古诗词

金缕曲·和吴文英《梦窗词》

顾太清

绝顶春风早。jué dǐng chūn fēng zǎo。
见无边、红英绛萼,满枝花好。jiàn wú biān hóng yīng jiàng è,mǎn zhī huā hǎo。
枝上黄鹏飞过处,认取重来路杳。zhī shàng huáng péng fēi guò chù,rèn qǔ zhòng lái lù yǎo。
此寂寂、洞天谁到。cǐ jì jì dòng tiān shuí dào。
十二栏干人倚遍,衬云容山色真容貌。shí èr lán gàn rén yǐ biàn,chèn yún róng shān sè zhēn róng mào。
启窗户,对清照。qǐ chuāng hù,duì qīng zhào。
月华乍吐东山小。yuè huá zhà tǔ dōng shān xiǎo。
淡银河、流云几缕,疏星多少。dàn yín hé liú yún jǐ lǚ,shū xīng duō shǎo。
翠被难禁春宵冷,况值游仙梦了。cuì bèi nán jìn chūn xiāo lěng,kuàng zhí yóu xiān mèng le。
尚残烛、灯花袅袅。shàng cán zhú dēng huā niǎo niǎo。
不是管弦歌舞地,更何须蜀锦花缠帽。bù shì guǎn xián gē wǔ dì,gèng hé xū shǔ jǐn huā chán mào。
晨雾敛,世间晓。chén wù liǎn,shì jiān xiǎo。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

江城子·记梦

顾太清

烟笼寒水月笼沙。yān lóng hán shuǐ yuè lóng shā。
泛灵槎。fàn líng chá。
访仙家。fǎng xiān jiā。
一路清溪双桨破烟划。yī lù qīng xī shuāng jiǎng pò yān huà。
才过小桥风景变,明月下,见梅花。cái guò xiǎo qiáo fēng jǐng biàn,míng yuè xià,jiàn méi huā。
梅花万树影交加。méi huā wàn shù yǐng jiāo jiā。
山之涯。shān zhī yá。
水之涯。shuǐ zhī yá。
淡宕湖天韶秀总堪夸。dàn dàng hú tiān sháo xiù zǒng kān kuā。
我欲遍游香雪海,惊梦醒,怨啼鸦。wǒ yù biàn yóu xiāng xuě hǎi,jīng mèng xǐng,yuàn tí yā。

一痕沙冬夜听秋虫作

顾太清

金鼎重薰甲煎。jīn dǐng zhòng xūn jiǎ jiān。
锦帐双垂银蒜。jǐn zhàng shuāng chuí yín suàn。
床下小虫鸣。chuáng xià xiǎo chóng míng。
作秋声。zuò qiū shēng。
斗室深沉寒漏。dòu shì shēn chén hán lòu。
一穗残灯如豆。yī suì cán dēng rú dòu。
风竹扫闲庭。fēng zhú sǎo xián tíng。
细听听。xì tīng tīng。

沁园春·桃花源次夫子韵

顾太清

一夜东风,吹醒桃花,春到人间。yī yè dōng fēng,chuī xǐng táo huā,chūn dào rén jiān。
趁月朗风柔,扁舟一棹,绿波渺渺,花影珊珊。chèn yuè lǎng fēng róu,biǎn zhōu yī zhào,lǜ bō miǎo miǎo,huā yǐng shān shān。
洞里有天,天涯有路,风月莺花终古闲。dòng lǐ yǒu tiān,tiān yá yǒu lù,fēng yuè yīng huā zhōng gǔ xián。
惜春去,怕桃花结子,冷落神仙。xī chūn qù,pà táo huā jié zi,lěng luò shén xiān。
此中大好盘桓。cǐ zhōng dà hǎo pán huán。
有人面、依稀似旧年。yǒu rén miàn yī xī shì jiù nián。
怅前度刘郎,如今老去,玄都种树,树已含烟。chàng qián dù liú láng,rú jīn lǎo qù,xuán dōu zhǒng shù,shù yǐ hán yān。
日暮天寒,露滋风损,开落无心谁与传。rì mù tiān hán,lù zī fēng sǔn,kāi luò wú xīn shuí yǔ chuán。
认不出,似婷婷倩女,素魄娟妍。rèn bù chū,shì tíng tíng qiàn nǚ,sù pò juān yán。

