古诗词

江西旅怀

杨荣

客梦家千里,乡心柳万条。kè mèng jiā qiān lǐ,xiāng xīn liǔ wàn tiáo。
片云遮海峤,一雨送江潮。piàn yún zhē hǎi jiào,yī yǔ sòng jiāng cháo。
恋阙绨袍在,怀人尺素遥。liàn quē tí páo zài,huái rén chǐ sù yáo。
春光看又晚,何处灞陵桥。chūn guāng kàn yòu wǎn,hé chù bà líng qiáo。

杨荣

明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《杨文敏集》。 杨荣的作品>>

猜您喜欢

送李侍书赴广东佥事

杨荣

挥毫久任紫薇郎,此日南迁佐宪纲。huī háo jiǔ rèn zǐ wēi láng,cǐ rì nán qiān zuǒ xiàn gāng。
朝佩正辞天阙曙,绣衣犹带御炉香。cháo pèi zhèng cí tiān quē shǔ,xiù yī yóu dài yù lú xiāng。
都门腊酒催行旆,水驿云帆促去航。dōu mén là jiǔ cuī xíng pèi,shuǐ yì yún fān cù qù háng。
遥想下车炎瘴息,梅花满树月如霜。yáo xiǎng xià chē yán zhàng xī,méi huā mǎn shù yuè rú shuāng。

水竹居

杨荣

高人结屋枕清流,菉竹森森景更幽。gāo rén jié wū zhěn qīng liú,lù zhú sēn sēn jǐng gèng yōu。
风戛秋声来几席,月摇波影漾林丘。fēng jiá qiū shēng lái jǐ xí,yuè yáo bō yǐng yàng lín qiū。
身中道义真堪乐,世上功名澹不求。shēn zhōng dào yì zhēn kān lè,shì shàng gōng míng dàn bù qiú。
早晚鹤书应赴陇,未容心迹继巢由。zǎo wǎn hè shū yīng fù lǒng,wèi róng xīn jì jì cháo yóu。

岷山图

杨荣

岷山遥对锦官城,游子看图感宦情。mín shān yáo duì jǐn guān chéng,yóu zi kàn tú gǎn huàn qíng。
松树吟边沧海近,杜鹃啼处白云生。sōng shù yín biān cāng hǎi jìn,dù juān tí chù bái yún shēng。
思亲客梦三更月,听雨乡心万里程。sī qīn kè mèng sān gèng yuè,tīng yǔ xiāng xīn wàn lǐ chéng。
伫见政成归省日,庭闱白发沐光荣。zhù jiàn zhèng chéng guī shěng rì,tíng wéi bái fā mù guāng róng。

敬亭山图

杨荣

宣州城北敬亭山,长日孤云自往还。xuān zhōu chéng běi jìng tíng shān,zhǎng rì gū yún zì wǎng hái。
两水秀分双练白,九华青锁一眉弯。liǎng shuǐ xiù fēn shuāng liàn bái,jiǔ huá qīng suǒ yī méi wān。
林间竹韵鸾凰语,石上苔纹虎豹斑。lín jiān zhú yùn luán huáng yǔ,shí shàng tái wén hǔ bào bān。
五马已知从此出,锦衣光彩照亲颜。wǔ mǎ yǐ zhī cóng cǐ chū,jǐn yī guāng cǎi zhào qīn yán。

城南耕隐

杨荣

县城南面结茅庐,日事田畴乐隐居。xiàn chéng nán miàn jié máo lú,rì shì tián chóu lè yǐn jū。
白发自甘生计拙,青云无梦世情疏。bái fā zì gān shēng jì zhuō,qīng yún wú mèng shì qíng shū。
身随野老同来往,意与岩云共卷舒。shēn suí yě lǎo tóng lái wǎng,yì yǔ yán yún gòng juǎn shū。
已喜丰年多稼穑,不妨灯火读遗书。yǐ xǐ fēng nián duō jià sè,bù fáng dēng huǒ dú yí shū。

题闽岭春晴送贡生刘景韶之京

杨荣

岭雪初晴丽景迟,送君北上望京师。lǐng xuě chū qíng lì jǐng chí,sòng jūn běi shàng wàng jīng shī。
江山几处留诗卷,花竹谁家见酒旗。jiāng shān jǐ chù liú shī juǎn,huā zhú shuí jiā jiàn jiǔ qí。
璧水登名良不忝,琼林锡宴更深期。bì shuǐ dēng míng liáng bù tiǎn,qióng lín xī yàn gèng shēn qī。
显扬自是平生志,何用临觞叹别离。xiǎn yáng zì shì píng shēng zhì,hé yòng lín shāng tàn bié lí。

送沙同知赴禄州

杨荣

大江南去路迢迢,王事驱驰岂惮遥。dà jiāng nán qù lù tiáo tiáo,wáng shì qū chí qǐ dàn yáo。
几处雕题通象郡,千年铜柱过龙标。jǐ chù diāo tí tōng xiàng jùn,qiān nián tóng zhù guò lóng biāo。
山城雨歇蛮烟净,海市风清蜃气消。shān chéng yǔ xiē mán yān jìng,hǎi shì fēng qīng shèn qì xiāo。
莫道荒郊丛竹外,思明经古戴皇朝。mò dào huāng jiāo cóng zhú wài,sī míng jīng gǔ dài huáng cháo。

