古诗词

奕之什十二章

王世贞

奕奕昌运,炎炎元后。yì yì chāng yùn,yán yán yuán hòu。
尚郁蒸哉,应龙斯奏。shàng yù zhēng zāi,yīng lóng sī zòu。
猗我琅琊,寔克英胄。yī wǒ láng yá,shí kè yīng zhòu。
显祖之假,以锡我父。xiǎn zǔ zhī jiǎ,yǐ xī wǒ fù。
是孽是苞,是颖是茂。shì niè shì bāo,shì yǐng shì mào。
猃狁孔炽,蚕我冀方。xiǎn yǔn kǒng chì,cán wǒ jì fāng。
我父捍之,爰城大邦。wǒ fù hàn zhī,yuán chéng dà bāng。
大邦维城,千雉不崩。dà bāng wéi chéng,qiān zhì bù bēng。
四牡其?,爰锡爰旌。sì mǔ qí,yuán xī yuán jīng。
爰作卿士,朱绂皇皇。yuán zuò qīng shì,zhū fú huáng huáng。
王曰仲氏,岛夷为雠。wáng yuē zhòng shì,dǎo yí wèi chóu。
匪夷匪犹,女往作辟。fěi yí fěi yóu,nǚ wǎng zuò pì。
鋈軜乔矛,铺敦旋抽。wù nà qiáo máo,pù dūn xuán chōu。
剪棘筚路,以遏衡流。jiǎn jí bì lù,yǐ è héng liú。
槜李之师,执讯获丑。zuì lǐ zhī shī,zhí xùn huò chǒu。
狡狡岛夷,思复其痏。jiǎo jiǎo dǎo yí,sī fù qí wěi。
番番馀皇,剽我井里。fān fān yú huáng,piāo wǒ jǐng lǐ。
逝梁发笱,敝庐如燬。shì liáng fā gǒu,bì lú rú huǐ。
曾是我人,不恤其梓。céng shì wǒ rén,bù xù qí zǐ。
方舟厉兵,用濯厥耻。fāng zhōu lì bīng,yòng zhuó jué chǐ。
帝曰嘉哉,女镇于辅。dì yuē jiā zāi,nǚ zhèn yú fǔ。
作朕股肱,奔走御侮。zuò zhèn gǔ gōng,bēn zǒu yù wǔ。
何以申之,镠荡袅蹄。hé yǐ shēn zhī,liú dàng niǎo tí。
何以重之,织文檿丝。hé yǐ zhòng zhī,zhī wén yǎn sī。
召伯之禄,逮尔孙枝。zhào bó zhī lù,dǎi ěr sūn zhī。
父拜稽首,孙肤殷锡。fù bài jī shǒu,sūn fū yīn xī。
谆谆嗣人,匪树莫克。zhūn zhūn sì rén,fěi shù mò kè。
昼尔戎行,宵于筹画。zhòu ěr róng xíng,xiāo yú chóu huà。
亦既丝鬒,亦既骈足。yì jì sī zhěn,yì jì pián zú。
刷克厥私,以播休德。shuā kè jué sī,yǐ bō xiū dé。
曰余冲人,选于誉髦。yuē yú chōng rén,xuǎn yú yù máo。
甫刑既攻,乃佐爽鸠。fǔ xíng jì gōng,nǎi zuǒ shuǎng jiū。
躁辞好佻,弗剪其骄。zào cí hǎo tiāo,fú jiǎn qí jiāo。
再沐恩纶,出藩齐郊。zài mù ēn lún,chū fān qí jiāo。
钩膺乔乔,露冕逍遥。gōu yīng qiáo qiáo,lù miǎn xiāo yáo。
曰有介弟,初辞于稚。yuē yǒu jiè dì,chū cí yú zhì。
岂弟干禄,超彼素士。qǐ dì gàn lù,chāo bǐ sù shì。
维日而中,维月而望。wéi rì ér zhōng,wéi yuè ér wàng。
曷怙不颠,于柏峣冈。hé hù bù diān,yú bǎi yáo gāng。
寤寐有摽,食居不遑。wù mèi yǒu biāo,shí jū bù huáng。
飘风自南,翳眯黄道。piāo fēng zì nán,yì mī huáng dào。
有晤静女,思媚思好。yǒu wù jìng nǚ,sī mèi sī hǎo。
静女之来,于色于笑。jìng nǚ zhī lái,yú sè yú xiào。
曷慎修哉,载咷载噭。hé shèn xiū zāi,zài táo zài jiào。
长舌忮哉,我修则悼。zhǎng shé zhì zāi,wǒ xiū zé dào。
飘风自南,煽我天威。piāo fēng zì nán,shān wǒ tiān wēi。
司寇民之瞻,匪善骫韦。sī kòu mín zhī zhān,fěi shàn wěi wéi。
天威赫曦,在迩蔑遗。tiān wēi hè xī,zài ěr miè yí。
我父岂不勤,小子是离。wǒ fù qǐ bù qín,xiǎo zi shì lí。
静言思之,痗矣莫追。jìng yán sī zhī,mèi yǐ mò zhuī。
言裂其裳,言絓其冠。yán liè qí shang,yán guà qí guān。
薪我乘车,纵牡淄湍。xīn wǒ chéng chē,zòng mǔ zī tuān。
奏鼓大廷,割析肾肝。zòu gǔ dà tíng,gē xī shèn gān。
人亦有云,处死实难。rén yì yǒu yún,chù sǐ shí nán。
匪已之难,虞彼狴犴。fěi yǐ zhī nán,yú bǐ bì àn。
有斐君子,德音昭融。yǒu fěi jūn zi,dé yīn zhāo róng。
肃如清飔,释我蕴隆。sù rú qīng sī,shì wǒ yùn lóng。
于爚大明,既西则东。yú yuè dà míng,jì xī zé dōng。
霈泽霈沾,庶逮父以躬。pèi zé pèi zhān,shù dǎi fù yǐ gōng。
甫耒于耜,君子之从。fǔ lěi yú sì,jūn zi zhī cóng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙·江南词

