古诗词

走马即事

陶益

凌晨走马心如火,到处看花迹似鸿。líng chén zǒu mǎ xīn rú huǒ,dào chù kàn huā jì shì hóng。
镫上日抽金箭羽,腰间时击宝刀雄。dèng shàng rì chōu jīn jiàn yǔ,yāo jiān shí jī bǎo dāo xióng。
风生袂薄嗟何及,野旷天连望不穷。fēng shēng mèi báo jiē hé jí,yě kuàng tiān lián wàng bù qióng。
鳷鹊蓬莱遥问讯,五云缭绕是龙宫。zhī què péng lái yáo wèn xùn,wǔ yún liáo rào shì lóng gōng。

陶益

陶益,字允谦,号练江居士、江门迂客。其祖本为郁林人,附籍新会。明世宗嘉靖三十五年(一五五六)以明经授江西永新训导。读书博学强记,精易通理。尝日集诸生,讲白沙之学于明伦堂;又构樾墩书屋,读书其中。抚按交荐,以目疾辞归,年八十卒。著有《练江子樾墩集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷五、清温汝能《粤东诗海》卷二一有传。 陶益的作品>>

猜您喜欢

病起

陶益

起来犹自怯单行,帘卷朝暾廓翠坪。qǐ lái yóu zì qiè dān xíng,lián juǎn cháo tūn kuò cuì píng。
四海交游缘病废,千金文字倩谁评。sì hǎi jiāo yóu yuán bìng fèi,qiān jīn wén zì qiàn shuí píng。

田父吟二首

陶益

田家父老话秋成,白酒黄鸡盛有情。tián jiā fù lǎo huà qiū chéng,bái jiǔ huáng jī shèng yǒu qíng。
旧日梨园都不见,满村惟是打场声。jiù rì lí yuán dōu bù jiàn,mǎn cūn wéi shì dǎ chǎng shēng。

田父吟二首

陶益

大醉巡庐击壤歌,不知秋事竟如何。dà zuì xún lú jī rǎng gē,bù zhī qiū shì jìng rú hé。
健儿忽报菑畬熟,阿母犹嫌荑稗多。jiàn ér hū bào zāi shē shú,ā mǔ yóu xián tí bài duō。

行吟

陶益

行吟瓜地四无邻,恍见长安万斛尘。xíng yín guā dì sì wú lín,huǎng jiàn zhǎng ān wàn hú chén。
白社果谁能恋旧,青门犹自不嫌贫。bái shè guǒ shuí néng liàn jiù,qīng mén yóu zì bù xián pín。

谢病用前韵

陶益

谢病归来少识邻,枕流漱石隔嚣尘。xiè bìng guī lái shǎo shí lín,zhěn liú shù shí gé xiāo chén。
惭无白酒堪为醉,赖有青山肯寄贫。cán wú bái jiǔ kān wèi zuì,lài yǒu qīng shān kěn jì pín。

喜见白发二首

陶益

昔年虚受染丝方,此日俄经点鬓霜。xī nián xū shòu rǎn sī fāng,cǐ rì é jīng diǎn bìn shuāng。
非为愁来生意早,只缘忧入丈人行。fēi wèi chóu lái shēng yì zǎo,zhǐ yuán yōu rù zhàng rén xíng。

喜见白发二首

陶益

崇朝出访转须亲,卯酒醉余鹤发新。chóng cháo chū fǎng zhuǎn xū qīn,mǎo jiǔ zuì yú hè fā xīn。
满路元来争认我,方知不在鬓乌人。mǎn lù yuán lái zhēng rèn wǒ,fāng zhī bù zài bìn wū rén。

题画二首

陶益

晓发行囊越小庄,月沉江阁雾烟黄。xiǎo fā xíng náng yuè xiǎo zhuāng,yuè chén jiāng gé wù yān huáng。
相看一语出不得,背马悠悠长似忙。xiāng kàn yī yǔ chū bù dé,bèi mǎ yōu yōu zhǎng shì máng。

题画二首

陶益

沙渺云长木叶稀,举头又见雁南飞。shā miǎo yún zhǎng mù yè xī,jǔ tóu yòu jiàn yàn nán fēi。
渔翁一路西江艇,经岁经年胡不归。yú wēng yī lù xī jiāng tǐng,jīng suì jīng nián hú bù guī。

秋日闻鹤

陶益

我屋南窗风更清,时逢仙鹤竹间鸣。wǒ wū nán chuāng fēng gèng qīng,shí féng xiān hè zhú jiān míng。
凭谁传与当途者,何不就阴怀好声。píng shuí chuán yǔ dāng tú zhě,hé bù jiù yīn huái hǎo shēng。

鸣琴

陶益

虚堂正对一横琴,款款焚香意不任。xū táng zhèng duì yī héng qín,kuǎn kuǎn fén xiāng yì bù rèn。
三弄梅花添旧恨,广陵散后孰知音。sān nòng méi huā tiān jiù hèn,guǎng líng sàn hòu shú zhī yīn。

藜照亭夜坐

陶益

流萤几点耀空囊,太乙青藜照更光。liú yíng jǐ diǎn yào kōng náng,tài yǐ qīng lí zhào gèng guāng。
高阁小亭开万卷,疏慵真愧校书郎。gāo gé xiǎo tíng kāi wàn juǎn,shū yōng zhēn kuì xiào shū láng。

题游春图

陶益

公子承恩出建章,梅梢遍绿柳丝长。gōng zi chéng ēn chū jiàn zhāng,méi shāo biàn lǜ liǔ sī zhǎng。
当垆春色浓如酒,买醉归来马莫狂。dāng lú chūn sè nóng rú jiǔ,mǎi zuì guī lái mǎ mò kuáng。

澯子入京龙荫承诸公盛赠以言因续四首于卷后

陶益

始射蓬弧缘底事,男儿要作四方奇。shǐ shè péng hú yuán dǐ shì,nán ér yào zuò sì fāng qí。
今朝世烈堂前宴,对酒何须惜别离。jīn cháo shì liè táng qián yàn,duì jiǔ hé xū xī bié lí。

澯子入京龙荫承诸公盛赠以言因续四首于卷后

陶益

多年我病归牢落,奕世承恩入梦思。duō nián wǒ bìng guī láo luò,yì shì chéng ēn rù mèng sī。
自分无能应赖汝,好将忠荩答清时。zì fēn wú néng yīng lài rǔ,hǎo jiāng zhōng jìn dá qīng shí。