古诗词

赐游东苑诗

杨荣

圣皇嗣宝历,日表龙凤姿。shèng huáng sì bǎo lì,rì biǎo lóng fèng zī。
典章率由旧,制度仰成规。diǎn zhāng lǜ yóu jiù,zhì dù yǎng chéng guī。
万方囿神化,四海乐雍熙。wàn fāng yòu shén huà,sì hǎi lè yōng xī。
维时属秋序,暑退生凉飔。wéi shí shǔ qiū xù,shǔ tuì shēng liáng sī。
万几既馀闲,行乐适在兹。wàn jǐ jì yú xián,xíng lè shì zài zī。
从容召儒臣,内苑同游嬉。cóng róng zhào rú chén,nèi yuàn tóng yóu xī。
峨峨黄金殿,璀璨白玉墀。é é huáng jīn diàn,cuǐ càn bái yù chí。
廊庑郁周回,金碧光陆离。láng wǔ yù zhōu huí,jīn bì guāng lù lí。
岧峣珊瑚石,瑶草间琼枝。tiáo yáo shān hú shí,yáo cǎo jiān qióng zhī。
玉虹出西山,泉脉何逶迤。yù hóng chū xī shān,quán mài hé wēi yí。
引流入东苑,滉漾涵方池。yǐn liú rù dōng yuàn,huàng yàng hán fāng chí。
苍龙忽蜿蜒,吐水一何奇。cāng lóng hū wān yán,tǔ shuǐ yī hé qí。
飞流溅碧空,爪甲何淋漓。fēi liú jiàn bì kōng,zhǎo jiǎ hé lín lí。
形态本天成,雕琢宁用施。xíng tài běn tiān chéng,diāo zuó níng yòng shī。
异石既磊落,奇葩自葳蕤。yì shí jì lěi luò,qí pā zì wēi ruí。
蓬岛非可儗,天宫信能移。péng dǎo fēi kě nǐ,tiān gōng xìn néng yí。
少前造幽境,似与林壑期。shǎo qián zào yōu jìng,shì yǔ lín hè qī。
草径自森邃,蔬畦亦纷披。cǎo jìng zì sēn suì,shū qí yì fēn pī。
殿宇靡华饰,俭朴同茅茨。diàn yǔ mí huá shì,jiǎn pǔ tóng máo cí。
伐材为曲槛,编竹成疏篱。fá cái wèi qū kǎn,biān zhú chéng shū lí。
小桥横碧流,短亭瞰清漪。xiǎo qiáo héng bì liú,duǎn tíng kàn qīng yī。
游鱼时出跃,花木向朝曦。yóu yú shí chū yuè,huā mù xiàng cháo xī。
致斋诚得所,燕息允相宜。zhì zhāi chéng dé suǒ,yàn xī yǔn xiāng yí。
翠华此临幸,凤盖簇鸾旗。cuì huá cǐ lín xìng,fèng gài cù luán qí。
圣情欢未极,锡宴荷恩私。shèng qíng huān wèi jí,xī yàn hé ēn sī。
雕盘列珍馔,内酝浮金卮。diāo pán liè zhēn zhuàn,nèi yùn fú jīn zhī。
既醉增感激,愈觉心神怡。jì zuì zēng gǎn jī,yù jué xīn shén yí。
赐赉何骈蕃,交错粲相辉。cì lài hé pián fān,jiāo cuò càn xiāng huī。
金币杂香环,玉钩系青丝。jīn bì zá xiāng huán,yù gōu xì qīng sī。
愚臣本微陋,忝遭圣主知。yú chén běn wēi lòu,tiǎn zāo shèng zhǔ zhī。
顾兹益怀惧,于国何所裨。gù zī yì huái jù,yú guó hé suǒ bì。
经邦乏嘉猷,辅理宁有为。jīng bāng fá jiā yóu,fǔ lǐ níng yǒu wèi。
叨陪鼎鼐间,讵免窃禄讥。dāo péi dǐng nài jiān,jù miǎn qiè lù jī。
夙夜弗遑暇,竭力效驱驰。sù yè fú huáng xiá,jié lì xiào qū chí。
倾心向太阳,如彼藿与葵。qīng xīn xiàng tài yáng,rú bǐ huò yǔ kuí。
海岳高且深,涓埃岂能资。hǎi yuè gāo qiě shēn,juān āi qǐ néng zī。
但当祝圣寿,垂拱朝四夷。dàn dāng zhù shèng shòu,chuí gǒng cháo sì yí。
岁岁悉丰稔,民物益蕃滋。suì suì xī fēng rěn,mín wù yì fān zī。
此生亦何幸,际兹尧舜时。cǐ shēng yì hé xìng,jì zī yáo shùn shí。
拜稽颂皇仁,愿继南薰诗。bài jī sòng huáng rén,yuàn jì nán xūn shī。

杨荣

明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《杨文敏集》。 杨荣的作品>>

猜您喜欢

广寿堂

杨荣

翼翼高堂,有华其构。yì yì gāo táng,yǒu huá qí gòu。
匪堂之华,惟以广寿。fěi táng zhī huá,wéi yǐ guǎng shòu。
寿之修短,实出于天。shòu zhī xiū duǎn,shí chū yú tiān。
何以广之,惟医之全。hé yǐ guǎng zhī,wéi yī zhī quán。
六气所干,七情所触。liù qì suǒ gàn,qī qíng suǒ chù。
沈疴危亡,厥寿斯促。shěn kē wēi wáng,jué shòu sī cù。
念兹短折,曷由济之。niàn zī duǎn zhé,hé yóu jì zhī。
圣神立教,莫切于医。shèng shén lì jiào,mò qiè yú yī。
猗欤韩氏,忠献之裔。yī yú hán shì,zhōng xiàn zhī yì。
世居姑苏,民受其惠。shì jū gū sū,mín shòu qí huì。
惟公承之,荷国宠恩。wéi gōng chéng zhī,hé guó chǒng ēn。
典职从容,出入金门。diǎn zhí cóng róng,chū rù jīn mén。
惟公之心,悯此抱疢。wéi gōng zhī xīn,mǐn cǐ bào chèn。
活人孔多,曾莫之靳。huó rén kǒng duō,céng mò zhī jìn。
公既逝矣,高堂犹存。gōng jì shì yǐ,gāo táng yóu cún。
匪公广之,有子有孙。fěi gōng guǎng zhī,yǒu zi yǒu sūn。
子孙绳绳,寿者益广。zi sūn shéng shéng,shòu zhě yì guǎng。
积此阴功,厥报斯享。jī cǐ yīn gōng,jué bào sī xiǎng。
求公之德,实在斯堂。qiú gōng zhī dé,shí zài sī táng。
播之咏歌,永世其光。bō zhī yǒng gē,yǒng shì qí guāng。