古诗词

乐府变十九首治兵使者行当雁门太守

王世贞

娄猪化为龙,头角故不分。lóu zhū huà wèi lóng,tóu jiǎo gù bù fēn。
贪狼长百兽,那不食其群。tān láng zhǎng bǎi shòu,nà bù shí qí qún。
有何短老公,自称大将军。yǒu hé duǎn lǎo gōng,zì chēng dà jiāng jūn。
从兵三十万,华盖若飘云。cóng bīng sān shí wàn,huá gài ruò piāo yún。
尺一丹棱箧,细刺蛟螭文。chǐ yī dān léng qiè,xì cì jiāo chī wén。
一署臣某字,直入铜龙门。yī shǔ chén mǒu zì,zhí rù tóng lóng mén。
忽开青天笑,雷公不得闻。hū kāi qīng tiān xiào,léi gōng bù dé wén。
前驱碧眼儿,惯骑大宛驹。qián qū bì yǎn ér,guàn qí dà wǎn jū。
与公同卧起,锦带貂襜褕。yǔ gōng tóng wò qǐ,jǐn dài diāo chān yú。
朝令谒天子,暮令拜单于。cháo lìng yè tiān zi,mù lìng bài dān yú。
单于开箧看,中有尺一书。dān yú kāi qiè kàn,zhōng yǒu chǐ yī shū。
织成紫?毹,恰恰覆穹庐。zhī chéng zǐ shū,qià qià fù qióng lú。
犀毗黄金造,密嵌珊瑚珠。xī pí huáng jīn zào,mì qiàn shān hú zhū。
团龙五色帛,百匹为一角。tuán lóng wǔ sè bó,bǎi pǐ wèi yī jiǎo。
单于大欢喜,亲为割肉炙。dān yú dà huān xǐ,qīn wèi gē ròu zhì。
小妇弹琵琶,大妇奉羊酪。xiǎo fù dàn pí pá,dà fù fèng yáng lào。
手取一束箭,墨文何错落。shǒu qǔ yī shù jiàn,mò wén hé cuò luò。
为语而将军,物微意不薄。wèi yǔ ér jiāng jūn,wù wēi yì bù báo。
箭锋但相近,各各相引却。jiàn fēng dàn xiāng jìn,gè gè xiāng yǐn què。
归还告将军,将军大欢喜。guī hái gào jiāng jūn,jiāng jūn dà huān xǐ。
今年敌却去,好复开茅土。jīn nián dí què qù,hǎo fù kāi máo tǔ。
幕府上功簿,两两对金紫。mù fǔ shàng gōng bù,liǎng liǎng duì jīn zǐ。
鬼伯何催促,将军向蒿里。guǐ bó hé cuī cù,jiāng jūn xiàng hāo lǐ。
严霜一夜零,华堂遍荆杞。yán shuāng yī yè líng,huá táng biàn jīng qǐ。
翩翩执金吾,缇骑类貔虎。piān piān zhí jīn wú,tí qí lèi pí hǔ。
急为发其私,丞相下御史。jí wèi fā qí sī,chéng xiāng xià yù shǐ。
支磔将军骸,分枭十二边。zhī zhé jiāng jūn hái,fēn xiāo shí èr biān。
车裂两分张,刬肉施乌鸢。chē liè liǎng fēn zhāng,chǎn ròu shī wū yuān。
红颜夫人妇,悬首映旌旃。hóng yán fū rén fù,xuán shǒu yìng jīng zhān。
白面羽林郎,含咽向重泉。bái miàn yǔ lín láng,hán yàn xiàng zhòng quán。
小女配人奴,歌舞侯家筵。xiǎo nǚ pèi rén nú,gē wǔ hóu jiā yán。
田园亿千彊,各自称新阡。tián yuán yì qiān jiàng,gè zì chēng xīn qiān。
生为众人恨,死为众鬼怜。shēng wèi zhòng rén hèn,sǐ wèi zhòng guǐ lián。
寄语二心臣,贻臭空万年。jì yǔ èr xīn chén,yí chòu kōng wàn nián。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

泉亭春夜泛舟

王世贞

离宫叠岛象瀛洲,飞盖仍追邺下游。lí gōng dié dǎo xiàng yíng zhōu,fēi gài réng zhuī yè xià yóu。
树里晴云迷画舫,城边春月吐朱楼。shù lǐ qíng yún mí huà fǎng,chéng biān chūn yuè tǔ zhū lóu。
鲸鬐渐隐千年石,龙首新疏九折流。jīng qí jiàn yǐn qiān nián shí,lóng shǒu xīn shū jiǔ zhé liú。
莫怪仲宣先辟席,诸君赋岂减应刘。mò guài zhòng xuān xiān pì xí,zhū jūn fù qǐ jiǎn yīng liú。

