古诗词

与复侄锦衣赴宴天坛乐观

陶益

晴云爽气满高台,碧瓦雕阑接上台。qíng yún shuǎng qì mǎn gāo tái,bì wǎ diāo lán jiē shàng tái。
却喜当筵闻玉磬,不妨竟日覆金杯。què xǐ dāng yán wén yù qìng,bù fáng jìng rì fù jīn bēi。
垂杨宛转莺初语,细草留连骑欲回。chuí yáng wǎn zhuǎn yīng chū yǔ,xì cǎo liú lián qí yù huí。
万里烽烟怜小阮,可无佳兴拟重来。wàn lǐ fēng yān lián xiǎo ruǎn,kě wú jiā xīng nǐ zhòng lái。

陶益

陶益,字允谦,号练江居士、江门迂客。其祖本为郁林人,附籍新会。明世宗嘉靖三十五年(一五五六)以明经授江西永新训导。读书博学强记,精易通理。尝日集诸生,讲白沙之学于明伦堂;又构樾墩书屋,读书其中。抚按交荐,以目疾辞归,年八十卒。著有《练江子樾墩集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷五、清温汝能《粤东诗海》卷二一有传。 陶益的作品>>

猜您喜欢

送文惟高归郁林四首

陶益

关河饯送且停骖,西北云深鹤唳南。guān hé jiàn sòng qiě tíng cān,xī běi yún shēn hè lì nán。
欲采芳荪谁寄取,赖吾群从总能堪。yù cǎi fāng sūn shuí jì qǔ,lài wú qún cóng zǒng néng kān。

少年行二首

陶益

仰天遥指挽丝鞭,索饮粗豪不计钱。yǎng tiān yáo zhǐ wǎn sī biān,suǒ yǐn cū háo bù jì qián。
立马树阴邻市散,据床犹咏叔于田。lì mǎ shù yīn lín shì sàn,jù chuáng yóu yǒng shū yú tián。

少年行二首

陶益

击剑呼卢酒半醒,雕鞍斜跨剪长亭。jī jiàn hū lú jiǔ bàn xǐng,diāo ān xié kuà jiǎn zhǎng tíng。
欲寻世路难穷趣,蒲海葱山一片清。yù xún shì lù nán qióng qù,pú hǎi cōng shān yī piàn qīng。

双头红蕖

陶益

并蒂芙蓉出水中,丹霞翠雾拥帘栊。bìng dì fú róng chū shuǐ zhōng,dān xiá cuì wù yōng lián lóng。
夜来又见双双响,疑是东坡竹影红。yè lái yòu jiàn shuāng shuāng xiǎng,yí shì dōng pō zhú yǐng hóng。

白莲欢

陶益

越女含羞出浴难,缟衣落尽曲雕栏。yuè nǚ hán xiū chū yù nán,gǎo yī luò jǐn qū diāo lán。
权将团扇偷相掩,只恐横眉隔社看。quán jiāng tuán shàn tōu xiāng yǎn,zhǐ kǒng héng méi gé shè kàn。

咏漱泉

陶益

涧谷泠泠溜石音,濠梁披豁越层阴。jiàn gǔ líng líng liū shí yīn,háo liáng pī huō yuè céng yīn。
只馀晒发闲无奈,更挹山瓢一洗心。zhǐ yú shài fā xián wú nài,gèng yì shān piáo yī xǐ xīn。

咏盘石

陶益

凿凿粼粼翠缕多,蒹葭遥隔枕江沱。záo záo lín lín cuì lǚ duō,jiān jiā yáo gé zhěn jiāng tuó。
叶声未到垂纶上,吞影鱼龙撼白波。yè shēng wèi dào chuí lún shàng,tūn yǐng yú lóng hàn bái bō。

放浙鱼

陶益

浙鱼随意放江干,东望扶桑到不难。zhè yú suí yì fàng jiāng gàn,dōng wàng fú sāng dào bù nán。
莫弄凤池蘋藻月,恐教长听玉声寒。mò nòng fèng chí píng zǎo yuè,kǒng jiào zhǎng tīng yù shēng hán。

裹钓裘

陶益

重将袷絮浣清澜,结网灯前仔细看。zhòng jiāng jiá xù huàn qīng lán,jié wǎng dēng qián zǎi xì kàn。
补缀敢辞针脚冷,有人常是服无完。bǔ zhuì gǎn cí zhēn jiǎo lěng,yǒu rén cháng shì fú wú wán。

与书家夜话

陶益

钟繇孟頫果何居,夜话闻君学有馀。zhōng yáo mèng fǔ guǒ hé jū,yè huà wén jūn xué yǒu yú。
坐惜流萤帘外去,不曾照得近时书。zuò xī liú yíng lián wài qù,bù céng zhào dé jìn shí shū。

招隐词

陶益

登登山路何须忙,任率相留旧草堂。dēng dēng shān lù hé xū máng,rèn lǜ xiāng liú jiù cǎo táng。
分叶煮泉日卓午,白云幽涧松花香。fēn yè zhǔ quán rì zhuó wǔ,bái yún yōu jiàn sōng huā xiāng。

早出对雪三首

陶益

水落云霾曙色微,冈城今见六花飞。shuǐ luò yún mái shǔ sè wēi,gāng chéng jīn jiàn liù huā fēi。
翛然不作寻常路,欲就袁安一启扉。xiāo rán bù zuò xún cháng lù,yù jiù yuán ān yī qǐ fēi。

早出对雪三首

陶益

觚棱梦破怯衣单,飒飒漉漉晓更寒。gū léng mèng pò qiè yī dān,sà sà lù lù xiǎo gèng hán。
墙外步疑东郭履,自歌黄竹俪幽兰。qiáng wài bù yí dōng guō lǚ,zì gē huáng zhú lì yōu lán。

早出对雪三首

陶益

朝从岁事卜春华,逗岭垂檐尽玉花。cháo cóng suì shì bo chūn huá,dòu lǐng chuí yán jǐn yù huā。
沟浍未知盈尺否,背驴试问旧田家。gōu huì wèi zhī yíng chǐ fǒu,bèi lǘ shì wèn jiù tián jiā。

忆灵隐寺雪岩静室二首

陶益

色界虚悬万木封,暮寒谁动佛前钟。sè jiè xū xuán wàn mù fēng,mù hán shuí dòng fú qián zhōng。
旧传鹫岭无烟火,幽僻曾经照烛龙。jiù chuán jiù lǐng wú yān huǒ,yōu pì céng jīng zhào zhú lóng。