古诗词

醉吟二首

陶益

发狂形骸忘,长啸天地杳。fā kuáng xíng hái wàng,zhǎng xiào tiān dì yǎo。
白眼向世人,知心良独少。bái yǎn xiàng shì rén,zhī xīn liáng dú shǎo。

陶益

陶益,字允谦,号练江居士、江门迂客。其祖本为郁林人,附籍新会。明世宗嘉靖三十五年(一五五六)以明经授江西永新训导。读书博学强记,精易通理。尝日集诸生,讲白沙之学于明伦堂;又构樾墩书屋,读书其中。抚按交荐,以目疾辞归,年八十卒。著有《练江子樾墩集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷五、清温汝能《粤东诗海》卷二一有传。 陶益的作品>>

猜您喜欢

晓发饯关少宰暮雨谩述以勉之

陶益

平明南望古层楼,楼外潮生送逆舟。píng míng nán wàng gǔ céng lóu,lóu wài cháo shēng sòng nì zhōu。
去路芰荷临上客,离筵箫管泛中流。qù lù jì hé lín shàng kè,lí yán xiāo guǎn fàn zhōng liú。
云山似黛晴偏出,江雨如丝暮未收。yún shān shì dài qíng piān chū,jiāng yǔ rú sī mù wèi shōu。
长孺病多须强饭,莫言吾道付沧洲。zhǎng rú bìng duō xū qiáng fàn,mò yán wú dào fù cāng zhōu。

奉和王少龄风雨叙怀之作

陶益

曾将兰佩别金陵,此际相看意气增。céng jiāng lán pèi bié jīn líng,cǐ jì xiāng kàn yì qì zēng。
展席定期千日酒,论交翻忆十年灯。zhǎn xí dìng qī qiān rì jiǔ,lùn jiāo fān yì shí nián dēng。
空城暮雨钟声湿,卒岁寒风树色凝。kōng chéng mù yǔ zhōng shēng shī,zú suì hán fēng shù sè níng。
庾信江南哀不浅,独疑萧瑟未应凭。yǔ xìn jiāng nán āi bù qiǎn,dú yí xiāo sè wèi yīng píng。

仲冬与使客夜坐

陶益

汉使星轺雪色华,翛然乘兴过山家。hàn shǐ xīng yáo xuě sè huá,xiāo rán chéng xīng guò shān jiā。
空园晚菊呈疏蕊,静夜寒灯落细花。kōng yuán wǎn jú chéng shū ruǐ,jìng yè hán dēng luò xì huā。
门外已迎鲸海月,鼎中还易虎邱茶。mén wài yǐ yíng jīng hǎi yuè,dǐng zhōng hái yì hǔ qiū chá。
抱裘赓咏不须睡,明日片云何处槎。bào qiú gēng yǒng bù xū shuì,míng rì piàn yún hé chù chá。

郊外暮回书事

陶益

策杖寻幽竟日闲,笋舆冲黑向城还。cè zhàng xún yōu jìng rì xián,sǔn yú chōng hēi xiàng chéng hái。
山含古寺虚无里,路绕冥鸿灭没间。shān hán gǔ sì xū wú lǐ,lù rào míng hóng miè méi jiān。
刁斗遥闻消醉语,接䍦倒著解愁颜。diāo dòu yáo wén xiāo zuì yǔ,jiē lí dào zhù jiě chóu yán。
何人更弄桓伊笛,飞尽寒梅月满关。hé rén gèng nòng huán yī dí,fēi jǐn hán méi yuè mǎn guān。

咏贺长公枕溪新筑

陶益

数亩园中独乐身,别从青野结溪邻。shù mǔ yuán zhōng dú lè shēn,bié cóng qīng yě jié xī lín。
榆枝折罢吹藜火,柿叶书残岸葛巾。yú zhī zhé bà chuī lí huǒ,shì yè shū cán àn gé jīn。
避俗已拚人共弃,投闲还许鹭相亲。bì sú yǐ pàn rén gòng qì,tóu xián hái xǔ lù xiāng qīn。
镜湖一曲能如否,解说风流老季真。jìng hú yī qū néng rú fǒu,jiě shuō fēng liú lǎo jì zhēn。

