古诗词

甘露诗

杨荣

圣皇车驾出九重,狩猎屡驻钟山东。shèng huáng chē jià chū jiǔ zhòng,shòu liè lǚ zhù zhōng shān dōng。
龙旗黄幄照晴空,羽林猛士气如虹。lóng qí huáng wò zhào qíng kōng,yǔ lín měng shì qì rú hóng。
经丘越壑上巃嵷,是时霜清十月中。jīng qiū yuè hè shàng lóng sǒng,shì shí shuāng qīng shí yuè zhōng。
木叶脱落鸣天风,黄金羁络玉花骢。mù yè tuō luò míng tiān fēng,huáng jīn jī luò yù huā cōng。
万骑杂遝纷纭从,锦袍羽箭控雕弓。wàn qí zá tà fēn yún cóng,jǐn páo yǔ jiàn kòng diāo gōng。
戈甲照日晴光融,豪鹰健鹘筋骨雄。gē jiǎ zhào rì qíng guāng róng,háo yīng jiàn gǔ jīn gǔ xióng。
劲翮直上摩苍穹,斮豜殪兕射麋熊。jìn hé zhí shàng mó cāng qióng,cuò jiān yì sì shè mí xióng。
妖狐狡兔无遗踪,鴐鹅鹙鸧势蹙穷。yāo hú jiǎo tù wú yí zōng,gē é qiū cāng shì cù qióng。
堕羽洒血相横纵,欢呼得隽意气浓。duò yǔ sǎ xuè xiāng héng zòng,huān hū dé juàn yì qì nóng。
乃知圣主致治隆,不以既治忘武功。nǎi zhī shèng zhǔ zhì zhì lóng,bù yǐ jì zhì wàng wǔ gōng。
因时顺动习兵戎,为苗驱害慰三农。yīn shí shùn dòng xí bīng róng,wèi miáo qū hài wèi sān nóng。
四郊自此乐年丰,上天降祥福圣躬。sì jiāo zì cǐ lè nián fēng,shàng tiān jiàng xiáng fú shèng gōng。
瀼瀼甘露凝柏松,饴甘肪白醴酪醲。ráng ráng gān lù níng bǎi sōng,yí gān fáng bái lǐ lào nóng。
珠玑骈联缀芳丛,粲粲不受杲日烘。zhū jī pián lián zhuì fāng cóng,càn càn bù shòu gǎo rì hōng。
灵氛煜煜气冲融,呈祥现瑞何所钟。líng fēn yù yù qì chōng róng,chéng xiáng xiàn ruì hé suǒ zhōng。
衮衣垂拱蓬莱宫,梯航玉帛俱来同。gǔn yī chuí gǒng péng lái gōng,tī háng yù bó jù lái tóng。
小臣叨禄愧才庸,但愿万岁歌时雍。xiǎo chén dāo lù kuì cái yōng,dàn yuàn wàn suì gē shí yōng。

杨荣

明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《杨文敏集》。 杨荣的作品>>

猜您喜欢

挽郑长史

杨荣

辅导亲藩早著声,至今清望重乡评。fǔ dǎo qīn fān zǎo zhù shēng,zhì jīn qīng wàng zhòng xiāng píng。
无人载酒询奇字,有子登朝播令名。wú rén zài jiǔ xún qí zì,yǒu zi dēng cháo bō lìng míng。
华表鹤归秋月冷,空山马鬣暮云平。huá biǎo hè guī qiū yuè lěng,kōng shān mǎ liè mù yún píng。
为公展卷思遗德,忍赋招魂倍怆情。wèi gōng zhǎn juǎn sī yí dé,rěn fù zhāo hún bèi chuàng qíng。

挽古尚书朴

杨荣

华发萧萧坐庙堂,南京政简足徜徉。huá fā xiāo xiāo zuò miào táng,nán jīng zhèng jiǎn zú cháng yáng。
明时共喜芳名播,晚节欣逢泰运昌。míng shí gòng xǐ fāng míng bō,wǎn jié xīn féng tài yùn chāng。
己荷恩荣颁紫诰,宁期梦寐入黄粱。jǐ hé ēn róng bān zǐ gào,níng qī mèng mèi rù huáng liáng。
司徒清鉴当时重,简册他年定有光。sī tú qīng jiàn dāng shí zhòng,jiǎn cè tā nián dìng yǒu guāng。