赠殿卿迁德相

王世贞

麈尾群贤客蓟门,还容许掾擅清言。zhǔ wěi qún xián kè jì mén,hái róng xǔ yuàn shàn qīng yán。
如何三辅凭熊轼,却向诸侯乞兔园。rú hé sān fǔ píng xióng shì,què xiàng zhū hóu qǐ tù yuán。
傲吏白云眠海岱,新诗秋色满中原。ào lì bái yún mián hǎi dài,xīn shī qiū sè mǎn zhōng yuán。
无疑席右频推简,自是相如赋最尊。wú yí xí yòu pín tuī jiǎn,zì shì xiāng rú fù zuì zūn。

春夜饮李伯华少卿

王世贞

今夕何夕春风前,银灯照醉炯不眠。jīn xī hé xī chūn fēng qián,yín dēng zhào zuì jiǒng bù mián。
牙签纵横十万卷,肉谱上下三千年。yá qiān zòng héng shí wàn juǎn,ròu pǔ shàng xià sān qiān nián。
曲中白雪调谁和,屏里青山神与传。qū zhōng bái xuě diào shuí hé,píng lǐ qīng shān shén yǔ chuán。
为数名园奇木石,不知若个让平泉。wèi shù míng yuán qí mù shí,bù zhī ruò gè ràng píng quán。

还过李伯华里不及访

王世贞

驻马春城落日斜,城闉恰近子云家。zhù mǎ chūn chéng luò rì xié,chéng yīn qià jìn zi yún jiā。
宁因刺史开三径,敢向中郎乞五车。níng yīn cì shǐ kāi sān jìng,gǎn xiàng zhōng láng qǐ wǔ chē。
入坐登龙应自许,过门题凤欲谁夸。rù zuò dēng lóng yīng zì xǔ,guò mén tí fèng yù shuí kuā。
何时更接悬河口,好借寒波漱齿牙。hé shí gèng jiē xuán hé kǒu,hǎo jiè hán bō shù chǐ yá。

张丈久不调戏恼之

王世贞

怜君日日探除目,不见长安奈尔何。lián jūn rì rì tàn chú mù,bù jiàn zhǎng ān nài ěr hé。
齐客只知缘木易,汉家元自积薪多。qí kè zhǐ zhī yuán mù yì,hàn jiā yuán zì jī xīn duō。
飞花岁月淹高枕,浊酒风尘起浩歌。fēi huā suì yuè yān gāo zhěn,zhuó jiǔ fēng chén qǐ hào gē。
问道板舆堪就养,莫将潘赋怨蹉跎。wèn dào bǎn yú kān jiù yǎng,mò jiāng pān fù yuàn cuō tuó。

读大复先生诗因遗其甥袁将军

王世贞

舍人罢视西京草,寂寞空城付野蒿。shě rén bà shì xī jīng cǎo,jì mò kōng chéng fù yě hāo。
海上虚怜騕䮍骨,人间尚有凤凰毛。hǎi shàng xū lián yǎo niǎo gǔ,rén jiān shàng yǒu fèng huáng máo。
河盘砥柱千流转,天入中原二曜高。hé pán dǐ zhù qiān liú zhuǎn,tiān rù zhōng yuán èr yào gāo。
闻道将军成宅相,不妨诗卷属弓櫜。wén dào jiāng jūn chéng zhái xiāng,bù fáng shī juǎn shǔ gōng gāo。

莱州道中与汝思望海有作

王世贞

携君跃马最高峰,海色苍然尽汉封。xié jūn yuè mǎ zuì gāo fēng,hǎi sè cāng rán jǐn hàn fēng。
落日层波明玳瑁,青天孤屿削芙蓉。luò rì céng bō míng dài mào,qīng tiān gū yǔ xuē fú róng。
洲边大核仙人种,浦外灵槎使者逢。zhōu biān dà hé xiān rén zhǒng,pǔ wài líng chá shǐ zhě féng。
指看白云殊夭矫,不知何事但从龙。zhǐ kàn bái yún shū yāo jiǎo,bù zhī hé shì dàn cóng lóng。

答黄文选德兆

王世贞

汉京冠盖自如虹,高枕青山道未穷。hàn jīng guān gài zì rú hóng,gāo zhěn qīng shān dào wèi qióng。
一吐雄谈倾稷下,数成新语附齐东。yī tǔ xióng tán qīng jì xià,shù chéng xīn yǔ fù qí dōng。
科头偃蹇天风合,倚杖苍茫岱色空。kē tóu yǎn jiǎn tiān fēng hé,yǐ zhàng cāng máng dài sè kōng。
往往中兴名士传,知君江夏旧黄童。wǎng wǎng zhōng xīng míng shì chuán,zhī jūn jiāng xià jiù huáng tóng。

