古诗词

乐府变十章楚悯王

王世贞

汉武帝时有一暴公子,自称直指使者来治齐鲁。hàn wǔ dì shí yǒu yī bào gōng zi,zì chēng zhí zhǐ shǐ zhě lái zhì qí lǔ。
黄纸为前驱,从史持绣斧。huáng zhǐ wèi qián qū,cóng shǐ chí xiù fǔ。
使者如雷霆,雷霆当头下。shǐ zhě rú léi tíng,léi tíng dāng tóu xià。
使者未行来,墨吏纷纷解绶去田里。shǐ zhě wèi xíng lái,mò lì fēn fēn jiě shòu qù tián lǐ。
手即平淮书,口即冠军语。shǒu jí píng huái shū,kǒu jí guān jūn yǔ。
使者既行来,墨吏不肯去。shǐ zhě jì xíng lái,mò lì bù kěn qù。
去者乃老博士,扶服道傍,戚戚仰天大泣。qù zhě nǎi lǎo bó shì,fú fú dào bàng,qī qī yǎng tiān dà qì。
涕有何,乡老公,积镪万千,念非?氏豪,不敢属县官。tì yǒu hé,xiāng lǎo gōng,jī qiāng wàn qiān,niàn fēi xián shì háo,bù gǎn shǔ xiàn guān。
告密一见闻,束缚妻子若牛羊。gào mì yī jiàn wén,shù fù qī zi ruò niú yáng。
东家盗遗骸,西家斫古冢。dōng jiā dào yí hái,xī jiā zhuó gǔ zhǒng。
来证此老公,就死不得控。lái zhèng cǐ lǎo gōng,jiù sǐ bù dé kòng。
念欲北走边,严刑重阑出。niàn yù běi zǒu biān,yán xíng zhòng lán chū。
念欲南走越,汉地今为一。niàn yù nán zǒu yuè,hàn dì jīn wèi yī。
念欲向天上,横天置罗网。niàn yù xiàng tiān shàng,héng tiān zhì luó wǎng。
念欲蹈泉下,妻子恐偕往。niàn yù dǎo quán xià,qī zi kǒng xié wǎng。
蓟门使者居,中有夜行途。jì mén shǐ zhě jū,zhōng yǒu yè xíng tú。
金银络绎去,但去莫次且。jīn yín luò yì qù,dàn qù mò cì qiě。
乌毕逋,赦书驰。wū bì bū,shè shū chí。
归来相贺归无家,安用主上金鸡为。guī lái xiāng hè guī wú jiā,ān yòng zhǔ shàng jīn jī wèi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

过分水作

王世贞

一水双分作顺流,风帆唤月不须收。yī shuǐ shuāng fēn zuò shùn liú,fēng fān huàn yuè bù xū shōu。
拈将印渚修龄语,翘足微吟下济州。niān jiāng yìn zhǔ xiū líng yǔ,qiào zú wēi yín xià jì zhōu。

答许殿卿长史

王世贞

莲花簇就济南山,湖上看山尽日闲。lián huā cù jiù jì nán shān,hú shàng kàn shān jǐn rì xián。
一札十行文似锦,非关长史恋人间。yī zhá shí xíng wén shì jǐn,fēi guān zhǎng shǐ liàn rén jiān。

答许殿卿长史

王世贞

拂袖淮王桂树云,远游名字不教闻。fú xiù huái wáng guì shù yún,yuǎn yóu míng zì bù jiào wén。
自从深得山阴趣,玉室金庭报右军。zì cóng shēn dé shān yīn qù,yù shì jīn tíng bào yòu jūn。

答许殿卿长史

王世贞

亲扶豢角汶阳田,不向东风费酒钱。qīn fú huàn jiǎo wèn yáng tián,bù xiàng dōng fēng fèi jiǔ qián。
拥彗苍头夸诵赋,搊筝小伎解参禅。yōng huì cāng tóu kuā sòng fù,chōu zhēng xiǎo jì jiě cān chán。