挽松斋

杨荣

羡君高谊与谁伦,自昔芳名动缙绅。xiàn jūn gāo yì yǔ shuí lún,zì xī fāng míng dòng jìn shēn。
道拾遗珠还故主,廪捐积粟赈饥民。dào shí yí zhū hái gù zhǔ,lǐn juān jī sù zhèn jī mín。
乌声杂雨山花落,马鬣封云墓草新。wū shēng zá yǔ shān huā luò,mǎ liè fēng yún mù cǎo xīn。
赖有诸孙能继述,豸冠文采映青春。lài yǒu zhū sūn néng jì shù,zhì guān wén cǎi yìng qīng chūn。

题四景图

杨荣

春至多新水,弥漫四望同。chūn zhì duō xīn shuǐ,mí màn sì wàng tóng。
却疑霄汉里,还有泛槎翁。què yí xiāo hàn lǐ,hái yǒu fàn chá wēng。

题四景图

杨荣

万叠峰峦秀,遥空散火云。wàn dié fēng luán xiù,yáo kōng sàn huǒ yún。
兴来聊极目,伫立向斜曛。xīng lái liáo jí mù,zhù lì xiàng xié xūn。

题四景图

杨荣

玉露生凉风,江空兔魄多。yù lù shēng liáng fēng,jiāng kōng tù pò duō。
分明桂树影,谁道是山河。fēn míng guì shù yǐng,shuí dào shì shān hé。

题四景图

杨荣

寒山高百尺,老树傲风霜。hán shān gāo bǎi chǐ,lǎo shù ào fēng shuāng。
更欲弹棋坐,秋声九夏凉。gèng yù dàn qí zuò,qiū shēng jiǔ xià liáng。

双牛图

杨荣

碧草微茫处,江天欲暮时。bì cǎo wēi máng chù,jiāng tiān yù mù shí。
想应农事隙,刍牧自相宜。xiǎng yīng nóng shì xì,chú mù zì xiāng yí。

双牛图

杨荣

远岸长林下,牛驯意态闲。yuǎn àn zhǎng lín xià,niú xùn yì tài xián。
不须歌扣角,归去卧柴关。bù xū gē kòu jiǎo,guī qù wò chái guān。

墨兰

杨荣

九畹人何在,湘江空自流。jiǔ wǎn rén hé zài,xiāng jiāng kōng zì liú。
向来纫佩处,烟雨不胜秋。xiàng lái rèn pèi chù,yān yǔ bù shèng qiū。

墨兰

杨荣

空谷谁能问,幽芳独占春。kōng gǔ shuí néng wèn,yōu fāng dú zhàn chūn。
不知湘水上,何处吊灵均。bù zhī xiāng shuǐ shàng,hé chù diào líng jūn。

村南逢病叟

杨荣

星星黄发被双肩,甲子推来近百年。xīng xīng huáng fā bèi shuāng jiān,jiǎ zi tuī lái jìn bǎi nián。
昨日病来犹讳死,教儿忙办买神钱。zuó rì bìng lái yóu huì sǐ,jiào ér máng bàn mǎi shén qián。

吴宫

杨荣

画栋云消夜气清,宫前沟水作秋声。huà dòng yún xiāo yè qì qīng,gōng qián gōu shuǐ zuò qiū shēng。
如何醒得吴王醉,多少花枝压禁城。rú hé xǐng dé wú wáng zuì,duō shǎo huā zhī yā jìn chéng。

恭和御赐春山图诗

杨荣

画里云山宛逼真,紫宸挥洒墨花新。huà lǐ yún shān wǎn bī zhēn,zǐ chén huī sǎ mò huā xīn。
微臣愿效封人祝,圣寿如山万岁春。wēi chén yuàn xiào fēng rén zhù,shèng shòu rú shān wàn suì chūn。

恭和御制竹石图诗

杨荣

植物纷纷著两间,云根新长碧琅玕。zhí wù fēn fēn zhù liǎng jiān,yún gēn xīn zhǎng bì láng gān。
圣恩发育同天地,愿秉坚刚独耐寒。shèng ēn fā yù tóng tiān dì,yuàn bǐng jiān gāng dú nài hán。