古诗词

恨别二首

陶益

恼怀最是木兰舟,率意乘风天际浮。nǎo huái zuì shì mù lán zhōu,lǜ yì chéng fēng tiān jì fú。
日暮江楼频极目,微茫斜倚赋离愁。rì mù jiāng lóu pín jí mù,wēi máng xié yǐ fù lí chóu。

陶益

陶益,字允谦,号练江居士、江门迂客。其祖本为郁林人,附籍新会。明世宗嘉靖三十五年(一五五六)以明经授江西永新训导。读书博学强记,精易通理。尝日集诸生,讲白沙之学于明伦堂;又构樾墩书屋,读书其中。抚按交荐,以目疾辞归,年八十卒。著有《练江子樾墩集》。清顾嗣协《冈州遗稿》卷五、清温汝能《粤东诗海》卷二一有传。 陶益的作品>>

猜您喜欢

怀吴下诸友

陶益

飘泊萍蓬念独劳,百年尘路恋绨袍。piāo pō píng péng niàn dú láo,bǎi nián chén lù liàn tí páo。
云停粤岭江声渺,雁落吴门剑气高。yún tíng yuè lǐng jiāng shēng miǎo,yàn luò wú mén jiàn qì gāo。
季子得金还上国,长卿能赋拜仙曹。jì zi dé jīn hái shàng guó,zhǎng qīng néng fù bài xiān cáo。
自怜贫病不相放,那觉四愁侵二毛。zì lián pín bìng bù xiāng fàng,nà jué sì chóu qīn èr máo。

送儿辈应试

陶益

遥见秋风接郡城,吾家诸少动长征。yáo jiàn qiū fēng jiē jùn chéng,wú jiā zhū shǎo dòng zhǎng zhēng。
江门水长船同上,岭表云开雁并鸣。jiāng mén shuǐ zhǎng chuán tóng shàng,lǐng biǎo yún kāi yàn bìng míng。
漫道骞藤应得意,须知温饱莫留情。màn dào qiān téng yīng dé yì,xū zhī wēn bǎo mò liú qíng。
夜来匆忆烧心地,桂影团圆离恨生。yè lái cōng yì shāo xīn dì,guì yǐng tuán yuán lí hèn shēng。

哭少铉谭兵宪

陶益

左江绣斧出师时,霜落遥闻失故知。zuǒ jiāng xiù fǔ chū shī shí,shuāng luò yáo wén shī gù zhī。
却忆丛兰成独恨,还惊宿草动深悲。què yì cóng lán chéng dú hèn,hái jīng sù cǎo dòng shēn bēi。
声灵异域犹能到,杖履名山不可期。shēng líng yì yù yóu néng dào,zhàng lǚ míng shān bù kě qī。
泪洒椒浆聊一奠,断肠空复四愁诗。lèi sǎ jiāo jiāng liáo yī diàn,duàn cháng kōng fù sì chóu shī。

酬少龄王使君

陶益

缁尘荏苒忆萍逢,燕柳隋堤别恨同。zī chén rěn rǎn yì píng féng,yàn liǔ suí dī bié hèn tóng。
珍重远书骞玩永,萋迷深夜梦魂通。zhēn zhòng yuǎn shū qiān wán yǒng,qī mí shēn yè mèng hún tōng。
相期鼓柁湾黄木,更许移家上祝融。xiāng qī gǔ duò wān huáng mù,gèng xǔ yí jiā shàng zhù róng。
何自话归归未得,几回搔首叹冥鸿。hé zì huà guī guī wèi dé,jǐ huí sāo shǒu tàn míng hóng。

夜泊

陶益

平头雀舫雨初晴,弭棹移尊待月生。píng tóu què fǎng yǔ chū qíng,mǐ zhào yí zūn dài yuè shēng。
夜半斗牛涵海气,村前山犬吠潮声。yè bàn dòu niú hán hǎi qì,cūn qián shān quǎn fèi cháo shēng。
寥寥野火开还合,远远渔灯灭复明。liáo liáo yě huǒ kāi hái hé,yuǎn yuǎn yú dēng miè fù míng。
独忆青藜高阁砚,柘黄新卷点残更。dú yì qīng lí gāo gé yàn,zhè huáng xīn juǎn diǎn cán gèng。

庚午生日

陶益

老病幽栖小樾林,每逢生日思难禁。lǎo bìng yōu qī xiǎo yuè lín,měi féng shēng rì sī nán jìn。
野芹自弄清清色,寸草空含恋恋心。yě qín zì nòng qīng qīng sè,cùn cǎo kōng hán liàn liàn xīn。
旧摘黄花随黍酿,新传白雪对梅吟。jiù zhāi huáng huā suí shǔ niàng,xīn chuán bái xuě duì méi yín。
年过半百吾何事,只爱吾庐与素琴。nián guò bàn bǎi wú hé shì,zhǐ ài wú lú yǔ sù qín。

辛未元日书事

陶益

迎春喜是新元日,试笔惭非白雪才。yíng chūn xǐ shì xīn yuán rì,shì bǐ cán fēi bái xuě cái。
柏叶未随杯斝动,梅花先傍砚池开。bǎi yè wèi suí bēi jiǎ dòng,méi huā xiān bàng yàn chí kāi。
从官猎猎扬鞭过,舞伎翩翩拥索来。cóng guān liè liè yáng biān guò,wǔ jì piān piān yōng suǒ lái。
绮陌尘香游冶客,尽情檀板按歌台。qǐ mò chén xiāng yóu yě kè,jǐn qíng tán bǎn àn gē tái。

