古诗词

乐府变十章楚悯王

王世贞

黄河西来昆仑,小复前汇玉关。huáng hé xī lái kūn lún,xiǎo fù qián huì yù guān。
自是白羊楼烦。zì shì bái yáng lóu fán。
汉将所筑城,犬牙其间。hàn jiāng suǒ zhù chéng,quǎn yá qí jiān。
敌阑入之不休。dí lán rù zhī bù xiū。
橐驼騊駼牦牛。tuó tuó táo tú máo niú。
控弦穹庐四周。kòng xián qióng lú sì zhōu。
自我失新秦州。zì wǒ shī xīn qín zhōu。
与敌杂治共繇。yǔ dí zá zhì gòng yáo。
大夫大夫,曾君忧虞。dà fū dà fū,céng jūn yōu yú。
人吏买马具车。rén lì mǎi mǎ jù chē。
诘朝慷慨就途。jí cháo kāng kǎi jiù tú。
上请誓剑玺书。shàng qǐng shì jiàn xǐ shū。
咄嗟大夫,不睹长安之城,武安魏其。duō jiē dà fū,bù dǔ zhǎng ān zhī chéng,wǔ ān wèi qí。
日夜引绳龂龂,千金偏行奚为。rì yè yǐn shéng yín yín,qiān jīn piān xíng xī wèi。
金吾白发之赫哉天威。jīn wú bái fā zhī hè zāi tiān wēi。
咄嗟大夫,不见兵出玉关,乃见稿街之西,不悬郅支,乃悬大夫。duō jiē dà fū,bù jiàn bīng chū yù guān,nǎi jiàn gǎo jiē zhī xī,bù xuán zhì zhī,nǎi xuán dà fū。
万水东流,鱼西上钩。wàn shuǐ dōng liú,yú xī shàng gōu。
谁独为敌,人快私雠。shuí dú wèi dí,rén kuài sī chóu。
咄嗟大夫,乃为相君快其雠。duō jiē dà fū,nǎi wèi xiāng jūn kuài qí chóu。
咄嗟大夫气尽,不复欢谣。duō jiē dà fū qì jǐn,bù fù huān yáo。
离离山下苗,托荫山上桃。lí lí shān xià miáo,tuō yīn shān shàng táo。
风吹桃根堕,苗行代桃焦。fēng chuī táo gēn duò,miáo xíng dài táo jiāo。
可怜生无常,生死借人骄。kě lián shēng wú cháng,shēng sǐ jiè rén jiāo。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

题王叔明湖山清晓图

王世贞

谁捐吴绫写萧瑟,乍看无乃王摩诘。shuí juān wú líng xiě xiāo sè,zhà kàn wú nǎi wáng mó jí。
即非摩诘或思训,敢谓黄鹤樵人笔。jí fēi mó jí huò sī xùn,gǎn wèi huáng hè qiáo rén bǐ。
黄鹤夜半不肯眠,欲换凡翼求真筌。huáng hè yè bàn bù kěn mián,yù huàn fán yì qiú zhēn quán。
吸将三斛碧沆瀣,吐作八尺青婵娟。xī jiāng sān hú bì hàng xiè,tǔ zuò bā chǐ qīng chán juān。
空青蒙碧犹未已,似有天鸡唤山起。kōng qīng méng bì yóu wèi yǐ,shì yǒu tiān jī huàn shān qǐ。
零露枝枝璎珞珠,初阳处处葡萄绮。líng lù zhī zhī yīng luò zhū,chū yáng chù chù pú táo qǐ。
问余展卷胡留连,欲言不言心惘然。wèn yú zhǎn juǎn hú liú lián,yù yán bù yán xīn wǎng rán。
市朝少选车马急,方信此中殊有天。shì cháo shǎo xuǎn chē mǎ jí,fāng xìn cǐ zhōng shū yǒu tiān。