水调歌头·谢古春轩老人见赠竹根仙槎

顾太清

蓬莱渺何许,仙侣泛仙舟。péng lái miǎo hé xǔ,xiān lǚ fàn xiān zhōu。
海天寥阔,千里万里御风游。hǎi tiān liáo kuò,qiān lǐ wàn lǐ yù fēng yóu。
左右青童玉女,上下霓旌翠盖,花雨散中洲。zuǒ yòu qīng tóng yù nǚ,shàng xià ní jīng cuì gài,huā yǔ sàn zhōng zhōu。
合奏钧天乐,王母驾灵虬。hé zòu jūn tiān lè,wáng mǔ jià líng qiú。
松为篷,桂为楫,破云流。sōng wèi péng,guì wèi jí,pò yún liú。
翔龙翥凤,盘曲古节几春秋。xiáng lóng zhù fèng,pán qū gǔ jié jǐ chūn qiū。
恍若轻身遐举,泛览十洲三岛,对此可忘忧。huǎng ruò qīng shēn xiá jǔ,fàn lǎn shí zhōu sān dǎo,duì cǐ kě wàng yōu。
欲借长风便,吹我到杭州。yù jiè zhǎng fēng biàn,chuī wǒ dào háng zhōu。

苍梧谣·正月三日自题墨牡丹扇

顾太清

侬。nóng。
淡扫花枝待好风。dàn sǎo huā zhī dài hǎo fēng。
瑶台种,不作可怜红。yáo tái zhǒng,bù zuò kě lián hóng。

鹧鸪天·题南楼老人秋水图

顾太清

瑟瑟凉风入小池。sè sè liáng fēng rù xiǎo chí。
红衣落尽翠离披。hóng yī luò jǐn cuì lí pī。
双螯荐酒重阳近,一鹭冲天夕照迟。shuāng áo jiàn jiǔ zhòng yáng jìn,yī lù chōng tiān xī zhào chí。
白露结,碧云垂。bái lù jié,bì yún chuí。
波沈菰米动涟漪。bō shěn gū mǐ dòng lián yī。
可怜秋色无多日,留得残荷听几时。kě lián qiū sè wú duō rì,liú dé cán hé tīng jǐ shí。

风光好·天宁寺看花望西山积雪

顾太清

好东风。hǎo dōng fēng。
暖融融。nuǎn róng róng。
花坞山茶照眼红。huā wù shān chá zhào yǎn hóng。
醉游蜂。zuì yóu fēng。
绿烟一带前村柳。lǜ yān yī dài qián cūn liǔ。
春如绣。chūn rú xiù。
积雪西山万万重。jī xuě xī shān wàn wàn zhòng。
玉芙蓉。yù fú róng。

诉衷情·春日

顾太清

忙中己过早春时。máng zhōng jǐ guò zǎo chūn shí。
病因强支持。bìng yīn qiáng zhī chí。
东风簸弄花事,细柳袅烟丝。dōng fēng bǒ nòng huā shì,xì liǔ niǎo yān sī。
深院宇,日迟迟。shēn yuàn yǔ,rì chí chí。
绣帘垂。xiù lián chuí。
杏花消息,乍暖微寨,燕子先知。xìng huā xiāo xī,zhà nuǎn wēi zhài,yàn zi xiān zhī。

鹧鸪天·傀儡

顾太清

傀儡当场任所为。guī lěi dāng chǎng rèn suǒ wèi。
讹传故事惑痴儿。é chuán gù shì huò chī ér。
李唐赵宋皆无考,妙在妖魔变化奇。lǐ táng zhào sòng jiē wú kǎo,miào zài yāo mó biàn huà qí。
驾赤豹,从文狸。jià chì bào,cóng wén lí。
衣冠楚楚假威仪。yī guān chǔ chǔ jiǎ wēi yí。
下场高挂成何用,刻木牵丝此一时。xià chǎng gāo guà chéng hé yòng,kè mù qiān sī cǐ yī shí。

江城子·题日酣川静野云高石画

顾太清

日酣川静野云高。rì hān chuān jìng yě yún gāo。
远山遥。yuǎn shān yáo。
碧迢迢。bì tiáo tiáo。
千里孤帆一叶任风飘。qiān lǐ gū fān yī yè rèn fēng piāo。
莫话滩头波浪险,波平处,自逍遥。mò huà tān tóu bō làng xiǎn,bō píng chù,zì xiāo yáo。
昏昏天地太无聊。hūn hūn tiān dì tài wú liáo。
系长条。xì zhǎng tiáo。
钓鲸鳌。diào jīng áo。
且对江光山色酌香醪。qiě duì jiāng guāng shān sè zhuó xiāng láo。
其奈眼看人尽醉,悲浊世,续离骚。qí nài yǎn kàn rén jǐn zuì,bēi zhuó shì,xù lí sāo。

