古诗词

乐府变十九首治兵使者行当雁门太守

王世贞

富贵且莫求,贫贱且莫忧。fù guì qiě mò qiú,pín jiàn qiě mò yōu。
奉君一卮酒,为君奏钧州。fèng jūn yī zhī jiǔ,wèi jūn zòu jūn zhōu。
钧州先王日,恩宠冠诸侯。jūn zhōu xiān wáng rì,ēn chǒng guān zhū hóu。
斗大黄金玺,真人刻上头。dòu dà huáng jīn xǐ,zhēn rén kè shàng tóu。
下令黔黎伏,上用神鬼愁。xià lìng qián lí fú,shàng yòng shén guǐ chóu。
后宫五百人,一一玉搔头。hòu gōng wǔ bǎi rén,yī yī yù sāo tóu。
工作侔尚方,永巷儗长秋。gōng zuò móu shàng fāng,yǒng xiàng nǐ zhǎng qiū。
枚马不足谭,八公日从游。méi mǎ bù zú tán,bā gōng rì cóng yóu。
守令惕惕来,白事长叩头。shǒu lìng tì tì lái,bái shì zhǎng kòu tóu。
御史昂昂来,旬月论为囚。yù shǐ áng áng lái,xún yuè lùn wèi qiú。
数极终有归,祻至不自谋。shù jí zhōng yǒu guī,gù zhì bù zì móu。
急风覆破樯,天火烧枯桑。jí fēng fù pò qiáng,tiān huǒ shāo kū sāng。
前人抽栋去,后人压空房。qián rén chōu dòng qù,hòu rén yā kōng fáng。
可怜少年子,急利好儿郎。kě lián shǎo nián zi,jí lì hǎo ér láng。
深宫不足居,要走高皇乡。shēn gōng bù zú jū,yào zǒu gāo huáng xiāng。
红粉厌为土,改作估客装。hóng fěn yàn wèi tǔ,gǎi zuò gū kè zhuāng。
谬称平阳骑,去狎秦淮倡。miù chēng píng yáng qí,qù xiá qín huái chàng。
秦淮欢不足,逻骑忽纵横。qín huái huān bù zú,luó qí hū zòng héng。
旦夕长安道,冠盖郁相望。dàn xī zhǎng ān dào,guān gài yù xiāng wàng。
中坐中贵人,貂裘金左珰。zhōng zuò zhōng guì rén,diāo qiú jīn zuǒ dāng。
先收真人玺,后夺诸王章。xiān shōu zhēn rén xǐ,hòu duó zhū wáng zhāng。
昔日甘泉殿,千里若咫尺。xī rì gān quán diàn,qiān lǐ ruò zhǐ chǐ。
今日未央门,一叩不复得。jīn rì wèi yāng mén,yī kòu bù fù dé。
手种桃李花,须臾变荆棘。shǒu zhǒng táo lǐ huā,xū yú biàn jīng jí。
投书太保府,行金丞相宅。tóu shū tài bǎo fǔ,xíng jīn chéng xiāng zhái。
但进不复论,杳如海沈石。dàn jìn bù fù lùn,yǎo rú hǎi shěn shí。
四门陈刁斗,击令心肠坼。sì mén chén diāo dòu,jī lìng xīn cháng chè。
鸡犬寂无声,幸弄争逃匿。jī quǎn jì wú shēng,xìng nòng zhēng táo nì。
掩泣复沈沦,洒谓众夫人。yǎn qì fù shěn lún,sǎ wèi zhòng fū rén。
昔忝千乘主,安能縳辎轮。xī tiǎn qiān chéng zhǔ,ān néng juàn zī lún。
谁言乃公勇,千载不复晨。shuí yán nǎi gōng yǒng,qiān zài bù fù chén。
但没从我去,存者他人亲。dàn méi cóng wǒ qù,cún zhě tā rén qīn。
华容慨起舞,虞姬絮前陈。huá róng kǎi qǐ wǔ,yú jī xù qián chén。
急风覆破樯,畴不喂饥鳞。jí fēng fù pò qiáng,chóu bù wèi jī lín。
天火烧空桑,女萝亦见焚。tiān huǒ shāo kōng sāng,nǚ luó yì jiàn fén。
引颈各高悬,举宫向沈沦。yǐn jǐng gè gāo xuán,jǔ gōng xiàng shěn lún。
我欲竟此曲,罢曲涕泗涟。wǒ yù jìng cǐ qū,bà qū tì sì lián。
日月与雷霆,往往任高天。rì yuè yǔ léi tíng,wǎng wǎng rèn gāo tiān。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