夏日寄答友人

陶益

洛浦深交千里外,炎州僻处十年馀。luò pǔ shēn jiāo qiān lǐ wài,yán zhōu pì chù shí nián yú。
问奇尊底元多字,弹铗门前祇少车。wèn qí zūn dǐ yuán duō zì,dàn jiá mén qián qí shǎo chē。
愁极已拚玄发变,病残还遇白莲舒。chóu jí yǐ pàn xuán fā biàn,bìng cán hái yù bái lián shū。
闻君欲理南风棹,乘兴宁忘慰索居。wén jūn yù lǐ nán fēng zhào,chéng xīng níng wàng wèi suǒ jū。

送人还蜀

陶益

十载弹冠向粤游,一朝断送结离愁。shí zài dàn guān xiàng yuè yóu,yī cháo duàn sòng jié lí chóu。
行云拥盖晴偏急,鸣雨临装暮未休。xíng yún yōng gài qíng piān jí,míng yǔ lín zhuāng mù wèi xiū。
剑阁微微连树色,岷峨渺渺枕河流。jiàn gé wēi wēi lián shù sè,mín é miǎo miǎo zhěn hé liú。
亦知归近扬雄宅,铅椠尊前逸兴幽。yì zhī guī jìn yáng xióng zhái,qiān qiàn zūn qián yì xīng yōu。

晚泊江口别业兼答陈从事

陶益

四野荒荒一径微,罩篷斜倚钓时矶。sì yě huāng huāng yī jìng wēi,zhào péng xié yǐ diào shí jī。
林间返照悬宾馆,水上迦风动客衣。lín jiān fǎn zhào xuán bīn guǎn,shuǐ shàng jiā fēng dòng kè yī。
越草吴花看渐得,瀛山闽海愿常违。yuè cǎo wú huā kàn jiàn dé,yíng shān mǐn hǎi yuàn cháng wéi。
多情多恨还多病,不为投闲生事稀。duō qíng duō hèn hái duō bìng,bù wèi tóu xián shēng shì xī。

招隐诗寄欧桢伯行台

陶益

白云芳草漫悠悠,太息王孙耐簿游。bái yún fāng cǎo màn yōu yōu,tài xī wáng sūn nài bù yóu。
洗竹岩前邻虎豹,诛茅洞里狎猿猴。xǐ zhú yán qián lín hǔ bào,zhū máo dòng lǐ xiá yuán hóu。
桂枝偃蹇经年旷,山气巃嵷为客留。guì zhī yǎn jiǎn jīng nián kuàng,shān qì lóng sǒng wèi kè liú。
莫道欲归归未得,鸱夷元自泛扁舟。mò dào yù guī guī wèi dé,chī yí yuán zì fàn biǎn zhōu。

送人之交州集唐句

陶益

衔恩东守阖阊城,谁料翻为岭外行。xián ēn dōng shǒu hé chāng chéng,shuí liào fān wèi lǐng wài xíng。
彩笔昔曾干气象,青袍今已误儒生。cǎi bǐ xī céng gàn qì xiàng,qīng páo jīn yǐ wù rú shēng。
雁飞萤度愁难歇,冰簟银床梦不成。yàn fēi yíng dù chóu nán xiē,bīng diàn yín chuáng mèng bù chéng。
别后此心君自见,更堪江上鼓鼙声。bié hòu cǐ xīn jūn zì jiàn,gèng kān jiāng shàng gǔ pí shēng。

湖上曲

陶益

荡桨横塘里,寻芳薄暮时。dàng jiǎng héng táng lǐ,xún fāng báo mù shí。
荷花明结子,藕孔暗成丝。hé huā míng jié zi,ǒu kǒng àn chéng sī。

书梁浮山扇景梦中作

陶益

舟泊黄芦草,风零白雁霜。zhōu pō huáng lú cǎo,fēng líng bái yàn shuāng。
此时闲怅望,何处是家乡。cǐ shí xián chàng wàng,hé chù shì jiā xiāng。

喜内弟张蒙泉惠鹤四首

陶益

眷此青田鸟,来居小樾林。juàn cǐ qīng tián niǎo,lái jū xiǎo yuè lín。
欲鸣先硕影,谁识九霄心。yù míng xiān shuò yǐng,shuí shí jiǔ xiāo xīn。

远征曲

陶益

拔钗买长剑,甘吞马上雪。bá chāi mǎi zhǎng jiàn,gān tūn mǎ shàng xuě。
不斩楼兰回,愧此闺中铁。bù zhǎn lóu lán huí,kuì cǐ guī zhōng tiě。

书待漏图

陶益

玉宇晴光发,金桥曙色明。yù yǔ qíng guāng fā,jīn qiáo shǔ sè míng。
倾葵今在念,炙背旧多情。qīng kuí jīn zài niàn,zhì bèi jiù duō qíng。