双桂图

杨荣

亭亭老桂翠连拳,秀对书轩过百年。tíng tíng lǎo guì cuì lián quán,xiù duì shū xuān guò bǎi nián。
清影转时随兔魄,好花开处散龙涎。qīng yǐng zhuǎn shí suí tù pò,hǎo huā kāi chù sàn lóng xián。
栽培欲奈风霜久,长养应承雨露偏。zāi péi yù nài fēng shuāng jiǔ,zhǎng yǎng yīng chéng yǔ lù piān。
知子不忘先世泽,晨昏攀望思悠然。zhī zi bù wàng xiān shì zé,chén hūn pān wàng sī yōu rán。

题杏林春晓图

杨荣

十年种杏已成林,知子能存济物心。shí nián zhǒng xìng yǐ chéng lín,zhī zi néng cún jì wù xīn。
万树彩霞凝艳色,满园晴旭散清阴。wàn shù cǎi xiá níng yàn sè,mǎn yuán qíng xù sàn qīng yīn。
红芳浥露莺啼密,丹实垂金虎卧深。hóng fāng yì lù yīng tí mì,dān shí chuí jīn hǔ wò shēn。
多少疲癃沾惠泽,看图聊为发长吟。duō shǎo pí lóng zhān huì zé,kàn tú liáo wèi fā zhǎng yín。

送邹庶子还京

杨荣

长陪鹤驾侍东朝,又喜承恩在九霄。zhǎng péi hè jià shì dōng cháo,yòu xǐ chéng ēn zài jiǔ xiāo。
报国丹心常耿耿,逢人白发已萧萧。bào guó dān xīn cháng gěng gěng,féng rén bái fā yǐ xiāo xiāo。
两京游览山河壮,匹马经行道路遥。liǎng jīng yóu lǎn shān hé zhuàng,pǐ mǎ jīng xíng dào lù yáo。
归到金陵逢故旧,为言云树思偏饶。guī dào jīn líng féng gù jiù,wèi yán yún shù sī piān ráo。

三秀

杨荣

积善由来庆泽垂,名家屡见产灵芝。jī shàn yóu lái qìng zé chuí,míng jiā lǚ jiàn chǎn líng zhī。
已闻毓秀当前代,又喜呈祥际盛时。yǐ wén yù xiù dāng qián dài,yòu xǐ chéng xiáng jì shèng shí。
金采辉煌承晓露,玉文璀璨绚晨曦。jīn cǎi huī huáng chéng xiǎo lù,yù wén cuǐ càn xuàn chén xī。
太平自是多嘉应,好掇英蕤献赤墀。tài píng zì shì duō jiā yīng,hǎo duō yīng ruí xiàn chì chí。

和胡学士韵四首

杨荣

玉署岧峣禁苑西,石渠天禄势相齐。yù shǔ tiáo yáo jìn yuàn xī,shí qú tiān lù shì xiāng qí。
云霞绚彩当窗近,奎璧回光照席低。yún xiá xuàn cǎi dāng chuāng jìn,kuí bì huí guāng zhào xí dī。
天阙喜同联剑佩,仙家何必羡刀圭。tiān quē xǐ tóng lián jiàn pèi,xiān jiā hé bì xiàn dāo guī。
莺声恰似箫韶曲,时听绵蛮隔树啼。yīng shēng qià shì xiāo sháo qū,shí tīng mián mán gé shù tí。

和胡学士韵四首

杨荣

休将青镜惜流年,身在瀛洲即是仙。xiū jiāng qīng jìng xī liú nián,shēn zài yíng zhōu jí shì xiān。
视草每教依玉几,簪花常得侍琼筵。shì cǎo měi jiào yī yù jǐ,zān huā cháng dé shì qióng yán。
宫罗叠雪颁时服,宣管含云拂御笺。gōng luó dié xuě bān shí fú,xuān guǎn hán yún fú yù jiān。
解赋清平须阁老,几番新调满城传。jiě fù qīng píng xū gé lǎo,jǐ fān xīn diào mǎn chéng chuán。

和胡学士韵四首

杨荣

两京长许从和鸾,盛世赓歌兴岂阑。liǎng jīng zhǎng xǔ cóng hé luán,shèng shì gēng gē xīng qǐ lán。
在藻赋馀欣锡宴,伐檀诵罢愧徒餐。zài zǎo fù yú xīn xī yàn,fá tán sòng bà kuì tú cān。
只惭浅薄叨陪久,总谓明良际会难。zhǐ cán qiǎn báo dāo péi jiǔ,zǒng wèi míng liáng jì huì nán。
葵藿有心终向日,蒹葭岁晚独禁寒。kuí huò yǒu xīn zhōng xiàng rì,jiān jiā suì wǎn dú jìn hán。

和胡学士韵四首

杨荣

风袅炉烟散水沉,隔帘千树昼阴阴。fēng niǎo lú yān sàn shuǐ chén,gé lián qiān shù zhòu yīn yīn。
广寒云气通西苑,长乐钟声出上林。guǎng hán yún qì tōng xī yuàn,zhǎng lè zhōng shēng chū shàng lín。
瑞日迥浮双阙近,彩云低覆百花深。ruì rì jiǒng fú shuāng quē jìn,cǎi yún dī fù bǎi huā shēn。
承恩未效涓尘报,?共寅恭罄夙心。chéng ēn wèi xiào juān chén bào,gòng yín gōng qìng sù xīn。