古诗词

皇哉之什十一章

王世贞

奕奕国枋,累累如冈。yì yì guó fāng,lèi lèi rú gāng。
九有茂明,郁积融昌。jiǔ yǒu mào míng,yù jī róng chāng。
帝念蒸氓,以笃孝皇。dì niàn zhēng máng,yǐ dǔ xiào huáng。
孝皇皇哉。xiào huáng huáng zāi。
皇统俶纂,时于婴冠。huáng tǒng chù zuǎn,shí yú yīng guān。
默黜千嗜,渊穆有灿。mò chù qiān shì,yuān mù yǒu càn。
惟函惟璞,惟琢惟瓒。wéi hán wéi pú,wéi zuó wéi zàn。
孝皇皇哉。xiào huáng huáng zāi。
帝曰宰恕,毋即而家。dì yuē zǎi shù,wú jí ér jiā。
予蓍蔡是趣,恕拜稽首,对扬休谟。yǔ shī cài shì qù,shù bài jī shǒu,duì yáng xiū mó。
佛逆为愉,罔言不俞。fú nì wèi yú,wǎng yán bù yú。
斋宫甍甍,皇肃厥容。zhāi gōng méng méng,huáng sù jué róng。
爰屏厥明,爰塞厥聪。yuán píng jué míng,yuán sāi jué cōng。
上帝居歆,百神类从。shàng dì jū xīn,bǎi shén lèi cóng。
辟雍济济,皇肃厥珥。pì yōng jì jì,huáng sù jué ěr。
爰辟厥听,爰廓厥视。yuán pì jué tīng,yuán kuò jué shì。
有来青衿,是则是媚。yǒu lái qīng jīn,shì zé shì mèi。
惟苑在西,勿剪芜莱。wéi yuàn zài xī,wù jiǎn wú lái。
皇戒于离,哕哕鸾輗,喈喈鹍丝。huáng jiè yú lí,huì huì luán ní,jiē jiē kūn sī。
皇奉太母,式燕以嬉。huáng fèng tài mǔ,shì yàn yǐ xī。
无已太康,遄言旋归。wú yǐ tài kāng,chuán yán xuán guī。
惟苑在北,勿剪芜棘。wéi yuàn zài běi,wù jiǎn wú jí。
皇戒于逸,宛宛醇䮥,煌煌金镝。huáng jiè yú yì,wǎn wǎn chún lì,huáng huáng jīn dī。
皇奉太庙,式狩以猎。huáng fèng tài miào,shì shòu yǐ liè。
无已太康,遄言旋息。wú yǐ tài kāng,chuán yán xuán xī。
峨峨诤冠,有廌其颜。é é zhèng guān,yǒu zhì qí yán。
沈沈讲帷,有鸑其端。shěn shěn jiǎng wéi,yǒu yuè qí duān。
彼美翱翔,既衎且闲。bǐ měi áo xiáng,jì kàn qiě xián。
皇曰有三老,皇曰有司马,皇曰有御史。huáng yuē yǒu sān lǎo,huáng yuē yǒu sī mǎ,huáng yuē yǒu yù shǐ。
爰庇爰启,爰父爰子。yuán bì yuán qǐ,yuán fù yuán zi。
密勿共体,佐予于理。mì wù gòng tǐ,zuǒ yǔ yú lǐ。
皇曰司会,女其予治,毋析民之脂。huáng yuē sī huì,nǚ qí yǔ zhì,wú xī mín zhī zhī。
茹俭服素,是积是资。rú jiǎn fú sù,shì jī shì zī。
亟赐赋租,惠我蒸黎。jí cì fù zū,huì wǒ zhēng lí。
皇之既徂落,百辟卿士,爰逮四海。huáng zhī jì cú luò,bǎi pì qīng shì,yuán dǎi sì hǎi。
讴吟思痗,若丧考妣。ōu yín sī mèi,ruò sàng kǎo bǐ。
爰配覆载,爰配我祖。yuán pèi fù zài,yuán pèi wǒ zǔ。
令闻不已,为亿世轨。lìng wén bù yǐ,wèi yì shì guǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

彦国过小祗园有作奉和一首

王世贞

祗园当暑度秋风,一榻初怜驷马同。zhī yuán dāng shǔ dù qiū fēng,yī tà chū lián sì mǎ tóng。
授简汝真为上客,移山吾自爱愚公。shòu jiǎn rǔ zhēn wèi shàng kè,yí shān wú zì ài yú gōng。
花间暝色论诗后,松顶泉声瀹茗中。huā jiān míng sè lùn shī hòu,sōng dǐng quán shēng yuè míng zhōng。
与说世人应解妒,老专丘壑大江东。yǔ shuō shì rén yīng jiě dù,lǎo zhuān qiū hè dà jiāng dōng。

