古诗词

送宪副徐廷谟复任云南

杨荣

徐君冰雪姿,早岁承恩光。xú jūn bīng xuě zī,zǎo suì chéng ēn guāng。
日近明圣主,接武鹓鹭行。rì jìn míng shèng zhǔ,jiē wǔ yuān lù xíng。
豸冠自巍峨,绣斧何辉煌。zhì guān zì wēi é,xiù fǔ hé huī huáng。
英声震百僚,风采动四方。yīng shēng zhèn bǎi liáo,fēng cǎi dòng sì fāng。
乌台皎明月,白简飞清霜。wū tái jiǎo míng yuè,bái jiǎn fēi qīng shuāng。
乘骢拟桓典,揽辔期范滂。chéng cōng nǐ huán diǎn,lǎn pèi qī fàn pāng。
馀子匪俦匹,古人堪颉顽。yú zi fěi chóu pǐ,gǔ rén kān jié wán。
一朝宠命颁,持节向南荒。yī cháo chǒng mìng bān,chí jié xiàng nán huāng。
外台冰鉴悬,层霄秋隼翔。wài tái bīng jiàn xuán,céng xiāo qiū sǔn xiáng。
边氓各安妥,豺虎俱遁藏。biān máng gè ān tuǒ,chái hǔ jù dùn cáng。
遂令滇巂间,兵民乐以康。suì lìng diān guī jiān,bīng mín lè yǐ kāng。
及兹报政成,入觐登明堂。jí zī bào zhèng chéng,rù jìn dēng míng táng。
锦袍照云日,珂佩声锵锵。jǐn páo zhào yún rì,kē pèi shēng qiāng qiāng。
奏最惬舆论,言归理行装。zòu zuì qiè yú lùn,yán guī lǐ xíng zhuāng。
晓出黄金台,酌此白玉觞。xiǎo chū huáng jīn tái,zhuó cǐ bái yù shāng。
晴景耀晨旭,好风散微凉。qíng jǐng yào chén xù,hǎo fēng sàn wēi liáng。
绿树敷繁阴,蘼芜吐幽芳。lǜ shù fū fán yīn,mí wú tǔ yōu fāng。
道路阻且修,别离情更长。dào lù zǔ qiě xiū,bié lí qíng gèng zhǎng。
愿言保清操,终始恒不忘。yuàn yán bǎo qīng cāo,zhōng shǐ héng bù wàng。
刚贞比松柏,岁晚逾苍苍。gāng zhēn bǐ sōng bǎi,suì wǎn yú cāng cāng。
要遣遐陬民,拭目孤凤凰。yào qiǎn xiá zōu mín,shì mù gū fèng huáng。
九载定高擢,秉轴当庙廊。jiǔ zài dìng gāo zhuó,bǐng zhóu dāng miào láng。

杨荣

明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《杨文敏集》。 杨荣的作品>>

猜您喜欢

京师八景居庸叠翠

杨荣

独携尊酒上金台,尚想当时国士来。dú xié zūn jiǔ shàng jīn tái,shàng xiǎng dāng shí guó shì lái。
落木千章寒日下,长空万里暮云开。luò mù qiān zhāng hán rì xià,zhǎng kōng wàn lǐ mù yún kāi。
春风寂寂飞桃李,夜雨萧萧瘗草莱。chūn fēng jì jì fēi táo lǐ,yè yǔ xiāo xiāo yì cǎo lái。
却笑当时空买骨,只今才骏总龙媒。què xiào dāng shí kōng mǎi gǔ,zhǐ jīn cái jùn zǒng lóng méi。

送吏部黄宗载之南京

杨荣

扬历亨衢际五朝,从来德望冠群僚。yáng lì hēng qú jì wǔ cháo,cóng lái dé wàng guān qún liáo。
南京独秉铨衡重,北阙新承雨露饶。nán jīng dú bǐng quán héng zhòng,běi quē xīn chéng yǔ lù ráo。
远道风高鸿已去,长河霜降水初消。yuǎn dào fēng gāo hóng yǐ qù,zhǎng hé shuāng jiàng shuǐ chū xiāo。
悬知耿耿丹心在,松柏凌寒最后凋。xuán zhī gěng gěng dān xīn zài,sōng bǎi líng hán zuì hòu diāo。

