古诗词

鹊桥仙

顾太清

琅玕一径,瑶琴三弄,人在清凉极处。láng gān yī jìng,yáo qín sān nòng,rén zài qīng liáng jí chù。
萧萧疑雨又疑风,倚怪石、苍苔珠树。xiāo xiāo yí yǔ yòu yí fēng,yǐ guài shí cāng tái zhū shù。
云中仙鹤,花间雏凤,万里丹山平步。yún zhōng xiān hè,huā jiān chú fèng,wàn lǐ dān shān píng bù。
更邀明月照幽篁,消受这、满身香雾。gèng yāo míng yuè zhào yōu huáng,xiāo shòu zhè mǎn shēn xiāng wù。
顾太清

顾太清

顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。 顾太清的作品>>

猜您喜欢

浪淘沙·偶成

顾太清

人世竞无休。rén shì jìng wú xiū。
驿马耕牛。yì mǎ gēng niú。
道人眉上不生愁。dào rén méi shàng bù shēng chóu。
闲把丹书窗下坐,此外何求。xián bǎ dān shū chuāng xià zuò,cǐ wài hé qiú。
光景去悠悠。guāng jǐng qù yōu yōu。
岁月难留。suì yuè nán liú。
百年同作土鬘头。bǎi nián tóng zuò tǔ mán tóu。
打叠身心安稳处,顺水行舟。dǎ dié shēn xīn ān wěn chù,shùn shuǐ xíng zhōu。

鹧鸪天·为孟文郡君写冬花小幅并题

顾太清

窗外寒梅报早春,山茶红绽十分新。chuāng wài hán méi bào zǎo chūn,shān chá hóng zhàn shí fēn xīn。
宓妃小试凌波袜,意态由来画不真。mì fēi xiǎo shì líng bō wà,yì tài yóu lái huà bù zhēn。
天上果,世间因,花枝常对玉堂人。tiān shàng guǒ,shì jiān yīn,huā zhī cháng duì yù táng rén。
夜来睡起含章殿,疏影婷婷是化身。yè lái shuì qǐ hán zhāng diàn,shū yǐng tíng tíng shì huà shēn。

定风波·水仙

顾太清

翠带仙仙云气凝,玉盘清露泻金精。cuì dài xiān xiān yún qì níng,yù pán qīng lù xiè jīn jīng。
最是夜深人入定,相映。zuì shì yè shēn rén rù dìng,xiāng yìng。
满窗凉月照娉婷。mǎn chuāng liáng yuè zhào pīng tíng。
雪霁江天香更好,缥渺。xuě jì jiāng tiān xiāng gèng hǎo,piāo miǎo。
凌波难记佩环声。líng bō nán jì pèi huán shēng。
一枕游仙轻似絮,无据。yī zhěn yóu xiān qīng shì xù,wú jù。
梦魂空绕数峰青。mèng hún kōng rào shù fēng qīng。

入塞·盆梅

顾太清

好花枝,正清香欲破时。hǎo huā zhī,zhèng qīng xiāng yù pò shí。
似霓裳一曲,奏罢下瑶池。shì ní shang yī qū,zòu bà xià yáo chí。
红也宜,白也宜。hóng yě yí,bái yě yí。
小楼夜凉月影移,短屏山、衾冷梦迟。xiǎo lóu yè liáng yuè yǐng yí,duǎn píng shān qīn lěng mèng chí。
洞天深处护冰姿。dòng tiān shēn chù hù bīng zī。
蜂不知,蝶不知。fēng bù zhī,dié bù zhī。

玉连环影灯下看蜡梅

顾太清

琐琐,三五黄金颗。suǒ suǒ,sān wǔ huáng jīn kē。
为爱花香,自起移灯坐:影珊珊,舞仙坛,蜡瓣檀心,小样道家冠。wèi ài huā xiāng,zì qǐ yí dēng zuò yǐng shān shān,wǔ xiān tán,là bàn tán xīn,xiǎo yàng dào jiā guān。

桂殿秋·题画

顾太清

清露下,月明中,凤凰栖老碧梧桐。qīng lù xià,yuè míng zhōng,fèng huáng qī lǎo bì wú tóng。
吹箫仙子凌风去,十二楼台花自红。chuī xiāo xiān zi líng fēng qù,shí èr lóu tái huā zì hóng。

