古诗词

乐府变十九首治兵使者行当雁门太守

王世贞

扬翠毦,曳金支。yáng cuì ěr,yè jīn zhī。
马駊騀,车逶迤。mǎ pǒ ě,chē wēi yí。
手将两黄钺,大者诛二千石,小者僇偏裨。shǒu jiāng liǎng huáng yuè,dà zhě zhū èr qiān shí,xiǎo zhě lù piān bì。
九卿班饯日崦嵫。jiǔ qīng bān jiàn rì yān zī。
相君眤眤前致辞。xiāng jūn nì nì qián zhì cí。
尚书行出师。shàng shū xíng chū shī。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
所过二千石,丧魂魄。suǒ guò èr qiān shí,sàng hún pò。
日夜辇重称军食。rì yè niǎn zhòng chēng jūn shí。
黄金如山莫谯诃。huáng jīn rú shān mò qiáo hē。
累女对对颦青蛾。lèi nǚ duì duì pín qīng é。
回鹘小队桃叶歌。huí gǔ xiǎo duì táo yè gē。
中丞奉觞舞回波。zhōng chéng fèng shāng wǔ huí bō。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
大宛骢,珊瑚鞭。dà wǎn cōng,shān hú biān。
天吴绣蹙当胸盘。tiān wú xiù cù dāng xiōng pán。
麒麟玉刻称腰圆。qí lín yù kè chēng yāo yuán。
珍怪百宝装千船。zhēn guài bǎi bǎo zhuāng qiān chuán。
席卷三吴向青天。xí juǎn sān wú xiàng qīng tiān。
九卿班,迎晡不得前。jiǔ qīng bān,yíng bū bù dé qián。
相君眤眤前致词。xiāng jūn nì nì qián zhì cí。
中官黄纸纷而驰。zhōng guān huáng zhǐ fēn ér chí。
尚书告班师。shàng shū gào bān shī。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
朝赐尚书,夕宴尚书。cháo cì shàng shū,xī yàn shàng shū。
尚书第中锦不如。shàng shū dì zhōng jǐn bù rú。
檀床八角垂流苏。tán chuáng bā jiǎo chuí liú sū。
紫衣屏息骈街衢。zǐ yī píng xī pián jiē qú。
欲进不进足次且。yù jìn bù jìn zú cì qiě。
左右十二波斯胡。zuǒ yòu shí èr bō sī hú。
平头奴子貂襜褕。píng tóu nú zi diāo chān yú。
醉着不下公侯车。zuì zhe bù xià gōng hóu chē。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
云霾辞天,雨洗白日。yún mái cí tiān,yǔ xǐ bái rì。
诏收尚书下请室。zhào shōu shàng shū xià qǐng shì。
削之归,一官不得著。xuē zhī guī,yī guān bù dé zhù。
昔来一何驶,今归一何疾。xī lái yī hé shǐ,jīn guī yī hé jí。
念欲乘柴车,病不得驱。niàn yù chéng chái chē,bìng bù dé qū。
欲呼估客舟,估客不肯相于。yù hū gū kè zhōu,gū kè bù kěn xiāng yú。
妇女谇骂,小儿拍手揶揄。fù nǚ suì mà,xiǎo ér pāi shǒu yé yú。
道逢九卿睥睨之,谒辞相君:相君新门十二重。dào féng jiǔ qīng pì nì zhī,yè cí xiāng jūn xiāng jūn xīn mén shí èr zhòng。
东流之水西飞鸿。dōng liú zhī shuǐ xī fēi hóng。
昔日父子今华戎。xī rì fù zi jīn huá róng。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

寄明卿邵武四绝

王世贞

十年车马傍星霜,不向仙池忆凤皇。shí nián chē mǎ bàng xīng shuāng,bù xiàng xiān chí yì fèng huáng。
高阁只今题卧治,怪来长孺薄淮阳。gāo gé zhǐ jīn tí wò zhì,guài lái zhǎng rú báo huái yáng。

寄明卿邵武四绝

王世贞

蛾眉一向掩秋尘,惭愧沾恩雨露新。é méi yī xiàng yǎn qiū chén,cán kuì zhān ēn yǔ lù xīn。
拭泪暗将残镜照,玉颜还是旧时人。shì lèi àn jiāng cán jìng zhào,yù yán hái shì jiù shí rén。

寄明卿邵武四绝

王世贞

海内居然七子名,莫教踪迹拟王生。hǎi nèi jū rán qī zi míng,mò jiào zōng jì nǐ wáng shēng。
莲花肯作干将色,身在光明藏里行。lián huā kěn zuò gàn jiāng sè,shēn zài guāng míng cáng lǐ xíng。

