shào jī qiú。
邂逅睹之子,倜傥非常流。xiè hòu dǔ zhī zi,tì tǎng fēi cháng liú。
自云少衿裾,亦晓攻坟丘。zì yún shǎo jīn jū,yì xiǎo gōng fén qiū。
献书光范门,十上九不酬。xiàn shū guāng fàn mén,shí shàng jiǔ bù chóu。
是以飘然去,立挟南夷酋。shì yǐ piāo rán qù,lì xié nán yí qiú。
金印垂入腰,弃之若蜉蝣。jīn yìn chuí rù yāo,qì zhī ruò fú yóu。
落魄宇宙间,耻与鸟鼠俦。luò pò yǔ zhòu jiān,chǐ yǔ niǎo shǔ chóu。
晚知太常裔,令我慨前休。wǎn zhī tài cháng yì,lìng wǒ kǎi qián xiū。
示汝卷一编,汝当思聿修。shì rǔ juǎn yī biān,rǔ dāng sī yù xiū。
七尺长彪躯,燕颔仍虎头。qī chǐ zhǎng biāo qū,yàn hàn réng hǔ tóu。
未审投笔时,亦曾揽镜否。wèi shěn tóu bǐ shí,yì céng lǎn jìng fǒu。
吾闻公侯始,其后必见收。wú wén gōng hóu shǐ,qí hòu bì jiàn shōu。
七叶鸣珂巷,带砺等河丘。qī yè míng kē xiàng,dài lì děng hé qiū。
往往靖难勋,昔受若祖谋。wǎng wǎng jìng nán xūn,xī shòu ruò zǔ móu。
勿孤人相编,貂蝉在兜鍪。wù gū rén xiāng biān,diāo chán zài dōu móu。

张幼于舍别墅为言子祠敬用志美

王世贞

句吴诚佳丽,其始未雕朴。jù wú chéng jiā lì,qí shǐ wèi diāo pǔ。
三让道故尊,居然一鱼服。sān ràng dào gù zūn,jū rán yī yú fú。
人文萃东鲁,垂晖耀南陆。rén wén cuì dōng lǔ,chuí huī yào nán lù。
言游遂北学,与商获偕目。yán yóu suì běi xué,yǔ shāng huò xié mù。
以彼弦歌化,革此诸离俗。yǐ bǐ xián gē huà,gé cǐ zhū lí sú。
遂令大江表,儒林被膏沐。suì lìng dà jiāng biǎo,rú lín bèi gāo mù。
洵美张仲生,尚友一以笃。xún měi zhāng zhòng shēng,shàng yǒu yī yǐ dǔ。
家有五亩宫,傍托素王宿。jiā yǒu wǔ mǔ gōng,bàng tuō sù wáng sù。
愿言祀言子,寒泉配幽菽。yuàn yán sì yán zi,hán quán pèi yōu shū。
窃陋法护施,庶希范氏躅。qiè lòu fǎ hù shī,shù xī fàn shì zhú。
文学千载标,沾沾意良足。wén xué qiān zài biāo,zhān zhān yì liáng zú。
俎豆乎其间,非子谁当属。zǔ dòu hū qí jiān,fēi zi shuí dāng shǔ。

题沈启南画林居图和韵专诸要离

王世贞

春风荡乡国,遍地成小草。chūn fēng dàng xiāng guó,biàn dì chéng xiǎo cǎo。
岂不养浮名,末路难自保。qǐ bù yǎng fú míng,mò lù nán zì bǎo。
清泉激幽赏,长松托遥抱。qīng quán jī yōu shǎng,zhǎng sōng tuō yáo bào。
念彼先达迹,空为后人悼。niàn bǐ xiān dá jì,kōng wèi hòu rén dào。
青山一见属,方知此图好。qīng shān yī jiàn shǔ,fāng zhī cǐ tú hǎo。
便欲移住之,与山长不老。biàn yù yí zhù zhī,yǔ shān zhǎng bù lǎo。
绝胜中书堂,二十有四考。jué shèng zhōng shū táng,èr shí yǒu sì kǎo。
以为黄鹤樵,此樵叶图早。yǐ wèi huáng hè qiáo,cǐ qiáo yè tú zǎo。
是故必隐沦,白石翁所造。shì gù bì yǐn lún,bái shí wēng suǒ zào。

即事

王世贞

夜雨㶁㶁来,与漏相终始。yè yǔ guó guó lái,yǔ lòu xiāng zhōng shǐ。
不惊少年卧,偏滴老人耳。bù jīng shǎo nián wò,piān dī lǎo rén ěr。
陆沈渐相迫,天漏犹未已。lù shěn jiàn xiāng pò,tiān lòu yóu wèi yǐ。
西邻晓炊罢,白粥清映底。xī lín xiǎo chuī bà,bái zhōu qīng yìng dǐ。
今年犹自可,明年饮寡水。jīn nián yóu zì kě,míng nián yǐn guǎ shuǐ。
东舍得顺风,号呼应鞭棰。dōng shě dé shùn fēng,hào hū yīng biān chuí。
可怜征求骨,共作鱼鳖饵。kě lián zhēng qiú gǔ,gòng zuò yú biē ěr。
忽逢黄冠客,叩门谈玄理。hū féng huáng guān kè,kòu mén tán xuán lǐ。
烧金事已谬,辟谷谋可耻。shāo jīn shì yǐ miù,pì gǔ móu kě chǐ。
那能一身活,坐看群黎死。nà néng yī shēn huó,zuò kàn qún lí sǐ。