元夜观灯戏拟都人之作

陶益

社鼓声连玉漏长,星桥无禁得徜徉。shè gǔ shēng lián yù lòu zhǎng,xīng qiáo wú jìn dé cháng yáng。
春城火树生新色,夜市烟花簇异妆。chūn chéng huǒ shù shēng xīn sè,yè shì yān huā cù yì zhuāng。
月满天街弦管沸,风回辇路绮罗香。yuè mǎn tiān jiē xián guǎn fèi,fēng huí niǎn lù qǐ luó xiāng。
何人不数华胥事,故国相携乐未央。hé rén bù shù huá xū shì,gù guó xiāng xié lè wèi yāng。

春起以兰邀客

陶益

淑气初回睡癖残,端居尤得育幽兰。shū qì chū huí shuì pǐ cán,duān jū yóu dé yù yōu lán。
一花定拟开樽酌,并叶何妨促席观。yī huā dìng nǐ kāi zūn zhuó,bìng yè hé fáng cù xí guān。
蝶梦独疑无用作,鸥盟频绎未应寒。dié mèng dú yí wú yòng zuò,ōu méng pín yì wèi yīng hán。
当春预引重游兴,纫佩垂垂数共欢。dāng chūn yù yǐn zhòng yóu xīng,rèn pèi chuí chuí shù gòng huān。

春日遣愁

陶益

虚阁晴光碧树留,操觚何处遣春愁。xū gé qíng guāng bì shù liú,cāo gū hé chù qiǎn chūn chóu。
风尘迥隔帘帏静,世事稀闻几席幽。fēng chén jiǒng gé lián wéi jìng,shì shì xī wén jǐ xí yōu。
昔续茶经归陆羽,今题竹谱爱王猷。xī xù chá jīng guī lù yǔ,jīn tí zhú pǔ ài wáng yóu。
可堪更读闲情赋,欲寄相思不自由。kě kān gèng dú xián qíng fù,yù jì xiāng sī bù zì yóu。

海珠寺晚晴期与胡僧泛月

陶益

凭虚遥望粤王台,潋滟霞光毒雾开。píng xū yáo wàng yuè wáng tái,liàn yàn xiá guāng dú wù kāi。
风定果闻飞锡去,夜凉应见弄珠回。fēng dìng guǒ wén fēi xī qù,yè liáng yīng jiàn nòng zhū huí。
绀园翳翳多修竹,碧殿阴阴半劫灰。gàn yuán yì yì duō xiū zhú,bì diàn yīn yīn bàn jié huī。
欲结静缘沧海上,随流乘月说如来。yù jié jìng yuán cāng hǎi shàng,suí liú chéng yuè shuō rú lái。

粤台怀古

陶益

粤秀山前白昼阴,粤王台上独登临。yuè xiù shān qián bái zhòu yīn,yuè wáng tái shàng dú dēng lín。
城迷睥睨云烟响,殿敛罘罳薜荔深。chéng mí pì nì yún yān xiǎng,diàn liǎn fú sī bì lì shēn。
汉将岂能留甲帐,淮夷那复赂南金。hàn jiāng qǐ néng liú jiǎ zhàng,huái yí nà fù lù nán jīn。
英雄事业终难料,啸向春风任陆沉。yīng xióng shì yè zhōng nán liào,xiào xiàng chūn fēng rèn lù chén。

褊性

陶益

褊性由来只爱山,烽烟愁绝落城间。biǎn xìng yóu lái zhǐ ài shān,fēng yān chóu jué luò chéng jiān。
中宵清梦独依旧,半榻白云相对闲。zhōng xiāo qīng mèng dú yī jiù,bàn tà bái yún xiāng duì xián。
懒学人前增态度,思求谷口听绵蛮。lǎn xué rén qián zēng tài dù,sī qiú gǔ kǒu tīng mián mán。
何当又见亡羊路,春草萋萋客未还。hé dāng yòu jiàn wáng yáng lù,chūn cǎo qī qī kè wèi hái。

梦观灯赋诗末联由俗物败意而罢醒后足之忆录以纪异

陶益

龙城缓漏艳阳天,士女欢随管与弦。lóng chéng huǎn lòu yàn yáng tiān,shì nǚ huān suí guǎn yǔ xián。
一路月华扬白苎,千枝灯影缀红莲。yī lù yuè huá yáng bái zhù,qiān zhī dēng yǐng zhuì hóng lián。
传柑学窃名方朔,斗舞宣骄号小怜。chuán gān xué qiè míng fāng shuò,dòu wǔ xuān jiāo hào xiǎo lián。
梦里壮游空耿忆,牢将吟咏背窗前。mèng lǐ zhuàng yóu kōng gěng yì,láo jiāng yín yǒng bèi chuāng qián。

次韵答白云社诸丈时有应徵而出者因并奉怀

陶益

烟霞摇映五羊城,解佩曾于此结盟。yān xiá yáo yìng wǔ yáng chéng,jiě pèi céng yú cǐ jié méng。
绿野追随拚白发,蒲轮轸念为苍生。lǜ yě zhuī suí pàn bái fā,pú lún zhěn niàn wèi cāng shēng。
大贤别去空留迹,真隐从来不著名。dà xián bié qù kōng liú jì,zhēn yǐn cóng lái bù zhù míng。
复恐云山难遽定,年年常似有人争。fù kǒng yún shān nán jù dìng,nián nián cháng shì yǒu rén zhēng。