古诗词

轻薄篇

王世贞

末俗夸轻薄,轻薄生有馀。mò sú kuā qīng báo,qīng báo shēng yǒu yú。
骄意盘眼睫,贵骨满头颅。jiāo yì pán yǎn jié,guì gǔ mǎn tóu lú。
仲氏二千石,伯兄千户侯。zhòng shì èr qiān shí,bó xiōng qiān hù hóu。
小弟颇妍好,出入尝奉车。xiǎo dì pǒ yán hǎo,chū rù cháng fèng chē。
大母修成君,女姊班婕妤。dà mǔ xiū chéng jūn,nǚ zǐ bān jié yú。
问我汤沐邑,鄠杜最上腴。wèn wǒ tāng mù yì,hù dù zuì shàng yú。
问我无名钱,敕赐蜀山垆。wèn wǒ wú míng qián,chì cì shǔ shān lú。
从奴衣火浣,下客蹑真珠。cóng nú yī huǒ huàn,xià kè niè zhēn zhū。
丸金弹飞鸟,椎铁击珊瑚。wán jīn dàn fēi niǎo,chuí tiě jī shān hú。
挥霍和氏璧,蹀躞大宛驹。huī huò hé shì bì,dié xiè dà wǎn jū。
臂鹰出长楸,斗鸡绝九衢。bì yīng chū zhǎng qiū,dòu jī jué jiǔ qú。
帟油雨击鞠,席绮寒摴蒲。yì yóu yǔ jī jū,xí qǐ hán chū pú。
调笑采桑妇,阑入酒家胡。diào xiào cǎi sāng fù,lán rù jiǔ jiā hú。
腰间雌雄剑,双双玉辘轳。yāo jiān cí xióng jiàn,shuāng shuāng yù lù lú。
一日不出匣,中夜自呜謼。yī rì bù chū xiá,zhōng yè zì wū hū。
破壁藏翁伯,骂坐轻灌夫。pò bì cáng wēng bó,mà zuò qīng guàn fū。
七贵为低眉,将相薄不图。qī guì wèi dī méi,jiāng xiāng báo bù tú。
不礼关都尉,可怕执金吾。bù lǐ guān dōu wèi,kě pà zhí jīn wú。
道逢谈天者,复矜意气殊。dào féng tán tiān zhě,fù jīn yì qì shū。
千秋若指掌,九州不足居。qiān qiū ruò zhǐ zhǎng,jiǔ zhōu bù zú jū。
一言无骚雅,只字夺典谟。yī yán wú sāo yǎ,zhǐ zì duó diǎn mó。
李耳老秃翁,仲尼亦竖儒。lǐ ěr lǎo tū wēng,zhòng ní yì shù rú。
謦欬细旃表,立可成唐虞。qǐng kài xì zhān biǎo,lì kě chéng táng yú。
飞书招越裳,挟棰鞭匈奴。fēi shū zhāo yuè shang,xié chuí biān xiōng nú。
宁必卿曹子,饮啖类屠沽。níng bì qīng cáo zi,yǐn dàn lèi tú gū。
相睨不相下,异路请各趋。xiāng nì bù xiāng xià,yì lù qǐng gè qū。
扰扰两蜉蝣,自贵亦自愚。rǎo rǎo liǎng fú yóu,zì guì yì zì yú。
宁知青门土,贤豪始同途。níng zhī qīng mén tǔ,xián háo shǐ tóng tú。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

白石郎曲

王世贞

白玉连环,与雪等色。bái yù lián huán,yǔ xuě děng sè。
置郎腕中,不辨谁白。zhì láng wàn zhōng,bù biàn shuí bái。

青溪小姑曲

王世贞

小姑出门,日射雨缭。xiǎo gū chū mén,rì shè yǔ liáo。
小姑归来,日抱虹腰。xiǎo gū guī lái,rì bào hóng yāo。

湖就姑曲

王世贞

湖就赤山足,大姑芬于兰,次姑白于玉。hú jiù chì shān zú,dà gū fēn yú lán,cì gū bái yú yù。

姑恩曲

王世贞

鹄雏二三月,毛羽如长离。gǔ chú èr sān yuè,máo yǔ rú zhǎng lí。
为感姑恩养,彷徨不忍飞。wèi gǎn gū ēn yǎng,páng huáng bù rěn fēi。

江陵曲

王世贞

江陵城外地,处处青楼曲。jiāng líng chéng wài dì,chù chù qīng lóu qū。
百钱一买醉,千钱一买宿。bǎi qián yī mǎi zuì,qiān qián yī mǎi sù。

作蚕丝

王世贞

别侬浴蚕日,忽作缫茧时。bié nóng yù cán rì,hū zuò sāo jiǎn shí。
侬不食桑叶,腹中那得丝。nóng bù shí sāng yè,fù zhōng nà dé sī。

杨叛儿

王世贞

六尺龙须席,尺二虎珀枕。liù chǐ lóng xū xí,chǐ èr hǔ pò zhěn。
甲夜不见侬,丙夜不成寝。jiǎ yè bù jiàn nóng,bǐng yè bù chéng qǐn。

蹛林歌

王世贞

双行马,单白羽,蹛林祭天集诸部。shuāng xíng mǎ,dān bái yǔ,dài lín jì tiān jí zhū bù。
脯橐驼,卤騊駼,新秦家家买僮奴。pú tuó tuó,lǔ táo tú,xīn qín jiā jiā mǎi tóng nú。

自君之出矣

王世贞

自君之出矣,不复吐嬿婉。zì jūn zhī chū yǐ,bù fù tǔ yàn wǎn。
思君如车轮,腹中千回转。sī jūn rú chē lún,fù zhōng qiān huí zhuǎn。

浮游花

王世贞

侬作树头花,日日波上红。nóng zuò shù tóu huā,rì rì bō shàng hóng。
欢作波上花,浮游无定踪。huān zuò bō shàng huā,fú yóu wú dìng zōng。

武溪深

王世贞

于嗟武溪,一何毒煎。yú jiē wǔ xī,yī hé dú jiān。
飞鸢站站,堕人马前。fēi yuān zhàn zhàn,duò rén mǎ qián。
畴能衔恩贪百年。chóu néng xián ēn tān bǎi nián。

登楼曲

王世贞

登高欲穷趣,眺望反伤神。dēng gāo yù qióng qù,tiào wàng fǎn shāng shén。
方悟冶游子,无地不宜人。fāng wù yě yóu zi,wú dì bù yí rén。

映江曲

王世贞

杏脸杨柳眉,秋江映如觌。xìng liǎn yáng liǔ méi,qiū jiāng yìng rú dí。
那能映妾心,令君一察识。nà néng yìng qiè xīn,lìng jūn yī chá shí。

永明乐

王世贞

玉烛调五夜,金轮驭八方。yù zhú diào wǔ yè,jīn lún yù bā fāng。
合唱永明乐,嵩呼应神皇。hé chàng yǒng míng lè,sōng hū yīng shén huáng。

春江行

王世贞

春江浪拍天,两岸吐春烟。chūn jiāng làng pāi tiān,liǎng àn tǔ chūn yān。
中流一点黑,知是下江船。zhōng liú yī diǎn hēi,zhī shì xià jiāng chuán。