水龙吟·题张坤鹤老人小照,用白玉蟾《采药径》韵

顾太清

洞门深锁,烟霞苍苍,不断松杉翠。dòng mén shēn suǒ,yān xiá cāng cāng,bù duàn sōng shān cuì。
芝田采遍,玉颜常驻,何曾落齿。zhī tián cǎi biàn,yù yán cháng zhù,hé céng luò chǐ。
海上当年,羽衣宝髻,凤箫闲吹。hǎi shàng dāng nián,yǔ yī bǎo jì,fèng xiāo xián chuī。
记蓬莱旧景,餐花饮月,经多少,仙家事。jì péng lái jiù jǐng,cān huā yǐn yuè,jīng duō shǎo,xiān jiā shì。
渺渺长途无际。miǎo miǎo zhǎng tú wú jì。
笑世间、临歧挥泪、清风两袖,飘然到处,此生如寄。xiào shì jiān lín qí huī lèi qīng fēng liǎng xiù,piāo rán dào chù,cǐ shēng rú jì。
七十年华,双眸炯炯,照人姿媚。qī shí nián huá,shuāng móu jiǒng jiǒng,zhào rén zī mèi。
信谷神不死,逍遥物外,一瓢云水。xìn gǔ shén bù sǐ,xiāo yáo wù wài,yī piáo yún shuǐ。

凤凰台上忆吹箫·题《帝女花传奇》

顾太清

散尽天花,现身为女,韶华十五芳年。sàn jǐn tiān huā,xiàn shēn wèi nǚ,sháo huá shí wǔ fāng nián。
奈才闻引凤,又赋离鸾。nài cái wén yǐn fèng,yòu fù lí luán。
烽火汹汹朝市,经几许雨僽风僝。fēng huǒ xiōng xiōng cháo shì,jīng jǐ xǔ yǔ zhòu fēng chán。
最伤心,盈盈弱质,半臂刀瘢。zuì shāng xīn,yíng yíng ruò zhì,bàn bì dāo bān。
萧然。xiāo rán。
维摩丈室,辛苦托慈云,一榻相安。wéi mó zhàng shì,xīn kǔ tuō cí yún,yī tà xiāng ān。
奈晨钟暮鼓,春悄秋寒。nài chén zhōng mù gǔ,chūn qiāo qiū hán。
受尽无边烦恼,消业障、天上人间。shòu jǐn wú biān fán nǎo,xiāo yè zhàng tiān shàng rén jiān。
方能了、莲台恁时一笑因缘。fāng néng le lián tái nèn shí yī xiào yīn yuán。

高山流水·次夫子清风阁落成韵

顾太清

群山万壑引长风。qún shān wàn hè yǐn zhǎng fēng。
透林皋、晓日玲珑。tòu lín gāo xiǎo rì líng lóng。
楼外绿阴深,凭栏指点偏东。lóu wài lǜ yīn shēn,píng lán zhǐ diǎn piān dōng。
浑河水、一线如虹。hún hé shuǐ yī xiàn rú hóng。
清凉极,满谷幽禽嘹唳,翠霭溟蒙。qīng liáng jí,mǎn gǔ yōu qín liáo lì,cuì ǎi míng méng。
任海天寥阔,飞跃有无中。rèn hǎi tiān liáo kuò,fēi yuè yǒu wú zhōng。
云容。yún róng。
看白衣苍狗,无心出、变化虚空。kàn bái yī cāng gǒu,wú xīn chū biàn huà xū kōng。
细草络危岩,岩花秀妩日承红。xì cǎo luò wēi yán,yán huā xiù wǔ rì chéng hóng。
清风阁,高淩霄汉。qīng fēng gé,gāo líng xiāo hàn。
列岫如童。liè xiù rú tóng。
待何年归去,谈笑各争雄。dài hé nián guī qù,tán xiào gè zhēng xióng。

金缕曲·题姚珊珊小像

顾太清

何处春风面,画图中、云鬟◆鬌,羽衣轻软。hé chù chūn fēng miàn,huà tú zhōng yún huán tuǒ,yǔ yī qīng ruǎn。
只有游魂招不得,难写寸心幽怨。zhǐ yǒu yóu hún zhāo bù dé,nán xiě cùn xīn yōu yuàn。
丝不尽、春蚕在茧。sī bù jǐn chūn cán zài jiǎn。
离合神光空有梦,梦高唐路杳情无限。lí hé shén guāng kōng yǒu mèng,mèng gāo táng lù yǎo qíng wú xiàn。
阳台女,更谁见。yáng tái nǚ,gèng shuí jiàn。
珊珊月下来何晚。shān shān yuè xià lái hé wǎn。
是耶非、如闻怨曲,凤箫象管。shì yé fēi rú wén yuàn qū,fèng xiāo xiàng guǎn。
公子凭虚卿薄命,对影徒增浩叹。gōng zi píng xū qīng báo mìng,duì yǐng tú zēng hào tàn。
好事者、新词题满。hǎo shì zhě xīn cí tí mǎn。
倩倩真真呼不应,惹相思海上三山远。qiàn qiàn zhēn zhēn hū bù yīng,rě xiāng sī hǎi shàng sān shān yuǎn。
人间事,本如幻。rén jiān shì,běn rú huàn。