题柏舟画卷赠高母

王世贞

谁言卫风荡,乃有共姜妇。shuí yán wèi fēng dàng,nǎi yǒu gòng jiāng fù。
谁言吴趋薄,亦有高令母。shuí yán wú qū báo,yì yǒu gāo lìng mǔ。
当时髧髦歌柏舟,今日青灯照白头。dāng shí dàn máo gē bǎi zhōu,jīn rì qīng dēng zhào bái tóu。
纵令淇澳清彻底,争似胥江不肯流。zòng lìng qí ào qīng chè dǐ,zhēng shì xū jiāng bù kěn liú。

挽雪林赵老

王世贞

偶然一作侯门客,懒向侯门借颜色。ǒu rán yī zuò hóu mén kè,lǎn xiàng hóu mén jiè yán sè。
偶然一艺能通神,懒向人间称艺人。ǒu rán yī yì néng tōng shén,lǎn xiàng rén jiān chēng yì rén。
南阳杞菊甘谷水,前身恐是天随子。nán yáng qǐ jú gān gǔ shuǐ,qián shēn kǒng shì tiān suí zi。
谁言见画如见君,石头城外多愁云。shuí yán jiàn huà rú jiàn jūn,shí tóu chéng wài duō chóu yún。

张守有温甫学士擘窠书老柏行余以仲昭太卿画竹配之时万历丁丑之八月廿五日守诞辰也眷属在里中将有就馆者并以为祝

王世贞

君有温甫手书老柏行,槎牙爪距八法锋纵衡。jūn yǒu wēn fǔ shǒu shū lǎo bǎi xíng,chá yá zhǎo jù bā fǎ fēng zòng héng。
我贻仲昭手画竹数茎,鸾鶱凤舞叶叶排空青。wǒ yí zhòng zhāo shǒu huà zhú shù jīng,luán xiān fèng wǔ yè yè pái kōng qīng。
欲将此竹配此柏,挂君高斋八月动霜色。yù jiāng cǐ zhú pèi cǐ bǎi,guà jūn gāo zhāi bā yuè dòng shuāng sè。
劲节原从造化留,虚心岂仗栽培得。jìn jié yuán cóng zào huà liú,xū xīn qǐ zhàng zāi péi dé。
竹既嶰谷十二声,一一将向朝阳鸣。zhú jì xiè gǔ shí èr shēng,yī yī jiāng xiàng cháo yáng míng。
柏亦郁作苍虬吟,和出万古萧龙音。bǎi yì yù zuò cāng qiú yín,hé chū wàn gǔ xiāo lóng yīn。
饮君酒,上君寿,赤水三条珠在手。yǐn jūn jiǔ,shàng jūn shòu,chì shuǐ sān tiáo zhū zài shǒu。
更闻阿段报山阴,夜雨龙鳞箨中剖。gèng wén ā duàn bào shān yīn,yè yǔ lóng lín tuò zhōng pōu。