清平乐·二月十日,金夫人惠芸苔菜,予不食此味廿六年矣。遂以短词记之

顾太清

春风春雨。chūn fēng chūn yǔ。
酝酿春如许。yùn niàng chūn rú xǔ。
三十六陂芳草路。sān shí liù bēi fāng cǎo lù。
尚记昔年游处。shàng jì xī nián yóu chù。
漠漠翠羽金英。mò mò cuì yǔ jīn yīng。
菜花开近清明。cài huā kāi jìn qīng míng。
好是江南二月,者般滋味香清。hǎo shì jiāng nán èr yuè,zhě bān zī wèi xiāng qīng。

浪淘沙·春日同夫子游石堂,回经慈溪,见鸳鸯无数,马上成小令

顾太清

花木自成蹊。huā mù zì chéng qī。
春与人宜。chūn yǔ rén yí。
清流荇藻荡参差。qīng liú xìng zǎo dàng cān chà。
小鸟避人栖不定,扑乱杨枝。xiǎo niǎo bì rén qī bù dìng,pū luàn yáng zhī。
归骑踏香泥。guī qí tà xiāng ní。
山影沈西。shān yǐng shěn xī。
鸳鸯冲破碧烟飞。yuān yāng chōng pò bì yān fēi。
三十六双花样好,同浴清溪。sān shí liù shuāng huā yàng hǎo,tóng yù qīng xī。

忆秦娥·白海棠

顾太清

春将暮。chūn jiāng mù。
绿阴一树丝丝雨。lǜ yīn yī shù sī sī yǔ。
丝丝雨。sī sī yǔ。
海棠花放,十分娇素。hǎi táng huā fàng,shí fēn jiāo sù。
仙仙似惹凌波步。xiān xiān shì rě líng bō bù。
娟娟又怕东风妒。juān juān yòu pà dōng fēng dù。
东风妒。dōng fēng dù。
满枝冰雪,淡烟轻雾。mǎn zhī bīng xuě,dàn yān qīng wù。

探春慢·春阴

顾太清

九十韶光,清明过了,一年春色将尽。jiǔ shí sháo guāng,qīng míng guò le,yī nián chūn sè jiāng jǐn。
雨洒芳田,烟霏深院,偏是轻阴惹困。yǔ sǎ fāng tián,yān fēi shēn yuàn,piān shì qīng yīn rě kùn。
燕子来时候,已辜负、几番花信。yàn zi lái shí hòu,yǐ gū fù jǐ fān huā xìn。
海棠零落闲庭,风飘万点成阵。hǎi táng líng luò xián tíng,fēng piāo wàn diǎn chéng zhèn。
懊恼留春不住,算只有陌头,杨柳勾引。ào nǎo liú chūn bù zhù,suàn zhǐ yǒu mò tóu,yáng liǔ gōu yǐn。
漠漠情怀,恹恹天气,况又阴晴无准。mò mò qíng huái,yān yān tiān qì,kuàng yòu yīn qíng wú zhǔn。
多少伤心处,奈岁月、暗催双鬓。duō shǎo shāng xīn chù,nài suì yuè àn cuī shuāng bìn。
对酒当歌,回头往事休论。duì jiǔ dāng gē,huí tóu wǎng shì xiū lùn。

鹧鸪天·上巳同夫子游丰台

顾太清

南郭同游上巳天。nán guō tóng yóu shàng sì tiān。
小桥流水碧湾环。xiǎo qiáo liú shuǐ bì wān huán。
海棠婀娜低红袖,杨柳轻盈荡绿烟。hǎi táng ē nà dī hóng xiù,yáng liǔ qīng yíng dàng lǜ yān。
花艳艳,柳翩翩。huā yàn yàn,liǔ piān piān。
断魂花柳又春残。duàn hún huā liǔ yòu chūn cán。
夕阳影里双飞蝶,相逐东风下菜田。xī yáng yǐng lǐ shuāng fēi dié,xiāng zhú dōng fēng xià cài tián。
3401234567»