答黄文选德兆

王世贞

曾辞藻鉴卧烟霞,桃李青春尚自花。céng cí zǎo jiàn wò yān xiá,táo lǐ qīng chūn shàng zì huā。
四海衣冠新启事,百年书卷旧生涯。sì hǎi yī guān xīn qǐ shì,bǎi nián shū juǎn jiù shēng yá。
歌风乍许吴人识,和雪谁将郢调夸。gē fēng zhà xǔ wú rén shí,hé xuě shuí jiāng yǐng diào kuā。
闻道里中多载酒,倘容玄草付侯芭。wén dào lǐ zhōng duō zài jiǔ,tǎng róng xuán cǎo fù hóu bā。

送张彰德入为兵部郎

王世贞

回首埋轮哭汉墀,主恩愈重赐环时。huí shǒu mái lún kū hàn chí,zhǔ ēn yù zhòng cì huán shí。
漳流不入长沙远,宣室何烦贾傅悲。zhāng liú bù rù zhǎng shā yuǎn,xuān shì hé fán jiǎ fù bēi。
中秘旧传黄石法,入朝新拜缙云司。zhōng mì jiù chuán huáng shí fǎ,rù cháo xīn bài jìn yún sī。
留君待对纡三表,莫怪单于系组迟。liú jūn dài duì yū sān biǎo,mò guài dān yú xì zǔ chí。

袁将军邀饮蓬莱阁和汝思作

王世贞

悬梯阁道倚蓬莱,地尽天空鸿雁回。xuán tī gé dào yǐ péng lái,dì jǐn tiān kōng hóng yàn huí。
日似海人珠捧出,山疑秦帝策驱来。rì shì hǎi rén zhū pěng chū,shān yí qín dì cè qū lái。
千秋未假徐生药,六月长留袁绍杯。qiān qiū wèi jiǎ xú shēng yào,liù yuè zhǎng liú yuán shào bēi。
为问异时陵陆改,始知尘世有仙才。wèi wèn yì shí líng lù gǎi,shǐ zhī chén shì yǒu xiān cái。

喜吴峻伯来视山东学寄

王世贞

清朝词客白云司,不减风流邺下时。qīng cháo cí kè bái yún sī,bù jiǎn fēng liú yè xià shí。
一别瑶琴长自掩,经年尺素转相思。yī bié yáo qín zhǎng zì yǎn,jīng nián chǐ sù zhuǎn xiāng sī。
除书晓动燕山色,握手秋回太岳姿。chú shū xiǎo dòng yàn shān sè,wò shǒu qiū huí tài yuè zī。
为道黄金酬汗血,敢将青镜悔蛾眉。wèi dào huáng jīn chóu hàn xuè,gǎn jiāng qīng jìng huǐ é méi。

喜吴峻伯来视山东学寄

王世贞

为报故人吴季子,玺书何日下山东。wèi bào gù rén wú jì zi,xǐ shū hé rì xià shān dōng。
天门瑶草春相待,海上仙槎夜拟同。tiān mén yáo cǎo chūn xiāng dài,hǎi shàng xiān chá yè nǐ tóng。
过鲁好传周室礼,入齐还问太公风。guò lǔ hǎo chuán zhōu shì lǐ,rù qí hái wèn tài gōng fēng。
欲知郎舍期君意,孤剑时时但吐虹。yù zhī láng shě qī jūn yì,gū jiàn shí shí dàn tǔ hóng。

送马太史封衡藩还朝

王世贞

初见从天六传临,为开青社剖黄金。chū jiàn cóng tiān liù chuán lín,wèi kāi qīng shè pōu huáng jīn。
齐风未敢夸东海,汉使能无诵上林。qí fēng wèi gǎn kuā dōng hǎi,hàn shǐ néng wú sòng shàng lín。
把袂千家生岱色,谈诗孤月破城阴。bǎ mèi qiān jiā shēng dài sè,tán shī gū yuè pò chéng yīn。
故人还有如渑酒,翘首云霄不可寻。gù rén hái yǒu rú miǎn jiǔ,qiào shǒu yún xiāo bù kě xún。

提兵安东海上大阅二首

王世贞

亲提千骑向东方,剑客材官尽束装。qīn tí qiān qí xiàng dōng fāng,jiàn kè cái guān jǐn shù zhuāng。
桃叶初衔珠勒马,梨花半吐绿沈枪。táo yè chū xián zhū lēi mǎ,lí huā bàn tǔ lǜ shěn qiāng。
拍天涛拥军声合,驾海云扶阵色扬。pāi tiān tāo yōng jūn shēng hé,jià hǎi yún fú zhèn sè yáng。
莫笑书生无燕颔,斗来金印出明光。mò xiào shū shēng wú yàn hàn,dòu lái jīn yìn chū míng guāng。