琵琶仙题琵琶妓陈三宝小像

顾太清

豆蔻稍头,恁年纪、值得量珠高价。dòu kòu shāo tóu,nèn nián jì zhí dé liàng zhū gāo jià。
休夸燕子轻盈,腰肢更矫奼。xiū kuā yàn zi qīng yíng,yāo zhī gèng jiǎo chà。
春院静、琵琶一曲,也应算、调高和寡。chūn yuàn jìng pí pá yī qū,yě yīng suàn diào gāo hé guǎ。
一镜湖光,十眉山色,花底游冶。yī jìng hú guāng,shí méi shān sè,huā dǐ yóu yě。
恍疑是、苏小当年,又疑是、秋娘未曾嫁。huǎng yí shì sū xiǎo dāng nián,yòu yí shì qiū niáng wèi céng jià。
脂粉底干赤白,被旁人偷写。zhī fěn dǐ gàn chì bái,bèi páng rén tōu xiě。
争不似、月明湓浦,抱檀槽、感动司马。zhēng bù shì yuè míng pén pǔ,bào tán cáo gǎn dòng sī mǎ。
好称珠勒金鞍,许谁迎迓。hǎo chēng zhū lēi jīn ān,xǔ shuí yíng yà。

醉桃源题墨栀子团扇寄云姜

顾太清

花肥叶大两三枝,香浮白玉卮。huā féi yè dà liǎng sān zhī,xiāng fú bái yù zhī。
轻罗团扇写冰姿,何劳腻粉施。qīng luó tuán shàn xiě bīng zī,hé láo nì fěn shī。
新雨后,好风吹,闲阶月上时。xīn yǔ hòu,hǎo fēng chuī,xián jiē yuè shàng shí。
碧天如水影迟迟,清芬晚更宜。bì tiān rú shuǐ yǐng chí chí,qīng fēn wǎn gèng yí。

台城路六月廿六,云姜招游尺五庄看荷花。是日许金桥郎席题词,遂用其韵

顾太清

去天尺五韦邪杜,休疑旧梨花店。qù tiān chǐ wǔ wéi xié dù,xiū yí jiù lí huā diàn。
蛛网纱窗,草迷幽径,破板红桥谁换。zhū wǎng shā chuāng,cǎo mí yōu jìng,pò bǎn hóng qiáo shuí huàn。
池莲向暖。chí lián xiàng nuǎn。
听一片蝉声,绿阴不断。tīng yī piàn chán shēng,lǜ yīn bù duàn。
点水蜻蜓,飞来又去绕花满。diǎn shuǐ qīng tíng,fēi lái yòu qù rào huā mǎn。
登山临水寄兴,叹茫茫千古,多少恩怨。dēng shān lín shuǐ jì xīng,tàn máng máng qiān gǔ,duō shǎo ēn yuàn。
老树婆娑,回阑曲折,笔墨频挥虚馆。lǎo shù pó suō,huí lán qū zhé,bǐ mò pín huī xū guǎn。
遥山在眼。yáo shān zài yǎn。
认南谷高峰,西南数遍。rèn nán gǔ gāo fēng,xī nán shù biàn。
归骑匆匆,夕阳天又晚。guī qí cōng cōng,xī yáng tiān yòu wǎn。

惜红衣·雨中池上,用白石韵

顾太清

电掣金蛇,云翻黑墨,风枝无力。diàn chè jīn shé,yún fān hēi mò,fēng zhī wú lì。
雨过芳塘,圆荷撼新碧。yǔ guò fāng táng,yuán hé hàn xīn bì。
凉风入户,动几处、骚人词客。liáng fēng rù hù,dòng jǐ chù sāo rén cí kè。
幽寂。yōu jì。
似断还连,向黄昏不息。shì duàn hái lián,xiàng huáng hūn bù xī。
香消篆印,灯暗芸篝,连床乱书籍。xiāng xiāo zhuàn yìn,dēng àn yún gōu,lián chuáng luàn shū jí。
遥知千里泽国,楚天北。yáo zhī qiān lǐ zé guó,chǔ tiān běi。
最爱妙莲清净,法界梦中曾历。zuì ài miào lián qīng jìng,fǎ jiè mèng zhōng céng lì。
怕颠狂风雨,洗褪好花颜色。pà diān kuáng fēng yǔ,xǐ tuì hǎo huā yán sè。

惜琼花雨中补种白莲,用张子野韵

顾太清

莲花白,莲叶碧。lián huā bái,lián yè bì。
带淤泥补种,香冷吟席。dài yū ní bǔ zhǒng,xiāng lěng yín xí。
本来清净原无色。běn lái qīng jìng yuán wú sè。
好雨终朝,还要终夕。hǎo yǔ zhōng cháo,hái yào zhōng xī。
小池塘,方且窄。xiǎo chí táng,fāng qiě zhǎi。
涌车轮翠盖,难尽容得。yǒng chē lún cuì gài,nán jǐn róng dé。
爱莲人亦情无极。ài lián rén yì qíng wú jí。
湖上盈盈,更起遥忆。hú shàng yíng yíng,gèng qǐ yáo yì。
3401234567»