古诗词

乐府变十九首治兵使者行当雁门太守

王世贞

扬翠毦,曳金支。yáng cuì ěr,yè jīn zhī。
马駊騀,车逶迤。mǎ pǒ ě,chē wēi yí。
手将两黄钺,大者诛二千石,小者僇偏裨。shǒu jiāng liǎng huáng yuè,dà zhě zhū èr qiān shí,xiǎo zhě lù piān bì。
九卿班饯日崦嵫。jiǔ qīng bān jiàn rì yān zī。
相君眤眤前致辞。xiāng jūn nì nì qián zhì cí。
尚书行出师。shàng shū xíng chū shī。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
所过二千石,丧魂魄。suǒ guò èr qiān shí,sàng hún pò。
日夜辇重称军食。rì yè niǎn zhòng chēng jūn shí。
黄金如山莫谯诃。huáng jīn rú shān mò qiáo hē。
累女对对颦青蛾。lèi nǚ duì duì pín qīng é。
回鹘小队桃叶歌。huí gǔ xiǎo duì táo yè gē。
中丞奉觞舞回波。zhōng chéng fèng shāng wǔ huí bō。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
大宛骢,珊瑚鞭。dà wǎn cōng,shān hú biān。
天吴绣蹙当胸盘。tiān wú xiù cù dāng xiōng pán。
麒麟玉刻称腰圆。qí lín yù kè chēng yāo yuán。
珍怪百宝装千船。zhēn guài bǎi bǎo zhuāng qiān chuán。
席卷三吴向青天。xí juǎn sān wú xiàng qīng tiān。
九卿班,迎晡不得前。jiǔ qīng bān,yíng bū bù dé qián。
相君眤眤前致词。xiāng jūn nì nì qián zhì cí。
中官黄纸纷而驰。zhōng guān huáng zhǐ fēn ér chí。
尚书告班师。shàng shū gào bān shī。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
朝赐尚书,夕宴尚书。cháo cì shàng shū,xī yàn shàng shū。
尚书第中锦不如。shàng shū dì zhōng jǐn bù rú。
檀床八角垂流苏。tán chuáng bā jiǎo chuí liú sū。
紫衣屏息骈街衢。zǐ yī píng xī pián jiē qú。
欲进不进足次且。yù jìn bù jìn zú cì qiě。
左右十二波斯胡。zuǒ yòu shí èr bō sī hú。
平头奴子貂襜褕。píng tóu nú zi diāo chān yú。
醉着不下公侯车。zuì zhe bù xià gōng hóu chē。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
云霾辞天,雨洗白日。yún mái cí tiān,yǔ xǐ bái rì。
诏收尚书下请室。zhào shōu shàng shū xià qǐng shì。
削之归,一官不得著。xuē zhī guī,yī guān bù dé zhù。
昔来一何驶,今归一何疾。xī lái yī hé shǐ,jīn guī yī hé jí。
念欲乘柴车,病不得驱。niàn yù chéng chái chē,bìng bù dé qū。
欲呼估客舟,估客不肯相于。yù hū gū kè zhōu,gū kè bù kěn xiāng yú。
妇女谇骂,小儿拍手揶揄。fù nǚ suì mà,xiǎo ér pāi shǒu yé yú。
道逢九卿睥睨之,谒辞相君:相君新门十二重。dào féng jiǔ qīng pì nì zhī,yè cí xiāng jūn xiāng jūn xīn mén shí èr zhòng。
东流之水西飞鸿。dōng liú zhī shuǐ xī fēi hóng。
昔日父子今华戎。xī rì fù zi jīn huá róng。
乐哉尚书柰乐何。lè zāi shàng shū nài lè hé。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

口号十首

王世贞

梦后唤醒良知,静中养出端倪。mèng hòu huàn xǐng liáng zhī,jìng zhōng yǎng chū duān ní。
举似瞿昙李老,曾止啼哭小儿。jǔ shì qú tán lǐ lǎo,céng zhǐ tí kū xiǎo ér。

口号十首

王世贞

易掷千金大海,难抛万卷填胸。yì zhì qiān jīn dà hǎi,nán pāo wàn juǎn tián xiōng。
未敢望他干慧,且求暂落顽空。wèi gǎn wàng tā gàn huì,qiě qiú zàn luò wán kōng。

