古诗词

送刑部尚书施礼之南京

杨荣

明经早登第,文采如凤麟。míng jīng zǎo dēng dì,wén cǎi rú fèng lín。
轩昂轶人群,际遇当昌辰。xuān áng yì rén qún,jì yù dāng chāng chén。
手持三尺法,履历皆要津。shǒu chí sān chǐ fǎ,lǚ lì jiē yào jīn。
雅操厉冰雪,冲襟盎阳春。yǎ cāo lì bīng xuě,chōng jīn àng yáng chūn。
南京倚注重,北阙恩命新。nán jīng yǐ zhù zhòng,běi quē ēn mìng xīn。
鸣佩别琐闱,扬鞭出城闉。míng pèi bié suǒ wéi,yáng biān chū chéng yīn。
眷我久同朝,临分意弥亲。juàn wǒ jiǔ tóng cháo,lín fēn yì mí qīn。
赠行欲有言,缱绻难具陈。zèng xíng yù yǒu yán,qiǎn quǎn nán jù chén。
所愿慎刑罚,钦哉服皇仁。suǒ yuàn shèn xíng fá,qīn zāi fú huáng rén。

杨荣

明福建建安人,字勉仁,初名子荣。建文二年进士。授编修。成祖即位,入文渊阁,令更名荣。多次从成祖北巡及出塞,凡宣诏出令,及旗志符验,必得荣奏乃发。累官文渊阁大学士。永乐二十二年之役,抵达兰纳穆尔河,不见敌,议进止,惟荣与金幼孜言宜班师。帝从之。中途,帝卒。荣与幼孜以去京师远,秘不发丧。仁宗即位,累进谨身殿大学士,工部尚书。宣德元年,汉王朱高煦反,荣首请帝亲征。加少傅。正统三年进少师。荣历事四朝,谋而能断。与杨士奇、杨溥同辅政,并称三杨。卒谥文敏。有《后北征记》、《杨文敏集》。 杨荣的作品>>

猜您喜欢

广寿堂

杨荣

翼翼高堂,有华其构。yì yì gāo táng,yǒu huá qí gòu。
匪堂之华,惟以广寿。fěi táng zhī huá,wéi yǐ guǎng shòu。
寿之修短,实出于天。shòu zhī xiū duǎn,shí chū yú tiān。
何以广之,惟医之全。hé yǐ guǎng zhī,wéi yī zhī quán。
六气所干,七情所触。liù qì suǒ gàn,qī qíng suǒ chù。
沈疴危亡,厥寿斯促。shěn kē wēi wáng,jué shòu sī cù。
念兹短折,曷由济之。niàn zī duǎn zhé,hé yóu jì zhī。
圣神立教,莫切于医。shèng shén lì jiào,mò qiè yú yī。
猗欤韩氏,忠献之裔。yī yú hán shì,zhōng xiàn zhī yì。
世居姑苏,民受其惠。shì jū gū sū,mín shòu qí huì。
惟公承之,荷国宠恩。wéi gōng chéng zhī,hé guó chǒng ēn。
典职从容,出入金门。diǎn zhí cóng róng,chū rù jīn mén。
惟公之心,悯此抱疢。wéi gōng zhī xīn,mǐn cǐ bào chèn。
活人孔多,曾莫之靳。huó rén kǒng duō,céng mò zhī jìn。
公既逝矣,高堂犹存。gōng jì shì yǐ,gāo táng yóu cún。
匪公广之,有子有孙。fěi gōng guǎng zhī,yǒu zi yǒu sūn。
子孙绳绳,寿者益广。zi sūn shéng shéng,shòu zhě yì guǎng。
积此阴功,厥报斯享。jī cǐ yīn gōng,jué bào sī xiǎng。
求公之德,实在斯堂。qiú gōng zhī dé,shí zài sī táng。
播之咏歌,永世其光。bō zhī yǒng gē,yǒng shì qí guāng。