袁丈绳之宪副父母八帙

王世贞

汝南月旦未全微,家庆袁公自古稀。rǔ nán yuè dàn wèi quán wēi,jiā qìng yuán gōng zì gǔ xī。
凤有一毛堪作瑞,鸾从比翼见于飞。fèng yǒu yī máo kān zuò ruì,luán cóng bǐ yì jiàn yú fēi。
千年桃核将行酒,五色神羊入舞衣。qiān nián táo hé jiāng xíng jiǔ,wǔ sè shén yáng rù wǔ yī。
最是童颜双映赤,朝来明主赐酺归。zuì shì tóng yán shuāng yìng chì,cháo lái míng zhǔ cì pú guī。

挽王处士翘

王世贞

春来杯酒共陶陶,一病柴门短二毛。chūn lái bēi jiǔ gòng táo táo,yī bìng chái mén duǎn èr máo。
侯白相成真自薄,杨朱脉尽始辞劳。hóu bái xiāng chéng zhēn zì báo,yáng zhū mài jǐn shǐ cí láo。
屏间鱼藻看犹湿,户外蛛丝网更牢。píng jiān yú zǎo kàn yóu shī,hù wài zhū sī wǎng gèng láo。
愁杀江东无处士,少微今夜为谁高。chóu shā jiāng dōng wú chù shì,shǎo wēi jīn yè wèi shuí gāo。

答滁阳罗太仆

王世贞

晋祠携手岁华过,梦里春云断薜萝。jìn cí xié shǒu suì huá guò,mèng lǐ chūn yún duàn bì luó。
忽报江秋鱼素到,似言山色马曹多。hū bào jiāng qiū yú sù dào,shì yán shān sè mǎ cáo duō。
题诗墨破琅耶石,入酿青分庶子波。tí shī mò pò láng yé shí,rù niàng qīng fēn shù zi bō。
剩道官中饶乐事,可能无意向鸣珂。shèng dào guān zhōng ráo lè shì,kě néng wú yì xiàng míng kē。

答和王君载感白发作

王世贞

拄颊听歌白发词,久知无复少年时。zhǔ jiá tīng gē bái fā cí,jiǔ zhī wú fù shǎo nián shí。
君怜日日真难挽,我狎星星不解悲。jūn lián rì rì zhēn nán wǎn,wǒ xiá xīng xīng bù jiě bēi。
青镜总拚微业过,红颜聊借浊醪迟。qīng jìng zǒng pàn wēi yè guò,hóng yán liáo jiè zhuó láo chí。
无论老子心犹热,懒向禽釐叹染丝。wú lùn lǎo zi xīn yóu rè,lǎn xiàng qín lí tàn rǎn sī。

肖甫中丞拟八月见过近九日始达吾州贻诗有黄花孟嘉句聊此奉和

王世贞

八月遥闻使者槎,过期霜色近寒花。bā yuè yáo wén shǐ zhě chá,guò qī shuāng sè jìn hán huā。
自云卤簿江州守,偏识柴桑处士家。zì yún lǔ bù jiāng zhōu shǒu,piān shí chái sāng chù shì jiā。
旧事数从杯底得,壮心时傍句中加。jiù shì shù cóng bēi dǐ dé,zhuàng xīn shí bàng jù zhōng jiā。
君知布帽应难堕,莫以风流嗣孟嘉。jūn zhī bù mào yīng nán duò,mò yǐ fēng liú sì mèng jiā。

梁思伯内翰过访

王世贞

芜城分手叹离居,尺素论心岁不虚。wú chéng fēn shǒu tàn lí jū,chǐ sù lùn xīn suì bù xū。
君爱王维诗里画,我悬梁鹄帐中书。jūn ài wáng wéi shī lǐ huà,wǒ xuán liáng gǔ zhàng zhōng shū。
娄江柏叶将云暖,庾岭梅花带月疏。lóu jiāng bǎi yè jiāng yún nuǎn,yǔ lǐng méi huā dài yuè shū。
此会何年更何地,可能杯酒不踌蹰。cǐ huì hé nián gèng hé dì,kě néng bēi jiǔ bù chóu chú。

思伯过小祗园分韵得飞字

王世贞

洗竹穿萝坐钓矶,杯行到手莫教挥。xǐ zhú chuān luó zuò diào jī,bēi xíng dào shǒu mò jiào huī。
峰头初月迎船出,树杪清霜应曲飞。fēng tóu chū yuè yíng chuán chū,shù miǎo qīng shuāng yīng qū fēi。
花色可沾鸡舌施,鬓毛疑拂马肝归。huā sè kě zhān jī shé shī,bìn máo yí fú mǎ gān guī。
君知奉使停青雀,差胜为郎在紫微。jūn zhī fèng shǐ tíng qīng què,chà shèng wèi láng zài zǐ wēi。