末五子篇赵太史用贤

王世贞

屠郎天下才,著作日不休。tú láng tiān xià cái,zhù zuò rì bù xiū。
如叩海人居,一券万金酬。rú kòu hǎi rén jū,yī quàn wàn jīn chóu。
错落多夜光,鱼目非所忧。cuò luò duō yè guāng,yú mù fēi suǒ yōu。
仰窥二都阈,恍与六代游。yǎng kuī èr dōu yù,huǎng yǔ liù dài yóu。
麈尾有真铨,清言凌素秋。zhǔ wěi yǒu zhēn quán,qīng yán líng sù qiū。
芥彼区中士,释我薄书邮。jiè bǐ qū zhōng shì,shì wǒ báo shū yóu。
割荣差为力,挫名方乃优。gē róng chà wèi lì,cuò míng fāng nǎi yōu。

末五子篇赵太史用贤

王世贞

昔余游天雄,毫翰殊寂寞。xī yú yóu tiān xióng,háo hàn shū jì mò。
懋权起诸生,朗若鸡群鹤。mào quán qǐ zhū shēng,lǎng ruò jī qún hè。
甫荐博士言,遽申风雅托。fǔ jiàn bó shì yán,jù shēn fēng yǎ tuō。
歌鹿冠神京,仪鹓瑞阿阁。gē lù guān shén jīng,yí yuān ruì ā gé。
逶迤霄汉表,犹能念丘壑。wēi yí xiāo hàn biǎo,yóu néng niàn qiū hè。
词组垂光景,千秋纵挥霍。cí zǔ chuí guāng jǐng,qiān qiū zòng huī huò。
季君何沉沉,长君正谔谔。jì jūn hé chén chén,zhǎng jūn zhèng è è。

末五子篇赵太史用贤

王世贞

胡郎天挺豪,弱龄富篇咏。hú láng tiān tǐng háo,ruò líng fù piān yǒng。
突窥济南室,摆脱信阳境。tū kuī jì nán shì,bǎi tuō xìn yáng jìng。
高岭秀繁条,何所不辉映。gāo lǐng xiù fán tiáo,hé suǒ bù huī yìng。
顺风扬妙音,畴能不倾听。shùn fēng yáng miào yīn,chóu néng bù qīng tīng。
沉思穷正变,广心饶比兴。chén sī qióng zhèng biàn,guǎng xīn ráo bǐ xīng。
牛耳终自归,蛾眉竟谁并。niú ěr zhōng zì guī,é méi jìng shuí bìng。
已睹千刃翔,徒劳众口竞。yǐ dǔ qiān rèn xiáng,tú láo zhòng kǒu jìng。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

安定饶世业,八龙得其半。ān dìng ráo shì yè,bā lóng dé qí bàn。
叔氏独挺出,兴辞恣璀璨。shū shì dú tǐng chū,xīng cí zì cuǐ càn。
齐梁大篇错,钱刘小言冠。qí liáng dà piān cuò,qián liú xiǎo yán guān。
时嗟安仁拙,终籍长卿玩。shí jiē ān rén zhuō,zhōng jí zhǎng qīng wán。
岿然鲁灵光,拉逻非所叹。kuī rán lǔ líng guāng,lā luó fēi suǒ tàn。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

俯仰子墨林,所睹无长者。fǔ yǎng zi mò lín,suǒ dǔ wú zhǎng zhě。
莫公岂不文,宛若田父社。mò gōng qǐ bù wén,wǎn ruò tián fù shè。
有抱不自璧,虽完讵为瓦。yǒu bào bù zì bì,suī wán jù wèi wǎ。
饥来玩清泌,衡门亦潇洒。jī lái wán qīng mì,héng mén yì xiāo sǎ。
时藻汰欲空,居然余大雅。shí zǎo tài yù kōng,jū rán yú dà yǎ。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

殿卿若春风,所拂无不柔。diàn qīng ruò chūn fēng,suǒ fú wú bù róu。
酒德日颓然,禅语聊厌酬。jiǔ dé rì tuí rán,chán yǔ liáo yàn chóu。
耕我欢阴田,爱此鹊湖幽。gēng wǒ huān yīn tián,ài cǐ què hú yōu。
楚璞不自贵,良工琢为璆。chǔ pú bù zì guì,liáng gōng zuó wèi qiú。
取友何必多,一李成千秋。qǔ yǒu hé bì duō,yī lǐ chéng qiān qiū。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

硕果寒不食,词林见前辈。shuò guǒ hán bù shí,cí lín jiàn qián bèi。
典刑足御俗,文彩亦被世。diǎn xíng zú yù sú,wén cǎi yì bèi shì。
一工临池业,碑板光四裔。yī gōng lín chí yè,bēi bǎn guāng sì yì。
义取无虚月,笔耕尽良岁。yì qǔ wú xū yuè,bǐ gēng jǐn liáng suì。
却顾迂叟谋,寂寞身后事。què gù yū sǒu móu,jì mò shēn hòu shì。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