初夏屏居山亭与国手刘君对奕倦偶拈长庆集得一绝句云红旗破贼非吾事黄纸除书非我名唯共嵩阳刘处士围棋赌酒到天明时郡将以倭警出师而刘君姓与事有相合者因戏书赠之仍和二绝于后

王世贞

角里先生无远略,嵩阳处士有棋名。jiǎo lǐ xiān shēng wú yuǎn lüè,sōng yáng chù shì yǒu qí míng。
若教兵法从君授,指点安危分外明。ruò jiào bīng fǎ cóng jūn shòu,zhǐ diǎn ān wēi fēn wài míng。

初夏屏居山亭与国手刘君对奕倦偶拈长庆集得一绝句云红旗破贼非吾事黄纸除书非我名唯共嵩阳刘处士围棋赌酒到天明时郡将以倭警出师而刘君姓与事有相合者因戏书赠之仍和二绝于后

王世贞

自从抛却军符后,唯爱穷身不爱名。zì cóng pāo què jūn fú hòu,wéi ài qióng shēn bù ài míng。
敲到半枰心便懒,夕阳闲坐小窗明。qiāo dào bàn píng xīn biàn lǎn,xī yáng xián zuò xiǎo chuāng míng。

赠别吴子充

王世贞

布帆犹带楚云寒,樽酒相逢桂未残。bù fān yóu dài chǔ yún hán,zūn jiǔ xiāng féng guì wèi cán。
明发又为千里别,故乡今日是桑干。míng fā yòu wèi qiān lǐ bié,gù xiāng jīn rì shì sāng gàn。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

屈指中朝请剑年,主恩明白赐归田。qū zhǐ zhōng cháo qǐng jiàn nián,zhǔ ēn míng bái cì guī tián。
春来秦望山头好,大有长安白日悬。chūn lái qín wàng shān tóu hǎo,dà yǒu zhǎng ān bái rì xuán。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

晚日论交汪玉卿,挥毫仿佛见西京。wǎn rì lùn jiāo wāng yù qīng,huī háo fǎng fú jiàn xī jīng。
沾沾白雪无前辈,寂寂青云要主盟。zhān zhān bái xuě wú qián bèi,jì jì qīng yún yào zhǔ méng。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

罗浮秋色妒归田,南海精灵南斗悬。luó fú qiū sè dù guī tián,nán hǎi jīng líng nán dòu xuán。
遗稿一编王勃后,怪来男子可无年。yí gǎo yī biān wáng bó hòu,guài lái nán zi kě wú nián。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

海岱秋风送逐臣,尚留双泪染征轮。hǎi dài qiū fēng sòng zhú chén,shàng liú shuāng lèi rǎn zhēng lún。
自从金印能悬肘,肯数人间不利人。zì cóng jīn yìn néng xuán zhǒu,kěn shù rén jiān bù lì rén。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

一官才显复途穷,白简无心也未公。yī guān cái xiǎn fù tú qióng,bái jiǎn wú xīn yě wèi gōng。
闻道豫章秋色里,萧条归橐不禁风。wén dào yù zhāng qiū sè lǐ,xiāo tiáo guī tuó bù jìn fēng。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

易水东头广柳车,看君殊似鲁朱家。yì shuǐ dōng tóu guǎng liǔ chē,kàn jūn shū shì lǔ zhū jiā。
只今无限穷心在,羞涩双龙匣里花。zhǐ jīn wú xiàn qióng xīn zài,xiū sè shuāng lóng xiá lǐ huā。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

济上诸侯才且贤,能将玄草及生传。jì shàng zhū hóu cái qiě xián,néng jiāng xuán cǎo jí shēng chuán。
山人自爱名山好,不爱区区一世怜。shān rén zì ài míng shān hǎo,bù ài qū qū yī shì lián。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

李生宦拙如潘岳,健笔纵横卒未休。lǐ shēng huàn zhuō rú pān yuè,jiàn bǐ zòng héng zú wèi xiū。
晚得一城如斗大,又教青绶在前头。wǎn dé yī chéng rú dòu dà,yòu jiào qīng shòu zài qián tóu。

存没口号十六首徐比部以言

王世贞

蜀中男子张君嗣,曾共燕山作酒徒。shǔ zhōng nán zi zhāng jūn sì,céng gòng yàn shān zuò jiǔ tú。
今日独吟江水畔,可能相为一愁无。jīn rì dú yín jiāng shuǐ pàn,kě néng xiāng wèi yī chóu wú。