送大理卿陈勉之南京

杨荣

佐宪乌台振百僚,又承宠命下青霄。zuǒ xiàn wū tái zhèn bǎi liáo,yòu chéng chǒng mìng xià qīng xiāo。
凤鸣朝旭钟山近,雁度秋空潞渚遥。fèng míng cháo xù zhōng shān jìn,yàn dù qiū kōng lù zhǔ yáo。
应拟有功传异日,还期无讼答中朝。yīng nǐ yǒu gōng chuán yì rì,hái qī wú sòng dá zhōng cháo。
丹心一片知犹在,莫道年来白发饶。dān xīn yī piàn zhī yóu zài,mò dào nián lái bái fā ráo。

贞节堂

杨荣

别鹤离鸾世所悲,寒窗挥泪抚孤儿。bié hè lí luán shì suǒ bēi,hán chuāng huī lèi fǔ gū ér。
衰颜无复临妆镜,华发犹闻服恶笄。shuāi yán wú fù lín zhuāng jìng,huá fā yóu wén fú è jī。
夜雨辛勤熊胆训,秋风惆怅柏舟诗。yè yǔ xīn qín xióng dǎn xùn,qiū fēng chóu chàng bǎi zhōu shī。
圣朝旌异隆恩典,丹诏行看下赤墀。shèng cháo jīng yì lóng ēn diǎn,dān zhào xíng kàn xià chì chí。

送彭琉佥事之广东

杨荣

翰苑编摩久著名,喜承鹗剡出神京。hàn yuàn biān mó jiǔ zhù míng,xǐ chéng è shàn chū shén jīng。
外台共说乘骢好,故里争看衣锦荣。wài tái gòng shuō chéng cōng hǎo,gù lǐ zhēng kàn yī jǐn róng。
不独秋霜清一道,还期时雨化诸生。bù dú qiū shuāng qīng yī dào,hái qī shí yǔ huà zhū shēng。
岭南自此民风厚,灯火弦歌处处声。lǐng nán zì cǐ mín fēng hòu,dēng huǒ xián gē chù chù shēng。

送康政佥事之四川

杨荣

衣带炉香出禁闱,远持宪节锦城西。yī dài lú xiāng chū jìn wéi,yuǎn chí xiàn jié jǐn chéng xī。
九霄劲翮横雕鹗,五夜文光动璧奎。jiǔ xiāo jìn hé héng diāo è,wǔ yè wén guāng dòng bì kuí。
去路想通秦塞近,高名期与蜀山齐。qù lù xiǎng tōng qín sāi jìn,gāo míng qī yǔ shǔ shān qí。
輶车到处东风暖,桃李阴阴绿满蹊。yóu chē dào chù dōng fēng nuǎn,táo lǐ yīn yīn lǜ mǎn qī。

送高超佥事之福建

杨荣

柏台衣绣旧儒绅,此日之官向七闽。bǎi tái yī xiù jiù rú shēn,cǐ rì zhī guān xiàng qī mǐn。
御敕翔龙腾瑞彩,离亭征马动芳尘。yù chì xiáng lóng téng ruì cǎi,lí tíng zhēng mǎ dòng fāng chén。
泮芹渐逐清霜老,坛杏应随化雨新。pàn qín jiàn zhú qīng shuāng lǎo,tán xìng yīng suí huà yǔ xīn。
为想南陲浑不远,即看佳誉到枫宸。wèi xiǎng nán chuí hún bù yuǎn,jí kàn jiā yù dào fēng chén。

题竹泉图

杨荣

青苔白石碧溪湾,万竹横斜烟雨间。qīng tái bái shí bì xī wān,wàn zhú héng xié yān yǔ jiān。
雷奋忽惊龙化去,风生疑有凤飞还。léi fèn hū jīng lóng huà qù,fēng shēng yí yǒu fèng fēi hái。
佳人日暮罗衣薄,稚子春深锦服斑。jiā rén rì mù luó yī báo,zhì zi chūn shēn jǐn fú bān。
遥想家林应若此,归休未遂此身闲。yáo xiǎng jiā lín yīng ruò cǐ,guī xiū wèi suì cǐ shēn xián。

东郭草亭宴集

杨荣

万方人乐太平辰,朝退郊游逸兴新。wàn fāng rén lè tài píng chén,cháo tuì jiāo yóu yì xīng xīn。
近郭园林初过雨,向阳花卉更宜春。jìn guō yuán lín chū guò yǔ,xiàng yáng huā huì gèng yí chūn。
兰亭觞咏殊同调,茅舍衣冠自绝伦。lán tíng shāng yǒng shū tóng diào,máo shě yī guān zì jué lún。
岁岁有期寻胜赏,载歌既醉答皇仁。suì suì yǒu qī xún shèng shǎng,zài gē jì zuì dá huáng rén。