赠郑山人

王世贞

田父归来畏争席,生不能学天目徐卿,典衣沽酒长醉客,弇园勺水一拳石。tián fù guī lái wèi zhēng xí,shēng bù néng xué tiān mù xú qīng,diǎn yī gū jiǔ zhǎng zuì kè,yǎn yuán sháo shuǐ yī quán shí。
又不能学太湖三万六千顷,洞庭七十二峰,粘天插天碧。yòu bù néng xué tài hú sān wàn liù qiān qǐng,dòng tíng qī shí èr fēng,zhān tiān chā tiān bì。
郑子移家西洞庭,雅与徐卿称莫逆。zhèng zi yí jiā xī dòng tíng,yǎ yǔ xú qīng chēng mò nì。
人生获此二绝良以快,忽复担簦剥啄破我衡门色。rén shēng huò cǐ èr jué liáng yǐ kuài,hū fù dān dēng bō zhuó pò wǒ héng mén sè。
汝既不愿作万户侯,又何必要识韩荆州。rǔ jì bù yuàn zuò wàn hù hóu,yòu hé bì yào shí hán jīng zhōu。
牛腰一束尽行卷,快语自足夸千秋。niú yāo yī shù jǐn xíng juǎn,kuài yǔ zì zú kuā qiān qiū。
男儿脚底路何限,内则五岳外十洲。nán ér jiǎo dǐ lù hé xiàn,nèi zé wǔ yuè wài shí zhōu。
郑子黑髭须,其根雪千茎。zhèng zi hēi zī xū,qí gēn xuě qiān jīng。
饮酒不三勺,盎然双颊赪。yǐn jiǔ bù sān sháo,àng rán shuāng jiá chēng。
口如崩峡江涛倾,?然一笑谓我胜徐卿。kǒu rú bēng xiá jiāng tāo qīng,chǎn rán yī xiào wèi wǒ shèng xú qīng。
谓胜徐卿已非偶,复谓弇园自佳岂复须洞庭。wèi shèng xú qīng yǐ fēi ǒu,fù wèi yǎn yuán zì jiā qǐ fù xū dòng tíng。
亦知前言戏我耳,君不读蒙庄子,斥鴳抢榆大鹏九万里,逍遥之游竟如此。yì zhī qián yán xì wǒ ěr,jūn bù dú méng zhuāng zi,chì yàn qiǎng yú dà péng jiǔ wàn lǐ,xiāo yáo zhī yóu jìng rú cǐ。

褚临兰亭歌用旧题定武韵

王世贞

温奴误躏骊山陌,上帝依然秘真迹。wēn nú wù lìn lí shān mò,shàng dì yī rán mì zhēn jì。
欲窥日表少传神,但觅云仍便灾石。yù kuī rì biǎo shǎo chuán shén,dàn mì yún réng biàn zāi shí。
河南急利射雕手,除却率更谁劲敌。hé nán jí lì shè diāo shǒu,chú què lǜ gèng shuí jìn dí。
只字宁输永师贵,八法疑从白云获。zhǐ zì níng shū yǒng shī guì,bā fǎ yí cóng bái yún huò。
纵令学步太婵娟,肯作重儓依俗格。zòng lìng xué bù tài chán juān,kěn zuò zhòng tái yī sú gé。
颠米何劳据舷取,王孙已为炊玉易。diān mǐ hé láo jù xián qǔ,wáng sūn yǐ wèi chuī yù yì。
对展双疑雕鹗翻,别看总是云霞色。duì zhǎn shuāng yí diāo è fān,bié kàn zǒng shì yún xiá sè。
未从道士换鹅群,要与君王留马式。wèi cóng dào shì huàn é qún,yào yǔ jūn wáng liú mǎ shì。
小儒岂解襄阳狡,偶然弓失偶然得。xiǎo rú qǐ jiě xiāng yáng jiǎo,ǒu rán gōng shī ǒu rán dé。
枯树支屏未为复,位武经镵亦非匹。kū shù zhī píng wèi wèi fù,wèi wǔ jīng chán yì fēi pǐ。
即容怀瓘中下估,试与绍京千万直。jí róng huái guàn zhōng xià gū,shì yǔ shào jīng qiān wàn zhí。
笑杀萧斋一字萧,少室山人为卖宅。xiào shā xiāo zhāi yī zì xiāo,shǎo shì shān rén wèi mài zhái。

寿顾翁七帙一篇元章苏本有马式语

王世贞

顾翁静者寿有余,鬓毛未霜颊尚朱。gù wēng jìng zhě shòu yǒu yú,bìn máo wèi shuāng jiá shàng zhū。
园如辟疆客不孤,夹池翠竹庭苍梧。yuán rú pì jiāng kè bù gū,jiā chí cuì zhú tíng cāng wú。
有鸟五色双鹓雏,少者雍鸣觐清都。yǒu niǎo wǔ sè shuāng yuān chú,shǎo zhě yōng míng jìn qīng dōu。
其一息羽需抟扶,翁今不乐何为乎,毋论古稀古所无。qí yī xī yǔ xū tuán fú,wēng jīn bù lè hé wèi hū,wú lùn gǔ xī gǔ suǒ wú。