嘉则少负奇,从事车骑幕。jiā zé shǎo fù qí,cóng shì chē qí mù。
侠气贯秋旻,藻词丽朝雘。xiá qì guàn qiū mín,zǎo cí lì cháo wò。
千人废喑呜,百氏从挥霍。qiān rén fèi yīn wū,bǎi shì cóng huī huò。
屠子一代盟,朱生九原诺。tú zi yī dài méng,zhū shēng jiǔ yuán nuò。
族贵文亦就,是以不落莫。zú guì wén yì jiù,shì yǐ bù luò mò。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

太史瑚琏姿,葆真铲光相。tài shǐ hú liǎn zī,bǎo zhēn chǎn guāng xiāng。
与余一谈秇,潇洒神俱王。yǔ yú yī tán yì,xiāo sǎ shén jù wáng。
倾盖岂必深,慨焉成辨谤。qīng gài qǐ bì shēn,kǎi yān chéng biàn bàng。
蕴籍叔度流,纵横东京上。yùn jí shū dù liú,zòng héng dōng jīng shàng。
疏草就磨灭,苦心将谁向。shū cǎo jiù mó miè,kǔ xīn jiāng shuí xiàng。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

西京祀以远,浸淫成六季。xī jīng sì yǐ yuǎn,jìn yín chéng liù jì。
杨马虽沈沦,余波尚绮丽。yáng mǎ suī shěn lún,yú bō shàng qǐ lì。
子威负奇者,冥搜复傍缀。zi wēi fù qí zhě,míng sōu fù bàng zhuì。
遂令一代业,灿若云锦制。suì lìng yī dài yè,càn ruò yún jǐn zhì。
所虞白凤凰,飘瞥毫端逝。suǒ yú bái fèng huáng,piāo piē háo duān shì。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

伯起初艺成,白晰美少年。bó qǐ chū yì chéng,bái xī měi shǎo nián。
一芬墨池藻,众工归我妍。yī fēn mò chí zǎo,zhòng gōng guī wǒ yán。
薄游燕昭台,兴尽剡溪船。báo yóu yàn zhāo tái,xīng jǐn shàn xī chuán。
自谓千秋业,不假公车传。zì wèi qiān qiū yè,bù jiǎ gōng chē chuán。
晨着潜夫论,夕奏钟期弦。chén zhe qián fū lùn,xī zòu zhōng qī xián。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

天潢无浊流,洪都饶国琛。tiān huáng wú zhuó liú,hóng dōu ráo guó chēn。
宗良虽晚成,力窥作者林。zōng liáng suī wǎn chéng,lì kuī zuò zhě lín。
穷搜自冥合,有造必苦心。qióng sōu zì míng hé,yǒu zào bì kǔ xīn。
飞书渐寂蔑,神交岂在今。fēi shū jiàn jì miè,shén jiāo qǐ zài jīn。
垂当忘言际,聊以表知音。chuí dāng wàng yán jì,liáo yǐ biǎo zhī yīn。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

至人不皮相,文士不灭迹。zhì rén bù pí xiāng,wén shì bù miè jì。
山甫一荒伧,而乃癯山泽。shān fǔ yī huāng cāng,ér nǎi qú shān zé。
虽谢伯鸾舂,尚输柴桑获。suī xiè bó luán chōng,shàng shū chái sāng huò。
日暮负薪归,商歌中金石。rì mù fù xīn guī,shāng gē zhōng jīn shí。
犹有身后名,时时一沾臆。yóu yǒu shēn hòu míng,shí shí yī zhān yì。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

无美攻六艺,乃在丱角时。wú měi gōng liù yì,nǎi zài guàn jiǎo shí。
濩落四十年,识者亦为疑。huò luò sì shí nián,shí zhě yì wèi yí。
侠气标肺腑,壮心见须弥。xiá qì biāo fèi fǔ,zhuàng xīn jiàn xū mí。
跌宕词翰林,煜煜吐色丝。diē dàng cí hàn lín,yù yù tǔ sè sī。
异时平津拜,不言公车迟。yì shí píng jīn bài,bù yán gōng chē chí。

四十咏皇甫佥事汸

王世贞

穆君义侠人,强被名教用。mù jūn yì xiá rén,qiáng bèi míng jiào yòng。
有才思挽俗,信已必违众。yǒu cái sī wǎn sú,xìn yǐ bì wéi zhòng。
幡然悟此身,实为千秋重。fān rán wù cǐ shēn,shí wèi qiān qiū zhòng。
力鞭北地足,冀追少陵鞚。lì biān běi dì zú,jì zhuī shǎo líng kòng。
千里在毫发,逊心敢忘讽。qiān lǐ zài háo fā,xùn xīn gǎn wàng fěng。