答许殿卿长史

王世贞

踏青风满白杨枝,云到牙山黯自迟。tà qīng fēng mǎn bái yáng zhī,yún dào yá shān àn zì chí。
冢上弹琴应莫怪,人间能得几钟期。zhǒng shàng dàn qín yīng mò guài,rén jiān néng dé jǐ zhōng qī。

答许殿卿长史

王世贞

盻子城边春打围,割鲜呼酒去如飞。xì zi chéng biān chūn dǎ wéi,gē xiān hū jiǔ qù rú fēi。
一从上客申屠府,不道袁丝罢相归。yī cóng shàng kè shēn tú fǔ,bù dào yuán sī bà xiāng guī。

答许殿卿长史

王世贞

绣斧朱钲引碧油,风光差胜廿年游。xiù fǔ zhū zhēng yǐn bì yóu,fēng guāng chà shèng niàn nián yóu。
东州耆旧毋劳羡,镜里清霜半上头。dōng zhōu qí jiù wú láo xiàn,jìng lǐ qīng shuāng bàn shàng tóu。

清源杂咏

王世贞

绣衣柱史何昂藏,自免不复称为郎。xiù yī zhù shǐ hé áng cáng,zì miǎn bù fù chēng wèi láng。
尊前凤舞花难夜,门外乌啼月是霜。zūn qián fèng wǔ huā nán yè,mén wài wū tí yuè shì shuāng。

清源杂咏

王世贞

郑老揖余过郑园,卖文钱尽强开樽。zhèng lǎo yī yú guò zhèng yuán,mài wén qián jǐn qiáng kāi zūn。
那知昔日曾游赵,双璧由来只片言。nà zhī xī rì céng yóu zhào,shuāng bì yóu lái zhǐ piàn yán。

清源杂咏

王世贞

清源十日东风颠,陈家从事绝可怜。qīng yuán shí rì dōng fēng diān,chén jiā cóng shì jué kě lián。
不须伏尔夸投辖,我自能停步口船。bù xū fú ěr kuā tóu xiá,wǒ zì néng tíng bù kǒu chuán。

清源杂咏

王世贞

客肠郁郁谁为开,任侠何如汪秀才。kè cháng yù yù shuí wèi kāi,rèn xiá hé rú wāng xiù cái。
仲冬霜冽不解冷,有时自挟春风来。zhòng dōng shuāng liè bù jiě lěng,yǒu shí zì xié chūn fēng lái。

雪后问春申台

王世贞

寿州城内春申台,片片寒花飞作堆。shòu zhōu chéng nèi chūn shēn tái,piàn piàn hán huā fēi zuò duī。
令尹玉缨看不见,舍人珠履踏还来。lìng yǐn yù yīng kàn bù jiàn,shě rén zhū lǚ tà hái lái。

送沈司训之仁和

王世贞

七百里多平水面,江南大抵是仙官。qī bǎi lǐ duō píng shuǐ miàn,jiāng nán dà dǐ shì xiān guān。
宝带桥头别亲旧,莺花一路到临安。bǎo dài qiáo tóu bié qīn jiù,yīng huā yī lù dào lín ān。

送沈司训之仁和

王世贞

西湖是处美人妆,天竺松风吹绕梁。xī hú shì chù měi rén zhuāng,tiān zhú sōng fēng chuī rào liáng。
便携罢讲诸生去,何必夸他马季长。biàn xié bà jiǎng zhū shēng qù,hé bì kuā tā mǎ jì zhǎng。

送沈司训之仁和

王世贞

手板抛来尽日闲,吴峰青比玉峰殷。shǒu bǎn pāo lái jǐn rì xián,wú fēng qīng bǐ yù fēng yīn。
若语傍人应不分,一生长对案头山。ruò yǔ bàng rén yīng bù fēn,yī shēng zhǎng duì àn tóu shān。