吕别驾贶佳酒冠绝诸名家因作长歌谢之且订后约

王世贞

野人睡起春冥冥,手书数卷皆酒经。yě rén shuì qǐ chūn míng míng,shǒu shū shù juǎn jiē jiǔ jīng。
秫成雀鼠已多耗,醅熟儿童先不醒。shú chéng què shǔ yǐ duō hào,pēi shú ér tóng xiān bù xǐng。
以兹卖文有余镪,趋向阳昌问醁?。yǐ zī mài wén yǒu yú qiāng,qū xiàng yáng chāng wèn lù。
吕君妙得仪氏法,柔旨之中饶典刑。lǚ jūn miào dé yí shì fǎ,róu zhǐ zhī zhōng ráo diǎn xíng。
勺勺流霞出缸面,点点湛露开灵扃。sháo sháo liú xiá chū gāng miàn,diǎn diǎn zhàn lù kāi líng jiōng。
丹田去路有余润,华胥返驾无留酲。dān tián qù lù yǒu yú rùn,huá xū fǎn jià wú liú chéng。
徐倾细釂窥妙理,焉用丝竹蛾眉青。xú qīng xì jiào kuī miào lǐ,yān yòng sī zhú é méi qīng。
报君新诗与君约,一月须酬双玉瓶。bào jūn xīn shī yǔ jūn yuē,yī yuè xū chóu shuāng yù píng。
不然持螯卧瓮侧,有绳可缚长庚星。bù rán chí áo wò wèng cè,yǒu shéng kě fù zhǎng gēng xīng。

宫詹求美长兄七十歌以寿之

王世贞

我兄昔年二十余,秃骑大宛汗血驹。wǒ xiōng xī nián èr shí yú,tū qí dà wǎn hàn xuè jū。
手谈不爱东山墅,角抵能双西域胡。shǒu tán bù ài dōng shān shù,jiǎo dǐ néng shuāng xī yù hú。
自从折节攻经史,老作公车数奇士。zì cóng zhé jié gōng jīng shǐ,lǎo zuò gōng chē shù qí shì。
十上空瞻光范门,一官久滞长干里。shí shàng kōng zhān guāng fàn mén,yī guān jiǔ zhì zhǎng gàn lǐ。
耻言越甲鸣吴军,奏书自试俱报闻。chǐ yán yuè jiǎ míng wú jūn,zòu shū zì shì jù bào wén。
挂冠神虎动天听,卖剑买犊耕春云。guà guān shén hǔ dòng tiān tīng,mài jiàn mǎi dú gēng chūn yún。
归来但读神仙传,中夜披衣事修链。guī lái dàn dú shén xiān chuán,zhōng yè pī yī shì xiū liàn。
子午功成姹女归,庚申守罢尸虫变。zi wǔ gōng chéng chà nǚ guī,gēng shēn shǒu bà shī chóng biàn。
以兹左肘生杨枝,短发萧然时杖藜。yǐ zī zuǒ zhǒu shēng yáng zhī,duǎn fā xiāo rán shí zhàng lí。
乘兴看调支遁马,治生亲养祝翁鸡。chéng xīng kàn diào zhī dùn mǎ,zhì shēng qīn yǎng zhù wēng jī。
酌兄大斗为兄醉,莫论七十年间事。zhuó xiōng dà dòu wèi xiōng zuì,mò lùn qī shí nián jiān shì。
白日须同我辈长,青云且任儿曹致。bái rì xū tóng wǒ bèi zhǎng,qīng yún qiě rèn ér cáo zhì。