陆叔原楚生兄弟自江右归携德甫用晦书见存且剧谈二君相遇之厚赋此寄之

王世贞

三十六鳞秋乍肥,枫江回望思依依。sān shí liù lín qiū zhà féi,fēng jiāng huí wàng sī yī yī。
斗间人觅双龙去,吴下书从二陆归。dòu jiān rén mì shuāng lóng qù,wú xià shū cóng èr lù guī。
剑曲未终迁幸舍,筑歌才和对沾衣。jiàn qū wèi zhōng qiān xìng shě,zhù gē cái hé duì zhān yī。
菰芦何限东南美,其若霜风识者稀。gū lú hé xiàn dōng nán měi,qí ruò shuāng fēng shí zhě xī。

销夏湾

王世贞

挂帆秋色太空低,缥缈峰回上与齐。guà fān qiū sè tài kōng dī,piāo miǎo fēng huí shàng yǔ qí。
别借五湖天一曲,中分双崦地东西。bié jiè wǔ hú tiān yī qū,zhōng fēn shuāng yān dì dōng xī。
松杉翠合家堪隐,橙橘黄萦路不迷。sōng shān cuì hé jiā kān yǐn,chéng jú huáng yíng lù bù mí。
莫问吴王销暑事,采芳春径草萋萋。mò wèn wú wáng xiāo shǔ shì,cǎi fāng chūn jìng cǎo qī qī。

资庆寺

王世贞

径转峰回寺宛然,古桥深草锁戋戋。jìng zhuǎn fēng huí sì wǎn rán,gǔ qiáo shēn cǎo suǒ jiān jiān。
客将流水同无住,僧似长松不记年。kè jiāng liú shuǐ tóng wú zhù,sēng shì zhǎng sōng bù jì nián。
法食喜分龙女供,禅房幽借鹿麑眠。fǎ shí xǐ fēn lóng nǚ gōng,chán fáng yōu jiè lù ní mián。
行歌颇爱归途好,屐齿斜阳乍一穿。xíng gē pǒ ài guī tú hǎo,jī chǐ xié yáng zhà yī chuān。

赠洞庭九十三蔡翁

王世贞

由来黄绮擅高风,今代耆英又属公。yóu lái huáng qǐ shàn gāo fēng,jīn dài qí yīng yòu shǔ gōng。
家住两山人世外,身安六帝太平中。jiā zhù liǎng shān rén shì wài,shēn ān liù dì tài píng zhōng。
青藜暂借还能却,白雪因多转更工。qīng lí zàn jiè hái néng què,bái xuě yīn duō zhuǎn gèng gōng。
自是耳根能入妙,无烦社酒为治聋。zì shì ěr gēn néng rù miào,wú fán shè jiǔ wèi zhì lóng。

登缥缈峰二首

王世贞

不辞芒屩破蒙茸,贾勇先登第一峰。bù cí máng juē pò méng rōng,jiǎ yǒng xiān dēng dì yī fēng。
湖外山围青玉案,波间岛插紫芙蓉。hú wài shān wéi qīng yù àn,bō jiān dǎo chā zǐ fú róng。
龙宫袭籁俄成吹,鹿苑嘘烟忽自封。lóng gōng xí lài é chéng chuī,lù yuàn xū yān hū zì fēng。
指点空蒙浑未定,乍惊云物荡吾胸。zhǐ diǎn kōng méng hún wèi dìng,zhà jīng yún wù dàng wú xiōng。

登缥缈峰二首

王世贞

风物清秋转自佳,抚膺高眺渺无涯。fēng wù qīng qiū zhuǎn zì jiā,fǔ yīng gāo tiào miǎo wú yá。
千家射日鱼鳞上,百舸穿云雁字排。qiān jiā shè rì yú lín shàng,bǎi gě chuān yún yàn zì pái。
天目障青遥入眦,角头分翠近当怀。tiān mù zhàng qīng yáo rù zì,jiǎo tóu fēn cuì jìn dāng huái。
胥涛怒激非吾分,蠡泛逍遥兴不乖。xū tāo nù jī fēi wú fēn,lí fàn xiāo yáo xīng bù guāi。

宿长圻寺赠僧解空

王世贞

偶从湖汊系归船,曳杖寻钟古刹悬。ǒu cóng hú chà xì guī chuán,yè zhàng xún zhōng gǔ shā xuán。
幢石草侵天监字,讲坛松漏莫釐烟。chuáng shí cǎo qīn tiān jiān zì,jiǎng tán sōng lòu mò lí yān。
僧云净社难呼饮,汝不长斋返近禅。sēng yún jìng shè nán hū yǐn,rǔ bù zhǎng zhāi fǎn jìn chán。
临别杨枝犹解赠,宰官重到定何年。lín bié yáng zhī yóu jiě zèng,zǎi guān zhòng dào dìng hé nián。