王世贞

一夜春波酿作蓝。yī yè chūn bō niàng zuò lán。
晓桑柔叶绿鬖鬖。xiǎo sāng róu yè lǜ sān sān。
鸦鬟十五太骄憨。yā huán shí wǔ tài jiāo hān。
织就双鱼成比目,偷将百草斗宜男。zhī jiù shuāng yú chéng bǐ mù,tōu jiāng bǎi cǎo dòu yí nán。
更无心绪喂春蚕。gèng wú xīn xù wèi chūn cán。

浣溪沙·春闷

王世贞

窗外闲丝自在游。chuāng wài xián sī zì zài yóu。
隔山花鸟弄?辀。gé shān huā niǎo nòng zhōu。
一庭芳草怨清幽。yī tíng fāng cǎo yuàn qīng yōu。
权把束书钩午梦,起沽村酒泼春愁。quán bǎ shù shū gōu wǔ mèng,qǐ gū cūn jiǔ pō chūn chóu。
放教残日过墙头。fàng jiào cán rì guò qiáng tóu。

浣溪沙·闺思

王世贞

金博山头半吐烟。jīn bó shān tóu bàn tǔ yān。
玉凌波底未舒莲。yù líng bō dǐ wèi shū lián。
韶光悄悄恨绵绵。sháo guāng qiāo qiāo hèn mián mián。
柔似女蚕春再浴,困如人柳日三眠。róu shì nǚ cán chūn zài yù,kùn rú rén liǔ rì sān mián。
细笺心语衬胸前。xì jiān xīn yǔ chèn xiōng qián。

怨王孙寄思

王世贞

愁似中酒。chóu shì zhōng jiǔ。
难禁厮守。nán jìn sī shǒu。
织雨黏云,困花酣柳,猛见双雀金翘。zhī yǔ nián yún,kùn huā hān liǔ,měng jiàn shuāng què jīn qiào。
暗魂消。àn hún xiāo。
那人偏自沾情绪。nà rén piān zì zhān qíng xù。
丢不去。diū bù qù。
只傍眉峰住。zhǐ bàng méi fēng zhù。
倩他梦里,相会无那娇莺。qiàn tā mèng lǐ,xiāng huì wú nà jiāo yīng。
两三声。liǎng sān shēng。