竹庄卷

王世贞

吾宗雅语世所闻,何可一日无此君。wú zōng yǎ yǔ shì suǒ wén,hé kě yī rì wú cǐ jūn。
汝今卜居但种竹,凡卉不敢骄相群。rǔ jīn bo jū dàn zhǒng zhú,fán huì bù gǎn jiāo xiāng qún。
箨龙个个迸春雨,尾凤枝枝干碧云。tuò lóng gè gè bèng chūn yǔ,wěi fèng zhī zhī gàn bì yún。
晨呼阿段汲溪润,洗出潇湘双泪文。chén hū ā duàn jí xī rùn,xǐ chū xiāo xiāng shuāng lèi wén。
慎莫学辟疆驱大令,又莫学张廌逃右军。shèn mò xué pì jiāng qū dà lìng,yòu mò xué zhāng zhì táo yòu jūn。
扁舟但过医俗士,把臂相将醉夕曛。biǎn zhōu dàn guò yī sú shì,bǎ bì xiāng jiāng zuì xī xūn。

周稚尊忽欲游五岳留我山园少时得一歌为饯且留之

王世贞

周郎旧是菰芦人,北不能过长淮一问津。zhōu láng jiù shì gū lú rén,běi bù néng guò zhǎng huái yī wèn jīn。
忽然瓢笠别我去,脚底五岳青嶙峋。hū rán piáo lì bié wǒ qù,jiǎo dǐ wǔ yuè qīng lín xún。
吾闻太华不可上,望里莲花犹未真。wú wén tài huá bù kě shàng,wàng lǐ lián huā yóu wèi zhēn。
恒山斗削大荒外,其址往往飘边尘。héng shān dòu xuē dà huāng wài,qí zhǐ wǎng wǎng piāo biān chén。
嵩高似宋襄,偶然执牛耳,兵力岂足当吴秦。sōng gāo shì sòng xiāng,ǒu rán zhí niú ěr,bīng lì qǐ zú dāng wú qín。
何不西入蜀,置足青城问绝顶,雪岭远拂蛾眉颦。hé bù xī rù shǔ,zhì zú qīng chéng wèn jué dǐng,xuě lǐng yuǎn fú é méi pín。
先朝特进太和秩,神宫帝阙纷金银。xiān cháo tè jìn tài hé zhì,shén gōng dì quē fēn jīn yín。
罗浮障色避冰霰,匡庐斗柄摇星辰。luó fú zhàng sè bì bīng xiàn,kuāng lú dòu bǐng yáo xīng chén。
有山何必尽五岳,尚残天柱称昆仑。yǒu shān hé bì jǐn wǔ yuè,shàng cán tiān zhù chēng kūn lún。
周郎且暂留,醉我祇园春。zhōu láng qiě zàn liú,zuì wǒ qí yuán chūn。
但石如拳水如盎,芥子可以藏吾身。dàn shí rú quán shuǐ rú àng,jiè zi kě yǐ cáng wú shēn。
君不见大鹏九万鴳仅尺,万古并作逍遥论。jūn bù jiàn dà péng jiǔ wàn yàn jǐn chǐ,wàn gǔ bìng zuò xiāo yáo lùn。

王司训被奖

王世贞

先生昔年曾拜章,拟复古乐施明堂。xiān shēng xī nián céng bài zhāng,nǐ fù gǔ lè shī míng táng。
先生今年坐皋比,要令弟子人解颐。xiān shēng jīn nián zuò gāo bǐ,yào lìng dì zi rén jiě yí。
三台使者知名姓,旌语煌煌考功令。sān tái shǐ zhě zhī míng xìng,jīng yǔ huáng huáng kǎo gōng lìng。
先生既是湖州人,湖人可晓胡安定。xiān shēng jì shì hú zhōu rén,hú rén kě xiǎo hú ān dìng。