题小溪港

王世贞

愚公剪分燕尾,封姨熨皱縠文。yú gōng jiǎn fēn yàn wěi,fēng yí yùn zhòu hú wén。
省可全贮初月,有时半罨春云。shěng kě quán zhù chū yuè,yǒu shí bàn yǎn chūn yún。

得屠长卿慰辰玉悼亡六言六绝句和示辰玉

王世贞

大黠不作奉倩,小?聊似安仁。dà xiá bù zuò fèng qiàn,xiǎo liáo shì ān rén。
一枕槐根梦觉,依旧人间散人。yī zhěn huái gēn mèng jué,yī jiù rén jiān sàn rén。

得屠长卿慰辰玉悼亡六言六绝句和示辰玉

王世贞

洛阳千树花落,争怨东风作恶。luò yáng qiān shù huā luò,zhēng yuàn dōng fēng zuò è。
记取花未开时,眼底何曾寂寞。jì qǔ huā wèi kāi shí,yǎn dǐ hé céng jì mò。

得屠长卿慰辰玉悼亡六言六绝句和示辰玉

王世贞

莫倚青天长在,四禅始免风轮。mò yǐ qīng tiān zhǎng zài,sì chán shǐ miǎn fēng lún。
不生自然不灭,无患须解无身。bù shēng zì rán bù miè,wú huàn xū jiě wú shēn。

得屠长卿慰辰玉悼亡六言六绝句和示辰玉

王世贞

勿学君家夷甫,驾言我辈钟情。wù xué jūn jiā yí fǔ,jià yán wǒ bèi zhōng qíng。
扫却世间情事,脚底莲花自生。sǎo què shì jiān qíng shì,jiǎo dǐ lián huā zì shēng。

得屠长卿慰辰玉悼亡六言六绝句和示辰玉

王世贞

与睹帝释天女,始得难陀兴阑。yǔ dǔ dì shì tiān nǚ,shǐ dé nán tuó xīng lán。
至今扬汤止沸,宁如火尽汤寒。zhì jīn yáng tāng zhǐ fèi,níng rú huǒ jǐn tāng hán。

得屠长卿慰辰玉悼亡六言六绝句和示辰玉

王世贞

牢记阿翁数语,?然一笑撒开。láo jì ā wēng shù yǔ,chǎn rán yī xiào sā kāi。
何事悲他冥路,比汝先见如来。hé shì bēi tā míng lù,bǐ rǔ xiān jiàn rú lái。

有感

王世贞

人云举头八座,我晓失足三途。rén yún jǔ tóu bā zuò,wǒ xiǎo shī zú sān tú。
开笼故怜鹦鹉,倚杖或听鹧鸪。kāi lóng gù lián yīng wǔ,yǐ zhàng huò tīng zhè gū。

有感

王世贞

渐疏青州从事,颇倦子墨客卿。jiàn shū qīng zhōu cóng shì,pǒ juàn zi mò kè qīng。
心事栽松道者,门风泄柳先生。xīn shì zāi sōng dào zhě,mén fēng xiè liǔ xiān shēng。

有感

王世贞

孟嘉司马方外,弘景宰相山中。mèng jiā sī mǎ fāng wài,hóng jǐng zǎi xiāng shān zhōng。
何似破除都尽,止管山月松风。hé shì pò chú dōu jǐn,zhǐ guǎn shān yuè sōng fēng。

有感

王世贞

出逢野人争席,归睹山鸟衔花。chū féng yě rén zhēng xí,guī dǔ shān niǎo xián huā。
无妨净行居士,是否禅那作家。wú fáng jìng xíng jū shì,shì fǒu chán nà zuò jiā。

弇园杂题八绝西归津

王世贞

佛日瞻依咫尺,其奈波罗乏船。fú rì zhān yī zhǐ chǐ,qí nài bō luó fá chuán。
藉令折芦北渡,何似只履西还。jí lìng zhé lú běi dù,hé shì zhǐ lǚ xī hái。

弇园杂题八绝西归津

王世贞

寻源渺渺无际,击石泠泠异音。xún yuán miǎo miǎo wú jì,jī shí líng líng yì yīn。
病夫世念灰尽,未许荷蒉知心。bìng fū shì niàn huī jǐn,wèi xǔ hé kuì zhī xīn。