鹧鸪天·书怀

王世贞

中酒朝来仗酒医。zhōng jiǔ cháo lái zhàng jiǔ yī。
爱花身老妒花飞。ài huā shēn lǎo dù huā fēi。
扶持白发无长计,点染朱颜有片时。fú chí bái fā wú zhǎng jì,diǎn rǎn zhū yán yǒu piàn shí。
悲落魄,笑支离。bēi luò pò,xiào zhī lí。
世情原与世人宜。shì qíng yuán yǔ shì rén yí。
青山不用金钱买,只碍当头一小儿。qīng shān bù yòng jīn qián mǎi,zhǐ ài dāng tóu yī xiǎo ér。

鹧鸪天·寄怀

王世贞

峭雨零霜舶棹归。qiào yǔ líng shuāng bó zhào guī。
玉颜初醒带宽垂。yù yán chū xǐng dài kuān chuí。
阁残吴苑千金笑,低损成都十样眉。gé cán wú yuàn qiān jīn xiào,dī sǔn chéng dōu shí yàng méi。
能几日,又分离。néng jǐ rì,yòu fēn lí。
别来疑梦复疑非。bié lái yí mèng fù yí fēi。
莫将心向天公语,天上双星会几时。mò jiāng xīn xiàng tiān gōng yǔ,tiān shàng shuāng xīng huì jǐ shí。

鹧鸪天·渔舟

王世贞

蘋末风吹舴艋舟。píng mò fēng chuī zé měng zhōu。
荡寒村酒两三瓯。dàng hán cūn jiǔ liǎng sān ōu。
蔚蓝天起鱼鳞皱,罨画溪穿燕尾流。wèi lán tiān qǐ yú lín zhòu,yǎn huà xī chuān yàn wěi liú。
无一事,不知愁。wú yī shì,bù zhī chóu。
绿蓑衣垫卧船头。lǜ suō yī diàn wò chuán tóu。
相逢莫诧无鱼卖,自是平生用直钩。xiāng féng mò chà wú yú mài,zì shì píng shēng yòng zhí gōu。

鹧鸪天

王世贞

度索山头根未枯。dù suǒ shān tóu gēn wèi kū。
天台移作美人都。tiān tái yí zuò měi rén dōu。
霏微映水霞千片,旖旎含风锦万株。fēi wēi yìng shuǐ xiá qiān piàn,yǐ nǐ hán fēng jǐn wàn zhū。
穿屈戍,点屠苏。chuān qū shù,diǎn tú sū。
千年结子解偷无。qiān nián jié zi jiě tōu wú。
若教王母而今见,唤作徐卿第一雏。ruò jiào wáng mǔ ér jīn jiàn,huàn zuò xú qīng dì yī chú。

木兰花一名玉楼春

王世贞

是谁约勒东君去。shì shuí yuē lēi dōng jūn qù。
枝上晓声寒杜宇。zhī shàng xiǎo shēng hán dù yǔ。
柔绿犹能抵死留,妖红不解逡巡住。róu lǜ yóu néng dǐ sǐ liú,yāo hóng bù jiě qūn xún zhù。
灞陵一阵飘香雨。bà líng yī zhèn piāo xiāng yǔ。
宛转玉骢蹄下土。wǎn zhuǎn yù cōng tí xià tǔ。
记他含涩拆苞时,总有千金无赎处。jì tā hán sè chāi bāo shí,zǒng yǒu qiān jīn wú shú chù。