寄寿戚大将军五十

王世贞

渔阳健儿日欢謼,东风融冰作驼酥。yú yáng jiàn ér rì huān hū,dōng fēng róng bīng zuò tuó sū。
问谁得此造物手,云台大将世所无。wèn shuí dé cǐ zào wù shǒu,yún tái dà jiāng shì suǒ wú。
尺棰提来鞭谷蠡,一书飞去扫撑涂。chǐ chuí tí lái biān gǔ lí,yī shū fēi qù sǎo chēng tú。
千兵注目铁如意,万马回头金仆姑。qiān bīng zhù mù tiě rú yì,wàn mǎ huí tóu jīn pū gū。
椹紫衫围麟刻带,茜红缨挂虎盘符。shèn zǐ shān wéi lín kè dài,qiàn hóng yīng guà hǔ pán fú。
东方别献肃慎砮,西域潜输天马驹。dōng fāng bié xiàn sù shèn nǔ,xī yù qián shū tiān mǎ jū。
帐下剖符诸部曲,军前解甲五单于。zhàng xià pōu fú zhū bù qū,jūn qián jiě jiǎ wǔ dān yú。
绯衣将炙紫衣酒,服匿留犁竞前寿。fēi yī jiāng zhì zǐ yī jiǔ,fú nì liú lí jìng qián shòu。
弹琴峡口无杀声,挂甲峪头多息肘。dàn qín xiá kǒu wú shā shēng,guà jiǎ yù tóu duō xī zhǒu。
久传名姓勒扶桑,近道君王夸细柳。jiǔ chuán míng xìng lēi fú sāng,jìn dào jūn wáng kuā xì liǔ。
鬓经百战霜不辞,心为孤忠日堪剖。bìn jīng bǎi zhàn shuāng bù cí,xīn wèi gū zhōng rì kān pōu。
矍铄远居新息上,丹青肯落营平后。jué shuò yuǎn jū xīn xī shàng,dān qīng kěn luò yíng píng hòu。
直置鹰扬四十年,表君青社能归否。zhí zhì yīng yáng sì shí nián,biǎo jūn qīng shè néng guī fǒu。

赠休承八十

王世贞

我昔避地吴阊居,是时太史八十余。wǒ xī bì dì wú chāng jū,shì shí tài shǐ bā shí yú。
何人不爱虎头画,若个能轻龙爪书。hé rén bù ài hǔ tóu huà,ruò gè néng qīng lóng zhǎo shū。
两郎亭亭两玉立,无论箕裘世谁及。liǎng láng tíng tíng liǎng yù lì,wú lùn jī qiú shì shuí jí。
倏忽流光一弹指,仲君最少今八十。shū hū liú guāng yī dàn zhǐ,zhòng jūn zuì shǎo jīn bā shí。
停云馆头谡谡风,见君再见太史公。tíng yún guǎn tóu sù sù fēng,jiàn jūn zài jiàn tài shǐ gōng。
墨池流出天地派,彩笔补尽烟霞功。mò chí liú chū tiān dì pài,cǎi bǐ bǔ jǐn yān xiá gōng。
衰劣惭余比蒲柳,辱君父子呼小友。shuāi liè cán yú bǐ pú liǔ,rǔ jūn fù zi hū xiǎo yǒu。
拟向洪崖借一瓢,君当满贮长春酒。nǐ xiàng hóng yá jiè yī piáo,jūn dāng mǎn zhù zhǎng chūn jiǔ。

李孝甫大仆有弟常甫宾甫渐甫俱能文章以友爱闻而孝甫多宦游不时聚首因名其斋前之池曰看云而乞余短歌纪之

王世贞

有云不驻梁公马,有池不洗右军墨。yǒu yún bù zhù liáng gōng mǎ,yǒu chí bù xǐ yòu jūn mò。
有池但作谢家梦,有云长歌杜陵忆。yǒu chí dàn zuò xiè jiā mèng,yǒu yún zhǎng gē dù líng yì。
君言三弟俱好文,映日补天成五色。jūn yán sān dì jù hǎo wén,yìng rì bǔ tiān chéng wǔ sè。
纵令行雨少时会,任是飘风散不得。zòng lìng xíng yǔ shǎo shí huì,rèn shì piāo fēng sàn bù dé。
但使埙篪吹遏空,何必要江东日暮寻李白。dàn shǐ xūn chí chuī è kōng,hé bì yào jiāng dōng rì mù xún lǐ bái。