为僧题王牧之画梅

杨荣

牡丹国色桂天香,独有孤梅铁石肠。mǔ dān guó sè guì tiān xiāng,dú yǒu gū méi tiě shí cháng。
国色岂如寒色古,天香宁似暗香长。guó sè qǐ rú hán sè gǔ,tiān xiāng níng shì àn xiāng zhǎng。
林逋佳句曾鸣宋,何逊高情亦擅梁。lín bū jiā jù céng míng sòng,hé xùn gāo qíng yì shàn liáng。
岁晏伊谁是知已,只留明月伴昏黄。suì yàn yī shuí shì zhī yǐ,zhǐ liú míng yuè bàn hūn huáng。

送刘子钦致仕还乡

杨荣

才名独步重当时,宦路谁知与?违。cái míng dú bù zhòng dāng shí,huàn lù shuí zhī yǔ wéi。
泮水十年怜远别,关河千里惜重归。pàn shuǐ shí nián lián yuǎn bié,guān hé qiān lǐ xī zhòng guī。
江南拟结耆英会,天上曾联列宿辉。jiāng nán nǐ jié qí yīng huì,tiān shàng céng lián liè sù huī。
话旧未能穷往事,秋风分手思依依。huà jiù wèi néng qióng wǎng shì,qiū fēng fēn shǒu sī yī yī。

送周式县丞之东莞

杨荣

除书朝下彩云间,晚岁承恩鬓已斑。chú shū cháo xià cǎi yún jiān,wǎn suì chéng ēn bìn yǐ bān。
绿酒正怜官舍别,锦衣应喜故乡还。lǜ jiǔ zhèng lián guān shě bié,jǐn yī yīng xǐ gù xiāng hái。
行经梅岭青春早,吟坐松堂白昼闲。xíng jīng méi lǐng qīng chūn zǎo,yín zuò sōng táng bái zhòu xián。
佐县想能施惠政,顿令黎庶动欢颜。zuǒ xiàn xiǎng néng shī huì zhèng,dùn lìng lí shù dòng huān yán。

送御史方勉巡治两浙

杨荣

晓持宪节拜金銮,冉冉天香拂豸冠。xiǎo chí xiàn jié bài jīn luán,rǎn rǎn tiān xiāng fú zhì guān。
霜气凝寒明绣斧,日华分彩上雕鞍。shuāng qì níng hán míng xiù fǔ,rì huá fēn cǎi shàng diāo ān。
盛时已喜观风好,壮志宁辞揽辔难。shèng shí yǐ xǐ guān fēng hǎo,zhuàng zhì níng cí lǎn pèi nán。
到日贪残应屏迹,闾阎民物有馀欢。dào rì tān cán yīng píng jì,lǘ yán mín wù yǒu yú huān。

正统丁巳腊月望后大雪三日圣情悦怿赐黄封内珍已而杨公弘济赋七言律一首予勉赓韵用识其事云

杨荣

圣治无为德泽长,丰年降福自穰穰。shèng zhì wú wèi dé zé zhǎng,fēng nián jiàng fú zì ráng ráng。
腊前密雪昭和畅,天际同云布渺茫。là qián mì xuě zhāo hé chàng,tiān jì tóng yún bù miǎo máng。
玉屑瑶花应作瑞,赤麟丹凤谩称祥。yù xiè yáo huā yīng zuò ruì,chì lín dān fèng mán chēng xiáng。
庙堂何幸陪芳躅,思竭微忠日赞襄。miào táng hé xìng péi fāng zhú,sī jié wēi zhōng rì zàn xiāng。

和答少傅东里先生

杨荣

齿德俱尊冠百僚,圣恩优宠免趍朝。chǐ dé jù zūn guān bǎi liáo,shèng ēn yōu chǒng miǎn chí cháo。
丹心烱烱云霄上,白发萧萧岁月遥。dān xīn jiǒng jiǒng yún xiāo shàng,bái fā xiāo xiāo suì yuè yáo。
弘化已推嘉绩著,论心长遣鄙怀消。hóng huà yǐ tuī jiā jì zhù,lùn xīn zhǎng qiǎn bǐ huái xiāo。
明廷倚托今逾重,肯许还山访采樵。míng tíng yǐ tuō jīn yú zhòng,kěn xǔ hái shān fǎng cǎi qiáo。