木兰花秋思

王世贞

金堂凤䗶匀红泪。jīn táng fèng là yún hóng lèi。
帘外一钩霜满地。lián wài yī gōu shuāng mǎn dì。
鸳鸯被冷不成眠,两点瞳人剪秋水。yuān yāng bèi lěng bù chéng mián,liǎng diǎn tóng rén jiǎn qiū shuǐ。
千回万结心头事。qiān huí wàn jié xīn tóu shì。
熨贴相思裁两字。yùn tiē xiāng sī cái liǎng zì。
不须支枕盻天明,十二时愁从此始。bù xū zhī zhěn xì tiān míng,shí èr shí chóu cóng cǐ shǐ。

虞美人·别思

王世贞

摩诃池上金丝柳。mó hē chí shàng jīn sī liǔ。
惯爱纤纤手。guàn ài xiān xiān shǒu。
折来将表片时心。zhé lái jiāng biǎo piàn shí xīn。
记取浅黄柔绿、泪痕深。jì qǔ qiǎn huáng róu lǜ lèi hén shēn。
博山香细银灯吐。bó shān xiāng xì yín dēng tǔ。
乍识黄昏雨。zhà shí huáng hūn yǔ。
娇花欲展半蔫红。jiāo huā yù zhǎn bàn niān hóng。
错道褪残春事、骂东风。cuò dào tuì cán chūn shì mà dōng fēng。

虞美人·寄怀

王世贞

浮萍只待杨花去。fú píng zhǐ dài yáng huā qù。
况更廉纤雨。kuàng gèng lián xiān yǔ。
鸭头虚染最长条。yā tóu xū rǎn zuì zhǎng tiáo。
酝造离亭清泪、几时消。yùn zào lí tíng qīng lèi jǐ shí xiāo。
珊瑚翠色新丰酒。shān hú cuì sè xīn fēng jiǔ。
解醉愁人否。jiě zuì chóu rén fǒu。
薄寒撺送汝南鸡。báo hán cuān sòng rǔ nán jī。
偏向碧纱厨畔、醒时啼。piān xiàng bì shā chú pàn xǐng shí tí。

南乡子·怨欢

王世贞

薄行总难熬。báo xíng zǒng nán áo。
刚把黄昏醉玉箫。gāng bǎ huáng hūn zuì yù xiāo。
妾似凤凰桥下月,空捞。qiè shì fèng huáng qiáo xià yuè,kōng lāo。
郎似初三十八潮。láng shì chū sān shí bā cháo。
猛见旧鲛绡。měng jiàn jiù jiāo xiāo。
几点飞红晕翠涛。jǐ diǎn fēi hóng yūn cuì tāo。
点起那筹和泪滴,心苗。diǎn qǐ nà chóu hé lèi dī,xīn miáo。
火片真情冷地消。huǒ piàn zhēn qíng lěng dì xiāo。

踏莎行

王世贞

玉琢娉婷,津含旖旎。yù zuó pīng tíng,jīn hán yǐ nǐ。
青丝细绾双鸳尾。qīng sī xì wǎn shuāng yuān wěi。
当时一寸暗同心,临岐总结秋波内。dāng shí yī cùn àn tóng xīn,lín qí zǒng jié qiū bō nèi。
雁返吴枫,鱼游淮沚。yàn fǎn wú fēng,yú yóu huái zhǐ。
那堪山岳仓皇起。nà kān shān yuè cāng huáng qǐ。
便寻桃叶到天台,教予懒向空林醉。biàn xún táo yè dào tiān tái,jiào yǔ lǎn xiàng kōng lín zuì。

渔家傲

王世贞

细雨轻烟装小暝。xì yǔ qīng yān zhuāng xiǎo míng。
重衾不耐春寒横。zhòng qīn bù nài chūn hán héng。
袅尽博山孤篆影。niǎo jǐn bó shān gū zhuàn yǐng。
闲自省。xián zì shěng。
天涯有个人同病。tiān yá yǒu gè rén tóng bìng。
十二巫峰围昼永。shí èr wū fēng wéi zhòu yǒng。
黄莺可唤梨花醒。huáng yīng kě huàn lí huā xǐng。
两点芳波揩不定。liǎng diǎn fāng bō kāi bù dìng。
临晚镜。lín wǎn jìng。
真珠簌簌胭脂冷。zhēn zhū sù sù yān zhī lěng。
68361234567»